Chúa Giê-su đã ứng nghiệm lời tiên tri “Chính Ngài đã gánh lấy bệnh tật của chúng ta” (Ma-thi-ơ 8:17) như thế nào?

03 December, 2025
18 phút đọc
3,518 từ
Chia sẻ:

Chúa Giê-su Ứng Nghiệm Lời Tiên Tri “Chính Ngài Đã Gánh Lấy Bệnh Tật Của Chúng Ta”

Lời tuyên bố của Sứ đồ Ma-thi-ơ trong chương 8 câu 17 là một ánh sáng rọi chiếu vào trọng tâm chức vụ trần thế của Đấng Christ: “hầu cho được ứng nghiệm lời của đấng tiên tri Ê-sai rằng: Chính Ngài đã gánh lấy bệnh tật của chúng ta, và đem sự đau ốm của chúng ta đi” (Ma-thi-ơ 8:17, Kinh Thánh Tin Lành Việt Ngữ 1925). Câu Kinh Thánh này không chỉ là một bình luận về các phép lạ chữa bệnh, mà là một tuyên ngôn thần học sâu sắc về bản chất của sự cứu chuộc. Bài nghiên cứu chuyên sâu này sẽ khảo sát cách Chúa Giê-su Christ, Con Đức Chúa Trời, đã ứng nghiệm trọn vẹn lời tiên tri Ê-sai 53:4, mở ra cho chúng ta sự hiểu biết về quyền năng chữa lành toàn diện của thập tự giá.

I. Bối Cảnh Ngay Lập Tức: Các Phép Lạ Chữa Lành Trong Ma-thi-ơ 8

Để hiểu câu 17, chúng ta phải đặt nó trong dòng chảy của phân đoạn. Ma-thi-ơ 8:1-16 ghi lại ba phép lạ chữa lành cụ thể, diễn ra liên tiếp:

1. Chữa Lành Người Phong Hủi (c.1-4): Chúa Giê-su chạm đến một người bị xã hội ruồng bỏ, bị coi là ô uế. Hành động “giơ tay rờ” của Ngài (c.3) không chỉ là một cử chỉ yêu thương mà còn là sự đảo ngược trật tự của sự ô uế. Quyền năng từ Ngài làm sạch sự ô uế, chứ không bị sự ô uế làm ô nhiễm.

2. Chữa Lành Đầy Tớ Của Thầy Đội (c.5-13): Tại đây, sự chữa lành được thực hiện từ xa, dựa trên đức tin tuyệt đối của thầy đội. Chúa Giê-su ca ngợi đức tin này và tuyên bố rằng nhiều người từ phương đông phương tây sẽ được dự phần với các tổ phụ trong nước Đức Chúa Trời (c.11), cho thấy sự chữa lành này báo hiệu về ơn phước cứu rỗi cho muôn dân.

3. Chữa Lành Mẹ Vợ Của Phi-e-rơ (c.14-15): Chúa Giê-su chữa lành một căn bệnh thông thường (sốt) ngay trong gia đình môn đồ. Hành động “rờ tay” và cơn sốt “liền mất” (c.15) cho thấy quyền năng trọn vẹn và tức thời của Ngài.

Sau ba sự kiện này, Ma-thi-ơ đưa ra lời bình luận được linh cảm: “Đến chiều, người ta đem cho Ngài nhiều kẻ bị quỉ ám, Ngài lấy lời nói mà đuổi quỉ ra, và chữa lành mọi kẻ bịnh, hầu cho được ứng nghiệm lời của đấng tiên tri Ê-sai...” (c.16-17). Cụm từ “hầu cho được ứng nghiệm” (ἵνα πληρωθῇ) chỉ ra rằng những hành động này không phải ngẫu nhiên; chúng là sự biểu hiện có chủ đích và là sự làm trọn Kinh Thánh Cựu Ước.

