Thần quyền được định nghĩa như thế nào?

02 December, 2025
16 phút đọc
3,056 từ
Chia sẻ:

Thần Quyền

Trong một thế giới đầy biến động, nơi các quan niệm về quyền lực, tự do và thẩm quyền liên tục bị thách thức và định nghĩa lại, người tin Chúa tìm thấy một nền tảng bất di bất dịch: Thần quyền. Đây không chỉ là một khái niệm trừu tượng trong thần học, mà là thực tại nền tảng định hình vũ trụ, lịch sử và đời sống cá nhân của mỗi Cơ Đốc nhân. Hiểu biết chính xác về Thần quyền là chìa khóa để sống một đời sống bình an, có mục đích và vâng phục ý muốn trọn vẹn của Đức Chúa Trời.

I. Định Nghĩa Cốt Lõi: Uy Quyền Tối Thượng Của Đấng Tạo Hóa

Thần quyền (tiếng Anh: The Sovereignty of God) có thể được định nghĩa là quyền cai trị tối cao, tuyệt đối và không thể tranh cãi của Đức Chúa Trời trên toàn bộ vũ trụ, bao gồm mọi sự sáng tạo, các thiên sứ, con người, lịch sử và cả những biến cố tưởng chừng ngẫu nhiên. Đây là thuộc tính bản thể của Ngài, bắt nguồn từ chính thân vị Ngài là Đấng Tạo Hóa. Kinh Thánh tuyên bố rõ ràng: “Vì muôn vật đều là từ Ngài, bởi Ngài, và hướng về Ngài. Vinh hiển cho Ngài đời đời, vô cùng! A-men.” (Rô-ma 11:36).

Khái niệm Hy Lạp về quyền thống trị (exousia – ἐξουσία) và quyền tối thượng (kyriotēs – κυριότης) được áp dụng trọn vẹn cho Đức Chúa Trời. Ngài không chỉ có quyền năng (dynamis – δύναμις) để làm mọi sự, mà còn có thẩm quyền hợp phápđịa vị tối thượng để cai trị mọi sự Ngài đã dựng nên. Sách Thi Thiên ca ngợi: “Đức Giê-hô-va đã lập ngôi Ngài trên các từng trời; Nước Ngài cai trị trên muôn vật.” (Thi Thiên 103:19).

II. Ba Ngôi Và Sự Biểu Hiện Của Thần Quyền

Thần quyền là công việc chung của Ba Ngôi Đức Chúa Trời: Cha, Con và Thánh Linh, mỗi Ngôi vị bày tỏ uy quyền trong chức năng riêng biệt nhưng hiệp một.

  • Đức Chúa Trời Cha là nguồn cội và đích đến của mọi thẩm quyền. Kế hoạch cứu rỗi và sự cai trị tối thượng xuất phát từ Ngài. “Ấy là tại Ngài, bởi Ngài, và hướng về Ngài mà muôn vật được dựng nên. Đáng cho Ngài được vinh hiển đời đời vô cùng!” (Rô-ma 11:36).
  • Chúa Giê-xu Christ, Con Đức Chúa Trời, là Đấng thi hành và bày tỏ Thần quyền một cách trọn vẹn. Sau khi phục sinh, Ngài tuyên bố: “Hết cả quyền phép ở trên trời và dưới đất đã giao cho ta.” (Ma-thi-ơ 28:18). Đấng Christ là “Đầu” của Hội Thánh (Ê-phê-sô 5:23) và là “Đầu” của mọi quyền cai trị (Cô-lô-se 2:10). Danh hiệu “Chúa” (Kyrios – Κύριος) mà Hội Thánh đầu tiên tuyên xưng chính là sự công nhận uy quyền tối thượng của Ngài (Phi-líp 2:9-11).
  • Đức Thánh Linh là Đấng thiết lập và áp dụng Thần quyền trong đời sống tín hữu. Ngài thuyết phục thế gian về tội lỗi, công bình và sự phán xét (Giăng 16:8), ban năng lực cho chức vụ (Công vụ 1:8), và ban các ân tứ để gây dựng Hội Thánh (1 Cô-rinh-tô 12:11). Quyền năng của Ngài làm cho Lời Chúa sống động và hiệu nghiệm.
III. Thần Quyền Được Bày Tỏ Qua Những Phương Cách Nào?

