Làm sao tín hữu có thể sống trong thế gian mà không thuộc về thế gian?
Lời cầu nguyện của Chúa Giê-xu trong Giăng 17 đã bày tỏ một sự thật quan trọng về đời sống Cơ Đốc nhân: “Con đã ban lời Ngài cho họ, và thế gian ghen ghét họ, vì họ không thuộc về thế gian, cũng như con không thuộc về thế gian. Con không cầu xin Cha đem họ khỏi thế gian, nhưng xin Cha gìn giữ họ khỏi điều ác. Họ không thuộc về thế gian, cũng như con không thuộc về thế gian.”
(Giăng 17:14-16). Qua đó, Chúa Giê-xu khẳng định rằng Cơ Đốc nhân vẫn sống trong thế gian nhưng không thuộc về thế gian. Đây là một nguyên tắc sống đầy thách thức nhưng cũng đầy vinh hiển. Làm thế nào chúng ta có thể sống giữa thế gian mà vẫn giữ được bản chất thuộc linh, không bị thế gian đồng hóa? Bài viết này sẽ khảo sát Kinh Thánh để tìm câu trả lời, đồng thời đưa ra những áp dụng thực tiễn cho đời sống hằng ngày.
Trước khi đi vào nguyên tắc sống, chúng ta cần hiểu từ “thế gian” (tiếng Hy Lạp: κόσμος – kosmos) được dùng trong Tân Ước với nhiều sắc thái khác nhau. Đôi khi nó chỉ về trái đất vật chất (Giăng 1:10), đôi khi chỉ về nhân loại (Giăng 3:16), và đôi khi chỉ về hệ thống tội lỗi, chống nghịch Đức Chúa Trời (1 Giăng 2:15-17). Trong ngữ cảnh “sống trong thế gian nhưng không thuộc về thế gian”, “thế gian” mang nghĩa là trật tự xã hội bị tội lỗi chi phối, những giá trị và lối sống đi ngược lại ý muốn Đức Chúa Trời. Vì vậy, Cơ Đốc nhân được kêu gọi không để mình bị cuốn theo hệ thống ấy, dù chúng ta vẫn hiện diện và tham gia vào xã hội loài người.
Điều đầu tiên giúp chúng ta sống trong thế gian mà không thuộc về thế gian là nhận biết rõ mình là ai trong Đấng Christ. Kinh Thánh nói: “Nhưng hễ ai đã nhận Ngài, thì Ngài ban cho quyền phép trở nên con cái Đức Chúa Trời, là ban cho những kẻ tin danh Ngài.”
(Giăng 1:12). Chúng ta là con cái Đức Chúa Trời, không còn là con của thế gian nữa. “Vì chưng anh em đã chết, sự sống mình đã giấu với Đấng Christ trong Đức Chúa Trời.”
(Cô-lô-se 3:3). Căn cước mới này làm nền tảng cho mọi lựa chọn, thái độ và hành động. Mỗi ngày chúng ta cần nhắc nhở mình rằng mình thuộc về Nước Trời, là công dân thiên quốc (Phi-líp 3:20). Nhận thức này giúp chúng ta không đặt hy vọng vào những điều thuộc về thế gian, nhưng hướng về những điều trên trời.
Sứ đồ Giăng cảnh báo: “Chớ yêu thế gian, cũng đừng yêu các vật ở thế gian. Nếu ai yêu thế gian thì sự kính yêu Đức Chúa Trời không ở trong người ấy.”
(1 Giăng 2:15). “Yêu thế gian” ở đây nghĩa là gắn bó, tôn thờ những giá trị phù phiếm, tạm bợ của đời này. Giăng liệt kê ba đặc điểm của thế gian: “Mọi sự trong thế gian, như sự mê tham của xác thịt, sự mê tham của mắt, và sự kiêu ngạo của đời, đều chẳng từ Cha mà đến, nhưng từ thế gian mà ra.”
