Chúa có mong đợi tất cả chúng ta đều sinh con không?

03 December, 2025
18 phút đọc
3,585 từ
Chia sẻ:

Chúa Có Mong Đợi Tất Cả Chúng Ta Đều Sinh Con Không?

Trong nhiều cộng đồng Cơ Đốc, câu hỏi về việc sinh con thường mang theo những kỳ vọng, áp lực văn hóa, và đôi khi là những hiểu lầm về giáo lý. Liệu việc kết hôn và sinh con đông đúc có phải là một "mạng lệnh" bắt buộc cho mọi tín đồ, hay đó là một trong nhiều con đường mà ân điển và sự kêu gọi của Đức Chúa Trời có thể thể hiện? Bài nghiên cứu chuyên sâu này sẽ phân tích Kinh Thánh cách toàn diện, xem xét cả bối cảnh Cựu Ước lẫn Tân Ước, để tìm ra câu trả lời thần học chính xác và đem lại sự tự do, bình an trong Đấng Christ cho mỗi Cơ Đốc nhân.

I. Quan Điểm Từ Cựu Ước: Sự Sản Sinh, Giao Ước và Dân Tộc

Để hiểu đầy đủ, chúng ta phải bắt đầu từ sách Sáng-thế ký. Mạng lệnh đầu tiên liên quan đến sự sinh sản được tìm thấy trong Sáng-thế ký 1:28: "Đức Chúa Trời ban phước cho loài người và phán rằng: Hãy sanh sản, thêm nhiều, làm cho đầy dẫy đất; hãy làm cho đất phục tùng, hãy quản trị loài cá dưới biển, loài chim trên trời cùng các vật sống hành động trên mặt đất." Mạng lệnh này (trong tiếng Hê-bơ-rơ sử dụng động từ pārâ - "sanh sản" và rābâ - "thêm nhiều") được ban cho A-đam và Ê-va, đại diện cho nhân loại, trong bối cảnh của sự sáng tạo hoàn hảo. Đây vừa là một sự ban phước vừa là một sự ủy thác.

Tuy nhiên, điều quan trọng là phải đặt mạng lệnh này vào bối cảnh lịch sử cứu chuộc. Sau sự sa ngã, lời hứa về Đấng Cứu Thế (Sáng-thế ký 3:15) đặt nền tảng cho một dòng dõi thánh. Lời hứa này được làm sáng tỏ và lặp lại với Áp-ra-ham trong Sáng-thế ký 12:2-3, 15:517:2-6, nơi Đức Chúa Trời lập giao ước rằng dòng dõi của ông sẽ trở nên đông đúc như sao trên trời. Đối với dân Y-sơ-ra-ên, việc sinh con đông đúc có ý nghĩa then chốt:

  • Là sự làm trọn lời hứa giao ước: Một gia đình đông con là dấu hiệu hữu hình của phước lành và sự ưu ái của Đức Chúa Trời (Thi-thiên 127:3-5).
  • Bảo đảm sự tồn tại của dân tộc: Trong một thế giới cổ đại đầy biến động, việc duy trì và phát triển dân số là vấn đề sống còn.
  • Bảo tồn gia tộc và sản nghiệp: Con trai nối dõi là điều tối quan trọng để giữ đất đai trong chi phái (Dân-số ký 27:1-11, 36:1-12).

Do đó, trong Cựu Ước, đặc biệt là dưới thời kỳ luật pháp, việc sinh con (đặc biệt là con trai) mang tính giao ước, xã hội và kinh tế nặng nề. Sự vô sinh (như trường hợp của Sa-ra, Rê-bê-ca, Ra-chên, An-ne) được xem là một nỗi sỉ nhục và một dấu hiệu của sự rủa sả, mặc dù chính trong những hoàn cảnh đó, quyền năng và ân điển của Đức Chúa Trời lại được bày tỏ cách đặc biệt.