II. Khảo Sát Nguyên Văn: Ê-sai 53:4 Trong Bản Gốc Và Bối Cảnh

Ma-thi-ơ trích dẫn từ Ê-sai 53:4, một phần trọng tâm của bài ca về Người Đầy Tớ Chịu Khổ. Chúng ta cần xem xét nguyên văn Hê-bơ-rơ và cách nó được dịch, giải nghĩa trong Tân Ước.

“Thật người đã mang sự đau ốm của chúng ta, đã gánh sự buồn bực của chúng ta; mà chúng ta lại tưởng rằng người bị Đức Chúa Trời đánh và đập, và làm cho khốn khổ.” (Ê-sai 53:4, Kinh Thánh Tin Lành Việt Ngữ 1925)
Trong tiếng Hê-bơ-rơ: - “Mang” (נָשָׂא - nasa): Có nghĩa gốc là “cất lên, mang đi, gánh vác, cất khỏi”. Đây là từ được dùng cho việc “cất tội lỗi” (như trong Ê-sai 53:12) và “mang hình phạt”. - “Đau ốm” (חֹלִי - choliy): Chỉ bệnh tật, sự yếu đuối thể xác. - “Gánh” (סָבַל - saval): Có nghĩa mạnh hơn, là “vác nặng, chịu đựng gánh nặng”. - “Buồn bực” (מַכְאֹב - mak'ob): Chỉ nỗi đau đớn, sự đau khổ, sầu não.

Ma-thi-ơ sử dụng bản Bảy Mươi (Bản dịch tiếng Hy Lạp của Cựu Ước): - “Gánh lấy” (λαμβάνω - lambanō): Nghĩa là “lấy, nhận lấy, đón nhận”. Ma-thi-ơ dùng từ này cho “gánh lấy bệnh tật”. - “Đem đi” (αἴρω - airō): Nghĩa là “cất lên, mang đi, xóa bỏ”. Ma-thi-ơ dùng từ này cho “đem sự đau ốm đi”.

Sự lựa chọn từ ngữ của Ma-thi-ơ nhấn mạnh hai khía cạnh: sự thay thế (Ngài nhận lấy, gánh lấy cái thuộc về chúng ta) và sự cất bỏ (Ngài mang nó đi khỏi chúng ta). Điều này không chỉ là sự đồng cảm, mà là sự thay thế có tính đền tội.

III. Sự Ứng Nghiệm Hai Tầng Lớp: Trong Chức Vụ Trần Thế Và Trên Thập Tự Giá

Sự ứng nghiệm lời tiên tri này diễn ra trên hai phương diện, cả hai đều quan trọng và bổ sung cho nhau.

A. Ứng Nghiệm Trong Chức Vụ Trần Thế Qua Các Phép Lạ Chữa Lành: Các phép lạ chữa bệnh của Chúa Giê-su là những dấu chỉ hữu hình về vương quốc Đức Chúa Trời đã đến. Chúng là sự đảo ngược tạm thời hậu quả của tội lỗi và sự nguyền rủa trong thế giới sa ngã. Khi Chúa Giê-su chữa lành, Ngài tuyên bố rằng Ngài là Đấng Mê-si, Đấng được xức dầu bởi Đức Thánh Linh để “giải phóng những kẻ bị áp bức” (Lu-ca 4:18). Các phép lạ này là những “dấu lạ” (σημεῖα) xác nhận danh tính và quyền năng của Ngài, và chúng minh họa một cách sống động rằng Ngài thực sự đang “gánh lấy” và “đem đi” những gánh nặng bệnh tật của con người. Chúng cho thấy lòng thương xót vô biên của Đức Chúa Trời và sự thù địch của Ngài đối với mọi hình thức đau khổ – vốn là kẻ thù cuối cùng sẽ bị tiêu diệt (Khải Huyền 21:4).

B. Ứng Nghiệm Tối Cao Và Trọn Vẹn Trên Thập Tự Giá: Tuy nhiên, các phép lạ chữa lành trong chức vụ trần thế chỉ là tạm thời. Những người được chữa lành rồi cũng sẽ già và chết. Do đó, sự ứng nghiệm đầy đủ và cuối cùng của Ê-sai 53:4 phải được tìm thấy trong sự chết đền tội của Chúa Giê-su trên thập tự giá. Đây là điểm then chốt của thần học Tin Lành.

