Chúa Là Gì?
Trong hành trình tâm linh và tìm kiếm ý nghĩa cuộc sống, câu hỏi căn bản và vĩ đại nhất mà con người đối diện chính là: Chúa là gì? Đây không đơn thuần là một câu hỏi triết học hay thần học trừu tượng, mà là câu hỏi quyết định đến nhân sinh quan, thế giới quan và đặc biệt là mối tương giao của chúng ta với Đấng Tạo Hóa. Là Cơ Đốc nhân Tin Lành, chúng ta tin cậy hoàn toàn vào sự mặc khải về Chúa trong Kinh Thánh – Lời không hề sai lầm của Ngài. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu khám phá bản tính, thuộc tính và công việc của Chúa dựa trên nền tảng Kinh Thánh, qua đó giúp chúng ta có một nhận thức đúng đắn, sâu sắc và cá nhân về Đấng mà chúng ta tôn thờ.
Kinh Thánh mở đầu bằng một tuyên bố đầy quyền năng: “Ban đầu Đức Chúa Trời dựng nên trời đất” (Sáng Thế Ký 1:1). Ngài là nguyên nhân đầu tiên, hiện hữu trước mọi vật được dựng nên. Danh xưng quan trọng Ngài bày tỏ cho Môi-se tại bụi gai cháy chính là “TA LÀ ĐẤNG TỰ HỮU HẰNG HỮU” (Xuất Ê-díp-tô Ký 3:14). Trong tiếng Hê-bơ-rơ, từ này là “Yahweh” (Đức Giê-hô-va), xuất phát từ động từ “là” (hayah), hàm ý sự hiện hữu tuyệt đối, tự có, không lệ thuộc vào bất cứ điều gì bên ngoài. Chúa không phải là một “thực thể tối cao” mơ hồ, mà là một Thân Vị (Person) có ý chí, tình cảm và hành động. Sứ đồ Phao-lô tuyên bố: “Vì muôn vật đều là từ Ngài, bởi Ngài, và hướng về Ngài” (Rô-ma 11:36). Mọi sự hiện hữu đều tìm thấy nguồn cội, mục đích và ý nghĩa tối hậu trong Ngài.
Kinh Thánh bày tỏ Chúa qua các thuộc tính (attributes) của Ngài. Chúng ta có thể phân loại thành thuộc tính “tuyệt đối” (những gì Ngài vốn có trong chính mình) và thuộc tính “tương giao” (những gì Ngài bày tỏ ra cho thọ tạo).
1. Thánh Khiết (Holiness): Đây là thuộc tính nền tảng, nhấn mạnh sự tách biệt tuyệt đối của Chúa khỏi mọi tội lỗi và sự bất toàn. Các thiên sứ không ngừng reo lên: “Thánh thay, thánh thay, thánh thay là Chúa, là Đức Chúa Trời Toàn năng!” (Ê-sai 6:3; Khải Huyền 4:8). Sự thánh khiết của Chúa không chỉ là đạo đức hoàn hảo, mà là bản chất thiêng liêng, rực sáng của Ngài (“Đức Chúa Trời là sự sáng, trong Ngài chẳng có sự tối tăm đâu” – 1 Giăng 1:5). Chính sự thánh khiết này đòi hỏi một sự chuộc tội hoàn hảo cho nhân loại tội lỗi.
2. Yêu Thương (Agape Love): “Đức Chúa Trời là sự yêu thương” (1 Giăng 4:8). Tình yêu của Chúa không dựa trên giá trị của đối tượng, mà xuất phát từ chính bản tính Ngài. Đây là tình yêu “agapē” trong tiếng Hy Lạp – tình yêu hy sinh, vị tha, và có chủ đích. Đỉnh cao của tình yêu này được bày tỏ trong sự kiện: “Vì Đức Chúa Trời yêu thương thế gian, đến nỗi đã ban Con một của Ngài, hầu cho hễ ai tin Con ấy không bị hư mất mà được sự sống đời đời” (Giăng 3:16).
