Ý Nghĩa Tên Chúa Giêsu
Trong thế giới Cơ Đốc giáo, không có danh xưng nào được tôn cao, được kêu cầu, và mang quyền năng như danh Giêsu. Nhưng danh xưng này không chỉ là một cách gọi để phân biệt; nó chứa đựng toàn bộ sứ mệnh, thân vị và công tác cứu chuộc của Con Đức Chúa Trời. Một nghiên cứu chuyên sâu về ý nghĩa tên Chúa Giêsu sẽ mở ra cho chúng ta cái nhìn sâu sắc về kế hoạch cứu rỗi vĩ đại của Đức Chúa Trời và mời gọi chúng ta bước vào một mối quan hệ cá nhân với Đấng mang Danh Trên Hết Mọi Danh.
I. NGUYÊN NGỮ VÀ Ý NGHĨA CỐT LÕI: “ĐỨC GIÊ-HÔ-VA LÀ SỰ CỨU RỖI”
Tên “Giêsu” trong tiếng Việt bắt nguồn từ Iēsous (Ἰησοῦς) trong tiếng Hy Lạp, là bản dịch của tên Hê-bơ-rơ Yeshua (יֵשׁוּעַ) hoặc đầy đủ hơn là Yehoshua (יְהוֹשֻׁעַ). Yehoshua là sự kết hợp của hai từ: YHWH (יהוה – Danh Đức Chúa Trời, thường đọc là “Giê-hô-va”) và yasha (יָשַׁע) có nghĩa là “cứu”, “giải cứu”, “ban cho sự giải thoát”. Vì vậy, Yehoshua/Yeshua mang ý nghĩa sâu xa: “ĐỨC GIÊ-HÔ-VA LÀ SỰ CỨU RỖI” hoặc “Đức Giê-hô-va Cứu.”
Điều này được xác nhận trực tiếp trong chính Kinh Thánh Tân Ước. Khi thiên sứ hiện đến cùng Giô-sép để giải thích về sự giáng sinh của Đấng Christ, lời tuyên bố rõ ràng: “Người sẽ sanh một trai, ngươi khá đặt tên là JESUS, vì chính con trai ấy sẽ cứu dân mình ra khỏi tội.” (Ma-thi-ơ 1:21). Tại đây, chúng ta thấy mối liên hệ trực tiếp giữa Danh Ngài và Công Tác Của Ngài. Danh Ngài không chỉ mô tả Ngài là ai, mà còn tuyên bố Ngài sẽ làm gì: cứu dân Ngài ra khỏi tội.
Trong Cựu Ước, có một nhân vật nổi bật mang tên này: Giô-suê (cùng một tên gốc Yeshua). Giô-suê là người dẫn dắt dân Y-sơ-ra-ên vào Đất Hứa, đánh bại kẻ thù và phân chia sản nghiệp. Điều này là một hình bóng tuyệt vời về Chúa Giêsu – Đấng dẫn dắt dân sự Ngài (Hội Thánh) vượt qua thế gian và tội lỗi để vào sự an nghỉ thuộc linh và hưởng cơ nghiệp đời đời (Hê-bơ-rơ 4:8-11).
II. DANH HIỆU GẮN LIỀN: CHRIST, CON ĐỨC CHÚA TRỜI VÀ CHÚA
Trong Tân Ước, tên “Giêsu” thường đi kèm với các danh hiệu trọng yếu, mỗi danh hiệu mở rộng và làm sáng tỏ thân vị của Ngài.
1. Giêsu CHRIST (JESUS CHRIST): Từ “Christ” là phiên âm của Christos (Χριστός) trong tiếng Hy Lạp, dịch từ Mashiach (מָשִׁיחַ) trong tiếng Hê-bơ-rơ, có nghĩa là “Đấng được xức dầu”. Trong văn hóa Y-sơ-ra-ên, ba chức vụ quan trọng được xức dầu để thi hành chức vụ là: Tiên Tri, Thầy Tế Lễ và Vua. Chúa Giêsu chính là Đấng Mê-si được hứa ban, Đấng làm trọn cả ba chức vụ một cách hoàn hảo:
- Tiên Tri: Ngài bày tỏ trọn vẹn lời và ý chỉ của Đức Chúa Trời (Phục truyền 18:15; Giăng 1:18).
