Đức Tin Có Thực Sự Có Thể Dời Non Lấp Biển?
Lời tuyên bố "đức tin có thể dời non lấp biển" là một trong những hình ảnh sống động nhất trong Kinh Thánh, thường được trích dẫn để nói về quyền năng phi thường của đức tin. Nhưng liệu đây có phải là một phép ẩn dụ đẹp đẽ hay một lời hứa theo nghĩa đen? Là Cơ Đốc nhân, chúng ta cần hiểu rõ bản chất, nguồn gốc, giới hạn và quyền năng thực sự của đức tin Kinh Thánh. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu vào phân tích câu Kinh Thánh nền tảng, khám phá ý nghĩa từ nguyên Hy Lạp và Hê-bơ-rơ, và đưa ra những ứng dụng thực tiễn cho đời sống đức tin hằng ngày.
Hình ảnh "dời non lấp biển" xuất phát trực tiếp từ lời dạy của Chúa Giê-xu Christ, được ghi lại trong hai sách Phúc Âm:
"Vì các ngươi thiếu đức tin. Quả thật, ta nói cùng các ngươi, nếu các ngươi có đức tin bằng hột cải, sẽ khiến núi nầy rằng: ‘Hãy dời đây qua đó,’ thì nó liền dời qua, và không có sự gì mà các ngươi chẳng làm được." (Ma-thi-ơ 17:20, Kinh Thánh Tin Lành Việt Ngữ 1925)
"Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Quả thật, ta nói cùng các ngươi, nếu các ngươi có đức tin, và không nghi ngờ chi hết, thì chẳng những các ngươi làm được điều đã làm cho cây vả mà thôi, song dầu các ngươi biểu hòn núi nầy rằng: Hãy cất mình lên và quăng xuống biển, thì việc cũng sẽ thành." (Ma-thi-ơ 21:21, Kinh Thánh Tin Lành Việt Ngữ 1925)
Trong cả hai ngữ cảnh, Chúa Giê-xu đang đối diện với sự yếu đuối trong đức tin của các môn đồ. Trong Ma-thi-ơ 17, các môn đồ thất bại trong việc đuổi quỷ; trong Ma-thi-ơ 21, họ kinh ngạc trước việc Chúa khiến cây vả héo đi. Lời phán của Ngài không nhằm khuyến khích họ trở thành những "siêu nhân" thực hiện các phép lạ địa lý, mà là một lời quở trách về đức tin nhỏ bé, thiếu sót và đồng thời là một lời hứa về tiềm năng vô hạn của đức tin chân thật khi đặt đúng chỗ.
Để hiểu sâu sắc, chúng ta cần trở về với ngôn ngữ gốc:
- Trong Tân Ước (Hy Lạp): Từ được dùng là πίστις (pistis). Từ này không chỉ đơn thuần là sự tin tưởng trí óc, mà hàm chứa ý nghĩa của sự trung tín, sự tin cậy, lòng trung thành, và sự xác tín. Đức tin (pistis) là sự gắn bó toàn bộ con người (tâm trí, ý chí, tình cảm) vào một đối tượng đáng tin cậy, đó chính là Đức Chúa Trời và Lời của Ngài.
- Trong Cựu Ước (Hê-bơ-rơ): Khái niệm tương đương là từ אֱמוּנָה (emunah), bắt nguồn từ gốc אמן (aman) - có nghĩa là "được nâng đỡ, vững vàng, đáng tin cậy". Emunah nhấn mạnh đến đức tính trung tín, kiên định, và sự vững chắc. Đây là đức tin được thể hiện qua hành động trung tín trong một mối quan hệ giao ước.
Như vậy, đức tin Kinh Thánh không phải là một "năng lượng thần bí" để con người khai thác cho mục đích cá nhân. Nó là thái độ tin cậy, vâng phục và gắn bó trọn vẹn với một Đấng Toàn Năng, Đáng Tin Cậy. Sức mạnh không nằm ở bản thân đức tin với kích thước lớn hay nhỏ ("bằng hột cải"), mà nằm ở Đối Tượng mà đức tin đó hướng đến: Đức Chúa Trời Hằng Sống.
