Tôi Đã Đính Hôn Với Người Không Tin Chúa. Tôi Nên Làm Gì?
Lời hứa hôn là một bước quan trọng tiến tới cuộc sống hôn nhân, một giao ước thánh trước mặt Đức Chúa Trời. Tuy nhiên, khi một tín hữu nhận ra mình đã đính hôn với một người chưa tin nhận Chúa Giê-xu Christ, tâm trí sẽ tràn ngập những câu hỏi, lo âu và thậm chí là sự dày vò. Đây không chỉ là một vấn đề tình cảm cá nhân, mà là một vấn đề thuộc linh nghiêm trọng đòi hỏi sự khôn ngoan từ trên cao và sự vâng lời tuyệt đối với Lời Chúa. Bài nghiên cứu này sẽ cùng bạn khảo sát Kinh Thánh một cách chuyên sâu để tìm ra nguyên tắc, sự dạy dỗ và đường lối hành động cho tình huống đầy thách thức này.
Trọng tâm của vấn đề này được tóm gọn trong một phân đoạn Kinh Thánh quan trọng: 2 Cô-rinh-tô 6:14-18. Sứ đồ Phao-lô viết rất rõ ràng: “Chớ mang ách chung với kẻ chẳng tin. Bởi vì công bình với gian ác có hội hiệp nhau được chăng? Sự sáng với sự tối tăm có thông đồng nhau được chăng?… Há có sự hiệp nhau giữa Đấng Christ và Bê-li-an sao?… Ấy vậy, Chúa phán rằng: Các ngươi hãy ra khỏi giữa chúng nó, hãy phân rẽ ra khỏi chúng ný…”
Cụm từ then chốt “mang ách chung” trong nguyên văn Hy Lạp là “heterozugeō” (ἑτεροζυγέω). Từ này được cấu thành bởi “heteros” (khác, không đồng loại) và “zygos” (cái ách). Hình ảnh này rất sống động: hai con vật (như bò và lừa) có sức mạnh, tầm vóc, bản chất và mục đích hoàn toàn khác nhau bị buộc chung vào một cái ách. Kết quả là chúng không thể đi chung một đường, công việc bị cản trở, và cả hai đều đau khổ. Áp dụng vào mối quan hệ, đặc biệt là hôn nhân – một sự hiệp nhất nên một (Sáng thế ký 2:24) – việc một tín đồ và một người chưa tin kết hợp sẽ tạo nên một “cái ách bất bình đẳng”. Họ có hai chủ nhân khác nhau (Đấng Christ và thế gian), hai mục đích sống trái ngược (sự vinh hiển của Đức Chúa Trời và sự thỏa mãn bản ngã), và hai nguồn sức mạnh (Thánh Linh và xác thịt).
Mệnh lệnh này không xuất phát từ sự độc đoán hay thiếu yêu thương, nhưng từ sự thương xót và thông suốt của Đức Chúa Trời dành cho con cái Ngài. Ngài biết rõ sự xung đột căn nguyên giữa hai vương quốc: “vì các ngươi ngày trước vốn là tối tăm, nhưng bây giờ đã nên sáng láng trong Chúa” (Ê-phê-sô 5:8). Sự sáng và sự tối tăm không thể “thông đồng” (koinōnia – sự hiệp thông, sự chia sẻ chung) với nhau.
Lịch sử Kinh Thánh đưa ra nhiều bài học đắt giá về hậu quả của việc kết hợp với người ngoại đạo:
- Sa-lô-môn: Vị vua khôn ngoan nhất lại trở nên ngu dại trước mặt Chúa vì “các người nữ ngoại của vua quyến dụ lòng vua” (1 Các Vua 11:1-4). Các bà vợ ngoại bang đã khiến lòng ông nghiêng theo các thần khác, dẫn đến sự phán xét trên vương quốc. Đây là hậu quả tất yếu khi đặt một mối quan hệ lãng mạn lên trên mạng lệnh của Chúa.
- Dân Y-sơ-ra-ên: Sau khi vào Đất Hứa, họ không tiêu diệt hết dân ngoại bang như Chúa phán, dẫn đến việc cưới gả với họ và cuối cùng “chúng nó bắt chước theo các dân tộc đó” trong sự thờ hình tượng (Các Quan Xét 3:5-7). Mối quan hệ khác đức tin thường là con đường dẫn đến sự thỏa hiệp và xa cách Chúa.
