Đấng Christ trong chúng ta là hy vọng của vinh quang có ý nghĩa gì?

02 December, 2025
13 phút đọc
2,551 từ
Chia sẻ:

Đấng Christ Trong Chúng Ta Là Hy Vọng Của Vinh Quang

Trong hành trình đức tin, có những lẽ thật kinh điển của Kinh Thánh hàm chứa sự phong phú thần học vô tận, đồng thời là nguồn động lực sống động cho đời sống tín hữu. Một trong những lẽ thật ấy được Sứ đồ Phao-lô tuyên bố cách mạnh mẽ trong thư Cô-lô-se: “Ấy là sự giàu có của sự mầu nhiệm đó giữa các dân ngoại, là Đấng Christ trong anh em, sự trông cậy về vinh hiển” (Cô-lô-se 1:27, Kinh Thánh Truyền Thống). Cụm từ “Đấng Christ trong anh em [chúng ta], sự trông cậy [hy vọng] về vinh hiển” như một viên kim cương đa diện, phản chiếu ánh sáng của chương trình cứu chuộc từ quá khứ, hiện tại đến tương lai. Bài nghiên cứu chuyên sâu này sẽ khai phá ý nghĩa thâm sâu của lẽ thật nền tảng này, dựa trên bối cảnh thư tín, ngôn ngữ gốc, và mạch văn của toàn bộ Kinh Thánh.

I. Bối Cảnh và Giải Nghĩa Nguyên Văn: Một Sự Mầu Nhiệm Được Bày Tỏ

Thư Cô-lô-se được viết để đối diện với những giáo lý sai lầm đe dọa Hội Thánh, pha trộn chủ nghĩa khổ hạnh, sự thờ phượng thiên sứ, và các quan niệm triết học trần tục (Cô-lô-se 2:8, 16-23). Giữa bối cảnh đó, Phao-lô đưa ra một chân lý tối cao: Sự ĐẦY ĐỦ (πλήρωμα, *plērōma*) trọn vẹn hiện diện trong Đấng Christ (Cô-lô-se 1:19, 2:9). Từ “mầu nhiệm” (μυστήριον, *mystērion*) trong Tân Ước không phải điều huyền bí khó hiểu, mà là chương trình cứu rỗi của Đức Chúa Trời đã được giấu kín từ trước nhưng nay được bày tỏ cho con người qua Đấng Christ và sự rao giảng của Phúc Âm.

Trong câu 27, Phao-lô định nghĩa nội dung cốt lõi của mầu nhiệm đó: “Đấng Christ trong anh em” (Χριστὸς ἐν ὑμῖν, *Christos en hymin*). Giới từ “trong” (ἐν, *en*) diễn tả sự cư ngụ, hiện diện thường trực và nội tại. Đây không phải là một ảnh hưởng bên ngoài hay một giáo lý trừu tượng, mà là chính Ngôi Vị Đấng Christ, qua Đức Thánh Linh, ngự trị trong tâm linh của mỗi tín hữu (Rô-ma 8:9-11; Ê-phê-sô 3:16-17). Sự hiện diện này là một thực tại sống động, một “sự giàu có” (πλοῦτος, *ploutos*) vô hạn dành cho cả dân ngoại lẫn dân Do Thái.

II. Phân Tích “Hy Vọng Của Vinh Quang” (ἐλπὶς τῆς δόξης)

Cụm từ then chốt tiếp theo cần giải nghĩa là “hy vọng của vinh quang”. Trong tiếng Hy Lạp, “hy vọng” (ἐλπίς, *elpis*) không phải là ước mong hão huyền, mà là sự trông đợi chắc chắn, sự tin quyết dựa trên lời hứa thành tín của Đức Chúa Trời (Rô-ma 4:18). “Vinh quang” (δόξα, *doxa) trong Kinh Thánh nói đến bản chất tuyệt đối tốt lành, sự uy nghi, quyền năng và sự hiện diện rực rỡ của chính Đức Chúa Trời (Xuất Ê-díp-tô Ký 40:34-35; Ê-sai 6:3).

