Có bao giờ Chúa Giê-xu tức giận không?

02 December, 2025
17 phút đọc
3,237 từ
Chia sẻ:

Có Bao Giờ Chúa Giê-xu Tức Giận Không?

Trong hành trình đức tin, nhiều Cơ Đốc nhân thường hình dung về Chúa Giê-xu với hình ảnh một người Cha nhân từ, hiền lành, với lòng thương xót vô bờ bến. Tuy nhiên, khi đọc kỹ Kinh Thánh, chúng ta bắt gặp những phân đoạn cho thấy một khía cạnh khác: Chúa Giê-xu bày tỏ sự phẫn nộ mãnh liệt. Điều này đặt ra câu hỏi quan trọng: Có bao giờ Chúa Giê-xu tức giận không? Và nếu có, cơn giận ấy bắt nguồn từ đâu, hướng về ai, và dạy chúng ta điều gì về bản tính của Đức Chúa Trời cùng cách sống của con dân Ngài? Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu khảo sát Lời Chúa để tìm câu trả lời chính xác, dựa trên nền tảng Kinh Thánh Tin Lành Việt Ngữ 1925.

I. Nền Tảng Thần Học: Chúa Giê-xu Là Con Người Trọn Vẹn Và Đức Chúa Trời Trọn Vẹn

Trước khi đi vào các sự kiện cụ thể, chúng ta phải hiểu thần tính và nhân tính của Chúa Giê-xu. Ngài là Ngôi Lời (Logos) trở nên xác thịt (Giăng 1:14). Điều này có nghĩa Ngài mang trọn vẹn bản tính Đức Chúa Trời (Cô-lô-se 2:9) trọn vẹn bản tính con người (Hê-bơ-rơ 2:17). Là con người trọn vẹn, Ngài trải qua mọi cung bậc cảm xúc của nhân loại: vui mừng, đau buồn, yêu thương, và cả… tức giận. Tuy nhiên, khác với chúng ta, Ngài “chưa hề phạm tội” (Hê-bơ-rơ 4:15). Vì vậy, bất kỳ cảm xúc nào Ngài bày tỏ, kể cả sự tức giận, đều hoàn toàn thánh khiết, công bình, và đúng đắn. Nó không xuất phát từ tội lỗi cá nhân, sự ích kỷ, hay mất kiểm soát, mà từ sự thánh khiết tuyệt đối của Đức Chúa Trời đối diện với tội lỗi và sự bất công.

II. Phân Tích Các Phân Đoạn Kinh Thánh Cho Thấy Sự Phẫn Nộ Của Chúa Giê-xu

1. Sự Kiện Thanh Tẩy Đền Thờ: Cơn Giận Thánh Vì Sự Ô Uế

Sự kiện này được ghi lại trong cả bốn sách Phúc Âm (Ma-thi-ơ 21:12-13; Mác 11:15-17; Lu-ca 19:45-46; Giăng 2:13-17), cho thấy tầm quan trọng đặc biệt. Chúng ta hãy đọc kỹ trong Giăng 2:13-17:

“Đến gần ngày lễ Vượt Qua của dân Giu-đa, Đức Chúa Jêsus lên thành Giê-ru-sa-lem. Ngài thấy trong đền thờ có những kẻ bán bò, chiên, bò câu, và có những người đổi bạc dự ngồi. Ngài bèn lấy dây làm roi mà đuổi hết thảy khỏi đền thờ, chiên, bò, bò câu; vải tiền của những người đổi bạc, và lật nhào bàn của họ. Ngài phán cùng kẻ bán bò câu rằng: Hãy cất bỏ đi đó, đừng làm cho nhà Cha ta thành ra cái chợ! Môn đồ nhớ lại lời trong Kinh Thánh rằng: Vì lòng sốt sắng về nhà Chúa mà thiêu đốt tôi.”

Hành động của Chúa Giê-xu ở đây rất mạnh mẽ: “lấy dây làm roi,” “đuổi,” “đổ tiền,” “lật nhào bàn.” Đây không phải là hình ảnh một người thụ động hay ôn hòa theo nghĩa tiêu cực. Trong nguyên ngữ Hy Lạp, từ mô tả thái độ của Ngài là “zēlos” (ζῆλος), được dịch là “lòng sốt sắng” trong câu 17. Từ này mang nghĩa nhiệt thành, ganh tị (theo nghĩa tích cực), và cả sự phẫn nộ thánh. Cơn giận của Ngài là cơn giận thánh (righteous indignation), bùng lên khi thấy nhà Cha – nơi lẽ ra là chốn thờ phượng, cầu nguyện cho muôn dân (Ê-sai 56:7) – lại bị biến thành “cái chợ” vì lòng tham lam và sự giả hình của con người. Sự thánh khiết của Đức Chúa Trời không thể chung đụng với việc biến sự thờ phượng thành công cụ trục lợi.

