Đâu là mối nguy khi buôn chuyện về mục sư và gia đình của ông?

02 December, 2025
15 phút đọc
2,991 từ
Chia sẻ:

Đâu là Mối Nguy Khi Buôn Chuyện Về Mục Sư và Gia Đình Của Ông?

Trong đời sống Hội Thánh, mối quan hệ giữa tín hữu và người chăn bầy (mục sư) là một mối liên hệ thuộc linh đặc biệt, được Kinh Thánh mô tả qua hình ảnh người chăn và bầy chiên. Tuy nhiên, một trong những thử thách phổ biến và nguy hiểm nhất mà nhiều Hội Thánh phải đối mặt chính là tội buôn chuyện, nói hành, hay đặt điều về chính người lãnh đạo thuộc linh và gia đình của họ. Hành động tưởng chừng như “vô thưởng vô phạt” này thực chất là một con sâu đục khoét nền tảng yêu thương, tin cậy và thuận phục, gây ra những tổn thương sâu sắc và hậu quả nghiêm trọng cho cả cá nhân lẫn cộng đồng đức tin. Bài nghiên cứu này sẽ phân tích mối nguy này dưới ánh sáng của Lời Chúa, khám phá bản chất tội lỗi của nó và đưa ra những ứng dụng thực tiễn cho đời sống Cơ Đốc.

I. Bản Chất Của Tội Buôn Chuyện Theo Kinh Thánh

Trước khi đi vào đối tượng cụ thể là mục sư, chúng ta cần hiểu rõ “buôn chuyện” (gossip) là gì theo quan điểm Kinh Thánh. Trong tiếng Hy Lạp (nguyên ngữ Tân Ước), từ được dùng là “psithyristēs” (ψιθυριστής) có nghĩa là “kẻ nói thầm, kẻ bép xép” (1 Ti-mô-thê 5:13), và “diabolos” (διάβολος) trong một ngữ cảnh, nghĩa đen là “kẻ vu khống, kẻ cáo gian” – cũng chính là danh xưng của ma quỷ (kẻ cáo gian anh em). Điều này cho thấy bản chất thuộc linh đằng sau hành vi này là cực kỳ nghiêm trọng.

Kinh Thánh liệt kê buôn chuyện ngang hàng với những tội trọng khác:

“Vả, họ đầy dẫy mọi sự không công bình, độc ác, tham lam, hung dữ, chan chứa những điều ghen ghét, giết người, cãi cọ, dối trá, giận dữ; hay mách, gièm chê, chống Đức Chúa Trời, xấc xược, kiêu ngạo, khoe khoang, khôn khéo về sự làm dữ, không vâng lời cha mẹ, dại dột, trái lời giao ước, không có tình thương tự nhiên, không có lòng thương xót. Dầu họ biết mạng lịnh của Đức Chúa Trời tỏ ra những người phạm các tội dường ấy là đáng chết, thế mà chẳng những họ tự làm thôi đâu, lại còn ưng thuận cho kẻ khác làm nữa.” (Rô-ma 1:29-32).

Châm Ngôn, sách khôn ngoan của người Hê-bơ-rơ, cũng không ngừng cảnh báo:

“Miệng kẻ ngu muội gây bại hoại cho mình, Và môi nó vốn một cái bẫy cho linh hồn nó. Lời kẻ mách lẻo như vật thực ngon, Và nó thấu tận trong gan ruột.” (Châm Ngôn 18:7-8).

Từ “mách lẻo” trong tiếng Hê-bơ-rơ là “nirgan” (נִרְגָּן), chỉ về người có thói quen xầm xì, phàn nàn, và lan truyền tin đồn. Nó được so sánh với “vật thực ngon” – điều cho thấy sức hấp dẫn chết người và sự thâm nhập sâu rộng (“thấu tận trong gan ruột”) của nó vào cộng đồng.

II. Tại Sao Buôn Chuyện Về Mục Sư và Gia Đình Lại Đặc Biệt Nguy Hiểm?

Khi đối tượng của lời buôn chuyện là người lãnh đạo thuộc linh và gia quyến của họ, mức độ nguy hiểm và hậu quả được nhân lên gấp bội, dựa trên nhiều nguyên tắc Kinh Thánh.

