Cha Mẹ Cơ Đốc Ứng Xử Thế Nào Khi Có Con Mắc Hội Chứng Down
Trong hành trình làm cha mẹ, việc đón nhận tin con mình được chẩn đoán mắc hội chứng Down có thể là một cú sốc lớn về cảm xúc và tâm linh. Nó đặt ra những câu hỏi sâu sắc về ý nghĩa, mục đích, và đức tin. Đối với các bậc cha mẹ Cơ Đốc, nơi nương tựa vững chắc nhất không đâu khác chính là Lời Chúa và mối tương giao với Ngài. Bài viết này nhằm mục đích khảo sát Kinh Thánh để tìm ra nền tảng thần học vững vàng, sự an ủi chân thật, và những nguyên tắc thực tiễn để bước đi trong hành trình đặc biệt này với đức tin và hy vọng.
Khi đối diện với bất kỳ hoàn cảnh khó khăn nào, điều đầu tiên và quan trọng nhất là xây dựng lại quan điểm của mình trên Lẽ Thật của Đức Chúa Trời. Điều này giúp chúng ta không bị cuốn theo những cảm xúc hoang mang hay những quan điểm sai lầm của thế gian.
1. Con Người Được Tạo Dựng Theo Hình Ảnh Đức Chúa Trời (Imago Dei): Sách Sáng-thế Ký khẳng định: “Đức Chúa Trời dựng nên loài người như hình Ngài; Ngài dựng nên loài người giống như hình Đức Chúa Trời” (Sáng-thế Ký 1:27). Chân lý này không hề bị ảnh hưởng bởi tình trạng thể chất, trí tuệ, hay di truyền. Một đứa trẻ mắc hội chứng Down vẫn mang trọn vẹn hình ảnh Đức Chúa Trời (Imago Dei). Phẩm giá của con không đến từ khả năng trí tuệ, thành tích, hay sự “hoàn hảo” theo tiêu chuẩn thế gian, mà đến từ chính thực thể là một tạo vật được Đức Chúa Trời yêu thương và tạo dựng một cách có chủ ý.
2. Sự Tể Trị và Chương Trình Hoàn Hảo của Đức Chúa Trời: Lời Chúa trong Thi-thiên 139 là một sự an ủi vô cùng lớn: “Chính Chúa nắn nên tâm thần tôi, Dệt thành tôi trong lòng mẹ tôi... Tôi cảm tạ Chúa vì tôi được dựng nên cách đáng sợ lạ lùng. Công việc Chúa thật lạ lùng, lòng tôi biết rõ lắm.” (Thi-thiên 139:13-14). Từ ngữ Hê-bơ-rơ “dệt thành” (רָקַם “raqam”) mang ý nghĩa thêu dệt một cách tinh xảo, phức tạp. Đứa trẻ có hội chứng Down không phải là một “sai sót” của tạo hóa, nhưng là một tác phẩm được Đức Chúa Trời thêu dệt một cách có chủ ý, dù rằng trong một thế giới đã sa ngã, sự hiện diện của tội lỗi và sự hư nát ảnh hưởng đến mọi phương diện của thân thể (Rô-ma 8:20-22). Cha mẹ có thể tìm thấy sự bình an khi tin cậy rằng Đức Chúa Trời có một chương trình đặc biệt cho cuộc đời con mình.
3. Mục Đích để Công Việc Đức Chúa Trời Được Tỏ Ra: Câu chuyện về người mù từ thuở sanh ra trong Giăng 9 cung cấp một góc nhìn thần học quan trọng. Các môn đồ hỏi Chúa Giê-xu: “Thưa Thầy, ai đã phạm tội, người hay là cha mẹ người, mà người sanh ra thì mù như vậy?” Câu trả lời của Chúa Giê-xu phá vỡ mọi quan niệm đơn giản hóa về nguyên nhân-kết quả: “Đó chẳng phải tại người hay tại cha mẹ đã phạm tội; nhưng ấy để cho những việc Đức Chúa Trời được tỏ ra trong người.” (Giăng 9:2-3). Trong bối cảnh này, sự khuyết tật của người đàn ông không phải là hình phạt, mà là một cơ hội để quyền năng, ân điển, và sự vinh hiển của Đức Chúa Trời được bày tỏ. Tương tự, cuộc đời của một đứa trẻ đặc biệt có thể trở thành phương tiện để tình yêu thương, lòng kiên nhẫn, đức tin, và sự phục vụ của Đức Chúa Trời được thể hiện ra một cách mạnh mẽ trong gia đình, Hội Thánh và cộng đồng.
Chúa Giê-xu Christ là gương mẫu tối cao cho mọi thái độ và hành vi của chúng ta. Thánh Kinh Tân Ước ghi lại nhiều lần Chúa Giê-xu tương tác với những người bị xã hội xem thường, bỏ rơi, hoặc cho là “khuyết tật.”
Chúa Giê-xu luôn dành thời gian, sự chạm đến, và phục hồi cho những người yếu đuối nhất. Ngài đã chữa lành người phong (Mác 1:40-42), người bại liệt (Mác 2:1-12), và đặc biệt, Ngài nói: “Hãy để con trẻ đến cùng ta, đừng ngăn trở; vì nước Đức Chúa Trời thuộc về những kẻ giống như con trẻ ấy.” (Mác 10:14). Trong nguyên văn Hy Lạp, từ “đến cùng” (προσέρχομαι “proserchomai”) mang nghĩa đến gần, tiếp cận một cách thân mật. Chúa Giê-xu mời gọi và trân quý sự hiện diện của trẻ nhỏ, những người thường bị xem là không có giá trị trong xã hội thời đó. Điều này khẳng định giá trị tuyệt đối của mọi đứa trẻ trước mặt Đức Chúa Trời. Cha mẹ được kêu gọi noi gương Chúa Giê-xu: yêu thương con mình bằng tình yêu chủ động, đầy lòng cảm thông, và luôn tạo điều kiện để con được “đến cùng” Chúa qua đời sống gia đình và Hội Thánh.
