Chúa Giê-xu và Phụ Nữ: Những Bài Học Vượt Thời Gian Từ Các Sách Phúc Âm
Trong bối cảnh văn hóa Do Thái thế kỷ thứ nhất, nơi vai trò và giá trị của phụ nữ thường bị giới hạn và đôi khi bị coi nhẹ, thì những cuộc gặp gỡ và tương tác của Chúa Giê-xu Christ với phụ nữ lại nổi bật lên như những tia sáng cách mạng. Cách Ngài đối xử, dạy dỗ, chữa lành và ủy thác cho các bà không chỉ phản ánh tấm lòng yêu thương vô biên của Đấng Cứu Thế, mà còn thiết lập một khuôn mẫu tuyệt đối về sự tôn trọng, phẩm giá bình đẳng và giá trị thiêng liêng của mọi người trước mặt Đức Chúa Trời. Nghiên cứu chuyên sâu về chủ đề này mở ra cho chúng ta cái nhìn sâu sắc về bản tính của Đấng Christ, về ý định nguyên thủy của Đức Chúa Trời trong sự sáng tạo, và về các nguyên tắc cho mối quan hệ giữa các tín hữu trong Hội Thánh ngày nay.
Chúa Giê-xu đã chủ động bước qua những định kiến và quy tắc xã hội để tiếp cận và được tiếp cận bởi phụ nữ.
- Cuộc Trò Chuyện Cách Mạng Tại Giếng Gia-cốp (Giăng 4:1-42): Đây là một trong những minh họa rõ ràng nhất. Một người đàn bà Sa-ma-ri, thuộc về một nhóm bị người Do Thái khinh thường, lại có năm đời chồng và đang sống với người không phải chồng. Chúa Giê-xu, một người đàn ông Do Thái, đã chủ động trò chuyện với bà tại nơi công cộng – một hành động "không phải phép" ("ou gar sugchrontai Ioudaioi Samaritais" – vì người Do Thái không giao thiệp với người Sa-ma-ri, câu 9). Không dừng lại ở nhu cầu thể xác (nước uống), Ngài dẫn dắt bà đến nhu cầu thuộc linh, tự mặc khải mình là Đấng Mê-si-a (câu 26). Kết quả, bà trở thành một nhà truyền giáo đầu tiên cho cả thành Sa-ma-ri (câu 39-42).
- Sự Đón Nhận Sự Phục Vụ của Phụ Nữ (Lu-ca 8:1-3): Kinh Thánh ghi rõ Chúa Giê-xu và các sứ đồ được "các bà kia dùng tài sản mình mà giúp đỡ." Trong số đó có Ma-ri Ma-đơ-len, Gian-nơ vợ quan Chước-xa là quản gia của Hê-rốt, Su-xan-nơ và nhiều bà khác. Họ là một phần không thể thiếu trong đoàn truyền giáo, tham gia vào chức vụ một cách thiết thực. Điều này vượt xa vai trò thụ động thường thấy trong xã hội đương thời.
- Bảo Vệ Người Đàn Bà Bị Bắt Quả Tang Phạm Tội Tà Dâm (Giăng 8:1-11): Chúa Giê-xu đã đứng về phía người phụ nữ bị xã hội lên án và sẵn sàng ném đá. Ngài không phủ nhận tội lỗi ("hãy đi, đừng phạm tội nữa"), nhưng Ngài bảo vệ phẩm giá và cơ hội được tha thứ của bà trước sự giả hình của những kẻ cáo buộc. Ngài đối xử với bà như một con người cần ân điển, chứ không phải một vật thể để lên án.
Chúa Giê-xu nhìn thấy nỗi đau và hoàn cảnh của phụ nữ và hành động để phục hồi họ cả về thể xác lẫn tâm linh.
