Một Người Có Thể Sinh Ra Đã Là Người Đồng Tính Không?
Chủ đề về đồng tính luyến ái là một trong những vấn đề gây nhiều tranh cãi và đau đớn nhất trong xã hội và ngay cả trong Hội Thánh ngày nay. Câu hỏi "Một người có thể sinh ra đã là người đồng tính không?" không chỉ là thắc mắc về sinh học hay tâm lý, mà còn chạm đến những vấn đề căn cốt về thần học, bản chất tội lỗi, và ân điển của Đức Chúa Trời. Là những người tin theo Lẽ Thật của Kinh Thánh, chúng ta cần tiếp cận chủ đề này với tấm lòng yêu thương, sự khiêm nhường, và trên hết, với sự trung thành tuyệt đối với Lời Chúa được mặc khải. Bài nghiên cứu này sẽ tìm kiếm câu trả lời dưới ánh sáng của toàn bộ Kinh Thánh, xem xét bản chất con người sau sự sa ngã, ý định nguyên thủy của Đức Chúa Trời về tính dục, và con đường hy vọng duy nhất được tìm thấy trong Phúc Âm của Chúa Giê-xu Christ.
Để hiểu bất kỳ hiện tượng nào trong nhân tính, chúng ta phải bắt đầu từ Sáng-thế-ký và sự kiện bi thảm của sự sa ngã. Kinh Thánh dạy rằng Đức Chúa Trời dựng nên con người theo hình ảnh Ngài, hoàn toàn tốt lành (Sáng-thế-ký 1:27, 31). Sự tốt lành này bao gồm cả phương diện tính dục: "Ngài dựng nên người nam và người nữ" (Sáng-thế-ký 1:27b) với mục đích kết hợp trong hôn nhân dị tính (Sáng-thế-ký 2:24). Tuy nhiên, tội lỗi đã xâm nhập thế gian qua A-đam, và sự chết (cả thuộc linh lẫn thể xác) đã truyền khắp cho mọi người (Rô-ma 5:12).
Tội lỗi không chỉ là những hành động xấu xa riêng lẻ; nó đã làm hư hoại toàn bộ bản chất con người, bao gồm cả những khuynh hướng, ham muốn và cảm xúc của chúng ta. Sứ đồ Phao-lô mô tả tình trạng này trong Rô-ma 1:18-32, nơi ông cho thấy sự từ chối Đức Chúa Trời dẫn đến một tâm trí hư không (Rô-ma 1:28, tiếng Hy Lạp: adokimos - bị loại bỏ, không thể phân biệt) và những ham muốn trái tự nhiên. Điều quan trọng cần lưu ý là đoạn này liệt kê nhiều hình thức tội lỗi, trong đó có "những sự ham muốn xấu xa" (câu 24) và "sự tình dục nghịch tự nhiên" (câu 26-27). Tất cả đều là hệ quả của việc con người quay lưng lại với Đức Chúa Trời.
Vậy, có phải một người "sinh ra" đã có khuynh hướng đồng tính? Xét theo nghĩa thần học, chúng ta tất cả đều được sinh ra trong tình trạng hư hoại bởi tội lỗi (Thi-thiên 51:5). Tội lỗi đã làm méo mó mọi khía cạnh của nhân tính, bao gồm cả tình dục. Điều này có nghĩa là mọi người đều có thể mang trong mình những khuynh hướng tội lỗi khác nhau từ khi sinh ra – có thể là khuynh hướng giận dữ, kiêu ngạo, tham lam, hoặc các khuynh hướng tình dục sai lệch. Không ai trong chúng ta được sinh ra với một bản tính trung lập hay vô tội. Tuy nhiên, Kinh Thánh không bao giờ dạy rằng bản chất tội lỗi này miễn trừ trách nhiệm cá nhân trước mặt Đức Chúa Trời. Chúng ta vẫn phải chịu trách nhiệm về những ham muốn mà chúng ta nuôi dưỡng và những hành động mà chúng ta thực hiện (Gia-cơ 1:14-15).
Một điểm then chốt trong thần học Tin Lành là sự phân biệt giữa sự cám dỗ (hoặc khuynh hướng) và tội lỗi. Chính Chúa Giê-xu cũng bị cám dỗ trong mọi phương diện như chúng ta, song Ngài không hề phạm tội (Hê-bơ-rơ 4:15). Sự hiện diện của một khuynh hướng mạnh mẽ không đồng nghĩa với việc nó là tốt, là "tự nhiên" theo ý muốn nguyên thủy của Đức Chúa Trời, hay là không thể cưỡng lại được.
