Yêu Chúa Giê-su có nghĩa là gì?
Trong hành trình đức tin của Cơ Đốc nhân, không có câu hỏi nào quan trọng và căn bản hơn việc tìm hiểu ý nghĩa thực sự của việc yêu mến Chúa Giê-su Christ. Đây không phải là một khái niệm triết học trừu tượng hay một cảm xúc nhất thời, mà là mệnh lệnh trọng tâm, là nền tảng cho mọi mối quan hệ với Đấng Tạo Hóa và là dấu ấn của một đời sống được biến đổi. Thông qua nghiên cứu Kinh Thánh chuyên sâu, bài viết này sẽ khám phá bản chất đa chiều của tình yêu dành cho Chúa Giê-su, được định nghĩa bởi chính Lời Ngài.
Căn Bản Kinh Thánh: Điều Răn Lớn Nhất và Trọng Tâm
Khi một thầy dạy luật hỏi Chúa Giê-su về điều răn lớn nhất, câu trả lời của Ngài đã vạch ra khuôn mẫu cho tất cả: "Ngươi phải hết lòng, hết linh hồn, hết trí khôn mà yêu mến Chúa là Đức Chúa Trời ngươi" (Ma-thi-ơ 22:37, Kinh Thánh Tin Lành Việt Ngữ 1925). Câu Kinh Thánh này, trích từ Phục truyền luật lệ ký 6:5, là nền tảng không thể chối cãi. Động từ "yêu mến" ở đây trong nguyên ngữ Hy Lạp là "agapáō" (ἀγαπάω), diễn tả một tình yêu có chủ ý, mang tính quyết định, vâng phục và vị tha, khác với tình yêu cảm xúc (phileō) hay tình yêu thể xác (erōs). Yêu Chúa Giê-su, là hiện thân của Đức Chúa Trời (Giăng 1:1, 14), chính là dâng hiến trọn vẹn con người của chúng ta—lòng (trung tâm ý chí và cảm xúc), linh hồn (sự sống, bản thể), và trí khôn (sự hiểu biết, suy nghĩ)—cho Ngài.
Tình Yêu Được Bày Tỏ Qua Sự Vâng Lời: Mối Liên Hệ Không Thể Tách Rời
Sau khi tuyên bố điều răn trọng đại, Chúa Giê-su đã đưa ra một tuyên bố then chốt để định nghĩa tình yêu dành cho Ngài: "Nếu các ngươi yêu mến ta, thì giữ các điều răn ta" (Giăng 14:15). Ở đây, Ngài thiết lập một phương trình thuộc linh: Yêu mến = Vâng giữ điều răn. Sứ đồ Giăng, người được gọi là "môn đồ mà Chúa yêu", cũng nhấn mạnh điều này: "Vì nầy là sự yêu mến Đức Chúa Trời, tức là chúng ta vâng giữ điều răn Ngài. Điều răn của Ngài chẳng phải là nặng nề" (1 Giăng 5:3).
Vậy, "điều răn" của Chúa Giê-su là gì? Nó không chỉ là Mười Điều Răn hay một bộ luật phức tạp, mà là toàn bộ sự dạy dỗ và ý muốn của Ngài được bày tỏ trong Kinh Thánh, tóm lược trong nguyên tắc yêu thương. Chúa Giê-su phán: "Ta ban cho các ngươi một điều răn mới, nghĩa là các ngươi phải yêu nhau; như ta đã yêu các ngươi thể nào, thì các ngươi cũng hãy yêu nhau thể ấy" (Giăng 13:34). Do đó, vâng lời là bằng chứng khách quan, có thể nhìn thấy được của tình yêu chủ quan bên trong. Nó biến tình yêu từ một khái niệm thành một hành động cụ thể.
Tình Yêu Đến Từ Sự Nhận Biết Ơn Cứu Chuộc: Đáp Ứng Lại Ân Điển
Động lực nền tảng cho tình yêu của chúng ta dành cho Chúa Giê-su không xuất phát từ nỗ lực của bản thân, mà là đáp ứng lại tình yêu vô điều kiện và hy sinh của Ngài. Sứ đồ Giăng viết: "Chúng ta yêu, vì Chúa đã yêu chúng ta trước" (1 Giăng 4:19). Tình yêu của Chúa được bày tỏ cách tối thượng qua thập tự giá: "Đức Chúa Trời tỏ lòng yêu thương Ngài đối với chúng ta, khi chúng ta còn là người có tội, thì Đấng Christ vì chúng ta chịu chết" (Rô-ma 5:8).
Từ "yêu thương" trong 1 Giăng 4:19 là agapōmen, và "đã yêu" là ēgapēsen, đều từ gốc agapáō. Khi chiêm ngưỡng sự hy sinh của Chúa Giê-su—Đấng vô tội chịu chết thay cho tội nhân—lòng chúng ta tự nhiên được cảm động để yêu mến Ngài. Sự nhận biết sâu sắc về ân điển (charis - χάρις) này biến sự vâng lời từ nghĩa vụ nặng nề thành sự tôn thờ và biết ơn tự nguyện. Như Chúa Giê-su nói về người phụ nữ tội lỗi đã xức dầu chân Ngài: "Vì người đã được tha nhiều, nên yêu mến nhiều; song kẻ được tha ít, thì yêu mến ít" (Lu-ca 7:47).
