“Phước thay Đức Chúa Trời là Cha Đức Chúa Jêsus Christ chúng ta” trong Ê-phê-sô 1:3 có ý nghĩa gì?

03 December, 2025
15 phút đọc
2,956 từ
Chia sẻ:

“Phước thay Đức Chúa Trời là Cha Đức Chúa Jêsus Christ chúng ta” trong Ê-phê-sô 1:3

Trong hành trình đức tin, có những câu Kinh Thánh như những viên ngọc quý, tỏa sáng và trở thành nền tảng cho cả một hệ thống chân lý. Ê-phê-sô 1:3 là một câu như thế: “Phước thay Đức Chúa Trời là Cha Đức Chúa Jêsus Christ chúng ta, Ngài đã xuống phước cho chúng ta trong Đấng Christ đủ mọi thứ phước thiêng liêng ở các nơi trên trời!” (Ê-phê-sô 1:3). Câu Kinh Thánh này không chỉ là một lời tôn vinh, mà còn là cánh cửa mở ra một kho tàng thần học sâu sắc về ân điển, sự chúc phước và căn tính của chúng ta trong Đấng Christ. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu khám phá ý nghĩa trọn vẹn của lời tuyên bố đầy quyền năng này.

I. Bối Cảnh Thư Tín Ê-phê-sô và Cấu Trúc Bài Ca Chúc Tụng

Thư Ê-phê-sô, do Sứ đồ Phao-lô viết trong khi bị giam tại Rô-ma, thường được mệnh danh là “Hoàng cung của Tân Ước” bởi sự cao trọng và chiều sâu thần học của nó. Chương 1 từ câu 3 đến câu 14 thực chất là một bài ca chúc tụng liên tục (một câu dài trong nguyên bản tiếng Hy Lạp), ca ngợi kế hoạch cứu chuộc vĩnh cửu của Đức Chúa Trời Ba Ngôi. Câu 3 đóng vai trò là chủ đề chính (thesis statement) cho toàn bộ bài ca, và là chìa khóa để hiểu các câu tiếp theo.

Trong bối cảnh này, Phao-lô không bắt đầu bằng những lời quở trách hay dạy dỗ đạo đức, mà bằng một sự bùng nổ của lòng tôn kính và biết ơn. Cụm từ mở đầu “Phước thay” (tiếng Hy Lạp: Εὐλογητὸς - Eulogētos) là một thuật ngữ trang trọng, thường dùng để chúc tụng Đức Chúa Trời trong các văn bản Do Thái (xem Thi thiên 41:13; 72:18). Nó không chỉ đơn thuần là “được chúc phước” theo nghĩa thụ động, mà mang nghĩa “đáng được ca ngợi, được tôn vinh” vì bản chất và hành động của Ngài. Khi Phao-lô tuyên bố “Phước thay Đức Chúa Trời”, ông đang đặt độc giả vào ngay lập tức trong bầu không khí của sự thờ phượng.

II. Giải Nghĩa “Đức Chúa Trời là Cha Đức Chúa Jêsus Christ chúng ta”

Danh xưng “Đức Chúa Trời là Cha Đức Chúa Jêsus Christ chúng ta” là một mặc khải quan trọng về mối quan hệ trong chính Ba Ngôi Đức Chúa Trời và mối quan hệ của Ngài với chúng ta.

1. Mối Quan Hệ Độc Nhất Trong Ba Ngôi: Cụm từ này xác nhận một cách rõ ràng thần tính của Chúa Giê-xu Christ. Ngài không phải là một tạo vật hay một tiên tri thông thường, mà là Con Độc Sanh của Đức Chúa Trời (Giăng 3:16). Đức Chúa Trời là Cha của Ngài theo một nghĩa độc nhất vô nhị, thuộc về bản thể (ontological). Đây là mối quan hệ Cha-Con vĩnh cửu, trước khi có thời gian, trong sự hiệp một trọn vẹn của Ba Ngôi (xem Giăng 1:1-2, 14). Sự xưng nhận này là nền tảng cho thần học Tin Lành, phản bác mọi học thuyết phủ nhận thần tính trọn vẹn của Đấng Christ.