2. Sự Phẫn Nộ Với Sự Cứng Lòng Và Giả Hình

Trong Mác 3:1-5, Chúa Giê-xu chữa lành người teo tay trong ngày Sa-bát. Kinh Thánh ghi:

“Ngài phán cùng người teo tay rằng: Hãy chổi dậy, đứng giữa chúng ta. Rồi Ngài hỏi họ rằng: Trong ngày Sa-bát, nên làm điều lành hay điều dữ, nên cứu người hay giết người? Nhưng họ đều nín lặng. Bấy giờ, Ngài lấy làm giận (periblepsamenos autous met' orgēs – nhìn quanh họ với cơn giận), lấy làm buồn vì lòng họ cứng cỏi, rồi phán cùng người bịnh rằng: Hãy giơ tay ngươi ra. Người giơ ra, thì tay được lành.”

Đoạn này trực tiếp mô tả Chúa Giê-xu “lấy làm giận.” Cơn giận này hướng vào ai? Vào sự “cứng lòng” (pōrōsis – sự chai đá, cứng cỏi) của những người Pha-ri-si. Họ đặt truyền thống và luật lệ con người lên trên nhu cầu được chữa lành và được sống của một con người. Cơn giận của Chúa ở đây song hành với nỗi buồn (syllypoumenos). Đây là cơn giận của tình yêu thương bị từ chối, của lẽ phải bị chối bỏ vì sự ích kỹ và tôn giáo hình thức.

3. Những Lời Quở Trách Nặng Nề: “Khốn Cho Các Ngươi!”

Chương 23 sách Ma-thi-ơ là một trong những phân đoạn thể hiện ngôn ngữ mạnh mẽ và đầy phán xét nhất của Chúa Giê-xu. Ngài bảy lần tuyên bố “Khốn cho các ngươi, thầy thông giáo và người Pha-ri-si, là kẻ giả hình!” (Ma-thi-ơ 23:13-33). Ngài gọi họ là “mồ mả tô trắng” (c.27), “dòng dõi rắn lục” (c.33). Đây không phải là ngôn ngữ của sự dễ dãi. Đây là tiếng nói của sự thánh khiết công bình đang tố cáo tội lỗi trắng trợn được che đậy dưới lớp vỏ tôn giáo. Cơn giận này không phải là mất kiểm soát, mà là một sự lên án có chủ đích, công khai, nhằm vạch trần sự thật và cảnh báo về sự đoán phạt sắp đến.

III. Phân Biệt Cơn Giận Thánh Khiết Và Cơn Giận Tội Lỗi

Từ những phân tích trên, chúng ta rút ra được đặc điểm của cơn giận thánh khiết (righteous anger) nơi Chúa Giê-xu:

  • Hướng về tội lỗi và sự bất công, không hướng về con người với tư cách cá nhân. Ngài giận vì sự cứng lòng, giả hình, lợi dụng đền thờ, nhưng vẫn yêu thương và kêu gọi chính những người Pha-ri-si ăn năn.
  • Xuất phát từ lòng yêu mến sự công bình và danh Đức Chúa Trời, không từ sự tổn thương cá nhân, ghen tị hay ích kỷ.
  • Được kiểm soát và có mục đích rõ ràng. Hành động của Chúa trong đền thờ có chủ đích (thanh tẩy), lời quở trách nhắm đến mục tiêu (vạch trần tội lỗi và kêu gọi ăn năn).
  • Không để lại sự độc hại. Kinh Thánh dạy: “Hãy giận mà chớ phạm tội; chớ căm giận cho đến khi mặt trời lặn” (Ê-phê-sô 4:26). Chúa Giê-xu là hiện thân hoàn hảo của nguyên tắc này. Cơn giận của Ngài không dẫn đến tội lỗi và cũng không kéo dài thành sự cay đắng.