- Ê-xơ-ra và Nê-hê-mi: Khi dân sự bị phu tù trở về, các nhà lãnh đạo thuộc linh này đã khóc lóc, ăn năn và thậm chí buộc dân sự phải lìa bỏ những người vợ ngoại bang mà họ đã cưới (Ê-xơ-ra 9-10; Nê-hê-mi 13:23-27). Hành động này ngày nay nghe có vẻ khắc nghiệt, nhưng nó cho thấy mức độ nghiêm trọng của vấn đề: nó đe dọa đến chính sự tồn vong thuộc linh của cả cộng đồng dân sự Chúa.
Mặt khác, Kinh Thánh cũng ghi lại những trường hợp ngoại lệ như Ru-tơ (một người ngoại bang trở lại tin kính Chúa thật trước khi kết hôn với Bô-ô) hay Ê-xơ-tê. Tuy nhiên, những trường hợp này không phải là tiền lệ để chúng ta liều lĩnh, mà là minh chứng cho thấy sự biến đổi của đức tin phải xảy ra trước khi bước vào giao ước hôn nhân. Không có ghi nhận nào trong Tân Ước ủng hộ việc một tín đồ chủ ý kết hôn với người chưa tin với hy vọng họ sẽ thay đổi sau này.
Khi một tín hữu đã ở trong tình trạng đính hôn, họ đã có một sự ràng buộc về tình cảm, xã hội và có thể là tài chính. Tuy nhiên, dù lời hứa hôn có ý nghĩa lớn, nó vẫn chưa phải là giao ước hôn nhân chính thức trước mặt Chúa (Ma-thi-ơ 19:6). Đây là thời điểm để dừng lại và xem xét, dù có thể rất đau đớn, hơn là tiến tới một cuộc hôn nhân mà Chúa không ban phước.
Hậu quả của một cuộc hôn nhân “mang ách chung” thường bao gồm:
- Xung Đột Thuộc Linh Căn Bản: Ai sẽ là đầu trong gia đình? (Ê-phê-sô 5:22-23). Người chồng không tin làm sao có thể yêu vợ “như Đấng Christ yêu Hội thánh”? Làm sao cả hai cùng cầu nguyện chung, đọc Kinh Thánh chung, dẫn dắt con cái trong đường Chúa?
- Sự Cô Đơn Trong Đời Sống Thuộc Linh: Bạn sẽ không có sự hiệp một thật sự trong điều quý giá nhất – mối quan hệ với Chúa. Bạn sẽ tự đi nhà thờ, tự dạy con về Chúa, và có thể phải đối mặt với sự chế giễu hoặc thờ ơ từ chính người bạn đời.
- Nguy Cơ Bội Đạo và Thỏa Hiệp: Áp lực từ người phối ngẫu, gia đình hai bên và xã hội có thể khiến bạn dần dần lơ là với Chúa, bỏ các kỷ luật thuộc linh, và cuối cùng đánh mất đức tin (Hê-bơ-rơ 3:12).
- Khó Khăn Trong Việc Dạy Dỗ Con Cái: Đức Chúa Trời truyền lệnh: “Hãy dạy cho trẻ thơ con đường nó phải theo” (Châm Ngôn 22:6). Sự bất đồng về niềm tin sẽ tạo ra sự rối trí, hoặc tệ hơn, đứa trẻ có thể nghiêng về phía không tin.
Vậy, nếu bạn đã lỡ đính hôn với một người không tin Chúa, bạn nên làm gì? Dưới đây là các bước hành động thực tiễn, được đặt nền trên Lời Chúa:
1. Thành Thật Tìm Kiếm Chúa Trong Sự Cầu Nguyện và Ăn Năn: Trước hết, hãy đến với Chúa trong sự thành thật. Thú nhận với Ngài về tình cảm, sự bối rối, nỗi sợ hãi và cả những sai lầm của bạn. Hãy ăn năn nếu bạn biết rõ mạng lệnh Chúa nhưng vẫn chọn đi theo tình cảm riêng. Hãy cầu xin sự khôn ngoan từ trên cao (Gia-cơ 1:5) và một tấm lòng sẵn sàng vâng phục dù có phải trả giá. “Hãy hết lòng tin cậy Đức Giê-hô-va, chớ nương cậy nơi sự thông sáng của con; trong các việc làm của con, khá nhận biết Ngài, thì Ngài sẽ chỉ dẫn các nẻo của con” (Châm Ngôn 3:5-6).
2. Khảo Sát Kinh Thánh Một Cách Nghiêm Túc: Đừng chỉ tìm những câu Kinh Thánh để an ủi mình. Hãy nghiên cứu toàn bộ ý muốn của Đức Chúa Trời về hôn nhân và sự thánh khiết. Ngoài 2 Cô-rinh-tô 6, hãy đọc 1 Cô-rinh-tô 7:39 (“người đàn bà góa được phép lấy người nào mình muốn, miễn là lấy trong Chúa”), 1 Cô-rinh-tô 9:5 (các sứ đồ đều có vợ là người “có đức tin” – nguyên văn Hy Lạp “adelphen” cũng có nghĩa là “chị em”), và nguyên tắc chung trong Ê-phê-sô 5:22-33.