2. “Cha… chúng ta” - Sự Nhận Làm Con Nuôi (Adoption): Điều kỳ diệu nằm ở hai chữ “chúng ta”. Đức Chúa Trời không chỉ là Cha của Chúa Giê-xu theo nghĩa đặc biệt, mà qua Chúa Giê-xu, Ngài cũng trở thành Cha của chúng ta. Đây là trung tâm của Phúc Âm. Chúng ta, vốn là con cái của sự thạnh nộ (Ê-phê-sô 2:3), đã được Đức Chúa Trời nhận làm con nuôi (Greek: υἱοθεσία - huiothesia) qua sự chết và sự sống lại của Chúa Giê-xu (Ga-la-ti 4:4-5; Rô-ma 8:15). Mối liên kết giữa “Cha của Đức Chúa Jêsus Christ” và “Cha… chúng ta” là chính Đức Chúa Jêsus Christ. Chúng ta chỉ có thể gọi Đức Chúa Trời là “Cha” khi chúng ta ở trong Đấng Christ. Như Chúa Giê-xu phán: “Ta là đường đi, lẽ thật, và sự sống; chẳng bởi ta thì không ai được đến cùng Cha” (Giăng 14:6).

III. Nguồn và Bản Chất của Mọi Phước Lành: “Xuống phước… trong Đấng Christ”

Câu Kinh Thánh không dừng lại ở việc xác định căn tính, mà còn công bố hành động: “Ngài đã xuống phước cho chúng ta”. Động từ “xuống phước” (tiếng Hy Lạp: εὐλογέω - eulogeō) có cùng gốc với “Phước thay” (Eulogētos), cho thấy Đấng đáng được ca ngợi chính là Đấng ban phát mọi phước lành. Đặc biệt, động từ này ở thì aorist trong tiếng Hy Lạp, chỉ một hành động đã hoàn tất trong quá khứ. Sự chúc phước này không phải là một tiến trình đang diễn ra hay một lời hứa cho tương lai, mà là một thực tại đã được hoàn thành.

Và đây là điểm mấu chốt: “trong Đấng Christ”. Mọi phước lành thiêng liêng đều được chứa đựng và ban cho chúng ta trong con người và công trình của Chúa Giê-xu Christ. Cụm từ “trong Đấng Christ” (ἐν Χριστῷ - en Christō) là chìa khóa của toàn bộ thư Ê-phê-sô, xuất hiện hơn 30 lần. Chúng ta được chọn trong Ngài (c.4), được nhận làm con nuôi bởi Ngài (c.5), được chuộc tội trong Ngài (c.7), được thừa kế trong Ngài (c.11). Đấng Christ không chỉ là phương tiện chuyển phước, mà chính Ngài là phước lành tối thượng. Khi chúng ta có Đấng Christ, chúng ta có mọi sự (1 Cô-rinh-tô 3:21-23).

IV. Phạm Vi và Chất Lượng của Phước Lành: “Đủ mọi thứ phước thiêng liêng ở các nơi trên trời”

Phao-lô dùng ngôn từ mạnh mẽ để mô tả sự trọn vẹn của phước lành:

  • “Đủ mọi thứ” (πάση - pasē): Không thiếu một phước lành thiêng liêng nào cần thiết cho đời sống và sự nên thánh của chúng ta.
  • “Phước thiêng liêng” (εὐλογία πνευματική - eulogia pneumatikē): Đây không phải là những phước lành vật chất, sức khỏe hay thịnh vượng thế tục (dù Đức Chúa Trời có thể ban những điều ấy). Đây là những phước lành thuộc về linh hồn, đời đời, liên quan đến sự cứu rỗi và mối tương giao với Đức Chúa Trời. Nó bao gồm sự tha tội, sự xưng công bình, Thánh Linh ngự trị, quyền năng chiến thắng tội lỗi, lời hứa về sự sống lại, và cơ nghiệp đời đời.
  • “Ở các nơi trên trời” (ἐν τοῖς ἐπουρανίοις - en tois epouraniois): Nguồn gốc và kho tàng của những phước lành này là ở thiên đàng, nơi ngai vàng Đức Chúa Trời. Chúng thuộc về thế giới thực tại thuộc linh vĩnh cửu, không bị giới hạn bởi không gian và thời gian thế tục. Điều này cũng nhấn mạnh rằng đời sống và hy vọng của Cơ Đốc nhân được neo chắc ở thiên đàng (Cô-lô-se 3:1-2).

