Đức Chúa Jêsus là hình ảnh của Đức Chúa Trời vô hình có ý nghĩa gì (Cô-lô-se 1:15)?

03 December, 2025
18 phút đọc
3,535 từ
Chia sẻ:

Đức Chúa Jêsus là hình ảnh của Đức Chúa Trời vô hình có ý nghĩa gì (Cô-lô-se 1:15)?

Trong thư gửi cho Hội thánh tại Cô-lô-se, sứ đồ Phao-lô trình bày một trong những lẽ thật cao trọng và thâm thúy nhất về thân vị của Đấng Christ. Trung tâm của sự mặc khải này nằm ở Cô-lô-se 1:15: “Ngài là hình ảnh của Đức Chúa Trời không thấy được, là Đấng sanh ra đầu tiên hơn mọi loài thọ tạo.” Khẳng định này không chỉ là một tuyên bố về địa vị của Chúa Giê-xu, mà là chìa khóa mở ra sự hiểu biết về bản tính Đức Chúa Trời, công cuộc sáng tạo, cứu chuộc và mục đích đời đời của Ngài. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu khám phá ý nghĩa thần học phong phú của cụm từ “hình ảnh của Đức Chúa Trời vô hình”, đặt nó trong bối cảnh Kinh Thánh tổng thể và rút ra những áp dụng thiết thực cho đời sống Cơ Đốc nhân.

I. Phân Tích Nguyên Văn và Bối Cảnh Của Cô-lô-se 1:15

Thư Cô-lô-se được viết để chống lại những giáo lý sai lầm đang đe dọa Hội thánh, có thể bao gồm chủ nghĩa khổ hạnh, sự sùng bái thiên sứ, và những triết lý trần tục (Cô-lô-se 2:8, 16-18). Giữa bối cảnh đó, Phao-lô đưa ra một bài giảng thần học cao cả về sự đầy đủ tối thượng và quyền tể trị tuyệt đối của Đấng Christ.

Từ Hy Lạp được dịch là “hình ảnh” trong câu 15 là “eikōn” (εἰκών). Từ này không chỉ có nghĩa là một bản sao chép đơn thuần hay một hình ảnh phản chiếu mờ nhạt. Trong văn hóa Hy Lạp, eikōn mang ý nghĩa sự biểu hiện hữu hình đích thực và trọn vẹn của thực tại vô hình. Nó hàm ý một sự tương ứng thiết yếu và đồng nhất giữa hình ảnh và thực thể mà nó đại diện. Khi áp dụng cho Đấng Christ, điều này có nghĩa Ngài không phải là một đại diện tượng trưng, mà là hiện thân hữu hình, đầy đủ và chính xác của chính Đức Chúa Trời vô hình.

Cụm từ “Đấng sanh ra đầu tiên hơn mọi loài thọ tạo” (tiếng Hy Lạp: prōtotokos pasēs ktiseōs) cần được hiểu trong ánh sáng của cả phân đoạn (câu 16-18). Nó không ám chỉ Chúa Giê-xu là một phần của sáng tạo hay là tạo vật đầu tiên (như giáo lý sai trái của Arius sau này). Thay vào đó, nó khẳng định quyền tể trị, thẩm quyền và địa vị độc nhất của Ngài trên toàn bộ cõi sáng tạo. Ngài có quyền trưởng tử (firstborn rights) đối với mọi loài thọ tạo. Các câu 16-17 làm rõ điều này: “Vì muôn vật đã được dựng nên trong Ngài... cả thảy đều là bởi Ngài và vì Ngài mà được dựng nên. Ngài có trước muôn vật, và muôn vật đứng vững trong Ngài.” Đấng Christ là nguyên nhân đệ nhất (First Cause) và là mục đích tối hậu của mọi sự sáng tạo.

II. Ý Nghĩa Thần Học: Chúa Giê-xu – Sự Mặc Khải Trọn Vẹn Của Đức Chúa Trời

Khẳng định “Chúa Giê-xu là hình ảnh của Đức Chúa Trời vô hình” chứa đựng nhiều lớp ý nghĩa thần học sâu sắc:

1. Sự Bày Tỏ Bản Tính Đức Chúa Trời: Đức Chúa Trời là Thần, vô hình, không thể bị loài người hữu hạn nhìn thấy hay thấu hiểu trọn vẹn (Giăng 1:18a; 1 Ti-mô-thê 6:16). Tuy nhiên, Ngài đã quyết định bày tỏ chính mình một cách trọn vẹn và cuối cùng qua Con Ngài là Chúa Giê-xu Christ. Giăng 1:18 tuyên bố: “Chẳng hề có ai thấy Đức Chúa Trời; chỉ Con Một ở trong lòng Cha, là Đấng đã giải bày Cha cho loài người biết.” Từ “giải bày” trong tiếng Hy Lạp (exēgeomai) có nghĩa là kể lại, giải thích, bày tỏ ra. Chúa Giê-xu không chỉ nói về Đức Chúa Trời; chính Ngài là lời giải thích sống động, là hiện thân của Đức Chúa Trời. Khi Phi-líp thưa: “Lạy Chúa, xin chỉ Cha cho chúng tôi,” Chúa Giê-xu đáp: “Hỡi Phi-líp, ta ở cùng các ngươi đã lâu thay, mà ngươi chưa biết ta! Ai đã thấy ta tức là đã thấy Cha.” (Giăng 14:8-9).