Đức Chúa Trời không cai trị như một bạo chúa xa cách, nhưng Ngài bày tỏ uy quyền của Ngài qua những kênh thông tin rõ ràng và có thể nhận biết được.

1. Qua Công Cuộc Sáng Tạo (Thiên Nhiên): “Các từng trời rao truyền sự vinh hiển của Đức Chúa Trời, Bầu trời giải tỏ công việc tay Ngài làm.” (Thi Thiên 19:1). Trật tự, vẻ đẹp, quy luật vật lý và sự phức tạp của vũ trụ là một bài giảng không lời về uy quyền và sự khôn ngoan vô hạn của Đấng Tạo Hóa (Rô-ma 1:20).

2. Qua Lời Phán Thành Văn của Ngài (Kinh Thánh): Đây là sự bày tỏ đặc biệt, rõ ràng nhất về ý muốn, tính cách và uy quyền của Đức Chúa Trời. Lời Chúa có thẩm quyền tối hậu. Tiếng Hê-bơ-rơ “Amar” (אמר – phán) và “Dabar” (דבר – lời) đều mang ý nghĩa về quyền năng sáng tạo và mệnh lệnh. Chúa Giê-xu đã khẳng định: “Trời đất sẽ qua, nhưng lời ta nói chẳng bao giờ qua đi.” (Ma-thi-ơ 24:35). Thánh Linh dùng Lời này để phán xét tư tưởng và ý định lòng người (Hê-bơ-rơ 4:12).

3. Qua Sự Nhập Thể và Công Việc của Chúa Cứu Thế Giê-xu: Trong Chúa Giê-xu, Thần quyền mang khuôn mặt của tình yêu thương và sự hy sinh. Uy quyền của Ngài bày tỏ qua việc đuổi quỷ, tha tội, dẹp yên sóng gió, và nhất là qua sự phục sinh từ kẻ chết – sự kiện tối thượng chứng minh Ngài là “Con Đức Chúa Trời có quyền phép” (Rô-ma 1:4).

IV. Thần Quyền, Ý Chí Tự Do Của Con Người Và Sự Ác

Một nan đề thần học lớn là: Nếu Đức Chúa Trời hoàn toàn chủ tể, làm sao con người có trách nhiệm về tội lỗi mình? Và sự ác từ đâu đến?

Kinh Thánh trình bày một sự mầu nhiệm: Thần quyền tuyệt đối và trách nhiệm con người cùng hiện hữu. Đức Chúa Trời, trong uy quyền tối thượng của Ngài, đã quyết định ban cho con người ý chí tự do thật sự để lựa chọn (Phục truyền 30:19, Giô-suê 24:15). Sự sa ngã của con người là hành động phản loạn có thật chống lại Thần quyền (Sáng thế ký 3). Tuy nhiên, ngay cả trong sự phản loạn đó, Thần quyền của Đức Chúa Trời không hề bị suy giảm. Ngài không tạo ra tội lỗi, nhưng Ngài cho phép nó xảy ra trong chương trình khôn ngoan của Ngài, và cuối cùng, Ngài sẽ sử dụng ngay cả những ý định ác của con người để hoàn thành mục đích tốt lành tối hậu của Ngài. Điển hình nhất là sự chết của Chúa Giê-xu: “Ngài đã bị nộp theo ý định trước và sự biết trước của Đức Chúa Trời, nhưng chính các ngươi đã mượn tay kẻ dữ đóng đinh Ngài trên thập tự giá mà giết đi.” (Công vụ 2:23). Hành động ác độc nhất của con người đã trở thành phương tiện cho sự cứu rỗi vĩ đại nhất.

V. Ứng Dụng Thần Quyền Trong Đời Sống Cơ Đốc Nhân

Hiểu biết về Thần quyền không phải để tranh luận triết học, mà để biến đổi đời sống. Dưới đây là những ứng dụng thiết thực:

1. Sống Trong Sự Vâng Phục Vui Mừng: Nhận biết Chúa là Đấng cai trị tối thượng đưa chúng ta đến thái độ vâng phục trọn vẹn. Đây không phải là sự khuất phục vì sợ hãi, mà là sự đầu phục của tình yêu thương và lòng tin cậy nơi sự khôn ngoan tốt lành của Ngài (Gia-cơ 4:7).

