Chúa Giê-su Là Ai? Tìm Hiểu Về Cuộc Đời và Di Sản của Ngài

03 December, 2025
14 phút đọc
2,733 từ
Chia sẻ:

Chúa Giê-su Là Ai? Tìm Hiểu Về Cuộc Đời và Di Sản của Ngài

Trong suốt dòng lịch sử, không có nhân vật nào được bàn luận, tôn thờ, tranh cãi và biến đổi nhiều cuộc đời như Chúa Giê-su Christ. Câu hỏi “Ngươi nói ta là ai?” (Ma-thi-ơ 16:15) mà Ngài đặt ra cho các môn đồ vẫn vang vọng đến hôm nay và là câu hỏi định mệnh cho mỗi linh hồn. Bài nghiên cứu chuyên sâu này sẽ khảo sát căn tính, cuộc đời, chức vụ và di sản đời đời của Chúa Giê-su dựa trên nền tảng Kinh Thánh, với sự tham chiếu đến ngôn ngữ gốc để làm sáng tỏ sự vinh hiển của Ngài.

I. Danh Tính Căn Bản: Con Đức Chúa Trời và Con Người

Kinh Thánh mặc khải về Chúa Giê-su với một nghịch lý thánh mà trí tuệ loài người không thể nào thấu suốt trọn vẹn: Ngài vừa là Đức Chúa Trời trọn vẹn, vừa là con người trọn vẹn.

1. Thần Tính Trọn Vẹn (Fully God):
Ngay trong câu mở đầu của Phúc Âm Giăng, chân lý này được công bố cách mạnh mẽ: “Ban đầu có Ngôi Lời, Ngôi Lời ở cùng Đức Chúa Trời, và Ngôi Lời Đức Chúa Trời... Ngôi Lời đã trở nên xác thịt, ở giữa chúng ta” (Giăng 1:1, 14). Từ “Ngôi Lời” trong nguyên ngữ Hy Lạp là Logos, không chỉ là “lời nói” thông thường, mà còn biểu thị Lý Trí Tối Cao, Sự Bày Tỏ Trọn Vẹn, và Nguyên Lí Sáng Tạo của Đức Chúa Trời. Khẳng định “Ngôi Lời Đức Chúa Trời” sử dụng cấu trúc ngữ pháp Hy Lạp theos ēn ho logos, xác định sự đồng nhất về bản thể. Sứ đồ Phao-lô cũng xác chứng: “Vì trong Ngài (Christ) muôn vật đã được dựng nên... muôn vật đều là bởi Ngài và vì Ngài mà được dựng nên” (Cô-lô-se 1:16). Chúa Giê-su tự nhận mình có quyền tha tội (Mác 2:5-7), xưng “Ta với Cha là một” (Giăng 10:30), và tuyên bố “Ta là An-pha và Ô-mê-ga, là thứ nhất và là sau chót, là đầu và là rốt” (Khải Huyền 22:13). Những lời tuyên bố này chỉ có thể xuất phát từ Đức Chúa Trời.

2. Nhân Tính Trọn Vẹn (Fully Man):
Ngôi Lời đã “trở nên xác thịt” (Giăng 1:14). Từ Hy Lạp sarx nhấn mạnh sự yếu đuối, giới hạn của thân thể con người. Ngài được sinh ra bởi một nữ đồng trinh (Ma-thi-ơ 1:23), lớn lên về khôn ngoan, thân hình và ân điển (Lu-ca 2:52). Ngài biết đói (Ma-thi-ơ 4:2), khát (Giăng 19:28), mệt mỏi (Giăng 4:6), và khóc (Giăng 11:35). Ngài bị cám dỗ đủ mọi phương diện như chúng ta, song không phạm tội (Hê-bơ-rơ 4:15). Sự nhập thể này không phải là ảo tưởng, mà là một thực tại lịch sử, để Ngài có thể trở nên “Thầy Tế Lễ Thượng Phẩm” đầy lòng thương xót, thông cảm với những yếu đuối của chúng ta (Hê-bơ-rơ 2:17).