II. Sự Chuyển Dịch Trong Tân Ước: Vương Quốc, Ân Điển và Sự Kêu Gọi

Tân Ước mang đến một sự thay đổi mô hình căn bản, từ trọng tâm là dân tộc và dòng dõi vật lý sang trọng tâm là Vương Quốc thuộc linh và gia đình thuộc linh của Đức Chúa Trời.

1. Giáo Huấn Của Chúa Giê-xu: Chúa Giê-xu ít khi trực tiếp đề cập đến việc sinh con vật lý như một bổn phận. Thay vào đó, Ngài mở rộng khái niệm về gia đình. Trong Ma-thi-ơ 12:46-50, khi được báo rằng mẹ và anh em Ngài đang tìm, Ngài đáp: "Ai là mẹ ta, ai là anh em ta? Ngài giơ tay chỉ các môn đồ mà phán rằng: Nầy là mẹ ta và anh em ta! Vì hễ ai làm theo ý muốn của Cha ta ở trên trời, thì người đó là anh em, chị em ta, cùng mẹ ta vậy." Tiêu chuẩn để thuộc về gia đình Đức Chúa Trời là ý muốn thuộc linh, chứ không phải quan hệ huyết thống.

Hơn nữa, Chúa Giê-xu công nhận và đề cao đời sống độc thân vì cớ Vương Quốc Đức Chúa Trời. Trong Ma-thi-ơ 19:10-12, sau khi dạy về sự bất khả phân ly của hôn nhân, các môn đồ thưa rằng nếu vậy thà đừng cưới. Chúa Giê-xu đáp: "Chẳng phải mọi người đều nhận lời nầy đâu, chỉ những kẻ nào được ban cho thì nhận thôi. Vì có người hoạn từ trong lòng mẹ, có người hoạn bởi tay người ta, có người tự hoạn lấy mình vì cớ nước thiên đàng. Ai có thể nhận lấy, thì hãy nhận lấy." Ở đây, Chúa Giê-xu công nhận đời sống độc thân (eunouchia - sự "thiến", tượng trưng cho sự kiêng cữ tình dục) như một ân tứ đặc biệt (dedotai - "được ban cho") để phục vụ Vương Quốc cách trọn vẹn hơn.

2. Giáo Huấn Cốt Lõi Của Sứ Đồ Phao-lô: Đây là phần then chốt để trả lời câu hỏi của chúng ta. Trong 1 Cô-rinh-tô 7, Phao-lô dành cả một chương để thảo luận về hôn nhân, độc thân và các mối quan hệ. Ông trình bày một quan điểm cân bằng và mang tính cách mạng:

  • Độc thân là một ân tứ tốt lành: Ông nói rõ: "Tôi ước ao mọi người đều như tôi" (tức là độc thân) vì sự quan tâm lo lắng không chia xẻ cho Chúa (câu 7-8, 32-35). Ông gọi sự độc thân là một "charisma" (χάρισμα - "ân tứ", "ân điển") từ Đức Chúa Trời (câu 7).
  • Hôn nhân là tốt, nhưng không phải là mạng lệnh phổ quát: Phao-lô nói: "Nếu họ không tiết dục được, thì nên kết hôn, vì thà kết hôn còn hơn là bị thiêu đốt bởi dục vọng" (câu 9). Hôn nhân được trình bày như một phương án tốt và thánh khiết cho những ai có ơn kêu gọi đó, nhưng không phải là bắt buộc.
  • Mỗi người có sự kêu gọi riêng: Trọng tâm là "sự kêu gọi" (klēsis - κλῆσις) của mỗi người (câu 17-24). Phao-lô khuyên mỗi người nên "ở trong điều kiện mà Chúa đã kêu gọi mình". Sự cứu rỗi và sự đẹp lòng Chúa không tùy thuộc vào tình trạng hôn nhân hay con cái.