Trên thập tự giá, Chúa Giê-su không chỉ gánh lấy hậu quả (bệnh tật), mà gánh lấy chính nguyên nhân gốc rễ: TỘI LỖI. Ê-sai 53 tiếp tục mô tả: “Người đã vì tội lỗi chúng ta mà bị vết, vì sự gian ác chúng ta mà bị thương... Đức Giê-hô-va đã làm cho tội lỗi của hết thảy chúng ta đều chất trên người.” (Ê-sai 53:5-6). Sứ đồ Phi-e-rơ giải thích rõ ràng: “Chính Ngài đã mang tội lỗi chúng ta trong thân thể Ngài trên cây gỗ, hầu cho chúng ta là kẻ đã chết về tội lỗi, được sống cho sự công bình; lại bởi những lằn đòn của Ngài mà anh em đã được lành bịnh.” (I Phi-e-rơ 2:24).

Phi-e-rơ kết nối trực tiếp những “lằn đòn” (sự đau đớn thể xác, sự thương khổ) của Chúa Giê-su với sự “được lành bịnh” của chúng ta. Từ “lành” (ἰάομαι - iaomai) ở đây bao hàm sự chữa lành toàn diện – trước hết là sự chữa lành thuộc linh khỏi tội lỗi (sự chết đời đời), và trong ý nghĩa rộng nhất, là sự phục hồi mọi sự, bao gồm thân thể, trong kế hoạch cứu chuộc của Đức Chúa Trời.

IV. Phạm Vi Của Sự Chữa Lành: Thể Xác, Tâm Hồn, Và Thuộc Linh

Vậy, “bệnh tật” và “đau ốm” mà Chúa Giê-su gánh lấy là gì? Kinh Thánh cho thấy một phạm vi rộng lớn:

1. Bệnh Tật Thể Xác: Như đã thấy trong Ma-thi-ơ 8. Sự sa ngã đã đem sự hư nát vào thế giới vật chất (Rô-ma 8:20-22). Chúa Giê-su bày tỏ quyền năng chiến thắng hậu quả này.

2. Sự Đau Khổ Tâm Hồn Và Cảm Xúc (“Buồn Bực”): Từ Hê-bơ-rơ mak'ob bao gồm nỗi đau tinh thần, sự lo âu, phiền muộn. Chúa Giê-su là “Đấng gánh lấy sự buồn bực” của chúng ta, điều này được thể hiện khi Ngài phán: “Hỡi những kẻ mệt mỏi và gánh nặng, hãy đến cùng ta, ta sẽ cho các ngươi được yên nghỉ.” (Ma-thi-ơ 11:28).

3. Bệnh Tật Thuộc Linh – Tội Lỗi: Đây là căn bệnh chết người nhất. Tiên tri Ê-sai thừa nhận: “Cả chúng ta thảy đều như chiên đi lạc... Đức Giê-hô-va đã làm cho tội lỗi của hết thảy chúng ta đều chất trên người.” (Ê-sai 53:6). Sự chữa lành cốt lõi là sự tha thứ và sự công bình hóa (Rô-ma 4:25; 5:1).

4. Sự Áp Bức Của Ma Quỷ: Ma-thi-ơ 8:16 đề cập đến việc Chúa Giê-su đuổi quỷ, cho thấy một số bệnh tật có liên hệ với sự áp bức của ma quỷ. Trên thập tự giá, Chúa Giê-su đã “giải phóng” chúng ta khỏi quyền lực của sự tối tăm (Cô-lô-se 1:13).

V. Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân

Lẽ thật này không chỉ là giáo lý, mà phải biến đổi cách chúng ta sống và đối diện với những nan đề, đặc biệt là bệnh tật.