II. Chức Vụ Cứu Chuộc: Đấng Mê-si, Chiên Con và Thầy Tế Lễ

Toàn bộ cuộc đời và công việc của Chúa Giê-su xoay quanh sứ mạng cứu chuộc mà Đức Chúa Trời Cha đã giao phó.

1. Đấng Mê-si (Christ/Mashiach):
“Christ” không phải là họ của Chúa Giê-su, mà là chức vụ, dịch từ tiếng Hy Lạp Christos, có nghĩa là “Đấng được xức dầu”. Tương đương với từ Hê-bơ-rơ Mashiach (Đấng Mê-si). Trong Cựu Ước, ba chức vụ quan trọng được xức dầu dầu thánh là: Tiên Tri, Thầy Tế Lễ và Vua. Chúa Giê-su đã làm trọn cả ba:
- Tiên Tri: Ngài rao giảng và bày tỏ ý chỉ của Đức Chúa Trời cách trọn vẹn (Phục Truyền 18:15; Giăng 6:14).
- Thầy Tế Lễ: Ngài dâng chính mình Ngài làm của lễ chuộc tội một lần đủ cả, và đang cầu thay cho chúng ta (Hê-bơ-rơ 4:14; 9:28).
- Vua: Ngài là Vua sự bình an, cai trị trên đời sống tín đồ và sẽ trở lại để lập vương quốc đời đời của Ngài (Giăng 18:36; Khải Huyền 19:16).

2. Chiên Con của Đức Chúa Trời:
Giăng Báp-tít đã giới thiệu Chúa Giê-su: “Kìa, Chiên con của Đức Chúa Trời, là Đấng cất tội của thế gian đi!” (Giăng 1:29). Hình ảnh này gợi nhớ đến chiên con lễ Vượt Qua trong Xuất Ê-díp-tô Ký chương 12, và lời tiên tri về “Người Đầy Tớ Chịu Khổ” trong Ê-sai 53:7: “Người bị hiếp đáp, nhưng cam chịu... như chiên con bị dắt đến hàng làm thịt, người chẳng hề mở miệng.” Chúa Giê-su là của lễ cuối cùng, hoàn hảo và đủ giá trị để chuộc tội cho toàn thể nhân loại. Trên thập tự giá, lời kêu lớn “Mọi sự đã được trọn” (Giăng 19:30) trong tiếng Hy Lạp là Tetelestai, một thuật ngữ thương mại có nghĩa “Đã thanh toán trọn vẹn”, ám chỉ món nợ tội lỗi đã được trả xong.

3. Đấng Trung Bảo Duy Nhất:
“Vì chỉ có một Đức Chúa Trời, và chỉ có một Đấng Trung bảo ở giữa Đức Chúa Trời và loài người, tức là Đức Chúa Jêsus Christ, là người” (1 Ti-mô-thê 2:5). Từ “Trung Bảo” (Hy Lạp: Mesitēs) mô tả một người đứng giữa để hòa giải hai bên thù nghịch. Tội lỗi đã tạo ra một vực thẳm ngăn cách giữa Thánh Đức Chúa Trời và loài người phản nghịch. Chỉ có một mình Chúa Giê-su, với tư cách vừa là Đức Chúa Trời vừa là con người không tội, mới có thể đặt tay lên cả đôi bên, chịu hình phạt thay và phục hồi mối quan hệ.

III. Sự Phục Sinh và Hiện Tại: Đấng Chiến Thắng Sự Chết và Đang Cầu Thay

Nếu sự chết của Chúa Giê-su là sự chuộc tội, thì sự sống lại của Ngài là ấn chứng của sự chiến thắng và lời hứa về sự sống lại của chúng ta. Sự kiện này không phải là huyền thoại, mà được chứng thực bởi nhiều nhân chứng (1 Cô-rinh-tô 15:3-8) và bởi chính sự biến đổi của các môn đồ từ sợ hãi sang dạn dĩ tử đạo. Sự phục sinh chứng minh Ngài thực là Con Đức Chúa Trời (Rô-ma 1:4) và quyền năng của Ngài trên sự chết.