2. Sự Đồng Bản Thể Với Đức Chúa Trời: Khái niệm “hình ảnh” (eikōn) hàm chứa sự đồng nhất trong bản thể. Một hình ảnh thật phải chia sẻ cùng một thực chất với nguyên mẫu. Điều này xác nhận thần tính đầy đủ của Chúa Giê-xu. Hê-bơ-rơ 1:3 sử dụng ngôn ngữ tương tự: “Con là sự chói sáng của sự vinh hiển Đức Chúa Trời và hình bóng của bổn thể Ngài.” Từ “bổn thể” (Hy Lạp: charaktēr) nghĩa là dấu ấn chính xác, như hình ảnh được đóng bằng con dấu trên sáp. Chúa Giê-xu mang trong mình chính xác bản thể, đặc tính và vinh quang của Đức Chúa Trời. Ngài không giống Đức Chúa Trời; Ngài là Đức Chúa Trời (Giăng 1:1; Rô-ma 9:5).

3. Vai Trò Trong Sáng Tạo và Duy Trì Vạn Vật: Như đã đề cập, Cô-lô-se 1:16-17 gắn liền khái niệm “hình ảnh” với công việc sáng tạo. Điều này vang vọng Sáng thế ký 1:26-27, khi Đức Chúa Trời phán: “Chúng ta hãy làm nên loài người như hình ta và theo tượng ta.” Từ “hình” trong tiếng Hê-bơ-rơ ở đây là “tselem” (צֶלֶם), cũng có nghĩa là hình ảnh đại diện. A-đam được tạo dựng như một hình ảnh của Đức Chúa Trời, nhưng đó là một hình ảnh bị giới hạn và sau đó bị vỡ nát bởi tội lỗi. Chúa Giê-xu Christ là “A-đam sau rốt” (1 Cô-rinh-tô 15:45), là hình ảnh thật, trọn vẹn và không hề hư nát của Đức Chúa Trời. Ngài không chỉ là trung tâm của sự sáng tạo nguyên thủy, mà còn là Đầu của sự sáng tạo mới (2 Cô-rinh-tô 5:17).

III. Chúa Giê-xu – Hình Ảnh Hữu Hình Của Đức Chúa Trời Vô Hình Qua Chức Vụ Của Ngài

Sự bày tỏ này không chỉ ở thần tính trừu tượng, mà được thể hiện cụ thể qua đời sống, chức vụ, sự chết và sự sống lại của Chúa Giê-xu trên đất.

1. Qua Nhân Tính Của Ngài: Ngôi Lời đã trở nên xác thịt (Giăng 1:14). Trong Chúa Giê-xu, sự vô hình của Đức Chúa Trời đã mặc lấy sự hữu hình của con người. Qua những hành động nhân từ, lòng thương xót, sự công bình, quyền năng và sự khôn ngoan của Ngài, loài người có thể nhìn thấy Đức Chúa Trời hành động. Khi Ngài chữa lành kẻ bệnh, Ngài bày tỏ Đức Chúa Trời là Đấng Chữa Lành. Khi Ngài tha thứ tội lỗi, Ngài bày tỏ Đức Chúa Trời là Đấng Tha Thứ. Khi Ngài khóc trước mộ La-xa-rơ, Ngài bày tỏ Đức Chúa Trời đồng cảm với nỗi đau nhân loại.

2. Qua Sự Chết Chuộc Tội Trên Thập Tự Giá: Sự vĩ đại nhất của sự bày tỏ này nằm ở thập tự giá. Trên thập tự giá, Chúa Giê-xu bày tỏ tình yêu thương, sự thánh khiết và công lý của Đức Chúa Trời một cách đồng thời và trọn vẹn. Sự thánh khiết của Đức Chúa Trời đòi hỏi hình phạt cho tội lỗi; tình yêu thương của Ngài thúc đẩy Ngài gánh chịu hình phạt đó thay cho chúng ta. “Đức Chúa Trời tỏ lòng yêu thương Ngài đối với chúng ta, khi chúng ta còn là người có tội, thì Đấng Christ vì chúng ta chịu chết.” (Rô-ma 5:8). Thập tự giá là nơi bản tính Đức Chúa Trời được bày tỏ một cách mạnh mẽ và nghịch lý nhất.

3. Qua Sự Phục Sinh Và Thăng Thiên: Sự sống lại xác nhận quyền năng tối thượng của Đức Chúa Trời trên sự chết và tội lỗi. Chúa Giê-xu phục sinh là “trái đầu mùa” (1 Cô-rinh-tô 15:20), đảm bảo cho sự sống lại và sự sống đời đời của những ai thuộc về Ngài. Sự thăng thiên của Ngài về ngự bên hữu Đức Chúa Trời (Cô-lô-se 3:1) xác nhận địa vị tể trị của Ngài là hình ảnh tối cao và là Chúa của muôn vật.

