Đức Chúa Trời có tạo ra những người khác ngoài Adam và Eva không?

02 December, 2025
15 phút đọc
2,961 từ
Chia sẻ:

Đức Chúa Trời có tạo ra những người khác ngoài Adam và Eva không?

Một trong những câu hỏi gây nhiều suy tư và tranh luận trong cộng đồng Cơ Đốc là về nguồn gốc độc nhất của nhân loại. Liệu Adam và Eva có thực sự là tổ phụ duy nhất của mọi người, hay Đức Chúa Trời đã tạo dựng nên những nhóm người khác vào thời điểm đó? Câu hỏi này không chỉ liên quan đến sự hiểu biết về sáng tạo, mà còn chạm đến nền tảng của giáo lý về tội lỗi, sự cứu rỗi, và địa vị của Đấng Christ là A-đam cuối cùng. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu vào Kinh Thánh, phân tích ngôn ngữ gốc và bối cảnh, để tìm kiếm câu trả lời trung tín với sự mặc khải của Đức Chúa Trời.

I. Bối Cảnh và Văn Tự Của Sáng Thế Ký 1-5

Để trả lời câu hỏi này, chúng ta phải bắt đầu từ những chương đầu tiên của Kinh Thánh. Sáng Thế Ký 1:26-27 ghi: "Đức Chúa Trời phán rằng: Chúng ta hãy làm nên loài người như hình ta và theo tượng ta... Đức Chúa Trời dựng nên loài người như hình Ngài; Ngài dựng nên loài người giống như hình Đức Chúa Trời; Ngài dựng nên người nam cùng người nữ." Cụm từ "loài người" ở đây trong tiếng Hê-bơ-rơ là "ha·'ā·ḏām" (הָֽאָדָ֔ם), có nghĩa là "nhân loại" một cách chung chung, hoặc cũng chính là tên riêng "A-đam".

Đến Sáng Thế Ký 2, câu chuyện được thuật lại chi tiết hơn về việc Đức Chúa Trời nắn nên A-đam từ bụi đất (ā·ḏāmāh - đất đai) và hà sinh khí vào lỗ mũi (Sáng 2:7). Sau đó, Ngài tạo nên Ê-va từ chiếc xương sườn của A-đam (Sáng 2:21-22). Sáng Thế Ký 3:20 ghi nhận: "A-đam gọi vợ là Ê-va, vì là mẹ của cả loài người." Từ "người" ở đây là "khay" - sự sống, sinh vật sống. Điều này khẳng định Ê-va là nguồn gốc sự sống cho mọi người.

Một điểm then chốt là Sáng Thế Ký 5:1-2: "Đây là sách chép dòng dõi của A-đam. Ngày mà Đức Chúa Trời dựng nên loài người, thì Ngài làm nên loài người giống như Đức Chúa Trời; Ngài dựng nên người nam và người nữ, ban phước cho họ, và trong ngày đã dựng nên, đặt tên là người." Bản văn này liên kết chặt chẽ việc tạo dựng "người nam và người nữ" trong Sáng Thế Ký 1 với A-đam và Ê-va cụ thể trong Sáng Thế Ký 2, cho thấy họ là hiện thân duy nhất và đại diện cho toàn thể nhân loại được tạo dựng trong ngày đó.

II. Giải Nghĩa "Con Cái của Đức Chúa Trời" trong Sáng Thế Ký 6

Một phân đoạn thường được dùng để ủng hộ ý tưởng có những nhóm người khác là Sáng Thế Ký 6:1-2: "Khi loài người khởi thêm nhiều trên mặt đất, và khi loài người đã sanh được con gái rồi, các con trai của Đức Chúa Trời thấy con gái loài người tốt đẹp, bèn cưới người nào vừa lòng mình mà làm vợ." Vậy "các con trai của Đức Chúa Trời" là ai? Có ba quan điểm chính:

