Truyền Thuyết Về Cây Dogwood
Trong vườn nhà nhiều tín hữu Cơ Đốc, đặc biệt là ở vùng Bắc Mỹ, cây dogwood (cây sơn thù du) thường được trồng không chỉ vì vẻ đẹp tinh khiết của nó mà còn vì một truyền thuyết cảm động gắn liền với sự chết chuộc tội của Chúa Giê-xu Christ. Truyền thuyết này, dù không được ghi chép trong Kinh Thánh, đã trở thành một phần của di sản văn hóa và thi ca Cơ Đốc, nhắc nhở chúng ta về tình yêu hy sinh vĩ đại trên thập tự giá. Là những người nghiên cứu Lời Chúa, chúng ta cần phân biệt rõ giữa truyền thuyết đẹp đẽ và lẽ thật thiêng liêng được mặc khải. Bài viết này sẽ khám phá nguồn gốc, nội dung của truyền thuyết, đối chiếu với lẽ thật Kinh Thánh, và rút ra những bài học thiết thực cho đời sống đức tin.
Truyền thuyết kể rằng, vào thời Chúa Giê-xu, cây dogwood là một loài cây to lớn, vững chãi và cứng cáp như cây sồi, được chọn làm nguyên liệu cho cây thập tự giá mà Ngài phải gánh chịu. Cây gỗ này cảm thấy vô cùng đau đớn và xấu hổ khi được dùng cho mục đích tàn ác như vậy.
Vì lòng thương xót đối với nỗi đau của cây, và để đảm bảo rằng loài cây này sẽ không bao giờ bị lạm dụng như vậy nữa, Chúa Giê-xu đã phán với cây dogwood một lời hứa đặc biệt:
- Thân cây sẽ không bao giờ mọc to và thẳng nữa để không thể dùng làm thập tự giá. Từ đó, thân dogwood trở nên nhỏ, cong và có vẻ xoắn lại.
- Hoa của cây sẽ mang hình dạng của thập tự giá. Mỗi bông hoa dogwood có bốn cánh, tượng trưng cho bốn phương của thập tự giá. Trên đầu mỗi cánh hoa có vết lõm, giống như dấu vết của những chiếc đinh.
- Ở trung tâm bông hoa có một cụm nhụy nhỏ màu vàng, tượng trưng cho mão triều thiên bằng gai, và những đốm màu đỏ hoặc nâu ở mép cánh hoa tượng trưng cho máu của Chúa.
- Cây sẽ nở hoa vào mùa xuân, trùng với thời điểm Lễ Phục Sinh, để nhắc nhở muôn đời về sự chết và sự sống lại của Chúa Cứu Thế.
Một phiên bản khác của truyền thuyết còn nói rằng, từ đó cây dogwood chỉ nở hoa màu trắng tinh khiết, tượng trưng cho sự trong sạch và vô tội của Đấng Christ.
Trước hết, chúng ta phải xác lập một nguyên tắc giải kinh quan trọng: Truyền thuyết này không có trong Kinh Thánh. Không có sách Phúc Âm nào đề cập đến loại gỗ được dùng làm thập tự giá cho Chúa Giê-xu. Điều này là có chủ ý. Kinh Thánh tập trung vào Con Người và công việc của Đấng Christ, chứ không phải vào vật chất hay biểu tượng phụ thuộc.
Kinh Thánh ghi lại rõ ràng rằng Chúa Giê-xu bị đóng đinh trên một cây thập tự (stauros trong tiếng Hy Lạp, có thể chỉ một cây cột thẳng hoặc một thanh ngang). Sách Giăng 19:17 chép: "Đức Chúa Jêsus vác thập tự giá mình, đi đến ngoài thành, tại nơi gọi là cái Sọ, tiếng Hê-bơ-rơ gọi là Gô-gô-tha."
Các học giả cho rằng gỗ thập tự thường là gỗ thông, gỗ sồi hoặc một loại gỗ phổ biến, rẻ tiền khác ở vùng đó, không phải là gỗ dogwood.
Hơn nữa, cây dogwood (Cornus florida) là loài bản địa của Bắc Mỹ và một số vùng ở châu Âu, không hề có ở vùng Palestine vào thời Tân Ước. Vì vậy, về mặt lịch sử và địa lý, truyền thuyết này không có cơ sở. Nó được cho là xuất hiện vào thế kỷ 20, có lẽ từ một bài thơ của một mục sư người Mỹ tên là Dr. Georgia T. Bozeman, và nhanh chóng lan truyền như một câu chuyện cảm động trong các buổi nhóm và sách vở Cơ Đốc.
Mặc dù không phải là lẽ thật Kinh Thánh, truyền thuyết này vẫn tồn tại và được yêu thích vì nó chạm đến những chân lý thần học sâu sắc về thập tự giá, và đóng vai trò như một công cụ giảng dạy, một lời nhắc nhở bằng hình ảnh.
1. Sự Đau Đớn Của Tạo Vật: Truyền thuyết phản ánh lẽ thật trong Rô-ma 8:22: "Vì chúng ta biết rằng muôn vật cho đến bây giờ đều than thở và chịu đau đớn của sự sanh nở."
Sự rủa sả vì tội lỗi của con người đã ảnh hưởng đến cả tạo vật. Truyền thuyết về cây dogwood diễn tả cách hình tượng sự đồng cảm của tạo vật với nỗi thống khổ của Đấng Tạo Hóa.