1. Tìm Kiếm Sự Chữa Lành Trong Sự Cầu Nguyện Với Đức Tin, Nhưng Phục Tùng Ý Muốn Tối Cao Của Chúa: Chúng ta được khuyến khích cầu xin sự chữa lành (Gia-cơ 5:14-16) vì Chúa Giê-su đã gánh lấy bệnh tật của chúng ta. Tuy nhiên, chúng ta cầu nguyện với tấm lòng như Chúa Giê-su: “Song không theo ý muốn con, mà theo ý muốn Cha.” (Ma-thi-ơ 26:39). Đức Chúa Trời có thể chữa lành ngay lập tức, qua y học, qua thời gian, hoặc Ngài có thể ban ân điển đủ để chịu đựng (II Cô-rinh-tô 12:9). Sự chữa lành trọn vẹn cuối cùng thuộc về đời sau.

2. Sống Trong Sự Tự Do Và Sự Biết Ơn Về Sự Chữa Lành Thuộc Linh: Điều quan trọng nhất mà mỗi tín hữu có thể khẳng định ngay bây giờ là: “Tôi đã được chữa lành khỏi tội lỗi!” Sự kết án, gánh nặng tội lỗi đã được cất khỏi chúng ta trên thập tự giá (Rô-ma 8:1). Chúng ta phải sống trong sự tự do đó, không còn làm nô lệ cho sự sợ hãi và tội lỗi.

3. Trở Thành Phương Tiện Của Sự Chữa Lành Và An Ủi Cho Người Khác: Như Chúa Giê-su đã chạm đến người phong hủi, chúng ta được kêu gọi mang sự an ủi, lời cầu nguyện, và sự hỗ trợ thực tế đến cho những người đau yếu, bệnh tật. Chúng ta là thân thể của Đấng Christ, qua chúng ta, sự chạm đến yêu thương của Ngài vẫn tiếp tục.

4. Giữ Vững Niềm Hy Vọng Cánh Chung: Sự ứng nghiệm đầy đủ của lời tiên tri sẽ diễn ra khi Chúa Giê-su tái lâm. Khi đó, “Ngài sẽ lau hết nước mắt khỏi mắt chúng, sẽ không có sự chết, cũng không có than khóc, kêu ca, hay là đau đớn nữa.” (Khải Huyền 21:4). Mọi bệnh tật, đau đớn sẽ bị đem đi vĩnh viễn. Niềm hy vọng này cho chúng ta sức mạnh để bền đỗ.

Kết Luận

Chúa Giê-su Christ đã ứng nghiệm lời tiên tri Ê-sai 53:4 một cách trọn vẹn và đa chiều. Trong chức vụ trần thế, Ngài bày tỏ quyền năng chiến thắng bệnh tật qua các phép lạ, bày tỏ lòng thương xót của Đức Chúa Trời và bản chất của Vương Quốc Ngài. Trên thập tự giá, Ngài hoàn thành công tác thay thế một lần đủ cả, gánh lấy chính tội lỗi – nguồn cội của mọi đau khổ và bệnh tật – và đem nó đi khỏi chúng ta. Sự “chữa lành” mà Ngài mang đến trước hết và quan trọng nhất là sự chữa lành thuộc linh, sự phục hồi mối quan hệ với Đức Chúa Trời, đồng thời mở ra niềm hy vọng chắc chắn cho sự phục hồi toàn diện của thân thể và vũ trụ trong sự sống lại cuối cùng.

Là những người tin Chúa, chúng ta bước đi trong lẽ thật này: Mọi gánh nặng – thể xác, tâm hồn, thuộc linh – đều đã được Chúa chúng ta gánh lấy trên vai Ngài. Chúng ta có thể trao mọi sự cho Ngài với lòng biết ơn và đức tin, sống như những người tự do, an ủi người khác, và hướng mắt về ngày hoàn tất vinh hiển khi mọi dấu vết của bệnh tật sẽ biến mất mãi mãi.

Quay Lại Bài Viết