3. Hình Ảnh Mới Về Sự Sinh Sản: Tân Ước tái định nghĩa sự "sinh sản" và "dòng dõi". Ga-la-ti 3:7, 29 tuyên bố rằng những ai có đức tin mới là dòng dõi thật của Áp-ra-ham. Giăng 1:12-13 nói về quyền phép trở nên con cái Đức Chúa Trời, được sanh lại (gennaō - sinh ra) không bởi khí huyết hay ý muốn xác thịt, nhưng bởi Đức Chúa Trời. Sứ đồ Phao-lô gọi những người ông dẫn dắt đến với đức tin là "con cái" thuộc linh của mình (1 Cô-rinh-tô 4:15; Phi-lê-môn 1:10).

III. Phân Tích Thần Học: Sự Dạy Dỗ, Lời Hứa và Sự Tự Do Trong Đấng Christ

Từ những phân đoạn trên, chúng ta có thể đúc kết các nguyên tắc thần học sau:

1. Hôn Nhân và Sinh Con Là Một Ơn Gọi, Không Phải Một Mạng Lệnh Phổ Quát: Đức Chúa Trời ban các ơn gọi khác nhau trong thân thể Đấng Christ. Một số được kêu gọi vào đời sống hôn nhân và có thể sinh con (đó là một ơn phước và trách nhiệm lớn - Ê-phê-sô 6:4). Một số khác được ban ơn kêu gọi độc thân để phục vụ Chúa cách đặc biệt (như Phao-lô, và có thể là Chúa Giê-xu). Cả hai đều là "ân tứ" (charismata) và là con đường thánh khiết.

2. Mạng Lệnh "Hãy Sinh Sản" Trong Sáng-thế Ký Phải Được Hiểu Dưới Ánh Sáng Của Sự Chuộc Tội: Mạng lệnh trong Sáng-thế ký 1:28 là một mạng lệnh văn hóa cho nhân loại nói chung và được Áp-ra-ham cùng dân Y-sơ-ra-ên đặc biệt ứng nghiệm. Trong Đấng Christ, mạng lệnh làm cho đầy dẫy đất mang một chiều kích mới: "Hãy đi khắp thế gian, giảng Tin Lành cho mọi người" (Mác 16:15). Sự "sanh sản" thuộc linh—đem nhiều người về với Đấng Christ—trở thành ưu tiên của Vương Quốc.

3. Sự Sinh Sản Vật Lý Không Còn Là Dấu Hiệu Độc Quyền Của Phước Lành: Trong Tân Ước, phước lành của Đức Chúa Trời được thể hiện qua muôn vàn cách: sự bình an, lòng kiên nhẫn, tình yêu thương, các ân tứ thuộc linh, và quyền năng để làm chứng (Ga-la-ti 5:22-23; 1 Cô-rinh-tô 12:4-11). Một cặp vợ chồng tin kính như A-qui-la và Bê-rít-sin không được nhắc đến có con, nhưng họ là những cộng sự quý giá trong chức vụ của Phao-lô (Công vụ 18:1-3, Rô-ma 16:3-4).

4. Đức Chúa Trời Là Đấng Tạo Hóa Sự Sống, Ngài Có Chủ Quyền Tuyệt Đối: Kinh Thánh đầy dẫy những câu chuyện về những người hiếm muộn (như Sa-ra, An-ne, Ê-li-sa-bét) mà Đức Chúa Trời mở lòng. Điều này nhắc nhở chúng ta rằng sự sống là quà tặng từ Chúa (Thi-thiên 127:3). Tuy nhiên, chủ quyền của Ngài cũng có thể biểu lộ qua việc không ban con cái, và trong hoàn cảnh đó, ân điển Ngài vẫn đủ. Ngài hứa: "Ân điển Ta đủ cho ngươi" (2 Cô-rinh-tô 12:9).

IV. Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân

1. Cho Những Người Độc Thân: Hãy nhận biết và trân trọng ơn gọi của bạn. Sự độc thân không phải là tình trạng "chờ đợi" hay "thiếu sót", mà là một con đường đầy đủ và trọn vẹn để phục vụ Chúa (1 Cô-rinh-tô 7:32-35). Hãy sử dụng sự tự do và thời gian của bạn để đầu tư vào Vương Quốc, làm "cha/mẹ" thuộc linh cho nhiều người.