3. Tìm Kiếm Sự Tư Vấn Từ Người Lãnh Đạo Thuộc Linh Trưởng Thành: Đừng đơn độc trong cuộc chiến này. Hãy tìm đến mục sư, hay những anh chị em trưởng lão, đầy dẫy Đức Thánh Linh và khôn ngoan trong Hội Thánh của bạn. Trình bày hoàn cảnh một cách trung thực và lắng nghe lời khuyên dạy dựa trên Kinh Thánh từ họ (Châm Ngôn 11:14).
4. Có Một Cuộc Đối Thoại Chân Thành và Rõ Ràng Với Người Đã Đính Hôn: Đây là bước khó khăn nhất nhưng không thể tránh khỏi. Trong tinh thần yêu thương và tôn trọng (Ê-phê-sô 4:15), bạn cần chia sẻ về đức tin của mình, tầm quan trọng của Chúa Giê-xu trong đời sống bạn, và những nguyên tắc Kinh Thánh bạn không thể vi phạm. Hãy nói rõ rằng bạn không thể bước vào một cuộc hôn nhân mà không có sự hiệp một thuộc linh. Đây không phải là sự đe dọa hay ra điều kiện, mà là sự trình bày lẽ thật.
5. Đưa Ra Một Lựa Chọn Dứt Khoát Dựa Trên Sự Vâng Lời:
Sau khi đã cầu nguyện, tìm kiếm Lời Chúa và khuyên bảo, bạn phải đưa ra quyết định. Kinh Thánh chỉ ra hai con đường:
Con đường thứ nhất (theo nguyên tắc): Dừng lại và chấm dứt lời hứa hôn. Đây là hành động vâng lời đau đớn nhưng rõ ràng. Nó bảo vệ bạn khỏi một giao ước sai lầm và bày tỏ lòng bạn yêu Chúa hơn mọi sự (Lu-ca 14:26). Hãy nhớ, ân điển Chúa đủ cho bạn để đứng vững trong sự vâng lời (2 Cô-rinh-tô 12:9).
Con đường thứ hai (xem xét trong một số ít trường hợp): Một số học giả Kinh Thánh, dựa trên 1 Cô-rinh-tô 7:12-14, cho rằng nếu hai người đã sống chung như vợ chồng (dù chưa cưới theo pháp luật hay Hội Thánh), thì nên chính thức kết hôn vì người tin Chúa có thể “thánh hóa” người kia. Tuy nhiên, áp dụng nguyên tắc này vào “đính hôn” là rất nguy hiểm và dễ thành sự tự biện hóa. Tốt nhất nên quay lại với nguyên tắc rõ ràng trong 2 Cô-rinh-tô 6.
6. Tin Cậy Vào Sự Chu Cấp và Kế Hoạch Hoàn Hảo Của Chúa: Sau khi vâng lời, dù kết quả thế nào, hãy phó thác tương lai cho Chúa. Ngài hứa sẽ “làm mọi sự hiệp lại vì ích cho kẻ yêu mến Ngài” (Rô-ma 8:28). Đức Chúa Trời có thể chữa lành trái tim tan vỡ, chu cấp mọi nhu cần, và dẫn dắt bạn đến với người phối ngẫu tin kính mà Ngài đã định sẵn nếu bạn thuộc về ơn gọi hôn nhân (Châm Ngôn 19:14).
Tình yêu và hôn nhân là những món quà quý giá từ Đức Chúa Trời. Nhưng không món quà nào tốt hơn chính Đấng Ban Cho. Quyết định dừng lại một lời hứa hôn vì vâng lời Chúa là một trong những thử thách lớn nhất về đức tin, nhưng nó cũng là cánh cửa dẫn đến sự bình an thật sự và phước hạnh lâu dài. Hãy nhớ lời Chúa Giê-xu phán: “Ai yêu cha mẹ hơn ta thì không đáng cho ta; ai yêu con trai hay con gái hơn ta thì cũng không đáng cho ta” (Ma-thi-ơ 10:37). Đặt Chúa lên trên mọi mối quan hệ là bí quyết của một đời sống được ban phước.
Hãy can đảm. Hãy vững tin. Ân điển của Chúa đủ cho bạn trong giờ phút này. Hãy chọn vâng lời, vì “kính sợ Đức Giê-hô-va là khởi đầu sự khôn ngoan” (Châm Ngôn 9:10), và sự khôn ngoan đó sẽ dẫn dắt bạn trên con đường sự sống và bình an.