- Chữa Lành Người Đàn Bà Có Bịnh Băng Huyết (Ma-thi-ơ 9:20-22, Mác 5:25-34, Lu-ca 8:43-48): Người đàn bà này bị xã hội xem là ô uế theo luật pháp (Lê-vi Ký 15:25-27), bị cô lập và khốn khổ 12 năm. Bà tin rằng chỉ cần chạm đến gấu áo Chúa thì sẽ được lành. Chúa Giê-xu không để bà âm thầm biến mất. Ngài dừng lại, xác nhận bà trước đám đông, và quan trọng hơn, Ngài gọi bà là "con gái" ("thugatêr" trong tiếng Hy Lạp, một từ thể hiện sự trìu mến và mối quan hệ thân thiết). Ngài tuyên bố: "Hỡi con gái ta, đức tin con đã chữa lành con" (Mác 5:34). Ngài phục hồi cho bà không chỉ sức khỏe thể xác mà cả địa vị xã hội và tâm linh.
- Chữa Lành Người Đàn Bà Bị Quỷ Làm Tàn Tật 18 Năm (Lu-ca 13:10-17): Trong nhà hội vào ngày Sa-bát, Chúa Giê-xu thấy một phụ nữ "có tà ma mười tám năm, bị còng lưng chẳng đứng thẳng lên được." Ngài chủ động gọi bà đến, đặt tay và giải cứu bà. Khi bị người cai nhà hội trách vì chữa bệnh trong ngày Sa-bát, Chúa Giê-xu bênh vực bà một cách mạnh mẽ, gọi bà là "con gái của Áp-ra-ham" – một danh xưng đầy vinh dự khẳng định địa vị thuộc giao ước của bà – và so sánh việc cởi trói cho bà với việc cởi trói cho súc vật trong ngày Sa-bát (câu 16).
- Sự Phục Sinh và Uỷ Thác Cho Ma-ri Ma-đơ-len (Giăng 20:11-18): Trong một xã hội mà lời chứng của phụ nữ không có giá trị pháp lý, Đấng Christ Phục Sinh đã chọn hiện ra đầu tiên với Ma-ri Ma-đơ-len. Không những thế, Ngài còn ủy thác cho bà sứ mạng loan báo tin mừng phục sinh cho chính các sứ đồ của Ngài: "Hãy đi đến cùng anh em ta, nói rằng: Ta lên cùng Cha ta và Cha các ngươi, cùng Đức Chúa Trời ta và Đức Chúa Trời các ngươi" (câu 17). Bà trở thành "sứ đồ cho các sứ đồ" (apostola apostolorum).
Chúa Giê-xu không chỉ xem phụ nữ là đối tượng của lòng thương xót, mà còn là những môn đồ cần được dạy dỗ.
- Ma-ri Ngồi Dưới Chân Chúa Giê-xu (Lu-ca 10:38-42): Trong câu chuyện tại nhà Ma-thê và Ma-ri, Ma-ri đã chọn "ngồi dưới chân Đức Chúa Jêsus mà nghe lời Ngài." Tư thế "ngồi dưới chân" ("parakathezomai pros tous podas") là tư thế của một môn đồ chính thức học hỏi từ thầy mình (xem Công Vụ 22:3, Phao-lô ngồi dưới chân Ga-ma-li-ên). Ma-thê bận rộn với việc phục vụ (diakonia) nhưng lại lo lắng và bối rối. Chúa Giê-xu xác nhận sự lựa chọn của Ma-ri là "đã lựa phần tốt" – nghĩa là việc lắng nghe và học Lời Chúa là ưu tiên cần thiết cho mọi Cơ Đốc nhân, không phân biệt nam nữ. Ngài công nhận quyền và khả năng thuộc linh của phụ nữ trong việc tiếp nhận lẽ thật.
- Lời Dạy về Sự Cầu Nguyện Bền Đỗ (Lu-ca 18:1-8): Chúa Giê-xu đã dùng hình ảnh một bà góa (một nhóm yếu thế nhất trong xã hội) kiên trì kêu nài quan án bất chính để dạy về sự cần phải cầu nguyện luôn. Ngài nâng cao hình ảnh của bà như một tấm gương về đức tin và sự bền đỗ.