2. Có Sự Bình An Tuyệt Đối Trong Mọi Hoàn Cảnh: Nếu Đức Chúa Trời cai trị, thì không điều gì xảy ra ngoài ý muốn cho phép của Ngài. Dù là hoạn nạn, bệnh tật hay thất bại, chúng ta có thể tin rằng Ngài đang dùng mọi sự làm ích cho những ai yêu mến Ngài (Rô-ma 8:28). Điều này mang lại sự bình an vượt quá mọi sự hiểu biết (Phi-líp 4:7).

3. Dạn Dĩ Trong Sự Cầu Nguyện: Chúng ta có thể cầu nguyện cách dạn dĩ vì chúng ta đến với Đấng nắm mọi quyền phép. Sự cầu nguyện không phải là thuyết phục một Đức Chúa Trời miễn cưỡng, mà là đồng công với Đấng đang cai trị để ý chỉ Ngài được thành toàn trên đất (Ma-thi-ơ 6:10).

4. Phá Đổ Mọi Sự Kính Sợ Con Người: Khi chúng ta kính sợ Đấầu có quyền hủy diệt cả linh hồn lẫn thân thể trong địa ngục (Ma-thi-ơ 10:28), thì mọi nỗi sợ hãi trước uy quyền, áp lực hay đe dọa của con người sẽ tiêu tan.

5. Thúc Đẩy Truyền Giáo Và Môn Đồ Hóa: Mệnh lệnh đại sứ (Ma-thi-ơ 28:18-20) được ban ra dựa trên nền tảng: “Hết cả quyền phép ở trên trời và dưới đất đã giao cho ta.” Chúng ta ra đi với tư cách là đại sứ của Đấng Christ, đại diện cho uy quyền tối thượng của Ngài, không phải bằng sức riêng.

VI. Những Sự Lạm Dụng Và Hiểu Lầm Về Thần Quyền

Cần phải cân bằng Kinh Thánh để tránh những hiểu lầm tai hại:

  • Không Phải Là Thuyết Định Mệnh Thụ Động: Thần quyền không biện minh cho sự lười biếng, thiếu trách nhiệm (“số tôi vậy rồi”). Trái lại, nó thúc giục chúng ta nỗ lực hết sức trong sự biết rằng chính Ngài ban năng lực cho chúng ta làm việc (Phi-líp 2:12-13).
  • Không Hủy Bỏ Trách Nhiệm Cá Nhân: Đức Chúa Trời cai trị tối thượng không có nghĩa con người là rô-bốt. Chúng ta vẫn phải chịu trách nhiệm về những lựa chọn của mình (Ga-la-ti 6:7-8).
  • Không Phải Là Sự Độc Đoán Tùy Tiện: Uy quyền của Đức Chúa Trời luôn đi đôi với bản tính thánh khiết, công bình và yêu thương của Ngài. Ngài không thể chối tự mình (2 Ti-mô-thê 2:13). Mọi sự Ngài làm đều phù hợp với chính bản tính hoàn hảo của Ngài.

Kết Luận

Thần quyền là viên kim cương quý giá nhất trong kho tàng lẽ thật của Đức Chúa Trời. Nó cho chúng ta biết rằng vũ trụ này không vận hành trong sự hỗn loạn ngẫu nhiên, nhưng đang được cầm lái bởi bàn tay đầy quyền năng và yêu thương của Đấng Tạo Hóa. Trong Chúa Giê-xu Christ, chúng ta thấy Thần quyền được bày tỏ qua thập tự giá – nơi uy quyền tối thượng được thể hiện qua sự yếu đuối tột cùng, và sự khôn ngoan vô hạn được bày tỏ qua sự điên rồ của sứ điệp về thập tự giá (1 Cô-rinh-tô 1:18-25).

Cuối cùng, sự đáp ứng đúng đắn của chúng ta trước Thần quyền không phải là sự tranh cãi tri thức, mà là sự thờ phượng. Giống như hai mươi bốn trưởng lão trong sách Khải Huyền, chúng ta hãy phủ phục xuống, quăng mão triều thiên mình trước ngôi Chúa và thốt lên: “Lạy Chúa là Đức Chúa Trời Toàn năng, là Đấng Hiện Có, Trước Đã Có, Chúa đáng được vinh hiển, tôn quý và quyền phép, vì Chúa đã dựng nên muôn vật, và ấy là vì ý muốn Chúa mà muôn vật mới có và được dựng nên.” (Khải Huyền 4:11). Sống dưới Thần quyền là sống trong tự do đích thực, bình an vững chắc và hy vọng vô hạn.

Quay Lại Bài Viết