Chúa Giê-xu thường dùng những hình ảnh cường điệu, sống động để dạy dỗ. Việc "dời non lấp biển" trước hết cần được hiểu là một cách nói nhấn mạnh (hyperbole) về quyền năng vô hạn của Đức Chúa Trời, Đấng có thể làm được mọi sự, và sự bất lực của đức tin khi nó không hiện diện. Khắp Kinh Thánh, "núi" và "biển" thường tượng trưng cho những trở ngại khổng lồ, những hoàn cảnh bất khả thi, hay những quyền lực hỗn loạn (Thi Thiên 46:2-3; Ê-sai 40:4).
Tuy nhiên, điều này không làm giảm đi tính thực tế của lời hứa. Đức tin chân chính, dù nhỏ bé, có thể "dời đi" những trở ngại tâm linh, cảm xúc và hoàn cảnh tưởng chừng không thể vượt qua. Hãy xem xét các ví dụ:
- Đức tin của người đàn bà bị băng huyết (Ma-thi-ơ 9:20-22): Bà chỉ chạm đến gai áo Chúa với lòng tin rằng mình sẽ được lành. Trở ngại "ngọn núi" bệnh tật 12 năm đã được dời đi.
- Đức tin của thầy đội tại thành Ca-bê-na-um (Ma-thi-ơ 8:5-13): Ông tin rằng Chúa chỉ cần "phán một lời" thì đầy tớ sẽ lành. "Biển" khoảng cách địa lý và bệnh tật đã không còn là vấn đề.
- Đức tin của các bạn của người bại (Mác 2:1-12): Họ tin đến nỗi dỡ mái nhà để đem bạn mình đến với Chúa Giê-xu. "Núi" đông đúc người và kiến trúc nhà cửa đã không thể ngăn cản họ.
Vậy, đức tin có thể "dời non lấp biển" theo nghĩa đen không? Nếu đó là ý muốn hoàn hảo của Đức Chúa Trời, thì có. Ngài là Đấng tạo dựng nên núi và biển. Nhưng mục đích tối thượng của phép lạ không phải để phô trương, mà để bày tỏ vinh quang, quyền năng và tình yêu của Đức Chúa Trời, củng cố đức tin của con dân Ngài, và hoàn thành chương trình cứu rỗi của Ngài.
Một sự hiểu lầm nguy hiểm là biến đức tin thành một công thức ma thuật: "Nếu bạn tin đủ mạnh, bạn sẽ nhận được bất cứ điều gì bạn muốn." Đây là "thần học thịnh vượng" sai lầm, đi ngược với toàn bộ lẽ thật Kinh Thánh. Đức tin chân chính luôn được đặt trong bối cảnh của ý muốn tốt lành, đẹp lòng và trọn vẹn của Đức Chúa Trời (Rô-ma 12:2).
"Nầy là điều chúng ta dạn dĩ ở trước mặt Chúa, nếu chúng ta theo ý muốn Ngài mà cầu xin việc gì, thì Ngài nghe chúng ta." (I Giăng 5:14)
Sức mạnh của đức tin không nằm ở sự khẳng định tích cực của con người, mà nằm ở sự quy phục tích cực vào ý muốn của Đấng Tạo Hóa. Ngay cả Chúa Giê-xu, trong vườn Ghết-sê-ma-nê, đã cầu nguyện với đức tin trọn vẹn: "Cha ơi! nếu có thể được, xin cho chén nầy lìa khỏi con! song không theo ý muốn con, mà theo ý muốn Cha" (Ma-thi-ơ 26:39). Đức tin vĩ đại nhất không phải là đức tin để thay đổi hoàn cảnh, mà đôi khi là đức tin để vâng lời và bước đi trong hoàn cảnh không thay đổi, với niềm tin rằng Đức Chúa Trời đang hành động vì sự tốt lành tối thượng (Rô-ma 8:28).
Đức tin không phải là một khái niệm trừu tượng, mà là một thực tại sống động cần được thể hiện mỗi ngày.
