Ý Nghĩa Của Vô Luân
Trong hành trình đức tin, việc hiểu rõ những thuật ngữ Kinh Thánh là điều cốt yếu để xây dựng một đời sống thuộc linh vững vàng. Một trong những khái niệm then chốt, thường xuyên xuất hiện trong cả Cựu Ước lẫn Tân Ước, là từ **“vô luân”**. Khái niệm này không chỉ mô tả một hành vi đơn lẻ, mà phác họa nên chân dung và số phận của một loại người đứng đối nghịch lại với Đức Chúa Trời thánh khiết. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu khám phá ý nghĩa của “vô luân” dưới lăng kính Thánh Kinh, phân tích từ nguyên Hy Lạp và Hê-bơ-rơ, cùng những hệ quả và lời giải cứu duy nhất từ Chúa Giê-xu Christ.
I. Định Nghĩa và Từ Nguyên Gốc
Từ “vô luân” trong tiếng Việt mang nghĩa đen là “không có luật pháp” hoặc “phớt lờ luật pháp”. Trong bối cảnh Kinh Thánh, nó mang sắc thái sâu xa hơn nhiều. Trong **tiếng Hê-bơ-rơ (Cựu Ước)**, từ thường được dùng là **rāšā‘** (רשע). Từ này không chỉ chỉ sự phạm pháp đơn thuần, mà cốt lõi là chỉ **sự độc ác, gian ác, và không công bình**. Một người rāšā‘ là người cố ý sống trong sự bất chính, chối bỏ đường lối công bình của Đức Chúa Trời, và thường gây hại, áp bức kẻ khác (Thi Thiên 1:1, 6).
Trong **tiếng Hy Lạp (Tân Ước)**, từ chính được dịch là “vô luân” là **ponēros** (πονηρός), mang nghĩa “xấu xa, độc ác, có hại về mặt đạo đức”. Nó khác với từ kakos (chỉ sự xấu nói chung) ở chỗ nhấn mạnh **tính chất có chủ ý, tích cực trong sự độc ác**. Ngoài ra, từ **asebēs** (ἀσεβής) cũng thường xuất hiện, nghĩa là “không tin kính”, “bất kính”, miêu tả thái độ sống không tôn kính, thờ phượng Đức Chúa Trời (Rô-ma 4:5; 2 Phi-e-rơ 2:5). Như vậy, “vô luân” trong Kinh Thánh bao hàm cả **hành động gian ác có chủ ý** lẫn **thái độ sống bất kính, chối bỏ Đức Chúa Trời**.
II. Chân Dung Của Kẻ Vô Luân Qua Lăng Kính Kinh Thánh
Kinh Thánh, đặc biệt là sách Thi Thiên và sách Châm Ngôn, vẽ nên một bức tranh rõ nét về đời sống và tâm tính của kẻ vô luân.
1. Từ Chối Sự Khôn Ngoan và Lời Chúa: Người vô luân khinh dể sự khôn ngoan từ trên cao. “Kẻ vô luân chẳng có sự đó (sự khôn ngoan), song nó khinh dể sự quở trách và sửa phạt” (Châm Ngôn 1:7; 15:5). Họ không thích lắng nghe Lời Chúa, cũng chẳng muốn được sửa dạy.
2. Lòng Đầy Gian Tà và Bạo Ngược: “Kẻ vô luân tự phao sự tham dục của lòng mình” (Thi Thiên 10:3). Hành động của họ bắt nguồn từ một tấm lòng hư hoại. Họ thường tìm cách hãm hại người công bình, lập mưu ác (Thi Thiên 37:12, 32). Sách Châm Ngôn 4:16-17 cảnh báo: “Vì nếu chúng nó không làm điều ác, thì ngủ không đặng; bằng chẳng làm cho người nào vấp phạm, thì giấc ngủ bị cất khỏi chúng nó... vì chúng nó ăn bánh của sự gian ác, và uống rượu của sự hung bạo.”
3. Sống Phù Hoa và Tự Tôn: Người vô luân thường tin cậy nơi của cải, quyền thế và sự khôn ngoan riêng của mình. Họ sống như thể không có Đức Chúa Trời. Thi Thiên 10:4 miêu tả: “Kẻ dữ, tại sự kiêu ngạo của mặt nó, không tìm kiếm Đức Chúa Trời; các tư tưởng nó đều là: Chẳng có Đức Chúa Trời!” Sự thịnh vượng bề ngoài của họ thường khiến họ càng kiêu căng (Thi Thiên 73:3-12).