Từ những tương tác của Chúa Giê-xu, chúng ta rút ra được nhiều nguyên tắc sống động:
1. Cho Cá Nhân (Cả Nam Lẫn Nữ):
- Về Phẩm Giá: Mỗi người, dù nam hay nữ, đều có giá trị vô hạn trước mặt Đức Chúa Trời vì được tạo nên theo hình ảnh Ngài (Sáng Thế Ký 1:27). Không ai bị định nghĩa bởi quá khứ tội lỗi, hoàn cảnh xã hội hay sự yếu đuối thể xác. Chúng ta được kêu gọi nhìn mình và nhìn người khác qua lăng kính của ân điển và sự phục hồi trong Đấng Christ.
- Về Đức Tin và Sự Phục Vụ: Đức tin chân thật, như đức tin của người đàn bà băng huyết hay sự trung tín của Ma-ri Ma-đơ-len, được Chúa trân trọng và đáp ứng. Mọi tín hữu đều được kêu gọi phục vụ trong Hội Thánh bằng những ân tứ Thánh Linh ban cho (I Phi-e-rơ 4:10), không có sự phân biệt giá trị giữa các hình thức phục vụ.
- Về Ưu Tiên Thuộc Linh: Bài học từ Ma-ri nhắc nhở chúng ta dù bận rộn với công việc tốt đến đâu, cũng phải ưu tiên thời gian ngồi dưới chân Chúa, học Lời Ngài và tương giao.
2. Cho Hội Thánh và Mối Quan Hệ Cộng Đồng:
- Tạo Môi Trường An Toàn và Phục Hồi: Hội Thánh phải là nơi mọi người, đặc biệt là những người từng bị tổn thương, bị lạm dụng hay kỳ thị (như người phụ nữ bị bắt quả tang phạm tội), cảm thấy an toàn để tìm kiếm sự tha thứ và chữa lành, chứ không phải sự lên án.
- Xác Nhận và Phát Huy Ân Tứ: Theo gương Chúa Giê-xu, Hội Thánh cần nhìn nhận, khích lệ và tạo điều kiện để mọi thành viên, bao gồm các chị em, sử dụng ân tứ Thánh Linh để gây dựng Thân Thể Đấng Christ. Sự phục vụ của họ trong giảng dạy, chăm sóc, quản trị, âm nhạc... cần được trân trọng (Rô-ma 16:1-16 kể tên nhiều phụ nữ như Bê-rít-sin, Tri-phe-nơ "có khó nhọc trong Chúa", Ma-ry "có khó nhọc nhiều vì anh em").
- Dạy Dỗ và Môn Đồ Hóa: Công tác dạy đạo và đào tạo môn đồ phải dành cho toàn thể Hội Thánh. Các chị em cần được trang bị Lời Chúa cách nghiêm túc để trưởng thành và có thể dạy lại cho người khác (Tít 2:3-5).
Cách Chúa Giê-xu đối xử với phụ nữ không phải là một chiến dịch xã hội, mà là sự thể hiện tự nhiên của tình yêu thương, sự công bình và lẽ thật của Vương Quốc Đức Chúa Trời. Ngài phá vỡ mọi rào cản của tội lỗi và văn hóa để khôi phục hình ảnh Đức Chúa Trời nơi mỗi con người. Từ người đàn bà Sa-ma-ri đến Ma-ri Ma-đơ-len, chúng ta thấy một Đấng Christ luôn nhìn thấy con người bên trong, kêu gọi họ vào mối tương giao, chữa lành họ cách trọn vẹn, và ủy thác cho họ một sứ mạng. Bài học lớn nhất cho chúng ta ngày nay chính là học theo tấm gương của Ngài: hãy yêu thương bằng hành động cụ thể, tôn trọng phẩm giá của mỗi người, trân quý đức tin và sự phục vụ của mọi anh chị em trong đại gia đình đức tin, và cùng nhau xây dựng Hội Thánh trở thành một cộng đồng của ân điển, nơi mọi người đều được nuôi dưỡng, tôn trọng và được dùng để làm vinh hiển Danh Chúa.
"Tại đây không còn chia ra người Giu-đa hoặc người Gờ-réc; không còn người tôi mọi hoặc người tự chủ; không còn đàn ông hoặc đàn bà; vì trong Đấng Christ Jêsus, anh em thảy đều làm một." (Ga-la-ti 3:28)