  • Quan điểm 1 (Các Thiên Sứ Sa Ngã): Từ ngữ "con trai của Đức Chúa Trời" (bə·nê hā·’ĕ·lō·hîm) trong Cựu Ước thường chỉ các thiên sứ (Gióp 1:6; 2:1; 38:7). Một số hiểu rằng các thiên sứ sa ngã đã kết hợp với phụ nữ, sinh ra giống khổng lồ Nê-phi-lim. Tuy nhiên, Ma-thi-ơ 22:30 cho biết thiên sứ không cưới vợ gả chồng. Hơn nữa, sự đoán phạt trong trận Đại Hồng Thủy nhắm vào loài người (Sáng 6:5-7), không phải các thiên sứ.
  • Quan điểm 2 (Dòng Dõi tin kính của Sết): Sau khi A-bên chết và Ca-in bị đuổi, Đức Chúa Trời ban cho A-đam và Ê-va một người con khác tên là Sết. Sáng Thế Ký 4:26 ghi: "Bấy giờ người ta bắt đầu cầu khẩn danh Đức Giê-hô-va." "Con trai của Đức Chúa Trời" ám chỉ dòng dõi tin kính của Sết, còn "con gái loài người" chỉ dòng dõi vô tín, bại hoại của Ca-in. Hai dòng này pha trộn, dẫn đến sự đồi bại toàn diện.
  • Quan điểm 3 (Những Nhà Cai Trị Bạo Ngược): Một cách giải thích khác xem "các con trai của Đức Chúa Trời" là những người nắm quyền lực (các quan trưởng, vua chúa) tự xưng mình là thần, thực hiện chế độ đa thê và bạo lực. Dù chọn quan điểm nào, tất cả đều không hàm ý có một chủng người được tạo dựng riêng biệt, không thuộc dòng dõi A-đam. Cả "con trai Đức Chúa Trời" lẫn "con gái loài người" đều là hậu tự của A-đam và Ê-va.
III. A-đam Là Người Đầu Tiên và Đại Diện cho Nhân Loại: Quan Điểm Tân Ước

Tân Ước khẳng định một cách rõ ràng và dứt khoát về địa vị độc nhất của A-đam.

Lu-ca 3:23-38 trình bày gia phả của Chúa Giê-xu, truy nguyên "... con của Giô-sép... con của A-đam, con của Đức Chúa Trời." Gia phả này liên kết mọi người, kể cả Chúa Giê-xu về phương diện loài người, trở về với A-đam như tổ phụ chung.

Quan trọng hơn, Sứ đồ Phao-lô, dưới sự linh cảm của Đức Thánh Linh, đã thiết lập giáo lý then chốt về A-đam như là nguồn gốc của tội lỗi và sự chết cho toàn nhân loại, và Đấng Christ là nguồn gốc của sự công bình và sự sống cho mọi kẻ tin.

  • Rô-ma 5:12: "Cho nên, như bởi một người mà tội lỗi vào trong thế gian, lại bởi tội lỗi mà có sự chết, thì sự chết đã trải qua trên hết thảy mọi người như vậy, vì mọi người đều phạm tội." Phao-lô khẳng định "một người" (một người nam, heis anthrōpos) là nguyên nhân đem tội lỗi vào thế gian.
  • I Cô-rinh-tô 15:21-22, 45: "Vì bởi sự chết bởi một người mà có, thì sự sống lại của những kẻ chết cũng bởi một người mà có. Vì như trong A-đam mọi người đều chết, thì cũng trong Đấng Christ mọi người sẽ được sống lại... A-đam, người thứ nhứt, đã nên linh hồn sống; A-đam sau rốt là thần ban sự sống." Phao-lô đối chiếu "A-đam thứ nhất" với "A-đam sau rốt" là Đấng Christ. Nếu có nhiều nguồn gốc loài người, thì sự tương phản này và quyền đại diện của Đấng Christ sẽ mất đi ý nghĩa.

