Lễ Xác Nhận Đức Tin Cơ Đốc Trong Kinh Thánh
Trong hành trình đức tin của một Cơ Đốc nhân, có những dấu mốc quan trọng đánh dấu sự tăng trưởng và cam kết. Một trong những dấu mốc được nhiều Hội Thánh nhấn mạnh là “lễ xác nhận đức tin” – một dịp long trọng để tín hữu công khai tuyên xưng đức tin cá nhân nơi Chúa Giê-xu Christ. Nhưng nền tảng Kinh Thánh cho sự kiện này là gì? Có phải đây chỉ là một truyền thống giáo hội, hay là một mệnh lệnh thiết thực được ghi chép trong Lời Đức Chúa Trời? Bài nghiên cứu chuyên sâu này sẽ khám phá câu trả lời thông qua lăng kính Kinh Thánh, tập trung vào ý nghĩa thần học và thực hành của sự xác nhận, công bố đức tin.
I. Khái Niệm Nền Tảng: Xưng Nhận và Công Khai Hóa Đức Tin
Trước khi đi vào các nghi thức cụ thể, chúng ta cần hiểu nguyên lý Kinh Thánh về sự xưng nhận đức tin. Đức tin Cơ Đốc không bao giờ chỉ là một trải nghiệm cá nhân, riêng tư; nó đòi hỏi một sự công khai, một lời tuyên bố ra bên ngoài. Sứ đồ Phao-lô viết rõ ràng trong Rô-ma 10:9-10: "Vậy nếu miệng ngươi xưng Đức Chúa Jêsus ra và lòng ngươi tin rằng Đức Chúa Trời đã khiến Ngài từ kẻ chết sống lại, thì ngươi sẽ được cứu; vì tin bởi trong lòng mà được sự công bình, còn bởi miệng làm chứng mà được sự cứu rỗi."
Ở đây, chúng ta thấy một sự kết hợp không thể tách rời: “lòng tin” (πιστεύω - pisteuō) và “miệng xưng nhận” (ὁμολογέω - homologeō). Từ Hy Lạp homologeō mang ý nghĩa “nói cùng một lời”, “đồng ý”, “công bố”. Đức tin chân thật tự bản chất sẽ tìm cách bày tỏ ra ngoài. Chúa Giê-xu cũng phán: "Vậy, hễ ai trước mặt thiên hạ xưng nhận ta, thì ta cũng sẽ xưng nhận họ trước mặt Cha ta ở trên trời; còn hễ ai trước mặt thiên hạ chối ta, thì ta cũng sẽ chối họ trước mặt Cha ta ở trên trời."
(Ma-thi-ơ 10:32-33). Như vậy, “lễ xác nhận đức tin” có thể được hiểu là dịp trang trọng để thực hiện mệnh lệnh này một cách có ý thức và đầy đủ.
II. Các Hình Thức Xác Nhận Đức Tin Trong Kinh Thánh Tân Ước
Kinh Thánh Tân Ước không ghi lại một nghi lễ có tên gọi chính xác là “Lễ Xác Nhận Đức Tin” như một số giáo hội hiện đại. Tuy nhiên, chúng ta thấy hai phương cách chính mà các tín hữu thời Hội Thánh đầu tiên công khai và xác nhận đức tin của mình: Báp-têm và Sự Xưng Nhận Trước Cộng Đồng/Hội Đồng.
1. Báp-têm: Dấu Hiệu Bề Ngoài của Đức Tin và Sự Cam Kết
Báp-têm (βάπτισμα - baptisma) là nghi thức công khai đầu tiên và quan trọng nhất gắn liền với việc tin nhận Phúc Âm. Nó không phải là phương tiện để được cứu (Ê-phê-sô 2:8-9), nhưng là dấu hiệu bề ngoài (seal) của ân điển và đức tin bề trong. Hãy xem xét các phân đoạn then chốt:
- Mệnh Lệnh Đại Sứ Mạng: Chúa Giê-xu truyền:
"Vậy, hãy đi dạy dỗ muôn dân, hãy nhân danh Đức Cha, Đức Con, và Đức Thánh Linh mà làm phép báp-têm cho họ."