4. Kết Quả và Số Phận: Kinh Thánh không hề mơ hồ về số phận cuối cùng của kẻ vô luân. Thi Thiên 1:4-6 tuyên bố: “Kẻ ác chẳng phải vậy đâu; nhưng chúng nó khác nào rơm rác bị gió thổi bay đi. Bởi cớ ấy kẻ ác chẳng đứng nổi trong ngày đoán xét, tội nhân chẳng được vào hội người công bình. Vì Đức Giê-hô-va biết đường người công bình, song đường kẻ ác rồi bị diệt vong.” Sự hủy diệt này là hệ quả tất yếu của việc tách lìa khỏi nguồn sự sống là chính Đức Chúa Trời.
III. Sự Vô Luân Dưới Ánh Sáng Của Tân Ước và Giải Pháp Cứu Rỗi
Tân Ước phơi bày gốc rễ của sự vô luân: tấm lòng tội lỗi, hư hoại của con người. Chúa Giê-xu dạy rằng: “Vì thật là tự trong, tự lòng người mà ra những ác tưởng, sự dâm dục, trộm cướp, giết người, tà dâm, tham lam, hung ác, gian dối, hoang đàng, con mắt ganh ghét, lộng ngôn, kiêu ngạo, điên cuồng” (Mác 7:21-22). Sứ đồ Phao-lô trong thư Rô-ma chương 1 đã vẽ nên một tiến trình suy đồi: con người biết Đức Chúa Trời nhưng không tôn vinh, cảm tạ Ngài, dẫn đến sự hư không trong tư tưởng, lòng ngu muội tối tăm, và cuối cùng là phó mình cho đủ mọi thứ ô uế, gian ác (Rô-ma 1:21-32).
Tuy nhiên, Tin Lành – tin mừng về Chúa Giê-xu Christ – chính là lời đáp trả vĩ đại của Đức Chúa Trời cho thực trạng vô luân của nhân loại. Điểm nhấn trọng tâm nằm ở sự **xưng công bình bởi đức tin**.
“Ấy vậy, sẽ thể nào? Chúng ta có điều gì hơn chăng? Chẳng hết! Vì chúng ta đã tỏ ra rằng người Giu-đa và người Gờ-réc thảy đều phục dưới quyền tội lỗi, theo lời đã chép: Chẳng có một người công bình nào hết, dẫu một người cũng không... vì mọi người đều đã phạm tội, thiếu mất sự vinh hiển của Đức Chúa Trời, và họ nhờ ân điển Ngài mà được xưng công bình nhưng không, bởi sự chuộc tội đã làm trọn trong Đức Chúa Jêsus Christ” (Rô-ma 3:9-10, 23-24).
Đấng Christ, là Đấng công bình thánh khiết, đã gánh lấy sự trừng phạt dành cho kẻ vô luân trên thập tự giá. 2 Cô-rinh-tô 5:21 tuyên bố sự trao đổi vĩ đại: “Đức Chúa Trời đã làm cho Đấng vốn chẳng biết tội lỗi trở nên tội lỗi vì chúng ta, hầu cho chúng ta nhờ Đấng đó mà được trở nên sự công bình của Đức Chúa Trời.” Bởi đức tin nơi Chúa Giê-xu, một người vốn “vô luân” được **xưng công bình** – được kể như là công bình trước mặt Đức Chúa Trời. Đây không phải là sự công bình tự thân, mà là sự công bình được ban cho, nhờ vào sự chết chuộc tội của Christ.