(1 Giăng 2:16). Để không yêu thế gian, chúng ta cần tập trung tình yêu vào Chúa, tìm kiếm Ngài là kho báu đích thực (Ma-thi-ơ 6:19-21). Mỗi khi đối diện với cám dỗ của sự giàu có, danh vọng, khoái lạc, hãy nhớ rằng những thứ ấy chỉ là tạm bợ và không thể so sánh với vinh quang đời đời (Rô-ma 8:18).
Phao-lô khuyên: “Đừng làm theo đời nầy, nhưng hãy biến hóa bởi sự đổi mới của tâm thần mình, để thử cho biết ý muốn tốt lành, đẹp lòng và trọn vẹn của Đức Chúa Trời là thể nào.”
(Rô-ma 12:2). “Làm theo đời này” nghĩa là bắt chước lối sống, tư tưởng, giá trị của thế gian. Thế gian thường đề cao chủ nghĩa cá nhân, chủ nghĩa vật chất, sự thỏa mãn tức thời, và sự tôn sùng bản ngã. Ngược lại, Cơ Đốc nhân được kêu gọi sống khiêm nhường, hy sinh, thánh sạch và yêu thương. Để không làm theo đời này, chúng ta cần chủ động từ chối những xu hướng phổ biến trái với Lời Chúa. Ví dụ, khi mạng xã hội lan truyền sự giận dữ, phê phán, chúng ta chọn bày tỏ sự hòa thuận và khích lệ (Rô-ma 12:18; Ê-phê-sô 4:29).
Không chỉ tránh làm theo đời này, chúng ta còn phải được biến đổi từ bên trong. Sự đổi mới tâm thần đến từ việc tiếp nhận Lời Chúa và vâng theo sự dẫn dắt của Đức Thánh Linh. “Hãy giữ lấy lời tôi dạy trong lòng các ngươi... Vì lời Chúa là đèn cho chân tôi, ánh sáng cho đường lối tôi.”
(Thi Thiên 119:11,105). Càng suy gẫm Kinh Thánh, tâm trí chúng ta càng được lập trình lại theo ý muốn Đức Chúa Trời. Đức Thánh Linh sẽ giúp chúng ta phân biệt điều gì thuộc về thế gian và điều gì thuộc về Đấng Christ. Mỗi ngày, hãy dành thời gian tĩnh nguyện, cầu nguyện, để tâm trí được lấp đầy bởi những điều thuộc linh (Cô-lô-se 3:16).
Chúa Giê-xu phán: “Các ngươi là muối của đất... Các ngươi là sự sáng của thế gian.”
(Ma-thi-ơ 5:13-14). Muối có tác dụng bảo quản, ngăn ngừa sự hư hoại; ánh sáng xua tan bóng tối. Cơ Đốc nhân không tách biệt hoàn toàn khỏi thế gian nhưng phải ảnh hưởng tích cực đến thế gian. Chúng ta không thuộc về thế gian nhưng được đặt vào thế gian để làm chứng về Chúa và mang lại sự biến đổi. Sống như muối và ánh sáng nghĩa là thể hiện đức tin qua việc làm tốt, lời nói yêu thương, và đời sống công chính, khiến người khác tôn vinh Cha trên trời (Ma-thi-ơ 5:16).
Phao-lô viết: “Những kẻ dùng thế gian nên dùng như chẳng dùng, vì hình trạng thế gian nầy qua đi.”
(1 Cô-rinh-tô 7:31). Chúng ta không phải từ bỏ mọi thứ thuộc về thế gian (thực phẩm, tiền bạc, công việc, giải trí...), nhưng phải sử dụng chúng với thái độ đúng đắn: không đặt chúng làm chủ, không để chúng chi phối lòng yêu mến Chúa. Mọi sự đều được phép nhưng không phải mọi sự đều có ích; mọi sự đều được phép nhưng không để sự gì cai trị mình (1 Cô-rinh-tô 6:12). Hãy quản lý tài nguyên, thời gian, năng lực như những người quản gia trung tín của Đức Chúa Trời (1 Phi-e-rơ 4:10).
