Tại sao phải cầu nguyện?
Cầu nguyện là một trong những thực hành căn bản và thiết yếu nhất của đời sống Cơ Đốc nhân. Đó là hơi thở thuộc linh, là phương tiện giao tiếp đặc biệt giữa con người với Đức Chúa Trời. Nhưng tại sao chúng ta phải cầu nguyện? Có phải chỉ vì Chúa truyền lệnh, hay còn những lý do sâu xa hơn? Bài viết này sẽ khám phá nền tảng Kinh Thánh của sự cầu nguyện, bày tỏ những mục đích, lợi ích, và tầm quan trọng của nó, đồng thời đưa ra những ứng dụng thực tiễn cho đời sống hằng ngày.
Kinh Thánh dạy rõ ràng: “Hãy cầu nguyện không thôi” (1 Tê-sa-lô-ni-ca 5:17). Trong tiếng Hy Lạp, “cầu nguyện” là προσεύχομαι (proseuchomai), mang nghĩa khẩn xin, thưa chuyện với thần linh. Đây là một mệnh lệnh ở thì hiện tại, diễn tả một hành động liên tục, không ngừng nghỉ. Không phải tùy ý mà là bổn phận. Chúa Giê-xu cũng dạy: “Hãy tỉnh thức và cầu nguyện” (Ma-thi-ơ 26:41). Việc tuân theo mệnh lệnh này thể hiện sự vâng phục và khao khát làm đẹp lòng Chúa.
Cầu nguyện là phương tiện để con người trò chuyện với Đấng Tạo Hóa. Ngay từ thuở ban đầu, A-đam và Ê-va đã đi dạo với Chúa trong vườn Ê-đen (Sáng Thế Ký 3:8). Mối tương giao đó bị phá vỡ bởi tội lỗi, nhưng qua Chúa Giê-xu, chúng ta được phục hồi quyền trò chuyện với Chúa Cha (Hê-bơ-rơ 4:16). Cầu nguyện là “đường dây nóng” duy trì mối liên hệ sống động với Ngài. Nhờ đó, chúng ta biết Chúa hơn và Ngài bày tỏ chính mình cho chúng ta.
Con người thường tự cho mình là đủ, nhưng Kinh Thánh nhắc nhở: “Hỡi mọi người, hãy cậy nơi Ngài… Ngài sẽ nuôi dưỡng các ngươi” (1 Phi-e-rơ 5:7). Khi cầu nguyện, chúng ta công nhận mình yếu đuối, cần sự giúp đỡ của Đấng Toàn Năng. Sứ đồ Phao-lô khuyên: “Chớ lo phiền chi hết, nhưng trong mọi sự hãy dùng lời cầu nguyện, nài xin, và sự tạ ơn mà trình các sự cầu xin của mình cho Đức Chúa Trời. Sự bình an của Đức Chúa Trời vượt quá mọi sự hiểu biết, sẽ giữ gìn lòng và ý tưởng anh em trong Đức Chúa Jêsus Christ” (Phi-líp 4:6-7). Sự phụ thuộc này mang lại bình an và sức mạnh.
Như đã trích dẫn ở trên, Phi-líp 4:6-7 hứa rằng khi chúng ta trình dâng mọi lo lắng cho Chúa qua cầu nguyện, thì sự bình an siêu nhiên của Ngài sẽ bảo vệ tâm trí chúng ta. Đây không phải là thứ bình an do hoàn cảnh, nhưng là bình an từ chính Chúa, vượt trên mọi hiểu biết. Ngoài ra, cầu nguyện giúp chúng ta được thêm sức bởi Thánh Linh (Ê-phê-sô 3:16).
Chúa Giê-xu phán: “Hãy xin, sẽ được; hãy tìm, sẽ gặp; hãy gõ cửa, sẽ mở cho” (Ma-thi-ơ 7:7). Đây là lời hứa tuyệt đối, nhưng đi kèm với điều kiện cầu xin theo ý muốn Ngài (1 Giăng 5:14). Tiếng Hy Lạp của “cầu xin” là αἰτέω (aiteō), mang sắc thái của đứa con thân thiết xin cha mình. Chúa muốn chúng ta đem mọi nhu cầu đến Ngài, dù lớn hay nhỏ. Qua đó, Ngài bày tỏ quyền năng và sự chu cấp của Ngài, đồng time rèn luyện lòng tin cậy nơi chúng ta.
Chúa Giê-xu là Đấng cầu thay tối cao (Rô-ma 8:34), và chúng ta được kêu gọi noi gương Ngài. “Vậy, trước hết mọi sự ta dặn rằng, phải khẩn nguyện, cầu xin, kêu van, tạ ơn cho mọi người” (1 Ti-mô-thê 2:1). Cầu thay là một đặc quyền và trách nhiệm lớn lao. Gia-cơ 5:16 chép: “Người công bình lấy lòng sốt sắng cầu nguyện, thật có linh nghiệm nhiều”. Qua cầu thay, chúng ta dự phần vào công việc của Chúa, đem phước hạnh đến cho người khác.