Vậy, “Đấng Christ trong chúng ta” chính là CĂN NGUYÊN, NỀN TẢNG và SỰ BẢO ĐẢM cho “hy vọng về vinh quang” tương lai. Nói cách khác, vinh quang mà chúng ta trông mong – sự biến đổi trọn vẹn, thân thể vinh hiển, sự hiện diện đời đời với Đức Chúa Trời – không phải là một phần thưởng xa vời, mà đã được bắt đầu và đảm bảo ngay trong hiện tại bởi sự hiện diện của Đấng Christ. Ngài là “hoa quả đầu mùa” (1 Cô-rinh-tô 15:20, 23) – sự đảm bảo cho mùa gặt vinh quang sẽ đến.

III. Mối Liên Hệ Hiện Tại – Tương Lai: Vinh Quang Đã Được Ban Cho và Sẽ Được Bày Tỏ

Giáo lý này cho thấy một nghịch lý đẹp đẽ của đời sống Cơ Đốc: Chúng ta đã được ban cho vinh quang (trong Đấng Christ), đồng thời vẫn đang trông đợi vinh quang (với Đấng Christ). Sứ đồ Phi-e-rơ gọi đây là “sự vinh hiển sẽ được tỏ ra trong bạn” (1 Phi-e-rơ 4:13, 5:1).

  • Hiện Tại – Vinh Quang Bên Trong: “Đấng Christ trong chúng ta” là vinh quang đã được ban cho. Đức Chúa Trời “đã ban… sự sáng láng lạ lùng của Ngài trong lòng chúng tôi” (2 Cô-rinh-tô 4:6). Sự vinh hiển này đang được tôi luyện và lớn lên trong tâm linh chúng ta qua quá trình “nên giống như hình ảnh Con Ngài” (Rô-ma 8:29).
  • Tương Lai – Vinh Quang Bày Tỏ: Hy vọng của chúng ta hướng đến ngày “khi Đấng Christ, là sự sống của anh em, sẽ hiện ra, bấy giờ anh em cũng sẽ hiện ra với Ngài trong sự vinh hiển” (Cô-lô-se 3:4). Đó là lúc thân thể hay hư nát của chúng ta được mặc lấy sự không hay hư nát, thân thể hay chết được mặc lấy sự không hay chết (1 Cô-rinh-tô 15:53-54).

Như vậy, “Đấng Christ trong chúng ta” là mầm sống vinh quang. “Hy vọng của vinh quang” là cây trưởng thành và kết quả trọn vẹn từ mầm sống ấy. Đức Thánh Linh là “ấn chứng” và “của cầm” cho cơ nghiệp chúng ta cho đến ngày chuộc lấy (Ê-phê-sô 1:13-14).

IV. Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân

Lẽ thật cao sâu này không chỉ dành cho suy tư thần học, mà phải biến đổi cách chúng ta sống và suy nghĩ hằng ngày.

1. Nền Tảng Cho Sự An Toàn và Bình An Thuộc Linh: Hy vọng của chúng ta không dựa trên cảm xúc hay thành tích bản thân, mà trên thực tại khách quan: CHÚA ĐANG Ở TRONG TÔI. Dù hoàn cảnh có ra sao, bệnh tật, thất bại, hay yếu đuối, chúng ta vẫn có thể tuyên bố: “Tôi sống, nhưng không phải tôi sống nữa, mà Đấng Christ sống trong tôi” (Ga-la-ti 2:20). Điều này mang lại sự bình an vượt trên mọi trí hiểu (Phi-líp 4:7).

