Tại Sao Chúa Yêu Chúng Ta?
Đây có lẽ là câu hỏi vừa giản dị lại vừa sâu xa nhất, chạm đến trái tim của mối quan hệ giữa Đấng Tạo Hóa và loài người. Trong một thế giới thường đánh giá giá trị dựa trên thành tích, ngoại hình và sự hữu ích, thì lẽ thật về tình yêu vô điều kiện của Đức Chúa Trời dành cho chúng ta thật sự là một mầu nhiệm vượt quá sự hiểu biết của loài người. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu vào nền tảng Kinh Thánh để khám phá cội nguồn, bản chất và mục đích của tình yêu Thiên Thượng ấy.
Không phải vì chúng ta là ai hay làm được gì, mà trước hết là bởi vì Ngài là ai. Kinh Thánh tuyên bố một lẽ thật căn bản: "Đức Chúa Trời là sự yêu thương" (1 Giăng 4:8b). Trong nguyên văn Hy Lạp, từ ngữ được dùng là "agapē" (ἀγάπη). Đây không phải là thứ tình cảm dựa trên cảm xúc chóng qua, mà là tình yêu mang tính quyết định, tự nguyện, vị tha và trung tín. Tình yêu (agapē) không chỉ là một hành động của Đức Chúa Trời; nó là bản chất của Ngài. Ngài không thể không yêu, vì yêu thương là chính cốt lõi của Đấng Hằng Hữu.
Điều này được minh họa rõ ràng trong mặc khải về Danh Ngài cho Môi-se: "Đức Giê-hô-va! Đức Giê-hô-va! là Đức Chúa Trời nhân từ, thương xót, chậm giận, đầy dẫy ân huệ và thành thực" (Xuất Ê-díp-tô Ký 34:6). Các từ Hê-bơ-rơ "khesed" (חֶסֶד - ân huệ, tình yêu thương xót) và "rakhum" (רַחוּם - thương xót) mô tả một tình yêu thương sâu đậm, trung tín và đầy lòng trắc ẩn, giống như tình yêu của một người mẹ dành cho con mình (Ê-sai 66:13). Vì vậy, Chúa yêu chúng ta trước hết bởi vì đó là bản chất không thể tách rời của Ngài.
Ngay từ ban đầu, tình yêu của Đức Chúa Trời đã được bày tỏ qua hành động sáng tạo. Con người không phải là một sản phẩm ngẫu nhiên, mà là kiệt tác của tình yêu có chủ đích. Sách Sáng Thế Ký ghi lại: "Đức Chúa Trời dựng nên loài người như hình Ngài... Đức Chúa Trời phán: Chúng ta hãy làm nên loài người giống như hình ta và theo tượng ta" (Sáng Thế Ký 1:26-27). Việc ban cho con người "hình ảnh" (tselem trong tiếng Hê-bơ-rơ) và "tượng" (demuth) của Đức Chúa Trời là một đặc ân vô song, thiết lập một mối quan hệ độc nhất và một giá trị nội tại cho mỗi con người. Ngài ban cho con người môi trường hoàn hảo (Ê-đen), công việc có ý nghĩa và sự tự do để lựa chọn – ngay cả tự do chống nghịch lại Ngài – đó cũng là một biểu hiện của tình yêu tôn trọng.
Hơn nữa, tình yêu của Ngài thể hiện qua sự quan phòng liên tục: "Vì Ngài khiến mặt trời mọc lên soi kẻ dữ cùng kẻ lành, làm mưa cho kẻ công bình cùng kẻ độc ác" (Ma-thi-ơ 5:45). Sự chu cấp mỗi ngày cho muôn loài thụ tạo phản ánh lòng nhân từ phổ quát của Đức Chúa Trời, một bằng chứng về tình yêu kiên nhẫn của Ngài dành cho cả những người chưa nhận biết Ngài.
Nếu sự sáng tạo cho thấy quyền năng và tình yêu của Đức Chúa Trời, thì sự cứu chuộc qua Chúa Giê-xu Christ chính là sự bày tỏ tột đỉnh, đầy đủ và rõ ràng nhất. Đây là câu trả lời thuyết phục nhất cho câu hỏi "Tại sao Chúa yêu chúng ta?".
Sứ đồ Giăng đã định nghĩa tình yêu bằng hành động này: "Vì Đức Chúa Trời yêu thương thế gian, đến nỗi đã ban Con một của Ngài, hầu cho hễ ai tin Con ấy không bị hư mất mà được sự sống đời đời" (Giăng 3:16). Từ "thế gian" (kosmos trong tiếng Hy Lạp) ở đây chỉ về nhân loại nổi loạn, sa ngã, đầy tội lỗi. Chúa yêu chúng ta không phải khi chúng ta đáng yêu, mà chính khi chúng ta còn là tội nhân chống nghịch Ngài. Sứ đồ Phao-lô làm sáng tỏ điều này: "Nhưng Đức Chúa Trời tỏ lòng yêu thương Ngài đối với chúng ta, khi chúng ta còn là người có tội, thì Đấng Christ vì chúng ta chịu chết" (Rô-ma 5:8).
Sự hy sinh của Chúa Giê-xu trên thập tự giá là minh chứng cuối cùng. Trên thập tự giá, chúng ta thấy:
1. Tình yêu chủ động: Chúa Giê-xu phán: "Chẳng có ai cất sự sống ta đi, nhưng tự ta phó nó cho" (Giăng 10:18).
2. Tình yêu thay thế: Ngài gánh tội lỗi của chúng ta trên thân thể Ngài (1 Phi-e-rơ 2:24). Từ ngữ "gánh" mang ý nghĩa thay thế hoàn toàn.