(Ma-thi-ơ 28:19). Thứ tự ở đây là “dạy dỗ” (môn đệ hóa) rồi mới “làm báp-têm”. Báp-têm dành cho người đã nghe, hiểu và tin nhận. - Mẫu Mực Trong Sách Công Vụ: Mỗi khi người ta tin, họ lập tức được báp-têm (Công vụ 2:41 – sau bài giảng của Phi-e-rơ; Công vụ 8:12 – tại Sa-ma-ri; Công vụ 8:36-38 – quan thái giám Ê-thi-ô-bi; Công vụ 16:31-33 – người cai ngục và cả nhà). Hành động này là lời xưng nhận công khai rằng họ thuộc về Chúa.
- Ý Nghĩa Biểu Tượng Thần Học: Rô-ma 6:3-4 giải thích sâu sắc:
"Hay là, anh em chẳng biết rằng chúng ta thảy đều đã chịu phép báp-têm trong Đức Chúa Jêsus Christ, tức là chịu phép báp-têm trong sự chết Ngài sao? Vậy chúng ta đã bị chôn với Ngài bởi phép báp-têm trong sự chết Ngài, hầu cho Đấng Christ nhờ vinh hiển của Cha được từ kẻ chết sống lại thể nào, thì chúng ta cũng sống trong đời mới thể ấy."
Báp-têm là một “bài giảng bằng hành động” về việc đồng chết, đồng chôn và đồng sống lại với Đấng Christ. Khi một tín hữu bước xuống nước, đó là lúc họ công khai xác nhận: “Tôi đồng ý với thập tự giá; tôi tuyên bố rằng tôi đã chết với đời sống cũ và nay sống một đời sống mới trong Christ.”
2. Sự Xưng Nhận Trước Cộng Đồng và Sự Dạy Dỗ Vững Vàng
Ngoài báp-têm, Tân Ước còn cho thấy tầm quan trọng của việc tín hữu được dạy dỗ kỹ càng để hiểu rõ và có thể trình bày đức tin của mình. Điều này đặc biệt quan trọng trong bối cảnh bị bách hại.
- Hê-bơ-rơ 10:23-25 khích lệ:
"Hãy cầm giữ sự xưng nhận đức tin của chúng ta chẳng chuyển lay... Hãy coi sóc nhau để khuyên giục về lòng yêu thương và việc tốt lành; chớ bỏ sự nhóm lại như mấy kẻ quen làm, nhưng phải khuyên bảo nhau..."
Từ “xưng nhận” ở đây (homologia) chính là danh từ của động từ đã nói ở Rô-ma 10:9. Sự “xưng nhận đức tin” này cần được giữ vững và được nâng đỡ trong cộng đồng Hội Thánh. - 1 Phi-e-rơ 3:15 dạy:
"Nhưng hãy tôn Đấng Christ, là Chúa, làm thánh trong lòng mình. Hãy thường thường sẵn sàng để trả lời mọi kẻ hỏi lẽ về sự trông cậy trong anh em, song phải hiền hòa và kính sợ."
Việc “trả lời” (apologia – biện giải) về niềm hy vọng đòi hỏi một sự hiểu biết vững vàng về giáo lý, là kết quả của quá trình học hỏi Lời Chúa. Một “lễ xác nhận đức tin” theo nghĩa hiện đại thường bao gồm khía cạnh này: tín hữu trẻ hoặc tín hữu mới được dạy dỗ giáo lý căn bản trước khi đứng ra làm chứng về đức tin mình.
III. Giá Trị và Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc
Từ nền tảng Kinh Thánh trên, chúng ta có thể rút ra những ứng dụng quý giá cho đời sống cá nhân và cộng đồng Hội Thánh.
1. Đối Với Cá Nhân Tín Hữu: Từ Cam Kết Công Khai Đến Đời Sống Biến Đổi
- Xác Định và Củng Cố Đức Tin: Việc chuẩn bị cho một dịp xác nhận đức tin (như học giáo lý, suy ngẫm cá nhân) buộc tín hữu phải đào sâu hiểu biết về những điều mình tin. Nó giúp chuyển đức tin từ cảm xúc hoặc thói quen gia đình sang một sự lựa chọn cá nhân, có nhận thức.
- Bước Ngoặt Trưởng Thành Thuộc Linh: Giống như báp-têm là bước khởi đầu, việc xác nhận đức tin có thể đánh dấu giai đoạn chuyển tiếp từ “con trẻ” sang “người trưởng thành” trong sự hiểu biết (xem Hê-bơ-rơ 5:13-14). Nó là lời tuyên bố: “Từ nay tôi chịu trách nhiệm cá nhân về đức tin và sự theo Chúa của mình.”
