Tại sao chúng ta nên bày tỏ nhu cầu của mình với Đức Chúa Trời (Phi-líp 4:6)?

03 December, 2025
17 phút đọc
3,287 từ
Chia sẻ:

Tại Sao Chúng Ta Nên Bày Tỏ Nhu Cầu Của Mình Với Đức Chúa Trời (Phi-líp 4:6)

Trong hành trình đức tin, một trong những thách thức lớn nhất mà Cơ Đốc nhân thường đối mặt không phải là niềm tin vào sự hiện hữu của Đức Chúa Trời, mà là niềm tin vào sự quan tâm chủ động và sự chu cấp của Ngài trong những chi tiết nhỏ nhặt của đời sống. Chúng ta dễ dàng tin rằng Đức Chúa Trời điều khiển vũ trụ, nhưng lại ngần ngại tin rằng Ngài quan tâm đến những lo âu, nhu cầu tài chính, sức khỏe, hay các mối quan hệ rối ren của chúng ta. Sứ đồ Phao-lô, từ trong ngục tù, đã viết một trong những câu Kinh Thánh then chốt giải quyết chính xác sự căng thẳng tâm linh này:

"Chớ lo phiền chi hết, nhưng trong mọi sự hãy dùng lời cầu nguyện, nài xin, và sự tạ ơn mà trình các sự cầu xin của mình cho Đức Chúa Trời." (Phi-líp 4:6, Kinh Thánh Tin Lành Việt Ngữ 1925)

Câu Kinh Thánh này không đơn thuần là một lời khuyên nhủ tích cực; nó là một mệnh lệnh thần học dựa trên bản tính của Đức Chúa Trời và mối quan hệ giao ước mà chúng ta có trong Đấng Christ. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu khai phá lý do căn bản, nền tảng Kinh Thánh, và sự khôn ngoan thần học đằng sau mệnh lệnh "trình các sự cầu xin" của chúng ta lên cho Cha Thiên Thượng.

I. Phân Tích Ngữ Nghĩa & Bối Cảnh Của Phi-líp 4:6

Để hiểu trọn vẹn mệnh lệnh này, chúng ta phải xem xét ngôn ngữ gốc và bối cảnh văn bản.

1. Từ Ngữ Hy Lạp Trọng Yếu: - "Chớ lo phiền" (Merimnate): Động từ "μεριμνάω" (merimnaō) mang nghĩa "bị chia trí, phân tâm bởi sự lo lắng", "bồn chồn", "gánh lấy gánh nặng lo âu". Nó gợi ý một trạng thái tâm trí bị xé lẻ, không an nghỉ. Đây là một mệnh lệnh phủ định ở thì hiện tại, ám chỉ một hành động liên tục: "Hãy ngừng ngay và đừng tiếp tục sống trong trạng thái lo phiền." - "Trình" (Gnōrizesthō): Động từ "γνωρίζεσθω" (gnōrizesthō) nghĩa là "làm cho biết", "tỏ ra", "trình bày", "công bố". Trong bối cảnh này, nó có sắc thái của việc trình diện một cách rõ ràng, cởi mở, không giấu giếm. Nó không phải là sự thông báo cho một vị thần xa cách, mà là sự bày tỏ với một Đấng đáng tin cậy và quan tâm. - "Lời cầu nguyện, nài xin" (Proseuchē, Deēsis): "Προσευχή" (proseuchē) là từ chung cho sự cầu nguyện, sự giao tiếp với Đức Chúa Trời. "Δέησις" (deēsis) nhấn mạnh hơn đến sự khẩn nài, cầu xin cụ thể cho một nhu cầu cá nhân. Sự kết hợp này cho thấy lời cầu nguyện của chúng ta phải bao gồm cả sự thờ phượng chung và sự trình bày cụ thể những nhu cầu riêng tư. - "Sự tạ ơn" (Eucharistias): "Εὐχαριστίας" (eucharistias) là hành động bày tỏ lòng biết ơn. Điều đáng chú ý là sự tạ ơn được đặt ngang hàng với lời cầu nguyện và nài xin, như một phần không thể thiếu của tiến trình "trình bày".

2. Bối Cảnh Cá Nhân và Hội Thánh: Thư Phi-líp được viết khi Phao-lô đang bị giam cầm (có thể tại Rô-ma), không chắc chắn về tương lai và đối mặt với sự chống đối (Phi-líp 1:12-14). Chính trong hoàn cảnh bấp bênh đó, ông khuyên các tín hữu đừng lo phiền. Điều này cho thấy lời khuyên không xuất phát từ một cuộc sống dễ dàng, mà từ một đức tin đã được tinh luyện qua thử thách. Hơn nữa, ông viết cho một Hội Thánh có dấu hiệu của sự bất hòa (Phi-líp 4:2-3), và việc giải quyết sự lo âu cá nhân là tiền đề cho sự hiệp một trong Hội Thánh.