IV. Ứng Dụng Thực Tiễn: Sống Thoát Khỏi Vô Luân Trong Đời Sống Cơ Đốc
Sự cứu rỗi không chỉ là một trạng thái pháp lý (“được xưng công bình”), mà còn mở đầu cho một tiến trình **được nên thánh** – được biến đổi từ bên trong để ngày càng giống Chúa Christ hơn. Dưới đây là những ứng dụng thiết thực:
1. Nhận Diện và Xưng Nhận: Bước đầu tiên là thành thật nhìn nhận những xu hướng “vô luân” còn sót lại trong tâm trí và thói quen của mình – có thể là sự ích kỷ, gian dối trong lời nói nhỏ, lòng ganh ghét, hoặc thờ ơ với Lời Chúa. “Còn nếu chúng ta xưng tội mình, thì Ngài là thành tín công bình để tha tội cho chúng ta, và làm cho chúng ta sạch mọi điều gian ác” (1 Giăng 1:9).
2. Được Biến Đổi Bởi Lời Chúa: Để không đi theo mưu kế của kẻ vô luân (Thi Thiên 1:1), Cơ Đốc nhân phải có mối quan hệ mật thiết với Lời Chúa. “Hãy đem lấy gươm của Đức Thánh Linh, là lời Đức Chúa Trời” (Ê-phê-sô 6:17). Việc đọc, suy gẫm, học thuộc và vâng giữ Lời Chúa hàng ngày sẽ rửa sạch tư tưởng và định hình lại các giá trị của chúng ta theo tiêu chuẩn của Chúa.
3. Bước Đi Theo Thánh Linh: Bản chất cũ (vô luân) luôn chiến đấu chống lại bản chất mới (thánh khiết). Giải pháp là bước đi theo sự dẫn dắt của Đức Thánh Linh. “Tôi nói rằng: Hãy bước đi theo Thánh Linh, chớ hề làm trọn những điều tham dục của xác thịt” (Ga-la-ti 5:16). Điều này bao gồm việc nhạy bén với sự cảm động, cáo trách của Ngài, và cầu nguyện trong mọi hoàn cảnh.
4. Sống Trong Cộng Đồng Tin Lành (Hội Thánh): Không ai có thể chiến đấu một mình. “Hãy khuyên bảo nhau hằng ngày... hầu cho trong anh em chẳng ai bị sự cứng lòng gạt” (Hê-bơ-rơ 3:13). Sự nhắc nhở, khích lệ, sửa dạy yêu thương và gương mẫu của các anh chị em trong đức tin là phương thuốc mạnh mẽ chống lại sự cô lập và lạc lối.
5. Hướng Đến Người Khác: Một đời sống được cứu khỏi vô luân sẽ tự nhiên tỏa ra ánh sáng. Chúa Giê-xu phán: “Sự sáng các ngươi hãy soi trước mặt người ta như vậy, đặng họ thấy những việc lành của các ngươi, và ngợi khen Cha các ngươi ở trên trời” (Ma-thi-ơ 5:16). Lòng chúng ta sẽ tràn đầy tình yêu thương và sự thương xót, tìm cách đưa người khác đến với sự cứu rỗi trong Đấng Christ.
Kết Luận
“Vô luân” trong Kinh Thánh mô tả một thực trạng bi thảm của nhân loại sa ngã: sống trong sự bất kính, gian ác có chủ ý, và tách biệt khỏi Đức Chúa Trời công bình. Con đường của họ dẫn đến sự hư mất. Tuy nhiên, bài ca của Phúc Âm chính là Đức Chúa Trời, trong tình yêu thương vô hạn, đã sai Con Một Ngài là Chúa Giê-xu Christ đến để gánh lấy hình phạt cho sự vô luân của chúng ta. Qua sự chết và sống lại của Ngài, bất cứ ai tin nhận đều được xưng công bình và bắt đầu một hành trình biến đổi từ bên trong.
Lời mời gọi dành cho chúng ta ngày hôm nay là: **hãy thành thật xem xét lòng mình trước mặt Chúa, tiếp tục ăn năn, tin cậy nơi sự công bình của Đấng Christ, và bước đi trong sự vâng phục Thánh Linh.** Dù sự chiến đấu với tàn dư của “con người cũ” vẫn còn, nhưng chúng ta có lời hứa chắc chắn: “Vì biết rõ rằng người cũ của chúng ta đã bị đóng đinh trên thập tự giá với Ngài, hầu cho thân thể của tội lỗi bị tiêu diệt đi, và chúng ta không phục dưới tội lỗi nữa” (Rô-ma 6:6). Hãy sống trong tự do và sự công bình mới mà Chúa đã ban cho chúng ta.