Yêu Chúa Giê-su Là Yêu Thương Người Lân Cận: Hai Mặt Của Một Đồng Tiền
Tình yêu dành cho Chúa Giê-su không tồn tại trong sự cô lập. Ngay sau điều răn thứ nhất, Chúa Giê-su công bố điều răn thứ hai: "Ngươi phải yêu kẻ lân cận như mình" (Ma-thi-ơ 22:39). Sứ đồ Giăng đặt dấu bằng cho mối liên hệ này: "Nếu có ai nói: Ta yêu Đức Chúa Trời, mà lại ghét anh em mình, thì là kẻ nói dối; vì kẻ chẳng yêu anh em mình thấy, thì không thể yêu Đức Chúa Trời mình chẳng thấy được" (1 Giăng 4:20).
Việc chăm sóc người thiếu thốn, tha thứ cho người làm tổn thương mình, và phục vụ trong Hội Thánh đều là những biểu hiện cụ thể của tình yêu đối với Đấng Christ. Trong ẩn dụ về sự phán xét cuối cùng, Chúa Giê-su đồng hóa Ngài với những người hèn mọn nhất: "Hễ các ngươi đã làm việc đó cho một người trong những người rất hèn mọn nầy của anh em ta, ấy là đã làm cho chính mình ta vậy" (Ma-thi-ơ 25:40). Do đó, yêu Chúa cách chân thật sẽ tuôn chảy thành tình yêu thương hành động hướng đến người khác.
Tình Yêu Là Sự Gắn Bó Cá Nhân và Từ Bỏ Chính Mình
Yêu Chúa Giê-su cũng có nghĩa là đặt Ngài lên trên mọi mối quan hệ và của cải trần gian. Chúa Giê-su tuyên bố cách dứt khoát: "Ai đến cùng ta mà không ghét cha mẹ, vợ con, anh em, chị em mình, và chính sự sống mình nữa, thì không thể làm môn đồ ta được" (Lu-ca 14:26). Từ "ghét" ở đây (miseō - μισέω) trong ngữ cảnh Semit không phải là căm thù, mà có nghĩa là yêu kém hơn hoặc từ chối ưu tiên. Đó là một lời kêu gọi dành sự ưu tiên tuyệt đối cho Chúa Giê-su. Ngài phán tiếp: "Cũng vậy, nếu ai trong các ngươi không bỏ mọi sự mình có, thì không thể làm môn đồ ta được" (Lu-ca 14:33). Tình yêu này đòi hỏi sự từ bỏ chính mình (apartnēsasthō - ἀπαρνησάσθω), tức là từ chối những ham muốn ích kỷ và vác thập tự giá mình hằng ngày mà theo Ngài (Lu-ca 9:23).
Ứng Dụng Thực Tế: Bày Tỏ Tình Yêu với Chúa Giê-su Trong Đời Sống Hằng Ngày
Làm thế nào để tình yêu Kinh Thánh này được thể hiện trong cuộc sống thường nhật của một Cơ Đốc nhân? Dưới đây là một số ứng dụng cụ thể:
- Qua Đời Sống Cầu Nguyện và Thờ Phượng: Dành thời gian riêng tư để trò chuyện với Chúa (cầu nguyện) và lắng nghe Ngài (suy ngẫm Lời Chúa) là hành động của tình yêu. Điều này bày tỏ rằng chúng ta trân trọng mối tương giao với Ngài hơn mọi thứ khác.
- Qua Việc Ham Mến và Vâng Giữ Lời Chúa: Đọc, nghiên cứu, suy ngẫm và quyết tâm làm theo Lời Chúa trong Kinh Thánh mỗi ngày. Như Giê-rê-mi đã nói: "Lời Chúa là sự vui mừng của lòng tôi" (Giê-rê-mi 15:16).
- Qua Đời Sống Vâng Phục Trong Những Điều Nhỏ: Tình yêu được kiểm chứng trong những lựa chọn hằng ngày: cách chúng ta đối xử với gia đình, sự trung thực trong công việc, sự trong sạch trong tư tưởng, và thái độ với tiền bạc.
- Qua Tình Yêu Thương Hữu Hình với Hội Thánh và Thế Gian: Tích cực tham gia vào đời sống Hội Thánh, sử dụng ân tứ để phục vụ, giúp đỡ người có nhu cầu, và chia sẻ Tin Lành cứu rỗi của Chúa Giê-su cho người khác.
- Qua Sự Trung Tín Trong Mọi Hoàn Cảnh: Tiếp tục tin cậy và yêu mến Chúa ngay cả trong thử thách, khó khăn, vì tin rằng Ngài vẫn tốt lành và đang làm việc (Rô-ma 8:28).
Kết Luận: Tình Yêu Là Nền Tảng Của Mọi Sự
Yêu Chúa Giê-su Christ không phải là một cảm xúc phù du hay một bổn phận tôn giáo khô khan. Đó là một mối quan hệ sống động, được nuôi dưỡng bởi sự nhận biết ân điển hy sinh của Ngài, và được chứng minh bằng một đời sống vâng phục, từ bỏ chính mình và yêu thương người khác. Đó là sự dâng hiến trọn vẹn của lòng, linh hồn, và trí khôn. Khi chúng ta tập trung vào tình yêu vĩ đại của Chúa Giê-su dành cho chúng ta trên thập tự giá, lòng chúng ta sẽ được cảm hóa để yêu mến Ngài nhiều hơn, và từ đó, sức mạnh để vâng lời và yêu thương sẽ tuôn chảy cách tự nhiên. Ước mong mỗi chúng ta không ngừng đào sâu vào tình yêu này, vì như sứ đồ Phao-lô đã khẳng định, "tình yêu thương của Đấng Christ thúc giục chúng ta" (2 Cô-rinh-tô 5:14) và “tình yêu thương của Đấng Christ… vượt quá mọi sự hiểu biết” (Ê-phê-sô 3:19).
"Hãy yêu Chúa Giê-su Christ, ấy là tất cả." - Điều này tóm lược mục đích sống của mọi Cơ Đốc nhân chân chính.