3. Công Bình và Thánh Khiết (Righteousness & Justice): Chúa là thẩm phán công bình của mọi loài. “Đức Giê-hô-va yêu sự công bình” (Thi Thiên 37:28). Sự công bình của Ngài đòi hỏi tội lỗi phải bị trừng phạt, và sự thánh khiết của Ngài không thể dung thứ tội lỗi. Đây là lý do vì sao sự chết chuộc tội của Chúa Giê-xu trên thập tự giá là tuyệt đối cần thiết: tại đó, tình yêu thương và sự công bình của Chúa gặp nhau một cách trọn vẹn.
4. Toàn Năng, Toàn Tri, Toàn Tại (Omnipotence, Omniscience, Omnipresence): Chúa làm được mọi sự theo ý muốn tốt lành của Ngài (“Vì đối với Đức Chúa Trời không việc gì là không thể làm được” – Lu-ca 1:37). Ngài biết hết mọi sự, từ quá khứ, hiện tại đến tương lai (“Vì Đức Chúa Trời thấy rõ mọi sự” – Hê-bơ-rơ 4:13). Và Ngài hiện diện khắp mọi nơi cùng một lúc (“Nếu tôi lên trời, Chúa ở tại đó, ví tôi nằm dưới âm phủ, kìa, Chúa cũng có ở đó” – Thi Thiên 139:8).
Đây là chân lý trọng tâm và là mầu nhiệm cao sâu của đức tin Cơ Đốc. Kinh Thánh dạy rõ ràng chỉ có một Đức Chúa Trời (Phục Truyền 6:4; 1 Cô-rinh-tô 8:6), nhưng trong thần tính duy nhất đó lại hiện hữu ba Thân Vị (Persons) đồng đẳng, đồng vĩnh cửu và đồng bản thể: Đức Chúa Cha, Đức Chúa Con (Chúa Giê-xu Christ), và Đức Thánh Linh.
- Đức Chúa Cha: Là nguồn gốc của mọi sự, là Đấng lập kế hoạch cứu rỗi. Chúa Giê-xu thường xuyên nói về Cha và cầu nguyện với Cha (Giăng 17).
- Đức Chúa Con – Chúa Giê-xu Christ: Là Ngôi Lời (Logos) đã trở nên xác thịt (Giăng 1:1,14). Ngài hoàn toàn là Đức Chúa Trời (“Ngài là phản ánh của vinh quang Đức Chúa Trời và hình ảnh trung thực của bản thể Ngài” – Hê-bơ-rơ 1:3) và hoàn toàn là con người. Ngài chính là “Em-ma-nu-ên,” nghĩa là “Đức Chúa Trời ở cùng chúng ta” (Ma-thi-ơ 1:23). Công việc của Ngài là Chuộc Tội, qua sự chết và sống lại của Ngài.
- Đức Thánh Linh: Là Thần Chân Lý, Đấng an ủi, dẫn dắt, và ở trong mỗi tín đồ (Giăng 14:16-17). Ngài cáo trách thế gian về tội lỗi, công bình và sự phán xét (Giăng 16:8), và ban năng lực cho Hội Thánh.
Ba Ngôi cùng hiệp một trong công cuộc sáng tạo, cứu chuộc và thánh hóa. Ví dụ, trong sự cứu rỗi: Cha định kế hoạch, Con thực hiện, và Thánh Linh áp dụng sự cứu rỗi đó vào lòng người tin.
