Kinh Thánh nói gì về việc uống rượu/bia? Cơ Đốc nhân uống rượu bia có tội không?

02 December, 2025
16 phút đọc
3,163 từ
Chia sẻ:

Kinh Thánh Nói Gì Về Việc Uống Rượu/Bia?

Chủ đề về rượu bia là một trong những vấn đề gây nhiều tranh luận trong cộng đồng Cơ Đốc. Có người cho rằng hoàn toàn kiêng cữ là con đường duy nhất, trong khi người khác tin rằng việc uống ở mức độ chừng mực là chấp nhận được. Là Cơ Đốc nhân, chúng ta không dựa trên quan điểm cá nhân, văn hóa hay truyền thống, mà phải tìm câu trả lời tối hậu từ Lời Đức Chúa Trời – Kinh Thánh. Bài nghiên cứu này sẽ khảo sát toàn diện các phân đoạn Kinh Thánh liên quan, phân tích ngữ nghĩa nguyên ngữ, và đưa ra các nguyên tắc thần học cùng ứng dụng thực tiễn cho đời sống đức tin.

I. Cái Nhìn Toàn Cảnh: Rượu Trong Bối Cảnh Kinh Thánh

Trước khi đi vào các mạng lệnh cụ thể, cần hiểu rượu (thường là rượu nho lên men) là một phần của bối cảnh văn hóa và kinh tế trong thế giới Kinh Thánh. Nó được nhắc đến như một thức uống thông thường (Phục truyền 14:26), một phần của lễ vật (Dân số ký 15:10), và thậm chí là một món quà từ Chúa mang lại sự vui mừng (Thi thiên 104:14-15). Tuy nhiên, Kinh Thánh chưa bao giờ phớt lờ mặt tối của nó. Các từ ngữ Hê-bơ-rơ và Hy Lạp cho "rượu" giúp chúng ta hiểu sắc thái:

  • Yayin (Hê-bơ-rơ): Từ chung nhất cho rượu nho, có thể chỉ cả loại đã lên men.
  • Tirosh (Hê-bơ-rơ): Thường chỉ rượu mới hay nước nho, có thể chưa lên men hoặc mới lên men.
  • Shekar (Hê-bơ-rơ): Chỉ đồ uống lên men mạnh, "đồ uống say", có thể từ lúa mạch hoặc chà là (như bia).
  • Oinos (Hy Lạp): Từ chung cho rượu trong Tân Ước.
  • Sikera (Hy Lạp): Vay mượn từ "shekar", chỉ đồ uống mạnh (Lu-ca 1:15).

Sự đa dạng này cho thấy Kinh Thánh phân biệt giữa việc sử dụng thông thường và việc lạm dụng dẫn đến say sưa.

II. Những Cảnh Báo Nghiêm Khắc Và Cấm Đoán Rõ Ràng

Kinh Thánh đầy những lời cảnh báo mạnh mẽ chống lại sự say sưa và hậu quả của nó.

1. Say Sưa Là Tội Lỗi: Nhiều phân đoạn liệt kê say sưa cùng với các tội trọng khác. “Những việc làm của xác thịt là rõ ràng lắm: ấy là gian dâm, ô uế, luông tuồng, thờ hình tượng, phù phép, thù oán, tranh đấu, ghen ghét, buồn giận, cãi lẫy, bất bình, bè đảng, ganh gổ, say sưa, mê ăn uống, cùng các sự khác giống như vậy. Tôi nói trước cho anh em, như tôi đã nói rồi: hễ ai phạm những việc thể ấy thì không được hưởng nước Đức Chúa Trời.” (Ga-la-ti 5:19-21). Ở đây, từ Hy Lạp cho "say sưa" là methē, chỉ trạng thái say xỉn. Đây không phải là nói về một ly rượu, mà là về trạng thái bị kiểm soát bởi chất cồn.

2. Sự Ngu Dại Và Tai Họa: Sách Châm ngôn đưa ra những hình ảnh sống động: “Rượu khiến người nhạo báng, đồ uống say làm cho hỗn hào; phàm ai ở mê mải vì hai thứ ấy ắt chẳng khôn ngoan.” (Châm ngôn 20:1). Châm ngôn 23:29-35 miêu tả chi tiết sự đau đớn, ẩu đả, ảo giác và mất kiểm soát của người say, và kết luận: “Mắt ngươi sẽ thấy sự lạ, Và lòng ngươi nói điều quái gở.”