IV. Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân

Lẽ thật cao trọng này không chỉ để suy ngẫm, mà phải biến đổi đời sống chúng ta.

1. Nhận Biết Đức Chúa Trời Cách Đúng Đắn và Cá Nhân: Nếu muốn biết Đức Chúa Trời thực sự là ai, chúng ta phải nhìn vào Chúa Giê-xu Christ qua Lời Ngài. Mọi quan niệm về Đức Chúa Trời mà không phù hợp với sự bày tỏ nơi Chúa Giê-xu đều là sai lầm. Đức Chúa Trời của Cơ Đốc giáo không phải là một “Đấng Tối Cao” mơ hồ, mà là Đức Chúa Cha yêu thương, đã bày tỏ chính mình trong Con Ngài, Đấng đã đến để tìm và cứu kẻ hư mất (Lu-ca 19:10). Sự hiểu biết này dẫn đến một mối quan hệ cá nhân thân mật với Ngài.

2. Tìm Kiếm Sự Biến Đổi Thành Hình Ảnh Của Đấng Christ: Mục đích của sự cứu rỗi là chúng ta được biến đổi để trở nên giống hình ảnh của Con Ngài. Rô-ma 8:29 chép: “Vì những kẻ Ngài đã biết trước, thì Ngài cũng đã định sẵn để nên giống như hình bóng Con Ngài.” Đời sống Cơ Đốc là một hành trình được Đức Thánh Linh tái tạo, để bản tính của Đấng Christ – yêu thương, thánh khiết, khiêm nhường, vâng phục – ngày càng được bày tỏ trong chúng ta (2 Cô-rinh-tô 3:18). Chúng ta được kêu gọi “mặc lấy người mới là người đang đổi ra mới theo hình tượng Đấng dựng nên người ấy” (Cô-lô-se 3:10).

3. Có Sự Bảo Đảm Và Hy Vọng Trọn Vẹn: Vì Đấng Christ là hình ảnh trọn vẹn của Đức Chúa Trời, và Ngài đã hoàn tất công việc cứu chuộc, chúng ta có thể hoàn toàn tin cậy nơi Ngài. Sự cứu rỗi của chúng ta được bảo đảm trong Con Ngài, là Đấng trung bảo duy nhất giữa Đức Chúa Trời và loài người (1 Ti-mô-thê 2:5). Hơn nữa, chúng ta trông đợi ngày được thấy Ngài diện đối diện và được trở nên giống như Ngài: “Chúng ta biết rằng khi Ngài hiện đến, chúng ta sẽ giống như Ngài, vì sẽ thấy Ngài như vốn có thật vậy.” (1 Giăng 3:2).

4. Rao Truyền và Làm Chứng về Chúa Giê-xu Cách Trung Thực: Sứ mạng của Hội thánh là rao giảng về Đấng Christ, hình ảnh của Đức Chúa Trời (Cô-lô-se 1:28). Chúng ta không rao giảng một triết lý hay một hệ thống luật lệ, mà rao giảng một Thân Vị – Chúa Giê-xu Christ, Đấng bày tỏ Đức Chúa Trời và hòa giải con người với Ngài (2 Cô-rinh-tô 5:18-20). Làm chứng có nghĩa là giới thiệu cho người khác về Chúa Giê-xu qua đời sống và lời nói của mình.

V. Kết Luận: Đấng Christ – Trung Tâm Của Mọi Sự

Câu Kinh Thánh Cô-lô-se 1:15 mở ra cho chúng ta một cái nhìn vũ trụ về Đấng Christ. Ngài là hình ảnh không thiếu sót, rõ ràng và trọn vẹn của Đức Chúa Trời vô hình mà nhân loại khao khát được biết. Trong Ngài, sự mầu nhiệm của Đức Chúa Trời được bày tỏ (Cô-lô-se 2:2-3). Trong Ngài, chúng ta thấy được tình yêu, ân điển, sự thánh khiết, quyền năng và sự khôn ngoan của Đấng Tạo Hóa.

Lẽ thật này đưa chúng ta đến sự thờ phượng. Khi chiêm ngưỡng Chúa Giê-xu Christ, chúng ta đang chiêm ngưỡng chính Đức Chúa Trời. Nó cũng đưa chúng ta đến sự vâng phục, bởi vì Đấng đã bày tỏ Đức Chúa Trời cho chúng ta cũng là Chúa của mọi sự, đáng để chúng ta dâng hiến trọn cả đời sống.

Cuối cùng, đây là nền tảng cho niềm hy vọng vững chắc. Thế giới đang mò mẫm trong bóng tối, tìm kiếm ý nghĩa và chân lý. Là Cơ Đốc nhân, chúng ta có đặc ân được biết và rao truyền rằng: Đức Chúa Trời không ở đâu xa. Ngài đã đến gần trong Con Ngài là Chúa Giê-xu Christ. Ai thấy Ngài là thấy Cha. Ước mong mỗi chúng ta ngày càng am hiểu, yêu mến và phản chiếu hình ảnh vinh quang của Con Đức Chúa Trời cho thế giới hư mất này.

Quay Lại Bài Viết