2. Cho Những Cặp Vợ Chồng Đang Quyết Định Về Con Cái: Hãy cầu nguyện và tìm kiếm ý muốn Chúa chung với nhau. Quyết định có con, có bao nhiêu con, và thời điểm là quyết định thuộc linh giữa vợ chồng với Chúa, không phải để áp đặt bởi áp lực từ gia đình, văn hóa, hay thậm chí là những kỳ vọng từ Hội Thánh. Hãy mở lòng với cả hai khả năng: được ban con cái hoặc được kêu gọi vào một hình thức "sinh sản" khác cho Vương Quốc.

3. Cho Những Ai Đang Vật Lộn Với Hiếm Muộn: Hãy mang nỗi đau này đến với Chúa. Ngài thấu hiểu và đồng cảm (Hê-bơ-rơ 4:15). Đừng để nỗi đau đó trở thành sự xấu hổ hay cảm giác bị Chúa phạt. Hãy tìm kiếm sự nâng đỡ từ Hội Thánh. Nhớ rằng giá trị và sự trọn vẹn của bạn trong Đấng Christ không hề suy giảm. Hãy xem xét các con đường khác để thể hiện tình yêu thương và sự chăm sóc như con nuôi, làm cô dì/chú bác thuộc linh, hoặc đầu tư vào thế hệ trẻ.

4. Cho Cộng Đồng Hội Thánh: Chúng ta cần xây dựng những cộng đồng bao dung và đa dạng về ơn gọi. Hãy ngừng hỏi những người trẻ: "Khi nào thì lấy chồng/vợ?" hay "Khi nào sinh em bé?". Thay vào đó, hãy hỏi: "Chúa đang dẫn dắt bạn thế nào?" hay "Bạn đang khám phá ơn tứ và sự kêu gọi nào?". Hãy tôn trọng và tạo không gian cho cả gia đình có con, không con, và những người độc thân đều có thể phục vụ và được phục vụ cách trọn vẹn.

V. Kết Luận: Sự Trọn Vẹn Trong Sự Kêu Gọi Của Đấng Christ

Vậy, Chúa không mong đợi tất cả chúng ta đều sinh con theo nghĩa vật lý. Ngài mong đợi tất cả chúng ta được cứu, nên thánh, và sinh nhiều bông trái cho Vương Quốc Ngài (Giăng 15:1-8). Bông trái đó có thể là tình yêu, vui mừng, bình an (Ga-la-ti 5:22), có thể là những người được đem về với Đấng Christ qua chứng đạo và môn đồ hóa, và có thể là sự nuôi dưỡng con cái trong Chúa.

Đức Chúa Trời, với tư cách là Đấng Tạo Hóa, đã thiết lập hôn nhân và gia đình như một môi trường tuyệt vời cho sự phát triển và truyền lại đức tin (Phục-truyền 6:4-9). Nhưng với tư cách là Đấng Cứu Chuộc, Ngài đã mở ra trong Đấng Christ một gia đình thuộc linh rộng lớn hơn, nơi mối quan hệ với Ngài và với anh chị em trong đức tin là mối quan hệ vĩnh cửu và căn cố nhất.

Cuối cùng, câu trả lời nằm ở sự tìm kiếm ý muốn cá nhân của Đức Chúa Trời cho đời sống bạn. Dù bạn được kêu gọi vào con đường nào, hãy bước đi trong đó với đức tin, lòng biết ơn và sự trung tín. "Vả, mỗi người trong anh em hãy lấy ơn mình đã được mà giúp lẫn nhau, khác nào người quản lý trung tín giữ các thứ ơn của Đức Chúa Trời" (1 Phi-e-rơ 4:10). Hãy sống trọn vẹn trong sự kêu gọi của mình, và để cho Đức Chúa Trời, qua bạn, làm "đầy dẫy đất" bằng vinh quang và sự hiện diện của Ngài.

Quay Lại Bài Viết