3. Những Trường Hợp Kiêng Cữ Đặc Biệt: Có những giai đoạn hoặc chức vụ đòi hỏi sự kiêng cữ tuyệt đối:

  • Người Na-xi-rê (Dân số ký 6:1-4): Là biệt riêng cho Chúa, họ không được uống bất cứ sản phẩm gì từ nho.
  • Các Thầy Tế Lễ khi vào trại mạc (Lê-vi ký 10:9): Để phân biệt giữa thánh và phàm, tránh sai lầm trong khi thi hành chức vụ.
  • Các Quan Trưởng (Châm ngôn 31:4-5): Để khỏi quên luật pháp và làm sai lẽ công bình.
  • Giăng Báp-tít (Lu-ca 1:15): Được đầy dẫy Đức Thánh Linh từ trong lòng mẹ, không uống rượu hay đồ uống say (sikera).

III. Những Phân Đoạn Cho Thấy Việc Sử Dụng Bình Thường

Kinh Thánh không phủ nhận mọi việc sử dụng rượu.

1. Như Một Phước Hạnh Từ Chúa: “Ngài khiến cỏ cây mọc lên cho loài súc vật, Và cây cối cho loài người dùng, Hầu cho từ nơi đất người ta sanh ra bánh, Rượu (yayin) làm cho lòng người hớn hở, Dầu làm cho mặt mũi sáng sủa, Và bánh làm cho lòng người vững mạnh.” (Thi thiên 104:14-15). Rượu ở đây được xem như một trong những ân tứ tốt lành của Đấng Tạo Hóa.

2. Trong Các Dịp Lễ Và Thông Công: Chúa Giê-xu đã làm phép lạ hóa nước thành rượu (oinos) tại tiệc cưới Ca-na (Giăng 2:1-11). Phép lạ này không chỉ bày tỏ vinh quang Ngài mà còn cung ứng cho nhu cầu vui mừng của tiệc cưới. Trong bữa Tiệc Ly, Ngài cũng dùng “chén” (trong văn hóa thời đó thường đựng rượu) để lập giao ước mới (Ma-thi-ơ 26:27-29).

3. Lời Khuyên Dùng Cho Mục Đích Y Tế: Sứ đồ Phao-lô khuyên Ti-mô-thê: “Hãy đừng chỉ uống nước lã nữa, nhưng phải dùng một ít rượu (oinos) vì cớ tì vị và sự đau ốm của con.” (1 Ti-mô-thê 5:23). Ở đây, rượu được xem như một phương thuốc thông thường.

IV. Nguyên Tắc Cốt Lõi Cho Cơ Đốc Nhân Trong Tân Ước

Tân Ước không đưa ra một luật lệ cứng nhắc "được" hay "không được", nhưng đặt vấn đề trong những nguyên tắc lớn hơn của đời sống thuộc linh.

1. Nguyên Tắc Kiểm Soát & Tỉnh Thức (Tự Chủ): Đức Thánh Linh ban cho chúng ta trái là “tự chủ” (Ga-la-ti 5:23). Ê-phê-sô 5:18 ra lệnh tương phản rõ ràng: “Đừng say rượu, vì rượu xui cho luông tuồng; nhưng phải đầy dẫy Đức Thánh Linh.” Say rượu (methuskō) dẫn đến sự phóng túng; còn được đầy dẫy Đức Thánh Linh dẫn đến sự tôn cao Chúa và vui mừng thánh khiết. Cơ Đốc nhân được kêu gọi sống tỉnh thức, vì ma quỷ “như sư tử rống, đi rình mò chung quanh anh em” (1 Phi-e-rơ 5:8). Một tâm trí bị che mờ bởi chất cồn không thể tỉnh thức được.

2. Nguyên Tắc Yêu Thương & Gây Dựng (Vì Cớ Anh Em): Đây là nguyên tắc mạnh mẽ nhất. Rô-ma 14:21 dạy: “Thật là tốt không ăn thịt, không uống rượu, không làm chi hết mà anh em mình vấp phạm.” Phao-lô nói rõ trong 1 Cô-rinh-tô 8:9-13 và Rô-ma 14:13-23: tự do của chúng ta không được trở thành cái hố cho anh em mình sa ngã. Nếu việc uống một ly rượu trước mặt một tín hữu non yếu, hoặc một người đang vật lộn với nghiện rượu, khiến họ vấp phạm hoặc sa vào tội lỗi, thì chúng ta phải sẵn sàng từ bỏ tự do đó vì tình yêu.