1. Trong Đời Sống Tâm Linh Cá Nhân và Gia Đình:
- Nuôi Dưỡng Đức Tin và Hy Vọng: Hãy thành thật với Chúa về mọi nỗi đau, sợ hãi, thất vọng. Thi-thiên là kho tàng tuyệt vời cho những lời cầu nguyện này (ví dụ: Thi-thiên 13, 23, 61). Tìm kiếm những lời hứa của Chúa và tuyên xưng chúng mỗi ngày (ví dụ: Ê-sai 40:29-31, Phi-líp 4:13).
- Cầu Nguyện Cụ Thể: Cầu nguyện cho sự phát triển, sức khỏe của con, cho sự khôn ngoan của cha mẹ (Gia-cơ 1:5), và cầu nguyện cảm tạ Chúa vì những tiến bộ nhỏ nhất.
- Dạy Con Về Chúa: Sử dụng những phương pháp đơn giản, trực quan, lặp đi lặp lại. Tình yêu thương, âm nhạc, và sự kiên nhẫn là những công cụ mạnh mẽ. Hãy tin rằng Thánh Linh Đức Chúa Trời có thể hoạt động trong tấm lòng và tâm trí của con bạn.
2. Trong Vai Trò Làm Cha Mẹ:
- Chấp Nhận và Yêu Thương Vô Điều Kiện: Tình yêu thương (ἀγάπη “agapē” trong Hy Lạp) là sự lựa chọn yêu thương bằng hành động, không dựa trên cảm xúc hay thành tích. Hãy học cách yêu con như Đấng Christ đã yêu Hội Thánh (Ê-phê-sô 5:25).
- Trở Thành Người Biện Hộ và Học Hỏi: Tích cực tìm hiểu về hội chứng Down, các phương pháp trị liệu, giáo dục đặc biệt. Trở thành tiếng nói đấu tranh cho quyền lợi và cơ hội phát triển tốt nhất cho con.
- Chăm Sóc Bản Thân và Hôn Nhân: “Hãy yêu kẻ lân cận như mình” (Mác 12:31). Bạn không thể cho đi điều mình không có. Hãy dành thời gian nghỉ ngơi, tìm kiếm sự hỗ trợ, và đầu tư cho đời sống hôn nhân. Một cuộc hôn nhân vững mạnh là nền tảng an toàn nhất cho con.
3. Trong Mối Quan Hệ Với Hội Thánh:
- Tìm Kiếm và Đón Nhận Sự Hỗ Trợ: Hội Thánh là thân thể Đấng Christ, nơi các chi thể phải “ân cần săn sóc lẫn nhau” (1 Cô-rinh-tô 12:25). Đừng ngần ngại chia sẻ nhu cầu của gia đình bạn với Mục sư, các trưởng lão, hoặc nhóm tương trợ. Sự giúp đỡ có thể là lời cầu nguyện, trông trẻ, nấu bữa ăn, hoặc đơn giản là lắng nghe.
- Giúp Hội Thánh Trở Nên Hòa Nhập: Cùng làm việc với Hội Thánh để tạo nên một môi trường thân thiện, an toàn và hòa nhập cho con bạn. Điều này có thể giúp thay đổi nhận thức của cả cộng đồng về giá trị và phẩm giá của mỗi cá nhân.
- Phục Vụ Từ Chính Kinh Nghiệm Của Mình: Khi đã vững vàng hơn, bạn có thể trở thành nguồn khích lệ và hỗ trợ cho những gia đình khác có hoàn cảnh tương tự, thực hành sự “yên ủi” mà Chúa dành cho bạn (2 Cô-rinh-tô 1:3-4).
Hành trình nuôi dạy một đứa trẻ mắc hội chứng Down không phải là một đường thẳng dễ dàng. Nó đầy những thử thách, mệt mỏi, nhưng cũng tràn ngập những niềm vui đặc biệt, những bài học sâu sắc về tình yêu thương vô điều kiện, và những khoảnh khắc chứng kiến ân điển Chúa tỏ ra cách phi thường trong sự yếu đuối (2 Cô-rinh-tô 12:9).
Cha mẹ Cơ Đốc được mời gọi nhìn con cái mình qua lăng kính của Lời Chúa: một tạo vật quý giá mang hình ảnh Đức Chúa Trời, một món quà đặc biệt (Thi-thiên 127:3), và một cơ hội để công việc của Đức Chúa Trời được tỏ ra. Hãy vững lòng bởi lời hứa rằng: “Đức Giê-hô-va phán: Vì ta biết ý tưởng ta nghĩ đối cùng các ngươi, là ý tưởng bình an, không phải tai họa, để cho các ngươi được sự trông cậy trong lúc cuối cùng của mình.” (Giê-rê-mi 29:11). Dù tương lai có thế nào, Cha Thiên Thượng của chúng ta vẫn đang nắm giữ, dẫn dắt, và ban sức mới mỗi ngày cho cả bạn và con yêu của bạn trên hành trình đầy ý nghĩa này.