2. Dấu Ấn Của Sự Chuộc Tội: Những biểu tượng trên hoa dogwood (hình thập tự, dấu đinh, mão gai, vết máu) là những lời tóm tắt bằng hình ảnh về sự kiện trọng đại của lịch sử. Nó nhắc chúng ta nhớ đến lời tiên tri trong Xa-cha-ri 12:10: "Chúng sẽ ngó xem ta là Đấng chúng đã đâm; và chúng sẽ than khóc..."
và sự mô tả trong Ê-sai 53:5: "Nhưng người đã vì tội lỗi chúng ta mà bị vết, vì sự gian ác chúng ta mà bị thương. Bởi sự sửa phạt người chịu chúng ta được bình an, bởi lằn roi người chúng ta được lành bịnh."
3. Sự Biến Đổi Từ Đau Khổ Thành Vinh Quang: Cây dogwood trong truyền thuyết đã được biến đổi từ một công cụ của sự chết trở thành một sứ giả của sự sống và vẻ đẹp. Điều này phản chiếu chân lý vĩ đại về thập tự giá: nơi mà sự xấu hổ và đau đớn nhất (Phi-líp 2:8) lại trở thành nguồn cứu rỗi và vinh hiển tối cao. Thập tự giá là biểu tượng của sự chiến thắng (1 Cô-rinh-tô 15:54-57).
Từ câu chuyện truyền thuyết này, chúng ta có thể rút ra những bài học thiết thực và đúng đắn về thần học cho đời sống hằng ngày:
1. Tập Trung Vào Chúa Cứu Thế, Không Phải Vật Thể:
Bài học đầu tiên và quan trọng nhất là đừng để lòng chúng ta bị cuốn vào những biểu tượng, truyền thuyết hay vật thể, dù chúng có ý nghĩa hay đẹp đẽ đến đâu. Đức tin của chúng ta đặt trên Con Người và công tác của Chúa Giê-xu Christ, không phải trên một loài cây, một mảnh gỗ hay một bức tượng. Cô-lô-se 2:6-7 cảnh báo: "Vậy, anh em đã nhận Đức Chúa Jêsus Christ thể nào, thì hãy bước đi trong Ngài thể ấy; hãy châm rễ và lập nền trong Ngài..."
Sự thờ phượng thật là thờ phượng trong tâm linh và lẽ thật (Giăng 4:24).
2. Sử Dụng Tạo Vật Như Một Lời Nhắc Nhở, Không Phải Đối Tượng Thờ Phượng: Cây cối, hoa lá, núi non đều rao truyền vinh quang của Đức Chúa Trời (Thi Thiên 19:1). Khi nhìn thấy hoa dogwood nở vào mùa xuân, chúng ta có thể dùng nó như một lời nhắc nhở tự nhiên để suy ngẫm về tình yêu của Chúa, về sự chết đền tội và chiến thắng Phục Sinh của Ngài. Nó có thể là điểm khởi đầu cho một cuộc trò chuyện về Phúc Âm với người khác.
3. Sống Đời Sống Mang Dấu Ấn Của Thập Tự Giá:
Giống như cây dogwood trong truyền thuyết mang trên mình những dấu tích của thập tự giá, đời sống của một Cơ Đốc nhân cũng phải mang dấu ấn của sự chết với chính mình và sự sống lại với Đấng Christ. Ga-la-ti 2:20 tuyên bố: "Tôi đã bị đóng đinh vào thập tự giá với Đấng Christ, mà tôi sống, không phải là tôi sống nữa, nhưng Đấng Christ sống trong tôi..."
Điều này thể hiện qua việc từ bỏ tội lỗi, sống yêu thương, hy sinh và phục vụ.
4. Truyền Đạt Lẽ Thật Cho Thế Hệ Sau Bằng Các Phương Pháp Sáng Tạo: Truyền thuyết này cho thấy con người có khuynh hướng dùng những câu chuyện, hình ảnh cụ thể để dạy dỗ lẽ thật thiêng liêng. Là cha mẹ, trưởng lão, chúng ta được kêu gọi dùng mọi phương cách khôn ngoan để dạy Lời Chúa cho con cháu (Phục Truyền 6:7). Tuy nhiên, luôn phải phân biệt rõ giữa câu chuyện minh họa và lẽ thật Kinh Thánh.
Truyền thuyết về cây dogwood là một câu chuyện đẹp, giàu tính biểu tượng, phản ánh lòng kính yêu và sự suy ngẫm của các thế hệ tín hữu về thập tự giá. Tuy nhiên, chúng ta phải cẩn trọng để không nâng nó lên ngang hàng với Lời Đức Chúa Trời được linh cảm. Giá trị của nó nằm ở chỗ nó dẫn dắt chúng ta quay về với lẽ thật trung tâm của Kinh Thánh: đó là Chúa Giê-xu Christ, Đấng chịu đóng đinh và sống lại vì cớ chúng ta.
Cuối cùng, lời nhắc nhở mạnh mẽ nhất không đến từ những cánh hoa, mà đến từ chính Lời Hằng Sống: "Ấy vậy, đức tin đến bởi sự người ta nghe, mà người ta nghe, là khi lời của Đấng Christ được rao giảng."
(Rô-ma 10:17). Ước mong mỗi khi chúng ta nhìn thấy vẻ đẹp của tạo vật, lòng chúng ta sẽ hướng về Đấng Tạo Hóa, và chân chúng ta sẽ vững chạy đến với Thập Tự Giá thật – nơi duy nhất tội lỗi được tha, linh hồn được cứu, và hy vọng được tái sinh.
Hãy để mùa xuân và những đóa hoa nhắc chúng ta về Lễ Phục Sinh, về ngôi mộ trống, và về Chúa chúng ta đang sống. Đó mới là nền tảng vững chắc cho đức tin và đời sống của chúng ta.