Để duy trì đời sống “trong thế gian nhưng không thuộc về thế gian”, chúng ta cần thực hiện những kỷ luật thiêng liêng:
- Cầu nguyện: Liên tục trò chuyện với Chúa, xin Ngài bảo vệ khỏi điều ác (Ma-thi-ơ 6:13) và hướng dẫn trong mọi quyết định.
- Học Kinh Thánh: Lời Chúa là tiêu chuẩn duy nhất cho chân lý, giúp chúng ta biết rõ thế nào là theo ý Ngài.
- Thờ phượng: Tham gia nhóm lại với các tín hữu (Hê-bơ-rơ 10:25), cùng nhau tôn cao Chúa, nhắc nhở nhau về sự trung tín.
- Kiêng ăn: Tập từ bỏ những thú vui thể xác để tập trung vào Chúa, giúp tinh thần mạnh mẽ hơn.
- Phục vụ: Dâng thời gian, tài năng để giúp đỡ người khác, thể hiện tình yêu thương của Chúa.
Cuối cùng, chúng ta hãy xem xét một số lĩnh vực cụ thể và cách sống “trong thế gian mà không thuộc về thế gian” trong từng lĩnh vực đó:
Công việc: Làm việc như làm cho Chúa (Cô-lô-se 3:23), trung thực, siêng năng, không tham nhũng, không chạy theo thành tích bằng mọi giá. Dùng thu nhập để chu cấp gia đình, giúp đỡ người nghèo, và hỗ trợ Hội Thánh.
Giải trí và phương tiện truyền thông: Lựa chọn phim ảnh, âm nhạc, sách báo, mạng xã hội một cách khôn ngoan, tránh những nội dung khiến tâm trí ô uế. Hãy suy nghĩ đến những điều chân thật, đáng tôn, công bình, thánh sạch... (Phi-líp 4:8).
Các mối quan hệ: Yêu thương mọi người, nhưng không đồng lõa với tội lỗi. Giữ mình trong sạch trong tình yêu và hôn nhân (1 Tê-sa-lô-ni-ca 4:3-5). Kết giao với những người khích lệ đức tin (1 Cô-rinh-tô 15:33).
Tài chính: Quản lý tiền bạc theo nguyên tắc Kinh Thánh: tránh nợ nần (Rô-ma 13:8), dâng hiến phần mười, sống đơn giản, không đua đòi vật chất. Nhớ rằng của cải đời này không bền vững (Lu-ca 12:15).
Chính trị và xã hội: Tham gia với tư cách công dân có trách nhiệm, nhưng không đặt hy vọng vào các đảng phái hay thể chế trần gian. Luôn cầu nguyện cho những người lãnh đạo (1 Ti-mô-thê 2:1-2) và đứng về phía công lý, bác ái.
Sống trong thế gian mà không thuộc về thế gian là một lời kêu gọi thiết thực cho mọi Cơ Đốc nhân. Chúng ta không phải rút lui khỏi xã hội, nhưng phải sống khác biệt nhờ quyền năng của Đức Thánh Linh. Khi xác định căn cước thuộc về Chúa, từ chối yêu thế gian, không làm theo đời này, được biến đổi bởi Lời Chúa, trở thành muối và ánh sáng, sử dụng thế gian cách khôn ngoan, và thực hành các kỷ luật thiêng liêng, chúng ta sẽ có thể sống đắc thắng. Hãy nhớ rằng chúng ta là khách lạ và kiều dân trên đất (1 Phi-e-rơ 2:11), đang trên đường về quê hương thiên quốc. Ước mong mỗi chúng ta ngày càng kinh nghiệm sự tự do và niềm vui khi sống cho Chúa giữa thế gian.