Kinh Thánh thừa nhận rằng chúng ta sống trong những "xác thịt" đã bị tội lỗi làm hư hoại (Rô-ma 7:18). Sứ đồ Phao-lô chia sẻ chân thực về cuộc chiến nội tâm: "Vì tôi không làm điều lành mình muốn, nhưng làm điều dữ mình không muốn" (Rô-ma 7:19). Một người có thể cảm nhận những khuynh hướng tình dục mạnh mẽ hướng về người cùng giới. Theo Kinh Thánh, khuynh hướng đó tự thân nó là một biểu hiện của sự hư hoại do tội lỗi gây ra trên thế giới và trong bản chất chúng ta. Tuy nhiên, sự cám dỗ chưa phải là tội. Tội lỗi xảy ra khi chúng ta đồng ý với khuynh hướng đó trong tâm trí, nuôi dưỡng nó, và cuối cùng hành động theo nó, dù là qua hành vi thể xác hay qua sự tưởng tượng và dục vọng trong lòng (Ma-thi-ơ 5:28).
Do đó, trả lời cho câu hỏi chính: Về mặt thần học, một người không "sinh ra là người đồng tính" theo nghĩa đó là bản dạng tốt lành, bất biến do Đức Chúa Trời tạo dựng. Thay vào đó, họ – như tất cả chúng ta – được sinh ra trong một bản chất đã bị tội lỗi làm hư hoại, có thể biểu hiện qua nhiều khuynh hướng khác nhau, trong đó có khuynh hướng tình dục đồng giới. Đây là một phần của "gánh nặng" mà sự sa ngã đã đè lên nhân loại.
Kinh Thánh nói gì một cách rõ ràng về đồng tính luyến ái? Sự dạy dỗ nhất quán từ Cựu Ước đến Tân Ước đều xem các hành vi đồng tính luyến ái là tội lỗi, đi ngược lại thiết kế nguyên thủy của Đức Chúa Trời.
- Sáng-thế-ký 19:1-13 (Sự đoán phạt Sô-đôm): Tội lỗi chính của thành Sô-đôm được Ê-xê-chi-ên 16:49-50 mô tả là sự kiêu ngạo, ham ăn lười làm, và không giúp đỡ người nghèo, nhưng cũng bao gồm "sự gớm ghiếc" (câu 50). Trong bối cảnh Sáng-thế-ký 19, "sự gớm ghiếc" này được thể hiện rõ qua việc đám đông đàn ông trong thành muốn "biết" (tiếng Hê-bơ-rơ: yada, thường chỉ sự thân mật thể xác) hai vị khách (thiên sứ) của Lót. Đây là một ví dụ về hành vi đồng tính cưỡng bức và bừa bãi.
- Lê-vi Ký 18:22 & 20:13: "Chớ nằm cùng một kẻ trai như nằm cùng một người nữ; ấy là sự gớm ghiếc." (Lê-vi 18:22). Đây là một phần của luật pháp về sự thánh sạch, phân biệt dân Y-sơ-ra-ên với các dân ngoại. Luật này phản ánh tiêu chuẩn thánh khiết của Đức Chúa Trời về tính dục.
- Rô-ma 1:26-27: Đây là phân đoạn Tân Ước rõ ràng nhất. Phao-lô mô tả sự từ chối Đức Chúa Trời dẫn đến sự hư hoại về tình dục: "Ấy vì cớ đó mà Đức Chúa Trời đã phó họ cho sự tình dục xấu hổ; vì trong vòng họ, những đàn bà đã đổi cách dùng tự nhiên ra cách trái tự nhiên; những người đàn ông cũng vậy, bỏ cách dùng tự nhiên của đàn bà mà un đốt tình dục người nầy với kẻ kia, đàn ông cùng đàn ông phạm sự xấu hổ..." Câu "bỏ cách dùng tự nhiên" (tiếng Hy Lạp: ten physiken chresin) chỉ rõ sự sai lệch so với thiết kế "tự nhiên" (theo ý muốn tạo dựng) của Đức Chúa Trời.