1. Xúc Phạm Đến Chức Vụ Được Chúa Xức Dầu:
Đức Chúa Trời thiết lập chức vụ trong Hội Thánh. Mục sư là “người giữ việc” (1 Cô-rinh-tô 4:1), “kẻ coi sóc” (1 Phi-e-rơ 5:2) được Chúa kêu gọi và ban ơn. Khi chúng ta buôn chuyện, phê phán cách vô cớ hoặc ác ý, chúng ta không chỉ xúc phạm đến con người đó, mà còn xúc phạm đến Đấng đã lập và xức dầu cho chức vụ ấy. Cựu Ước ghi lại những bài học đắt giá khi dân sự phản nghịch cùng người lãnh đạo được Chúa lập (như Môi-se và A-rôn – Dân Số Ký 12, Cô-rê – Dân Số Ký 16), và hậu quả là sự đoán phạm trực tiếp từ Đức Chúa Trời.

“Hãy tôn kính những kẻ làm đầu anh em.” (1 Tê-sa-lô-ni-ca 5:12-13).

2. Phá Hỏng Mối Liên Hệ Tin Cậy Giữa Người Chăn và Bầy:
Chức vụ mục sư hiệu quả được xây dựng trên nền tảng tin cậy và yêu thương. Lời buôn chuyện như một chất độc làm xói mòn sự tin cậy này. Khi tín hữu nghe và truyền đi những lời đồn không được kiểm chứng về mục sư, họ đang tự đặt mình vào vị trí của “kẻ cáo gian” (ma quỷ), phá vỡ sự hiệp một. Điều này khiến mục sư mất thì giờ và năng lực để tự bào chữa thay vì tập trung vào việc chăm sóc bầy, rao giảng Lời Chúa và cầu nguyện – những nhiệm vụ cốt lõi (Công vụ 6:4).

3. Gây Tổn Thương Nặng Nề Cho Gia Đình Mục Sư:
Gia đình mục sư thường sống trong “chiếc lồng kính”, chịu nhiều kỳ vọng và sự soi xét. Những lời buôn chuyện về cách dạy dỗ con cái, đời sống kinh tế, hay các mối quan hệ của vợ con mục sư là cực kỳ bất công và gây tổn thương sâu sắc. Nó vi phạm nguyên tắc “yêu thương người lân cận như mình” (Mác 12:31) và đặt gánh nặng không đáng có lên những người mà đáng lẽ ra cần được Hội Thánh nâng đỡ và bảo vệ.

4. Mở Cửa Cho Sự Phân Rẽ và Sự Dữ Trong Hội Thánh:
Sứ đồ Gia-cơ cảnh báo về sức tàn phá của cái lưỡi:

“Cái lưỡi là lửa; ấy là một thế giới của sự ác… Nó làm hư hết cả mình và đốt cháy bánh xe của sự sanh ra, mà chính nó bị lửa địa ngục đốt cháy.” (Gia-cơ 3:6).

Lời buôn chuyện về người lãnh đạo là một trong những “ngòi lửa” dễ gây cháy nổ nhất trong Hội Thánh. Nó tạo ra các bè phái, sự nghi ngờ lẫn nhau, và cuối cùng dẫn đến sự chia rẽ (xem 1 Cô-rinh-tô 1:10-13). Nó khiến các tín hữu non trẻ vấp phạm và người ngoại đạo có cớ để nói xấu danh Chúa.

5. Đánh Cắp Sự Bình An và Hiệu Quả Chức Vụ Của Mục Sư:
Áp lực tinh thần từ những lời đồn thổi có thể khiến mục sư kiệt sức, chán nản, thậm chí từ bỏ chức vụ. Đây chính là một trong những mục tiêu của kẻ thù (ma quỷ) – tấn công người chăn để bầy chiên bị tan lạc (Xa-cha-ri 13:7). Khi mục sư mất đi sự bình an và tập trung, cả Hội Thánh sẽ chịu ảnh hưởng.

III. Ứng Dụng Thực Tiễn: Làm Thế Nào Để Sống Đẹp Lòng Chúa Trong Điều Này?

1. Tuân Theo Nguyên Tắc “Ma-thi-ơ 18” Trước Khi Nói Bất Cứ Điều Gì:
Nếu bạn nghe hoặc nghi ngờ điều gì đó về mục sư, đừng lan truyền nó. Hãy áp dụng nguyên tắc của Chúa Giê-xu:

“Nếu anh em ngươi phạm tội cùng ngươi, hãy trách người khi chỉ có ngươi với họ mà thôi. Nếu người nghe ngươi, thì ngươi được anh em lại.” (Ma-thi-ơ 18:15).