Hiện nay, Chúa Giê-su không phải là một nhân vật trong sách sử. Ngài đang sống và đang hành động:
- Ngồi bên hữu Đức Chúa Trời: Đây là vị trí của quyền uy và thẩm quyền tối cao (Hê-bơ-rơ 1:3).
- Cầu thay cho các thánh đồ: Như Thầy Tế Lễ Thượng Phẩm, Ngài dùng huyết của chính mình để trình lên Đức Chúa Trời và luôn sống để cầu thay cho chúng ta (Hê-bơ-rơ 7:25; Rô-ma 8:34).
- Là Đầu của Hội Thánh: Ngài lãnh đạo, yêu thương, nuôi nấng và bảo vệ Hội Thánh là thân thể Ngài (Ê-phê-sô 5:23).

IV. Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân

Lẽ thật về Chúa Giê-su không chỉ để học biết, mà để tin cậy, yêu mến và bước theo.

1. Xây Dựng Mối Quan Hệ Cá Nhân:
Biết về Chúa Giê-su khác với biết Ngài. Sự cứu rỗi bắt đầu khi chúng ta tiếp nhận Ngài, tin danh Ngài (Giăng 1:12). Điều này đòi hỏi sự ăn năn tội lỗi và đặt trọn niềm tin vào sự chết và sống lại của Ngài. Mối quan hệ này được nuôi dưỡng qua sự cầu nguyện (nói chuyện với Ngài), học Kinh Thánh (nghe Ngài phán) và vâng theo điều răn Ngài.

2. Tìm Kiếm Sự Tha Thứ và An Nghỉ:
Gánh nặng tội lỗi và sự tự lên án có thể được cất khỏi khi chúng ta hiểu rằng Chúa Giê-su đã gánh thay. “Hỡi hết thảy những kẻ mệt mỏi và gánh nặng, hãy đến cùng ta, ta sẽ cho các ngươi được yên nghỉ” (Ma-thi-ơ 11:28). Sự yên nghỉ này là sự bình an với Đức Chúa Trời (Rô-ma 5:1).

3. Sống Dưới Sự Cai Trị của Đấng Christ:
Nhận biết Ngài là Vua, chúng ta mời Ngài cai trị mọi lĩnh vực đời sống: tài chính, công việc, gia đình, ước mơ. Điều này có nghĩa là từ bỏ quyền tự quyết và tìm kiếm ý muốn Ngài qua Lời Ngài.

4. Có Hy Vọng Vững Chắc Cho Tương Lai:
Di sản lớn nhất Chúa Giê-su để lại là lời hứa về sự sống đời đời và sự trở lại của Ngài. “Ta đi sắm sẵn cho các ngươi một chỗ... Ta sẽ trở lại đem các ngươi đi với Ta” (Giăng 14:2-3). Sự chết đối với tín đồ không phải là hết, mà chỉ là cánh cửa vào sự hiện diện đời đời với Chúa. Niềm hy vọng này biến đổi cách chúng ta đối diện với nghịch cảnh, mất mát và cả chính sự chết.

Kết Luận

Câu hỏi “Chúa Giê-su là ai?” không thể được trả lời cách hời hợt. Kinh Thánh mặc khải Ngài là Đấng Tạo Hóa nhập thể, Đấng Cứu Chuộc chịu chết, Đấng Phục Sinh đắc thắng, Đấng Cầu Thay yêu thương và Vua Vinh Hiển sẽ trở lại. Cuộc đời Ngài không chỉ là một mẫu mực đạo đức, mà là kế hoạch cứu rỗi duy nhất của Đức Chúa Trời dành cho nhân loại hư mất. Di sản của Ngài là Hội Thánh – những người được cứu chuộc bằng huyết Ngài – và Nước Trời đời đời.

Cuối cùng, như Sứ đồ Phao-lô tuyên bố: “Ấy vậy, tại Đức Chúa Jêsus, mọi gen trên trời, dưới đất, đều phải quì xuống, và mọi lưỡi đều xưng Jêsus Christ là Chúa, mà tôn vinh Đức Chúa Trời, là Đức Chúa Cha” (Phi-líp 2:10-11). Lựa chọn sáng suốt nhất của đời người là quì xuống và xưng nhận Ngài là Chúa ngay hôm nay, trong khi còn cơ hội.

Quay Lại Bài Viết