- I Cô-rinh-tô 6:9-11: Sứ đồ Phao-lô liệt kê những người sẽ không được hưởng nước Đức Chúa Trời, bao gồm "kẻ làm gian dâm, kẻ thờ hình tượng, kẻ ngoại tình, kẻ nhuốc nhơ, kẻ đắm nam sắc...". Từ Hy Lạp được dịch là "kẻ đắm nam sắc" là arsenokoitai. Từ này là sự kết hợp của "đàn ông" (arsen) và "giường" (koite), thường được hiểu là chỉ những người đàn ông tham gia vào hành vi đồng tính. Điểm đáng chú ý là Phao-lô ngay lập tức nói: "Ấy là một vài người trong đám anh em trước đã như thế; nhưng nhân danh Đức Chúa Jêsus Christ, anh em đã được rửa sạch, được nên thánh, được xưng công bình rồi" (câu 11). Điều này khẳng định rằng sự biến đổi và giải thoát là có thật.
Sự nhất quán này cho thấy Kinh Thánh không xem hành vi đồng tính luyến ái là một "bản dạng" vô tội, mà là một biểu hiện của tội lỗi cần được giải quyết bằng sự ăn năn và ân điển.
Phúc Âm không dừng lại ở việc kết án tội lỗi, mà mở ra con đường giải thoát và biến đổi kỳ diệu. Câu Kinh Thánh then chốt I Cô-rinh-tô 6:11 đã cho chúng ta thấy: "Nhưng nhân danh Đức Chúa Jêsus Christ, anh em đã được rửa sạch, được nên thánh, được xưng công bình rồi." Đây là nền tảng của hy vọng.
Sự cứu rỗi trong Chúa Giê-xu Christ bao gồm:
1. Sự Tha Thứ: Mọi tội lỗi – bao gồm cả tội lỗi về tình dục – đều có thể được tha thứ qua huyết của Chúa Giê-xu (I Giăng 1:9; Công vụ 13:38-39).
2. Sự Xưng Công Bình: Chúng ta được kể là công bình trước mặt Đức Chúa Trời, không phải vì chúng ta không còn những khuynh hướng sai lệch, mà vì sự công bình của Đấng Christ được tính cho chúng ta (II Cô-rinh-tô 5:21).
3. Sự Nên Thánh (Biến Đổi Tiệm Tiến): Đức Thánh Linh bắt đầu một công trình biến đổi đời sống chúng ta (Phi-líp 1:6). Điều này không nhất thiết có nghĩa là mọi khuynh hướng đồng tính sẽ biến mất ngay lập tức hoặc hoàn toàn trong cuộc đời này. Đối với một số người, có thể có sự thay đổi đáng kể về cảm xúc và ham muốn. Đối với những người khác, cuộc chiến với những khuynh hướng này có thể kéo dài suốt đời, giống như một người có thể tiếp tục chiến đấu với khuynh hướng nóng giận hay kiêu ngạo. Nhưng Đức Thánh Linh ban quyền năng để sống thánh khiết và không thỏa mãn những ham muốn của xác thịt (Ga-la-ti 5:16-17). Sự nên thánh là một tiến trình, và ân điển của Chúa đủ cho chúng ta trong sự yếu đuối (II Cô-rinh-tô 12:9).
4. Một Danh Tính Mới: Danh tính căn bản của Cơ Đốc nhân không phải là "người đồng tính" hay "người dị tính", mà là "con cái Đức Chúa Trời" (Giăng 1:12), "người được cứu chuộc", "thánh đồ" (I Cô-rinh-tô 1:2). Đây là danh tính quyết định mà mọi khía cạnh khác của cuộc sống, kể cả tính dục, phải được đặt dưới sự quản trị của Chúa.
1. Đối Với Những Ai Đang Vật Lộn Với Khuynh Hướng Đồng Tính:
- Tìm kiếm sự tha thứ và ân điển trong Chúa Giê-xu: Hãy thành thật với Chúa về những đấu tranh của mình. Sự yếu đuối không khiến Ngài xa lánh bạn (Hê-bơ-rơ 4:15-16).
- Nuôi dưỡng mối tương giao với Chúa: Sự biến đổi đến từ việc được đầy dẫy Đức Thánh Linh và Lời Chúa (Ê-phê-sô 5:18; Cô-lô-se 3:16).
- Sống trong sự trung tín, một ngày một ngày: Đừng nhìn vào cả một chặng đường dài với sự sợ hãi. Hãy tin cậy Chúa cho sức lực hôm nay để sống đẹp lòng Ngài.