Cầu nguyện xưng tội là cách để duy trì sự thông công với Chúa. “Còn nếu chúng ta xưng tội mình, thì Ngài là thành tín công bình để tha tội cho chúng ta, và làm cho chúng ta sạch mọi điều gian ác” (1 Giăng 1:9). Sự thú nhận không chỉ giúp chúng ta được tha thứ, mà còn thanh tẩy lương tâm, giúp chúng ta bước đi trong ánh sáng. Đấng Christ dạy môn đồ: “Khi các ngươi cầu nguyện, hãy tha thứ, hầu cho Cha các ngươi ở trên trời cũng tha lỗi cho các ngươi” (Mác 11:25).
Trong mọi quyết định, chúng ta cần biết ý Chúa. Cầu nguyện là chìa khóa để mở ra sự hướng dẫn đó. Chúa Giê-xu đã cầu nguyện suốt đêm trước khi chọn mười hai sứ đồ (Lu-ca 6:12-13). Sứ đồ Phao-lô khuyên: “Đừng làm theo đời nầy, nhưng hãy biến hóa bởi sự đổi mới của tâm thần mình, để thử cho biết ý muốn tốt lành, đẹp lòng và trọn vẹn của Đức Chúa Trời là thể nào” (Rô-ma 12:2). Sự cầu nguyện, kết hợp với Lời Chúa, giúp chúng ta nhận diện ý muốn Ngài và bước đi trong sự khôn ngoan.
Sứ đồ Phao-lô mô tả trận chiến thuộc linh và kết thúc phần giáp trụ của Đức Chúa Trời bằng lời kêu gọi: “Hãy nhờ Đức Thánh Linh, thường thường làm đủ mọi thứ cầu nguyện và nài xin. Hãy dùng sự bền đổ trọn vẹn mà tỉnh thức về điều đó, và cầu nguyện cho hết thảy các thánh đồ” (Ê-phê-sô 6:18). Tiếng Hy Lạp “cầu nguyện” ở đây là προσευχή (proseuchē), và “nài xin” là δέησις (deēsis), nhấn mạnh sự khẩn thiết. Cầu nguyện là vũ khí mạnh mẽ để chiến thắng ma quỷ, phá vỡ các tà linh, và bảo vệ chúng ta khỏi sự tấn công.
Chúa Giê-xu phán: “Hãy cầu xin, các ngươi sẽ được, hầu cho sự vui mừng của các ngươi được trọn vẹn” (Giăng 16:24). Khi chúng ta cầu nguyện và nhận được sự đáp lời, niềm vui được nhân lên. Nhưng ngay cả khi chưa thấy đáp lời, chính việc ở trong sự hiện diện của Chúa cũng đem lại sự vui thỏa. Thi Thiên 16:11 nói: “Chúa sẽ chỉ cho tôi biết con đường sự sống; Trước mặt Chúa có trọn sự khoái lạc, Tại bên hữu Chúa có điều vui sướng vô cùng”.
Để cầu nguyện trở nên hiệu quả và thường xuyên, chúng ta cần những thực hành cụ thể:
- Thiết lập thời gian cố định: Dành riêng một khoảng thời gian mỗi ngày để cầu nguyện, ví dụ buổi sáng hoặc tối. Điều này tạo thói quen.
- Sử dụng khuôn mẫu Kinh Thánh: Lời cầu nguyện chung (Kinh Lạy Cha – Ma-thi-ơ 6:9-13) cung cấp một cấu trúc cân bằng: tôn vinh Chúa, cầu xin nhu cầu, xưng tội, cầu xin sự bảo vệ.
- Cầu nguyện với lòng chân thành và khiêm nhường: Chúa không xem hình thức, nhưng xem lòng (Thi Thiên 51:17). Hãy nói với Chúa như con nói với cha.
- Kết hợp cầu nguyện với việc đọc Kinh Thánh: Dùng Lời Chúa để cầu nguyện, suy gẫm và ứng dụng.
- Giữ sự tha thứ: Trước khi cầu nguyện, hãy tha thứ cho người khác để tấm lòng không vướng bận (Mác 11:25).
- Tham gia nhóm cầu nguyện: Hội Thánh là thân thể, cùng nhau cầu nguyện sẽ gia tăng hiệu quả (Ma-thi-ơ 18:19-20).
- Ghi nhật ký cầu nguyện: Ghi lại những lời cầu xin và những lời đáp để thấy sự thành tín của Chúa và tăng trưởng đức tin.
Tóm lại, cầu nguyện không chỉ là mệnh lệnh mà còn là đặc ân, là nhu cầu thiết yếu của linh hồn. Qua cầu nguyện, chúng ta giao tiếp với Chúa, bày tỏ lòng phụ thuộc, nhận lãnh sự bình an, cầu xin nhu cầu, cầu thay cho người khác, được tha tội, tìm ý Chúa, chiến đấu thuộc linh, và kinh nghiệm niềm vui trọn vẹn. Hãy xem cầu nguyện như không khí thuộc linh: không thể sống thiếu. Nguyện Chúa Thánh Linh giúp mỗi chúng ta sốt sắng, bền đỗ trong sự cầu nguyện, để đời sống chúng ta luôn kết quả cho vinh quang Ngài.