II. Những Lý Do Thần Học Căn Bản: Tại Sao Phải "Trình Bày"?

Mệnh lệnh của Phao-lô dựa trên nhiều chân lý thần học vững chắc về Đức Chúa Trời và về con người.

1. Bày Tỏ Nhu Cầu Là Hành Động Của Đức Tin và Sự Phụ Thuộc: Khi chúng ta trình bày nhu cầu lên Đức Chúa Trời, chúng ta đang thực tế thừa nhận rằng: (a) Chúng ta có giới hạn và không tự đủ. (b) Đức Chúa Trời là Đấng Toàn Năng, Toàn Tri, và đầy lòng thương xót, có khả năng và sẵn lòng đáp ứng. Điều này chống lại khuynh hướng tự lực cánh sinh của bản ngã. Chúa Giê-xu dạy rõ: "Ngoài ta, các ngươi chẳng làm chi được" (Giăng 15:5). Trình bày nhu cầu là sống trong thực tế thuộc linh đó.

2. Đức Chúa Trời Là Cha Nhân Từ Muốn Ban Cho Con Cái Ngài: Động cơ của chúng ta không phải là thuyết phục một vị thần hà khắc, nhưng là đến với một Người Cha yêu thương. Chúa Giê-xu dạy: "Vậy nếu các ngươi là người xấu, còn biết cho con cái mình vật tốt thay, huống chi Cha các ngươi ở trên trời lại chẳng ban các vật tốt cho những người xin Ngài sao?" (Ma-thi-ơ 7:11). Trong tiếng Hy Lạp, từ "vật tốt" (agatha) bao hàm mọi điều thực sự có lợi cho chúng ta. Bày tỏ nhu cầu là bước vào mối quan hệ Cha-con mà Chúa Giê-xu đã mua lại bằng huyết Ngài.

3. Lo Âu Là Một Hình Thức Của Sự Vô Tín và Chống Nghịch Thuộc Linh: Lo lắng thầm kín nói rằng: "Hoàn cảnh này quá lớn đối với Đức Chúa Trời," hoặc "Ngài không quan tâm đến chi tiết này." Đó là một sự nghi ngờ về quyền năng và tình yêu của Ngài. Khi Phao-lô ra lệnh "đừng lo phiền" và thay vào đó là cầu nguyện, ông đang vạch trần bản chất thực sự của sự lo âu: đó là sự thờ phượng sai lầm – chúng ta thờ phượng vấn đề và hậu quả có thể xảy ra thay vì thờ phượng Đấng Christ. Bày tỏ nhu cầu với sự tạ ơn là hành động thờ phượng đúng đắn.

4. Tiến Trình "Trình Bày" Biến Đổi Tâm Trí Chúng Ta: Khi chúng ta trình bày nhu cầu với Chúa, một sự biến đổi diễn ra trong chính chúng ta. Chúng ta phải: - Nhận diện và gọi tên nhu cầu/lo âu: Việc này đưa sự mơ hồ ra ánh sáng. - Đặt nó trong viễn cảnh của Đức Chúa Trời: Chúng ta bắt đầu thấy vấn đề dưới ánh sáng của chủ quyền và sự nhân từ Ngài. - Lựa chọn tạ ơn: Việc cảm tạ trước khi nhận lời đáp (như trong câu chuyện Chúa Giê-xu cảm tạ trước khi gọi La-xa-ru sống lại – Giăng 11:41) là cao điểm của đức tin. Nó khẳng định rằng Đức Chúa Trời là tốt lành và trung tín, bất kể kết quả trước mắt ra sao.

III. Kết Quả Hứa Hẹn: Sự Bình An Siêu Nhiên (Phi-líp 4:7)

Mệnh lệnh trong câu 6 không đứng một mình; nó được liên kết chặt chẽ với lời hứa trong câu 7:

"Và sự bình an của Đức Chúa Trời, vượt quá mọi sự hiểu biết, sẽ giữ gìn lòng và ý tưởng anh em trong Đức Chúa Jêsus Christ." (Phi-líp 4:7)

Đây không phải là sự bình an do hoàn cảnh thuận lợi, mà là "sự bình an của Đức Chúa Trời". Trong tiếng Hy Lạp, từ "giữ gìn" (phrourese) là một thuật ngữ quân sự, có nghĩa "canh giữ như trong một đồn lính". Lời hứa là: khi chúng ta trung tín trong việc trình bày nhu cầu với tấm lòng tạ ơn, thì chính sự hiện diện và bình an của Đức Chúa Trời sẽ đứng gác, bảo vệ tâm trí (kardia - trung tâm của cảm xúc, ý chí) và suy nghĩ (noemata - những ý tưởng, lập luận) của chúng ta khỏi sự tấn công của sự lo âu và sợ hãi. Sự bình an này là hành động bảo vệ chủ động của Đức Chúa Trời, là kết quả tất yếu của một đời sống cầu nguyện đúng đắn.