Những “phước thiêng liêng” cụ thể này được liệt kê chi tiết trong các câu tiếp theo (Ê-phê-sô 1:4-14): sự lựa chọn từ trước, sự nên thánh, sự nhận làm con nuôi, ơn cứu chuộc qua huyết Ngài, sự tha tội, sự ban Thánh Linh làm ấn chứng, và cơ nghiệp đời đời.

V. Ứng Dụng Thực Tế Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân

Lẽ thật vĩ đại này không chỉ dành cho học giả, mà phải biến đổi đời sống hằng ngày của chúng ta.

1. Nền Tảng cho Sự Thờ Phượng và Cảm Tạ: Hiểu rằng mọi phước lành đến từ Cha, qua Con, sẽ biến sự cầu nguyện và thờ phượng của chúng ta thành một sự tôn cao Đấng Christ và cảm tạ Cha. Mỗi lời cầu nguyện nên bắt đầu với sự nhận biết “Phước thay Đức Chúa Trời là Cha Đức Chúa Jêsus Christ chúng ta”.

2. Sự An Toàn và Bảo Đảm Tuyệt Đối: Vì phước lành dựa trên công trình đã hoàn tất của Đấng Christ và sự lựa chọn đã có từ trước của Đức Chúa Trời, sự cứu rỗi của chúng ta được bảo đảm. Nó không phụ thuộc vào cảm xúc hay thành tích của chúng ta, mà vào ân điển vững chắc của Đức Chúa Trời. Điều này mang lại sự bình an sâu xa giữa những bão tố cuộc đời.

3. Sống với Tâm Thế “Đã Được Ban Cho” (Giàu Có), Thay Vì “Cố Gắng Để Được”: Nhiều Cơ Đốc nhân sống trong sự thiếu thốn thuộc linh vì cố gắng “kiếm tìm” phước lành. Lẽ thật ở Ê-phê-sô 1:3 mời gọi chúng ta sống từ sự đầy trọn mà chúng ta đã có trong Đấng Christ. Chúng ta cầu xin dựa trên những gì đã được ban, khám phá và áp dụng sự giàu có thuộc linh đã được đặt để trong chúng ta.

4. Sự Hiệp Một trong Hội Thánh: Tất cả chúng ta – bất kể chủng tộc, địa vị, quá khứ – đều tiếp nhận cùng một phước lành từ cùng một Cha, qua cùng một Đấng Christ. Điều này phá đổ mọi bức tường ngăn cách và kêu gọi chúng ta sống trong sự hiệp một và yêu thương (Ê-phê-sô 2:14-18).

5. Động Lực cho Đời Sống Thánh Khiết: Khi nhận biết mình đã được chúc phước dư dật với tư cách là con cái yêu dấu của Đức Chúa Trời, chúng ta được thúc đẩy để sống xứng đáng với ơn gọi ấy (Ê-phê-sô 4:1). Lòng biết ơn, chứ không phải sự sợ hãi, trở thành động lực mạnh mẽ nhất để vâng lời và nên thánh.

Kết Luận

Câu “Phước thay Đức Chúa Trời là Cha Đức Chúa Jêsus Christ chúng ta” là một tuyên ngôn vĩ đại tóm tắt toàn bộ Phúc Âm. Nó mặc khải Đức Chúa Trời là Cha đáng được tôn vinh, là nguồn của mọi phước lành. Nó chỉ ra Chúa Giê-xu Christ là Con Độc Sanh, là Đấng Trung Gian duy nhất đem chúng ta đến với Cha và qua đó ban mọi phước lành. Và nó xác quyết vị thế đáng kinh ngạc của chúng ta: những tội nhân được nhận làm con cái, được ban cho mọi sự giàu có thiêng liêng của thiên đàng, trong Đấng Christ.

Lẽ thật này không phải để chúng ta chỉ tích trữ kiến thức, mà để cuộc đời chúng ta trở thành một bài ca chúc tụng liên tục dâng lên Đức Chúa Trời. Ước mong mỗi chúng ta, mỗi ngày, đều có thể sống và thốt lên từ tấm lòng: “Phước thay Đức Chúa Trời, là Cha Đức Chúa Jêsus Christ chúng ta!” Amen.


“Ấy cũng trong Ngài mà anh em đã nghe đạo chân thật, là đạo Tin Lành về sự cứu rỗi anh em, ấy cũng trong Ngài mà anh em sau khi đã tin, được đóng ấn bằng Đức Thánh Linh là Đấng Chúa đã hứa.” (Ê-phê-sô 1:13)
Quay Lại Bài Viết