3. Tình yêu vượt trên sự hiểu biết: Sứ đồ Phao-lô cầu nguyện cho chúng ta hiểu được "bề ngang, bề dài, bề cao, bề sâu" của tình yêu Christ, là thứ "vượt trên mọi sự hiểu biết" (Ê-phê-sô 3:18-19).
Thập tự giá là nơi công lý thánh khiết và tình yêu thương xót của Đức Chúa Trời gặp nhau một cách trọn vẹn. Sự thịnh nộ của Đức Chúa Trời đối với tội lỗi được thỏa mãn nơi Con Ngài, để tình yêu của Ngài có thể tuôn đổ cách tự do trên những ai tin cậy.
Chúa yêu chúng ta không chỉ để cứu chúng ta khỏi địa ngục, mà còn để đưa chúng ta trở lại mối tương giao đích thực với Ngài – mối quan hệ mà tội lỗi đã phá vỡ. "Nầy, ta đứng ngoài cửa mà gõ; nếu ai nghe tiếng ta mà mở cửa, thì ta sẽ vào cùng người ấy, ăn bữa tối với người, và người với ta" (Khải Huyền 3:20). Hình ảnh "ăn bữa tối" nói lên sự thân mật, hiệp thông và vui hưởng.
Hơn thế nữa, Ngài yêu chúng ta để biến đổi chúng ta nên giống hình ảnh Con Ngài: "Vì những kẻ Ngài đã biết trước, thì Ngài cũng đã định sẵn để nên giống như hình Con Ngài" (Rô-ma 8:29). Tình yêu của Chúa không phải là sự nuông chiều, mà đôi khi là sự sửa phạt, tinh luyện để chúng ta được thánh hóa (Hê-bơ-rơ 12:6). Đây là tình yêu của một người Cha hoàn hảo.
Cuối cùng, Ngài yêu chúng ta để chúng ta trở thành những kênh đưa tình yêu ấy đến với người khác: "Hỡi kẻ rất yêu dấu, nếu Đức Chúa Trời đã yêu chúng ta dường ấy, thì chúng ta cũng phải yêu nhau... Nếu chúng ta yêu nhau, thì Đức Chúa Trời ở trong chúng ta" (1 Giăng 4:11-12a). Tình yêu nhận lãnh phải trở thành tình yêu cho đi.
Hiểu biết về tình yêu Chúa không chỉ dừng lại ở nhận thức, mà phải biến đổi đời sống chúng ta.
1. Sống Trong Sự An Nghỉ và Bình An: Khi thấu hiểu rằng tình yêu của Chúa dành cho chúng ta dựa trên chính Ngài và công việc hoàn tất của Đấng Christ, chúng ta được giải thoát khỏi gánh nặng phải "tạo nên" hay "giành lấy" tình yêu ấy. Chúng ta có thể an nghỉ trong địa vị làm con cái yêu dấu (Rô-ma 8:15-16).
2. Từ Bỏ Sự Tự Lên Án và Nghĩ Xấu về Chúa: Khi thất bại hoặc phạm tội, kẻ thù thường bóp méo hình ảnh của Chúa, khiến chúng ta tin rằng Ngài thất vọng, giận dữ và xa cách. Lẽ thật là tình yêu Ngài không thay đổi. Sự ăn năn dẫn chúng ta trở về với tình yêu đã được bày tỏ trên thập tự giá, chứ không phải chạy trốn khỏi Ngài.
3. Yêu Thương Người Khác Cách Vô Điều Kiện: Chúng ta được kêu gọi để yêu ngay cả những người khó yêu, kẻ thù nghịch mình (Ma-thi-ơ 5:44). Động lực và năng lực để làm điều đó không đến từ bản thân, mà từ việc chúng ta luôn nhớ mình đã được yêu như thế nào khi còn là tội nhân.
4. Phục Vụ với Động Cơ Đúng Đắn: Thay vì phục vụ để "được Chúa yêu", chúng ta phục vụ vì chúng ta đã được yêu. Đây là sự khác biệt lớn giữa tôn giáo dựa trên luật lệ và mối quan hệ dựa trên ân điển.
5. Truyền Giáo với Lòng Thương Xót: Cơ sở của công tác truyền giáo không phải là lên án thế gian, mà là chia sẻ Tin Lành về một Đức Chúa Trời yêu thương thế gian đến nỗi đã ban Con Ngài. Tình yêu phải là động cơ thúc đẩy.
Tại sao Chúa yêu chúng ta? Bởi vì Ngài là Tình Yêu. Tình yêu ấy đã sáng tạo nên chúng ta theo hình ảnh Ngài, kiên nhẫn chịu đựng sự phản nghịch của chúng ta, và đạt đến đỉnh điểm trong sự hy sinh tột bực của Chúa Giê-xu Christ trên thập tự giá. Ngài yêu chúng ta không phải vì chúng ta xứng đáng, mà để khiến chúng ta trở nên xứng đáng qua Đấng Christ. Ngài yêu để phục hồi, biến đổi và khiến chúng ta trở thành những sứ giả của tình yêu đó.
Tình yêu này là nền tảng vững chắc cho đức tin, niềm hy vọng và mọi sinh hoạt của đời sống Cơ Đốc. Ước gì mỗi chúng ta không chỉ hiểu biết về tình yêu ấy bằng lý trí, mà còn cảm nhận được chiều sâu, bề rộng, bề cao và bề dài của nó trong tâm linh, để rồi chúng ta có thể sống và yêu thương như chính chúng ta đã được Chúa yêu thương.
"Tình yêu của Đấng Christ thúc giục chúng ta... ấy là Ngài đã chết thay cho mọi người, hầu cho những kẻ còn sống không vì chính mình mà sống nữa, nhưng sống vì Đấng đã chết và sống lại cho mình" (2 Cô-rinh-tô 5:14-15).