Nếu vấn đề đó thực sự nghiêm trọng và ảnh hưởng đến Hội Thánh, hãy tìm gặp trực tiếp mục sư (với thái độ khiêm nhường, tôn trọng) hoặc những người lãnh đạo trưởng lão có trách nhiệm, chứ đừng thảo luận với những người không liên quan.

2. Tập Thói Quen “Che Đậy” Tội/Lỗi Lầm Của Người Khác Bằng Tình Yêu:
“Nhân đức che đậy hết thảy sự phạm tội.” (Châm Ngôn 10:12b).

“Sự yêu thương hay dung thứ mọi sự, tin mọi sự, trông cậy mọi sự, nín chịu mọi sự.” (1 Cô-rinh-tô 13:7).

Điều này không có nghĩa là bao che tội ác, nhưng là không vội vàng phán xét, không vui thích khi nghe về sự sa ngã của người khác, và tìm cách gây dựng thay vì phá đổ.

3. Chủ Động Bảo Vệ Danh Tiếng Của Người Lãnh Đạo:
Khi nghe ai đó bắt đầu buôn chuyện về mục sư, hãy can đảm và khéo léo ngăn lại. Có thể nói: “Chúng ta có nên cầu nguyện cho Mục sư A thay vì bàn luận về việc này không?” hoặc “Tôi không cảm thấy thoải mái khi nói về điều này mà chưa nghe trực tiếp từ anh ấy.” Hãy là một người gìn giữ sự hiệp một.

4. Tăng Cường Sự Cầu Nguyện Cho Người Chăn và Gia Đình Họ:
Thay vì nói về họ, hãy nói chuyện với Chúa về họ. Hãy cầu nguyện cho sức khỏe, sự khôn ngoan, sự bảo vệ, và ơn phước của Chúa trên đời sống, chức vụ và gia đình mục sư. Đây là mạng lịnh của Kinh Thánh (Ê-phê-sô 6:18-19, 2 Tê-sa-lô-ni-ca 3:1).

5. Sống Với Tâm Thế Thuận Phục và Học Hỏi:
Hãy nhớ rằng mục sư cũng là con người, có thể sai sót. Tuy nhiên, Đức Chúa Trời đặt họ trong chức vụ. Thái độ đúng đắn là “vâng lời kẻ dắt anh em và chịu phục họ” (Hê-bơ-rơ 13:17a), không phải vì họ hoàn hảo, mà vì họ “thường thức cho linh hồn anh em” và sẽ khai trình về chức vụ đó. Hãy tìm kiếm điều gì đó để học hỏi và biết ơn nơi người chăn của mình.

Kết Luận

Buôn chuyện về mục sư và gia đình của ông không phải là chuyện nhỏ. Đó là một tội lỗi thuộc linh có sức tàn phá ghê gớm đối với cá nhân người nói, người nghe, gia đình mục sư, và toàn thể Hội Thánh. Nó xuất phát từ lòng kiêu ngạo, sự không hài lòng, và thậm chí là sự trực thuộc của ma quỷ – kẻ cáo gian. Là những Cơ Đốc nhân được kêu gọi sống trong sự yêu thương và chân thật, chúng ta phải quyết tâm “giữ cái lưỡi mình khỏi điều ác, Môi mình khỏi nói sự dối trá” (Thi Thiên 34:13).

Hãy để Hội Thánh chúng ta là một nơi mà người chăn và gia đình họ được yêu thương, tôn trọng, nâng đỡ và bảo vệ. Khi đó, chúng ta mới có thể cùng nhau lớn lên trong ân điển, và Danh Chúa được tôn cao qua một cộng đồng đức tin mạnh mẽ, hiệp một và đầy dẫy tình yêu thương của Đấng Christ.

“Rốt lại, hỡi anh em, phàm điều chi chân thật, điều chi đáng tôn, điều chi công bình, điều chi thanh sạch, điều chi đáng yêu chuộng, điều chi có tiếng tốt, điều chi có nhân đức đáng khen, thì anh em phải nghĩ đến.” (Phi-líp 4:8).

Quay Lại Bài Viết