Công vụ 17:26 là câu Kinh Thánh mạnh mẽ nhất khẳng định nguồn gốc chung: "Ngài đã làm cho muôn dân sanh ra bởi chỉ một người [ex henos - từ một, xuất phát từ một], đặng ở trên khắp mặt đất." Phao-lô, khi rao giảng cho các triết gia Hy Lạp tại A-rê-ô-ba, đã tuyên bố rõ ràng rằng toàn thể nhân loại (muôn dân) đều xuất phát từ một người duy nhất. Điều này loại bỏ khả năng về những nhóm người được tạo dựng song song hay độc lập.

IV. Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc

Chân lý về nguồn gốc chung từ A-đam và Ê-va không phải là một giáo lý khô khan, mà có những ứng dụng sâu sắc và thiết thực cho đời sống đức tin của chúng ta:

1. Nền Tảng cho Sự Hiệp Nhất và Bình Đẳng của Nhân Loại: Nếu mọi người đều là hậu tự của một cặp tổ phụ, thì mọi sự phân biệt chủng tộc, màu da, địa vị xã hội đều là bề ngoài và không có cơ sở nền tảng. Mọi người đều mang cùng một hình ảnh Đức Chúa Trời ban đầu (dù đã bị hư hoại bởi tội lỗi) và đều ở trong cùng một hoàn cảnh cần sự cứu rỗi. Điều này thúc đẩy chúng ta yêu thương, tôn trọng và phục vụ mọi người không thiên vị.

2. Hiểu Rõ Bản Chất Phổ Quát của Tội Lỗi và Sự Chết: Chúng ta không phạm tội chỉ vì bắt chước xã hội hay do môi trường, mà vì chúng ta thừa hưởng bản chất tội lỗi từ A-đam (Rô-ma 5:19a: "bởi sự không vâng phục của một người mà mọi người đều thành ra kẻ có tội"). Điều này khiến chúng ta khiêm nhường, không tự tôn hay lên án người khác, và nhận ra nhu cầu tuyệt đối về một Đấng Cứu Chuộc từ bên ngoài nhân loại sa ngã.

3. Đánh Giá Cao Phúc Âm và Địa Vị Của Đấng Christ: Sự tương phản giữa A-đam thứ nhất và A-đam sau rốt làm nổi bật vinh quang của Chúa Giê-xu Christ. Sự vâng phục trọn vẹn của Ngài trên thập tự giá có giá trị đủ để đảo ngược lời án từ A-đam và ban sự sống đời đời cho mọi kẻ tin (Rô-ma 5:19b). Điều này củng cố đức tin và lòng biết ơn của chúng ta đối với ân điển của Đức Chúa Trời.

4. Trách Nhiệm Rao Truyền Phúc Âm Cho Mọi Dân Tộc: Vì Phúc Âm là câu trả lời duy nhất cho tình trạng chung của nhân loại, chúng ta có động lực và trách nhiệm chia sẻ tin mừng này đến với mọi người, mọi dân tộc, không loại trừ ai. Mọi quốc gia, bộ tộc và ngôn ngữ đều nằm trong phạm vi cứu rỗi của Chúa Giê-xu Christ (Khải Huyền 7:9).

Kết Luận

Dựa trên sự nghiên cứu toàn bộ Kinh Thánh, từ Sáng Thế Ký đến Tân Ước, chúng ta có thể kết luận cách vững chắc rằng: Đức Chúa Trời không tạo ra những nhóm người khác ngoài Adam và Eva. A-đam và Ê-va là tổ phụ duy nhất và chung của toàn thể nhân loại. Mọi người đều mang hình ảnh Đức Chúa Trời, đều sa ngã trong A-đam, và đều cần sự cứu rỗi trong Đấng Christ. Chân lý này không phải để hạn chế sự hiểu biết của chúng ta, nhưng để củng cố nền tảng của Phúc Âm: sự hiệp nhất của nhân loại trong tội lỗi và sự hiệp nhất vinh hiển hơn trong sự cứu chuộc của Chúa Giê-xu Christ. Vì vậy, chúng ta hãy sống với lòng khiêm nhường, yêu thương mọi người, và nhiệt thành làm chứng về A-đam sau rốt, là nguồn hy vọng duy nhất cho một nhân loại đã thất bại trong A-đam thứ nhất.

Quay Lại Bài Viết