- Thầy Tế Lễ Thượng Phẩm: Ngài dâng chính mình Ngài làm sinh tế chuộc tội một lần đủ cả, và cầu thay cho chúng ta (Hê-bơ-rơ 4:14-16; 9:11-14).
- Vua: Ngài cai trị trên đời sống tín đồ và sẽ trở lại để thiết lập vương quốc đời đời của Ngài (Lu-ca 1:32-33; Khải huyền 19:16).
Danh xưng “Giêsu Christ” tuyên bố rằng Giêsu người Na-xa-rét chính là Đấng Mê-si được hứa ban, là trung tâm của toàn bộ lịch sử cứu rỗi.
2. Giêsu, CON ĐỨC CHÚA TRỜI (JESUS, THE SON OF GOD): Danh hiệu này nhấn mạnh thần tánh độc nhất và mối quan hệ mật thiết của Ngài với Đức Chúa Cha. Ngài không phải là một con người được “thiên hóa” hay một tiên tri cao cấp, mà Ngài là Con Một, đến từ lòng Cha, đồng bản thể với Đức Chúa Trời (Giăng 1:1, 14, 18). Ma-quỉ và các thần ô uế cũng nhìn biết và kêu lên điều này (Mác 1:24; 3:11). Sự xưng nhận của Phi-e-rơ: “Thầy là Đấng Christ, Con Đức Chúa Trời hằng sống” (Ma-thi-ơ 16:16) chính là nền tảng của đức tin Cơ Đốc.
3. CHÚA Giêsu (LORD JESUS): Từ “Chúa” dịch từ Kurios (Κύριος) trong tiếng Hy Lạp, là từ được dùng trong bản Bảy Mươi (bản dịch Cựu Ước sang tiếng Hy Lạp) để dịch Danh riêng YHWH (Giê-hô-va). Khi Tân Ước gọi Giêsu là “Chúa” (Kurios), họ đang tuyên xưng thần tánh tối cao và quyền cai trị tuyệt đối của Ngài. Sứ đồ Phao-lô viết: “hầu cho mọi miệng đều xưng JESUS CHRIST là Chúa” (Phi-líp 2:11). Việc kêu cầu Danh Chúa (epikaleō – kêu gọi, khẩn cầu) là dấu hiệu của sự cứu rỗi (Công vụ 2:21; Rô-ma 10:13).
III. QUYỀN NĂNG VÀ UY TÍ CỦA DANH CHÚA GIÊSU TRONG KINH THÁNH
Danh Chúa Giêsu không chỉ mang ý nghĩa, mà còn mang uy quyền và quyền năng siêu nhiên. Kinh Thánh ghi lại nhiều phương diện của quyền năng này:
- Danh về Sự Cứu Rỗi: “Chẳng có sự cứu rỗi trong đấng nào khác; vì ở dưới trời, chẳng có danh nào khác ban cho loài người, để chúng ta phải nhờ đó mà được cứu.” (Công vụ 4:12). Sự cứu rỗi được ban cho bởi ân điển, nhờ đức tin, và được tiếp nhận qua Danh Ngài.
- Danh về Sự Cầu Nguyện: Chúa Giêsu dạy: “Các ngươi nhơn danh ta mà cầu xin Đức Chúa Trời, thì ta sẽ làm cho” (Giăng 14:13-14). Cầu nguyện nhân danh Chúa Giêsu không phải là một câu thần chú, mà là cầu nguyện phù hợp với ý chỉ, bản tánh và uy quyền của Ngài, nhìn nhận rằng mọi sự tiếp cận với Đức Chúa Cha đều nhờ công lao của Con Ngài.
- Danh về Uy Quyền Trên Ma Quỷ và Bệnh Tật: Các sứ đồ đã nhân danh Chúa Giêsu để đuổi quỷ (Công vụ 16:18) và chữa bệnh (Công vụ 3:6, 16). Danh Ngài là nguồn uy quyền để Hội Thánh chiến đấu và chiến thắng các thế lực thuộc linh (Lu-ca 10:17).
- Danh về Sự Thờ Phượng: Đức Chúa Trời đã “ban cho Ngài danh trên hết mọi danh” (Phi-líp 2:9). Mọi vật thọ tạo đều quỳ xuống và mọi lưỡi đều xưng nhận Danh ấy. Thờ phượng thật là dâng sự tôn cao lên cho Danh Giêsu Christ.