- Động Lực Sống Đời Sống Mới: Lời tuyên xưng công khai trở thành một “người nhắc nhở” mạnh mẽ. Khi đối diện với cám dỗ hoặc thử thách, tín hữu có thể nhớ lại lời cam kết long trọng của mình trước mặt Chúa và Hội Thánh, từ đó tìm thấy sức mạnh để vâng lời (Rô-ma 6:4).
2. Đối Với Cộng Đồng Hội Thánh: Sự Gây Dựng và Trách Nhiệm
- Cơ Hội Làm Chứng Tập Thể: Một buổi lễ xác nhận đức tin là một cơ hội tuyệt vời để Hội Thánh rao truyền Phúc Âm cho gia đình, bạn bè chưa tin của các tín hữu. Đó là sự trình diễn sống động về quyền năng biến đổi của Chúa.
- Thiết Lập Mối Liên Hệ Trách Nhiệm: Khi Hội Thánh chứng kiến và chúc phước cho lời xưng nhận, họ cũng đang nhận lấy trách nhiệm tiếp tục đồng hành, khích lệ, và nâng đỡ những tín hữu đó (Ga-la-ti 6:2). Điều này thể hiện “sự cảm thông của thánh đồ” trong Bài Tín Điều Các Sứ Đồ.
- Khẳng Định Tính Chất Giao Ước của Hội Thánh: Hội Thánh không phải chỉ là một câu lạc bộ, mà là một thân thể của những người đã lập giao ước với Đức Chúa Trời và với nhau qua huyết Chúa Giê-xu. Việc xác nhận đức tin là một hành động gia nhập và tái khẳng định giao ước đó.
IV. Những Điều Cần Lưu Ý và Cảnh Báo
Dù việc xác nhận đức tin là tốt và có cơ sở Kinh Thánh, chúng ta cần thận trọng với một số nguy cơ:
- Tránh Chủ Nghĩa Nghi Lễ: Điều quan trọng nhất vẫn là đức tin thật trong lòng, chứ không phải việc hoàn thành một nghi thức. Một buổi lễ dù long trọng cũng không thể thay thế cho mối quan hệ sống động, hằng ngày với Chúa Giê-xu.
- Không Đánh Đồng Với Sự Cứu Rỗi: Cứu rỗi chỉ nhờ đức tin nơi công lao Chúa Giê-xu (Ê-phê-sô 2:8-9). Lễ xác nhận không “làm nên” một Cơ Đốc nhân, mà chỉ là dịp để người đã là Cơ Đốc nhân công bố điều đó.
- Đảm Bảo Sự Dạy Dỗ Lành Mạnh: Nội dung dạy dỗ chuẩn bị phải trung tín với Kinh Thánh, lấy Chúa Giê-xu Christ và thập tự giá làm trung tâm (1 Cô-rinh-tô 2:2), tránh sa vào những giáo lý phụ hoặc luật lệ con người.
Kết Luận
Kinh Thánh không quy định một nghi lễ cứng nhắc gọi là “Lễ Xác Nhận Đức Tin”, nhưng nó dạy dỗ cách rõ ràng và mạnh mẽ về tính chất công khai, có lời tuyên xưng của đức tin Cơ Đốc chân chính. Hình thức công khai quan trọng nhất và được ban hành bởi chính Chúa Giê-xu là báp-têm bằng nước. Bên cạnh đó, việc tín hữu được dạy dỗ để hiểu biết, giữ vững và có thể trình bày đức tin của mình là một phần thiết yếu trong đời sống môn đồ.
Do đó, “lễ xác nhận đức tin” trong các Hội Thánh Tin Lành ngày nay, nếu được tổ chức với tinh thần Kinh Thánh, có thể là một phương tiện đầy ơn phước để giúp tín hữu:
(1) Bày tỏ lời xưng nhận (homologia) của mình một cách có ý thức và long trọng.
(2) Sống đúng với ý nghĩa của báp-têm – là người đã chết với tội lỗi và sống mới cho Đức Chúa Trời.
(3) Gắn kết sâu hơn vào sự giao ước và trách nhiệm trong cộng đồng Hội Thánh địa phương.
Ước mong mỗi chúng ta, dù đã trải qua một nghi thức xác nhận hay chưa, luôn sống với một tấm lòng “thường thường sẵn sàng” để làm chứng về Chúa Cứu Thế Giê-xu, và mỗi ngày đều là một sự xác nhận sống động cho đức tin mà chúng ta tuyên xưng.