2. Động Lực cho Sự Thánh Hóa và Biến Đổi: Vì Đấng Christ đang sống trong chúng ta, đời sống chúng ta phải trở nên phương tiện để Ngài bày tỏ chính Ngài ra. “Hãy mang sự chết của Đức Chúa Jêsus trong thân thể mình, hầu cho sự sống của Đức Chúa Jêsus cũng tỏ ra trong thân thể chúng ta” (2 Cô-rinh-tô 4:10). Chúng ta có trách nhiệm và đặc ân “mặc lấy người mới… trên nên theo ảnh tượng Đấng dựng nên người ấy” (Cô-lô-se 3:10).

3. Nguồn Sức Mạnh Trong Khổ Nạn và Thử Thách: Sự hiện diện của Đấng Christ biến đổi góc nhìn của chúng ta về khổ nạn. Phao-lô nói: “Tôi coi sự đau đớn của đời nầy chẳng đáng so sánh với sự vinh hiển hầu đến, là sự sẽ bày ra trong chúng ta” (Rô-ma 8:18). Khổ nạn hiện tại là phương tiện Đức Chúa Trời dùng để tinh luyện và chuẩn bị chúng ta cho vinh quang tương lai mà Ngài đã đặt để trong chúng ta.

4. Cơ Sở Cho Sự Thờ Phượng và Cảm Tạ: Mỗi khi chúng ta suy ngẫm về lẽ thật này, lòng chúng ta phải tràn ngập sự cảm tạ. Chúng ta cảm tạ Đức Chúa Trời vì “Ngài đã khiến anh em có thể dự phần cơ nghiệp của các thánh trong sự sáng láng” (Cô-lô-se 1:12). Sự thờ phượng trở nên thân mật và sâu nhiệm vì chúng ta không thờ phượng một Đấng xa cách, mà là Đấng đang ngự trong lòng.

5. Khích Lệ Trong Chức Vụ và Sự Phục Vụ: Khi rao giảng, dạy dỗ hay phục vụ, chúng ta không dựa vào sự khôn ngoan hay tài năng riêng, mà tin cậy rằng “kho tàng nầy chứa trong chính bình bằng đất, hầu cho tỏ quyền phép lớn dường ấy là bởi Đức Chúa Trời, mà chẳng phải bởi chúng ta” (2 Cô-rinh-tô 4:7). Đấng Christ trong chúng ta là nguồn năng lực và sự sáng tạo cho mọi công việc Ngài kêu gọi.

V. Kết Luận: Sống Với Lẽ Thật Căn Bản Này

Lời tuyên bố “Đấng Christ trong chúng ta là hy vọng của vinh quang” (Cô-lô-se 1:27) tóm tắt một cách tuyệt vời tâm điểm của Phúc Âm. Nó nối kết công trình cứu chuộc hoàn tất của Đấng Christ trên thập tự giá (Cô-lô-se 1:22) với sự hiện diện đầy năng quyền của Ngài trong Hội Thánh hiện nay, và hướng về sự trọn vẹn vinh quang trong tương lai. Đây không phải là một khái niệm, mà là một thực tại sống cần được nhận biết, kinh nghiệm và rao ra.

Mỗi Cơ Đốc nhân được mời gọi sống mỗi ngày với nhận thức sâu sắc rằng: “Sự sống của tôi được giấu với Đấng Christ trong Đức Chúa Trời. Khi Đấng Christ, là sự sống của tôi, hiện ra, bấy giờ tôi cũng sẽ hiện ra với Ngài trong sự vinh hiển” (Cô-lô-se 3:3-4). Vậy, hãy bước đi trong sự xác quyết đó, để đời sống chúng ta trở nên lời chứng sống động về “sự giàu có của sự mầu nhiệm” – đó là chính Đấng Christ, hy vọng vinh quang của chúng ta.


Tài Liệu Tham Khảo & Trích Dẫn Kinh Thánh: Cô-lô-se 1:24-29; 2:9-10; 3:1-4; Rô-ma 8:9-11, 16-18, 29-30; Ê-phê-sô 1:13-14, 3:14-21; 2 Cô-rinh-tô 4:6-18; Ga-la-ti 2:20; 1 Giăng 3:2-3.

Quay Lại Bài Viết