1. Nuôi Dưỡng Đức Tin Bằng Lời Chúa: "Như vậy, đức tin đến bởi sự người ta nghe, mà người ta nghe, là khi lời của Đấng Christ được rao giảng" (Rô-ma 10:17). Đức tin chân chính được xây dựng trên Lời hứa và bản tính của Đức Chúa Trời được bày tỏ trong Kinh Thánh. Càng hiểu biết Chúa, đức tin càng vững mạnh.
2. Đức Tin Thể Hiện Qua Hành Động Vâng Lời: Đức tin không có việc làm là đức tin chết (Gia-cơ 2:17). "Dời non" bắt đầu bằng những bước vâng lời nhỏ bé, cụ thể trong đời sống: tha thứ, yêu thương kẻ thù, sống chân thật, dâng hiến... Mỗi hành động vâng lời là một "nhát cuốc" vào chân núi của sự ích kỷ và tội lỗi.
3. Cầu Nguyện Trong Đức Tin, Không Nghi Ngờ: Chúa Giê-xu nhấn mạnh "và không nghi ngờ chi hết" (Ma-thi-ơ 21:21). Điều này không có nghĩa là không bao giờ có ý tưởng nghi ngờ, mà là lựa chọn không để sự nghi ngờ chi phối và không để nó ngăn cản sự cầu nguyện, tin cậy. Hãy trình dâng mọi sự cho Chúa với thái độ "tôi tin, xin Chúa giúp đỡ sự không tin của tôi!" (Mác 9:24).
4. Nhìn Nhận Trở Ngại Từ Góc Độ của Đức Chúa Trời: Thay vì tập trung vào "ngọn núi" của vấn đề, hãy tập trung vào "Đấng Tạo Hóa" của núi. Hãy tự hỏi: "Chúa muốn dạy tôi điều gì qua hoàn cảnh này? Danh Ngài sẽ được tôn vinh thế nào?" Đức tin biến đổi tầm nhìn.
5. Sống Trong Cộng Đồng Đức Tin: Đức tin được củng cố khi chúng ta ở cùng những người có đức tin (Hê-bơ-rơ 10:24-25). Câu chuyện người bại được khiêng bởi bốn người bạn là minh chứng cho sức mạnh của đức tin cộng đồng.
Câu trả lời là CÓ, nhưng không theo cách mà thế gian hay sự mê tín thường nghĩ. Đức tin chân chính – là sự tin cậy, vâng phục và gắn bó với Chúa Giê-xu Christ – thực sự có quyền năng siêu nhiên. Nó có thể:
- "Dời đi" những ngọn núi của tội lỗi, thói quen xấu, và nỗi sợ hãi.
- "Lấp bằng" những biển sâu của sự tuyệt vọng, mặc cảm, và chia rẽ.
- Mở ra những con đường trong hoang mạc của nghịch cảnh (Ê-sai 43:19).
- Và vâng, nếu cần thiết cho vương quốc Đức Chúa Trời và vinh quang của Ngài, nó thậm chí có thể làm động chuyển những thực tại vật lý.
Sức mạnh không đến từ sự tập trung vào quy mô của đức tin ("hột cải"), mà từ sự tập trung vào Đấng Toàn Năng, Đấng mà đức tin hướng về. Đức tin là phương tiện, chứ không phải là nguồn; là ống dẫn, chứ không phải là nước. Khi ống dẫn nhỏ bé ấy được kết nối với nguồn nước hằng sống vô tận là Đức Chúa Trời, thì mọi sự đều có thể xảy ra.
Cuối cùng, lời hứa "dời non lấp biển" không phải là giấy phép để chúng ta thoải mái thỏa mãn ước muốn, mà là lời mời gọi, thách thức và khích lệ để chúng ta tin cậy Ngài nhiều hơn, vâng lời Ngài trọn vẹn hơn, và bước đi với Ngài mỗi ngày, dẫu có những ngọn núi hay biển cả nào đang chắn ngang đường. Hãy sống bằng đức tin, vì "người công bình sẽ sống bởi đức tin" (Ha-ba-cúc 2:4; Rô-ma 1:17).