3. Nguyên Tắc Làm Sáng Danh Chúa & Lời Chứng: “Vậy, anh em hoặc ăn, hoặc uống, hay là làm sự chi khác, hãy vì sự vinh hiển Đức Chúa Trời mà làm.” (1 Cô-rinh-tô 10:31). Câu hỏi đặt ra là: Việc uống này có làm sáng danh Chúa không? Nó có củng cố lời chứng của tôi về Đấng Christ không? Trong một nền văn hóa nơi say sưa là vấn nạn xã hội, việc kiêng cữ có thể là một lời chứng mạnh mẽ về sự tự do khỏi sự ràng buộc của vật chất.

4. Nguyên Tắc Vâng Phục Chính Quyền & Ý Thức Cộng Đồng: “Mỗi người trong anh em phải vâng phục những đấng cầm quyền trên mình” (Rô-ma 13:1). Điều này bao gồm luật pháp về tuổi uống rượu, lái xe khi say. Hơn nữa, dù không vi phạm luật, nhưng liệu hành vi đó có được xã hội xem là đáng tôn trọng và khôn ngoan không? (1 Tê-sa-lô-ni-ca 5:22 – “Hãy tránh mọi hình thức của sự ác”).

V. Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân Hôm Nay

1. Tự Vấn Lương Tâm Dưới Ánh Sáng Lời Chúa: Mỗi Cơ Đốc nhân cần thành thật trước mặt Chúa:

  • Tôi có xu hướng ham mê, thiếu tự chủ không?
  • Gia đình tôi có tiền sử nghiện rượu không? (cần đặc biệt thận trọng)
  • Động cơ uống của tôi là gì? (thưởng thức, giao tiếp, hay để giải tỏa buồn chán, áp lực – điều này rất nguy hiểm).

2. Sẵn Sàng Từ Bỏ Tự Do Vì Tình Yêu: Trong các buổi nhóm, sinh hoạt Hội Thánh, hay tiếp đãi những người mà mình không rõ hoàn cảnh, nguyên tắc yêu thương phải đặt lên hàng đầu. Việc chọn nước ngọt, trà thay vì rượu bia là một hành động của tình yêu và sự khôn ngoan.

3. Đối Với Người Phục Vụ Chúa: Những người làm mục vụ, chăn bầy cần có tiêu chuẩn cao hơn. Họ phải là gương mẫu về sự tự chủ, tỉnh thức và tránh mọi sự dữ (1 Ti-mô-thê 3:2-3, Tít 1:7 yêu cầu người lãnh đạo phải “chừng mực” (nēphalios – nghĩa đen là tỉnh táo, không say) và “không mê rượu”).

4. Tập Trung Vào Điều Tích Cực: Thay vì chỉ tập trung vào "cấm đoán", hãy tích cực tìm kiếm sự "đầy dẫy Đức Thánh Linh" (Ê-phê-sô 5:18). Niềm vui, sự an ủi, sự thư giãn thật sự đến từ Chúa và mối thông công với Ngài, chứ không từ một chất kích thích bên ngoài.

Kết Luận: Sự Khôn Ngoan Đến Từ Sự Kính Sợ Chúa

Kinh Thánh không tuyên bố một cách đơn giản: "Uống rượu bia là tội". Nhưng Kinh Thánh lên án rõ ràng tội say sưa, sự thiếu tự chủ, và bất cứ điều gì chi phối, làm chủ chúng ta ngoài Đấng Christ (1 Cô-rinh-tô 6:12). Việc một Cơ Đốc nhân uống một ít rượu/bia có thể không phải là tội theo nghĩa tuyệt đối, nhưng nó phải được đặt dưới sự xét đoán của nhiều nguyên tắc lớn hơn: Tự chủ, Yêu thương, Làm sáng danh Chúa, và Gây dựng.

Cuối cùng, đây là vấn đề của sự khôn ngoan, lương tâm được Lời Chúa dạy dỗ, và sự nhạy cảm với Thánh Linh. Một số Cơ Đốc nhân, sau khi cân nhắc mọi nguyên tắc, có thể chọn kiêng cữ hoàn toàn như một sự dâng hiến đặc biệt cho Chúa và vì lợi ích của người khác. Đó là một lựa chọn đáng quý. Một số khác, trong những hoàn cảnh cụ thể và với sự kiểm soát nghiêm ngặt, có thể xem việc sử dụng chừng mực là chấp nhận được. Dù chọn lựa nào, hãy để mục đích tối thượng của chúng ta là “vì sự vinh hiển Đức Chúa Trời” và sự lớn lên của Vương Quốc Ngài. Hãy cầu xin sự khôn ngoan từ trên cao (Gia-cơ 1:5) để bước đi cách khéo léo trong một thế giới đầy cám dỗ, luôn hướng về Chúa Cứu Thế là nguồn vui mừng và tự do đích thực của chúng ta.

Quay Lại Bài Viết