IV. ỨNG DỤNG THỰC TẾ TRONG ĐỜI SỐNG CƠ ĐỐC NHÂN
Hiểu biết về ý nghĩa tên Chúa Giêsu phải dẫn đến sự biến đổi trong đời sống hằng ngày của chúng ta.
1. Nương Cậy Nơi Danh Ngài cho Sự Cứu Rỗi Cá Nhân: Bước đầu tiên và quan trọng nhất là đặt đức tin nơi Danh Con Một Đức Chúa Trời (Giăng 3:18). Điều này bao gồm sự ăn năn tội, xưng nhận Chúa Giêsu là Chúa và tin rằng Đức Chúa Trời đã khiến Ngài sống lại từ kẻ chết (Rô-ma 10:9). Sự cứu rỗi được kinh nghiệm khi chúng ta “kêu cầu danh Chúa”.
2. Cầu Nguyện với Lòng Tín Thác trong Danh Ngài: Hãy đến với Đức Chúa Cha trong sự cầu nguyện với thái độ tôn trọng và nương cậy nơi uy tín của Chúa Giêsu. Khi cầu xin, hãy tự hỏi: “Lời cầu nguyện này có phù hợp với bản tánh và ý muốn của Chúa Giêsu mà tôi được biết qua Lời Ngài không?”. Cầu nguyện nhân danh Ngài là cầu nguyện theo ý muốn Ngài.
3. Sống và Hành Động Dưới Uy Quyền của Danh Ngài: Mọi điều chúng ta làm, trong lời nói hay hành động, đều phải làm trong danh Chúa Giêsu (Cô-lô-se 3:17). Điều này có nghĩa là cuộc đời chúng ta phải phản ánh danh tiếng, đạo đức và uy quyền của Ngài. Chúng ta là đại sứ cho Danh Ngài tại thế gian này.
4. Tuyên Xưng và Bảo Vệ Danh Ngài: Trong một thế giới thường xúc phạm và coi thường danh thánh, chúng ta được kêu gọi để yêu mến, tôn cao và can đảm sử dụng Danh Ngài một cách đúng đắn. Điều này cũng có nghĩa là sống sao cho không làm ô danh Chúa, nhưng làm sáng Danh Ngài qua đời sống công bình và yêu thương.
5. Tìm Nương Náu và Bình An Trong Danh Ngài: Châm ngôn 18:10 nói: “Danh Đức Giê-hô-va như một cái tháp kiên cố; người công bình chạy vào đó, thì được an toàn.” Chúa Giêsu chính là Đức Giê-hô-va trong thân vị Con. Khi gặp sợ hãi, thử thách, cám dỗ, chúng ta có thể chạy đến nương náu trong Danh Ngài – nơi có sự bảo vệ, bình an và sức lực.
KẾT LUẬN
Danh Giêsu – “Đức Giê-hô-va là Sự Cứu Rỗi” – là viên ngọc quý của đức tin Cơ Đốc. Nó không chỉ là một nhãn hiệu, mà là một lời tuyên bố về sự hiện diện cứu chuộc của Đức Chúa Trời giữa loài người. Danh này chứa đựng trọn vẹn hy vọng của nhân loại, quyền năng cho Hội Thánh, và là trung tâm của mọi sự thờ phượng. Khi chúng ta càng nghiên cứu, càng suy ngẫm, và càng kêu cầu Danh Thánh này, chúng ta càng khám phá ra sự vĩ đại, ân điển và tình yêu vô bờ bến của Đức Chúa Trời dành cho chúng ta.
Ước gì mỗi chúng ta, những người đã được cứu bởi Danh Ngài, sẽ sống một đời sống xứng đáng với Phúc Âm của Christ, luôn “hãy làm mọi sự trong danh Đức Chúa Jêsus” (Cô-lô-se 3:17), và hết lòng trông đợi ngày mọi đầu gối quỳ xuống, mọi lưỡi tuyên xưng rằng JESUS CHRIST LÀ CHÚA, để tôn vinh Đức Chúa Trời, là Đức Chúa Cha (Phi-líp 2:10-11).