IV. Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân Hằng Ngày

Làm thế nào để chúng ta sống thực tế theo nguyên tắc này?

1. Thiết Lập Thói Quen "Trình Bày" Ngay Tức Khắc: Đừng chờ đợi cho đến khi lo âu trở nên quá tải. Khi một mối lo, một nhu cầu nảy sinh trong tâm trí, hãy lập tức biến nó thành lời cầu nguyện ngắn. "Lạy Chúa, con đang lo về cuộc họp chiều nay. Con trình nó cho Ngài và tin cậy sự khôn ngoan của Ngài."

2. Sử Dụng Nhật Ký Cầu Nguyện với Hai Cột: "Nhu Cầu" và "Lời Tạ Ơn": Viết ra những điều bạn trình bày với Chúa. Ở cột bên cạnh, ghi chép lại những cách Ngài đáp lời (có thể không giống như bạn mong đợi) và những lý do để tạ ơn ngay trong lúc chờ đợi. Điều này xây dựng ký ức về sự thành tín của Đức Chúa Trời.

3. Cầu Nguyện với "Sự Tạ Ơn" Như Một Kỷ Luật: Trước khi trình bày danh sách nhu cầu, hãy bắt đầu bằng việc tạ ơn Chúa về chính Ngài – các thuộc tính của Ngài (thành tín, yêu thương, chủ quyền). Sau đó tạ ơn Ngài về những phước hạnh đã nhận. Thái độ này thay đổi hoàn toàn viễn cảnh của chúng ta.

4. Trình Bày Cụ Thể, Không Chung Chung: Đức Chúa Trời quan tâm đến chi tiết. Thay vì cầu nguyện "Xin Chúa giúp con trong công việc", hãy trình bày: "Lạy Chúa, con đang gặp khó khăn với dự án X và đồng nghiệp Y. Con cần sự khôn ngoan để giải quyết A và sự kiên nhẫn để đối diện với B."

5. Nhóm Lại và "Trình Bày" Chung với Nhau: Gánh nặng được chia sẻ sẽ vơi đi (Ga-la-ti 6:2). Hãy thành thật chia sẻ nhu cầu với những tín hữu trưởng thành và cùng nhau trình dâng chúng lên Chúa. Điều này cũng kiến tạo sự hiệp một trong Hội Thánh.

V. Kết Luận: Từ Chỗ Lo Âu Đến Chỗ Tín Thác

Mệnh lệnh trong Phi-líp 4:6 là một lời mời gọi sống trong tự do. Nó giải phóng chúng ta khỏi gánh nặng phải tự mình giải quyết mọi sự, và mời gọi chúng ta bước vào mối tương giao sống động với Đức Chúa Trời Toàn Năng, Đấng lại muốn làm Cha chúng ta. Bày tỏ nhu cầu không phải là dấu hiệu của đức tin yếu kém, mà là bằng chứng của đức tin chân thật – một đức tin nhận biết giới hạn của bản thân và vô hạn của Đấng mà chúng ta tin cậy.

Hành động "trình bày" là con đường Chúa định sẵn để biến đổi sự lo âu của con người thành sự bình an siêu nhiên của Đức Chúa Trời. Nó chuyển hướng sự chú ý của chúng ta từ vấn đề sang Đấng Problem-Solver (Đấng Giải Quyết Vấn Đề), từ sự thiếu thốn sang Đấng Chu Cấp, từ sự bất an sang Nền Tảng Vững Chắc của chúng ta. Khi chúng ta học tập kỷ luật thuộc linh này, chúng ta khám phá ra chân lý sâu sắc rằng: sự bình an không đến từ việc thiếu vắng những cơn bão, mà đến từ sự hiện diện của Đấng Christ ngay chính giữa cơn bão. Ước mong mỗi chúng ta ngày càng trở nên những con người mau mắn trình dâng mọi nhu cầu, với lòng tạ ơn, cho Đấng đang chờ đợi để ban cho chúng ta chính Ngài.

Quay Lại Bài Viết