- Tìm kiếm môn đồ hóa và sự hỗ trợ trong Hội Thánh: Hãy tìm một người bạn đồng hành trưởng thành, đáng tin cậy trong đức tin (không nhất thiết phải tiết lộ mọi chi tiết nếu chưa sẵn sàng) để cầu nguyện và khích lệ. Sống đời sống Cơ Đốc một mình là cực kỳ khó khăn.
- Hướng tình yêu và năng lượng vào các mối quan hệ trong sạch và sự phục vụ: Hội Thánh là một gia đình. Hãy đầu tư vào tình bạn thánh, vào việc phục vụ anh chị em, và vào sứ mạng của Vương Quốc Đức Chúa Trời.
2. Đối Với Hội Thánh Và Các Tín Hữu:
- Phân biệt giữa tội và người phạm tội: Chúng ta phải ghét tội lỗi, nhưng yêu thương người tội lỗi như chính Chúa Giê-xu đã làm. Ngài tiếp cận người thu thuế và kẻ tội lỗi với lòng thương xót, nhưng không bao giờ nói "Tội của ngươi không sao cả" (Giăng 8:1-11).
- Là một cộng đồng của ân điển và sự thật: Hội Thánh phải là nơi an toàn để mọi người có thể chia sẻ những đấu tranh thầm kín nhất mà không bị kết án, nhưng cũng là nơi Lẽ Thật được rao giảng cách yêu thương, dẫn dắt mọi người đến sự nên thánh.
- Đồng hành, không tẩy chay: Thay vì xa lánh hoặc đưa ra những lời nói sỗ sàng, hãy sẵn sàng lắng nghe, cầu nguyện cùng, và khích lệ nhau sống vì Chúa (Ga-la-ti 6:1-2).
- Hướng mọi người đến Chúa Giê-xu: Giải pháp cuối cùng không phải là "cố gắng hơn nữa" hay "tự kỷ luật", mà là đôi mắt hướng về thập tự giá và ngôi mộ trống, nơi quyền năng của tội lỗi và sự chết đã bị đánh bại.
Trở lại câu hỏi ban đầu: "Một người có thể sinh ra đã là người đồng tính không?" Câu trả lời theo ánh sáng Kinh Thánh là: Một người có thể được sinh ra với những khuynh hướng tội lỗi khác nhau, bao gồm khuynh hướng tình dục đồng giới, như một phần của di sản hư hoại do tội lỗi để lại cho cả nhân loại. Tuy nhiên, điều này không làm cho khuynh hướng đó trở nên tốt lành, "tự nhiên" theo ý Đức Chúa Trời, hay không thể thay đổi. Nó cũng không xác định danh tính đời đời của một người.
Danh tính tối thượng của chúng ta không được định nghĩa bởi những ham muốn của mình, dù chúng mạnh mẽ đến đâu, mà bởi điều Đấng Christ đã làm cho chúng ta trên thập tự giá. Trong Ngài, chúng ta được tha thứ, được xưng công bình, và được mời gọi vào một hành trình nên thánh với sự hỗ trợ của Đức Thánh Linh và Hội Thánh. Con đường của sự vâng lời có thể đầy thử thách, nhưng nó là con đường dẫn đến sự sống thật, tự do thật, và niềm vui thật trong mối tương giao với Đấng Tạo Hóa – Đấng đã dựng nên chúng ta, yêu chúng ta, và biết rõ điều gì là tốt nhất cho chúng ta.
Hãy để lời của Sứ đồ Phao-lô trong Rô-ma 6:11-14 là lời kết và lời khích lệ cho tất cả chúng ta: "Cũng vậy, anh em hãy coi mình như chết về tội lỗi và như sống cho Đức Chúa Trời trong Đức Chúa Jêsus Christ... Vậy, chớ để tội lỗi cai trị trong xác hay chết của anh em, và chớ nộp chi thể mình cho tội lỗi như đồ dùng gian ác; nhưng hãy nộp chính mình anh em cho Đức Chúa Trời, dường như đã chết mà nay trở nên sống, và dâng chi thể mình cho Đức Chúa Trời như đồ dùng về sự công bình. Vả, tội lỗi không cai trị trên anh em đâu; vì anh em chẳng thuộc dưới luật pháp, mà thuộc dưới ân điển."