Ngược lại, cơn giận tội lỗi của con người thường: vì lợi ích cá nhân bị xâm phạm, mất kiểm soát, dẫn đến hành động hoặc lời nói gây tổn thương (Châm ngôn 29:11), và để lại gốc rễ cay đắng (Hê-bơ-rơ 12:15).

IV. Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân

Biết về cơn giận thánh khiết của Chúa Giê-xu dạy chúng ta nhiều bài học quý giá:

1. Học Cách Phẫn Nộ Với Những Điều Đúng Đắn

Cơ Đốc nhân không được kêu gọi trở nên thờ ơ, vô cảm trước tội lỗi và bất công. Chúng ta nên có sự “sốt sắng” (zēlos) về những điều thuộc về Chúa. Chúng ta có nên giận khi thấy sự bóc lột người nghèo, nạn bạo hành trẻ em, sự lan tràn của văn hóa đồi trụy, hay sự giả hình trong Hội Thánh không? Theo gương Chúa, câu trả lời là . Tuy nhiên, cơn giận ấy phải được dẫn dắt bởi Đức Thánh Linh, hướng đến hành động xây dựng (như đứng lên bảo vệ người yếu thế, rao giảng lẽ thật trong tình yêu thương) chứ không phải sự phá hoại.

2. Kiểm Tra Động Cơ Của Cơn Giận Cá Nhân

Mỗi khi nổi giận, chúng ta cần tự hỏi: “Cơn giận này có vì danh Chúa và sự công bình không, hay chỉ vì ‘cái tôi’ của tôi bị xúc phạm?” Hãy nhớ lời Gia-cơ: “Vì cơn giận của người ta không làm nên sự công bình của Đức Chúa Trời.” (Gia-cơ 1:20). Chúng ta cần cầu xin Chúa giúp mình “chậm giận” (Gia-cơ 1:19) và khôn ngoan phân biệt.

3. Sống Công Bình Và Yêu Thương – Hai Mặt Của Một Đồng Xu

Chúa Giê-xu là hiện thân hoàn hảo của sự kết hợp giữa thánh khiết (công bình chống lại tội) và ân điển (yêu thương kẻ có tội). Chúng ta không được dùng “tình yêu thương” như cái cớ để dung túng tội lỗi. Ngược lại, cũng không được dùng “sự công bình” như chiếc roi để hành hạ người khác. Hãy noi gương Chúa: đối diện với tội lỗi cách thẳng thắn, nhưng luôn mở ra cánh cửa ăn năn và phục hồi.

4. Để Cơn Giận Thuộc Về Chúa

Kinh Thánh dạy: “Hỡi kẻ rất yêu dấu của tôi, chính mình chớ trả thù ai, nhưng hãy nhường cho cơn thạnh nộ của Đức Chúa Trời; vì có chép lời Chúa phán rằng: Sự trả thù thuộc về ta, ta sẽ báo ứng.” (Rô-ma 12:19). Phần lớn cơn giận cá nhân của chúng ta cần được buông bỏ và trao cho sự phán xét công bình của Đức Chúa Trời. Niềm tin nơi Ngài cho phép chúng ta không cần phải ôm lấy sự phẫn nộ làm của riêng.

Kết Luận

Vậy, có bao giờ Chúa Giê-xu tức giận không? Câu trả lời Kinh Thánh là , và đó là một sự thật thần học quan trọng. Cơn giận của Ngài không làm Ngài trở nên kém yêu thương, ngược lại, nó chứng minh tình yêu của Ngài sâu sắc đến mức nào: Ngài yêu sự thánh khiết của Cha và sự cứu rỗi của con người đến nỗi phải phẫn nộ với bất cứ điều gì hủy hoại chúng. Cơn giận thánh khiết của Chúa Giê-xu là tấm gương cho chúng ta về lòng sốt sắng với nhà Chúa, là lời cảnh tỉnh về sự nguy hiểm của tội lỗi và lòng cứng cỏi, và cũng là lời mời gọi chúng ta sống một đời sống cân bằng: cứng rắn với tội lỗi nhưng mềm mại với tội nhân, đứng về lẽ công bình nhưng luôn tràn đầy ân điển.

Ước mong mỗi chúng ta, khi suy ngẫm về khía cạnh này của Chúa, sẽ được thách thức để thanh tẩy “đền thờ” tâm linh của chính mình khỏi mọi ô uế, và để cho cơn giản thánh khiết của Ngài uốn nắn chúng ta trở nên giống hình ảnh Con Ngài mỗi ngày hơn.

Quay Lại Bài Viết