Đối với Cơ Đốc nhân, câu hỏi “Chúa là gì?” được trả lời rõ ràng và đầy đủ nhất nơi con người và công việc của Chúa Giê-xu Christ. Ngài phán: “Ai đã thấy Ta là đã thấy Cha” (Giăng 14:9). Chúa Giê-xu không phải là một tiên tri hay thầy dạy đạo đức thuần túy; Ngài chính là Đức Chúa Trời mặc lấy xác thịt để bày tỏ Chúa cho chúng ta, đồng thời trở nên Chiên Con chuộc tội cho chúng ta. Danh xưng “Christ” (Đấng Christ) trong tiếng Hy Lạp tương đương với “Mê-si” (Đấng Chịu Xức Dầu) trong tiếng Hê-bơ-rơ, chỉ về Đấng được Đức Chúa Trời xức dầu, sai đến để cứu dân Ngài. Sự sống lại của Ngài từ cõi chết là bằng chứng tối hậu xác nhận thần tính và quyền năng chiến thắng tội lỗi, sự chết của Ngài (Rô-ma 1:4).
Chúa Giê-xu định nghĩa: “Sự sống đời đời là nhìn biết Cha, là Đức Chúa Trời duy nhất và chân thật, cùng Đức Chúa Giê-xu Christ, là Đấng Cha đã sai đến” (Giăng 17:3). Nhận biết Chúa không phải là một kiến thức thuộc lý thuyết, mà là một mối quan hệ cá nhân, sống động được thiết lập qua đức tin nơi Chúa Giê-xu Christ.
1. Trong Sự Thờ Phượng: Hiểu biết Chúa là Đấng Thánh Khiết và Yêu Thương dẫn chúng ta vào sự thờ phượng trong “tâm thần và lẽ thật” (Giăng 4:24). Chúng ta tôn thờ với lòng kính sợ thánh khiết và lòng biết ơn sâu xa.
2. Trong Đời Sống Cầu Nguyện: Biết Chúa là Cha nhân từ cho phép chúng ta đến gần “cách dạn dĩ” (Hê-bơ-rơ 4:16). Chúng ta cầu nguyện không phải với một thế lực xa lạ, mà với Người Cha yêu thương, Đấng lắng nghe và đáp lời.
3. Trong Nếp Sống Đạo Đức: Biết Chúa là Đấng Thánh Khiết thôi thúc chúng ta sống thánh sạch: “Hãy nên thánh, vì ta là thánh” (1 Phi-e-rơ 1:16). Biết Chúa là Tình Yêu thúc đẩy chúng ta yêu thương người khác (1 Giăng 4:11).
4. Trong Sự Phó Thác: Biết Chúa là Đấng Toàn Năng, Toàn Tri và Toàn Tại cho chúng ta sự bình an để phó thác mọi lo âu, hoàn cảnh khó khăn cho Ngài (Phi-líp 4:6-7; Thi Thiên 46:1).
Vậy, Chúa là gì? Theo sự mặc khải của Kinh Thánh, Ngài là Đức Chúa Trời Toàn Năng, Tự Hữu Hằng Hữu – Đấng Sáng Tạo và Duy Trì muôn vật. Ngài là Đấng Thánh Khiết, Yêu Thương và Công Bình trong Ba Ngôi Hiệp Một: Cha, Con và Thánh Linh. Và quan trọng hơn hết, Ngài là Đấng đã bày tỏ chính mình cách trọn vẹn và cứu chuộc qua Con Ngài là Chúa Giê-xu Christ, Đấng đã chết vì tội chúng ta và sống lại để ban cho chúng ta sự sống đời đời.
Hiểu biết này không dừng lại ở tri thức, mà phải dẫn đến đức tin, sự ăn năn, và sự vâng phục. Khi chúng ta thật lòng tin nhận Chúa Giê-xu Christ, chúng ta không chỉ biết về Chúa, mà chúng ta được biết Chúa cách cá nhân. Đó chính là sự khởi đầu của sự sống đời đời – một hành trình của mối tương giao ngày càng sâu sắc, đổi mới và đầy phước hạnh với Đấng là Alpha và Omega, là khởi nguyên và cuối cùng của mọi sự (Khải Huyền 1:8).