Ý nghĩa của việc Chúa Giê-xu đặt tên cho các môn đồ
Trong chức vụ trần thế của Chúa Giê-xu, Ngài đã chọn mười hai môn đồ để ở cùng Ngài và tiếp tục công việc rao giảng Tin Lành. Một chi tiết đặc biệt được Kinh Thánh ghi lại là việc Chúa đặt tên cho một số môn đồ của mình. Điều này không phải là ngẫu nhiên, nhưng mang ý nghĩa thuộc linh sâu sắc, phản ánh quyền năng, sự hiểu biết trọn vẹn và mục đích của Chúa dành cho từng cá nhân. Bài nghiên cứu này sẽ khám phá bối cảnh, phân tích các trường hợp cụ thể, và rút ra những áp dụng thiết thực cho Cơ Đốc nhân ngày nay.
Trong Kinh Thánh, tên không đơn thuần là một nhãn hiệu để phân biệt người này với người khác; tên thường phản ánh bản chất, tính cách, sứ mệnh hoặc một lời tiên tri về người mang tên đó. Từ Cựu Ước, chúng ta thấy Đức Chúa Trời đã đổi tên Áp-ram thành Áp-ra-ham (Sáng thế 17:5), Sa-rai thành Sa-ra (Sáng thế 17:15), và Gia-cốp thành Y-sơ-ra-ên (Sáng thế 32:28). Những sự thay đổi này đánh dấu một khúc quanh trong mối quan hệ giao ước và bày tỏ mục đích của Đức Chúa Trời dành cho họ. Trong Tân Ước, Chúa Giê-xu tiếp nối chủ đề đó. Ngài không chỉ kêu gọi các môn đồ mà còn đặt tên mới cho họ, qua đó bày tỏ thẩm quyền của Ngài và sự hiểu biết thấu suốt về tương lai của họ.
a. Si-môn Trở Thành Phi-e-rơ (Cê-pha)
Giăng 1:42 chép: "Đức Chúa Jêsus nhìn Si-môn mà phán rằng: Ngươi là Si-môn, con của Giô-na; ngươi sẽ được gọi là Sê-pha (nghĩa là Phi-e-rơ)." Trong tiếng A-ram, "Cê-pha" (Κηφᾶς) có nghĩa là "đá". Tiếng Hy Lạp dịch là "Petros" (Πέτρος), cũng có nghĩa là "đá" hay "hòn đá". Việc Chúa đổi tên Si-môn không chỉ là một biệt danh thân mật, nhưng là một lời tiên tri về vai trò của ông trong Hội thánh. Ma-thi-ơ 16:18 ghi lại lời Chúa phán: "Còn ta, ta bảo ngươi rằng: Ngươi là Phi-e-rơ, ta sẽ lập Hội thánh ta trên đá nầy, các cửa âm phủ chẳng thắng được hội đó." Điều thú vị là dù Si-môn lúc đó còn nhiều khiếm khuyết (chối Chúa ba lần, hành động bốc đồng), Chúa vẫn nhìn thấy tiềm năng của ông và đặt tên mới cho ông, báo trước sự biến đổi sẽ đến.
b. Gia-cơ và Giăng – Bô-a-nẹ-rê (Con Trai Của Sấm Sét)
Mác 3:17 ghi: "Ngài đặt tên cho Si-môn là Phi-e-rơ; đặt tên cho Gia-cơ con của Xê-bê-đê và Giăng em Gia-cơ, là Bô-a-nẹ-rê, nghĩa là con trai của sấm sét." Từ "Bô-a-nẹ-rê" (Βοανηργές) bắt nguồn từ tiếng A-ram "Bene Regesh" (con của sấm sét). Tính khí nóng nảy của hai anh em được bộc lộ trong Lu-ca 9:54 khi họ thấy một làng người Sa-ma-ri không tiếp đón Chúa, bèn nói: "Lạy Chúa, Chúa có muốn chúng tôi khiến lửa từ trời xuống thiêu hủy họ chăng?" Chúa Giê-xu không lên án họ, nhưng sửa dạy họ (Lu-ca 9:55-56). Tên "con trai của sấm sét" có thể ám chỉ sự nhiệt thành mãnh liệt nhưng đôi khi thiếu kiềm chế. Chúa đặt tên này không nhằm chế giễu, nhưng để họ ý thức về bản tính của mình và để Ngài uốn nắn, hướng sự nhiệt thành ấy vào công việc của vương quốc Đức Chúa Trời.
c. Các Môn Đồ Khác
Kinh Thánh không ghi rõ việc Chúa đổi tên cho tất cả mười hai sứ đồ. Tuy nhiên, điều này không có nghĩa là Ngài không biết rõ từng người. Chúa Giê-xu từng phán: "Ta là người chăn hiền lành, ta quen chiên ta, và chiên ta quen ta" (Giăng 10:14). Ngài gọi Ma-thi-ơ, người thu thuế, ra khỏi sòng thuế (Ma-thi-ơ 9:9). Ngài biết Na-tha-na-ên trước khi gặp (Giăng 1:47-48). Vì vậy, dù không đổi tên cho tất cả, Chúa vẫn có mối quan hệ cá nhân với từng môn đồ và hiểu rõ sứ mệnh của họ.
a. Quyền Năng và Thẩm Quyền Của Chúa Giê-xu
Trong văn hóa Do Thái, chỉ có Đức Chúa Trời hoặc những người có thẩm quyền đặc biệt mới có thể thay đổi tên một người. Bằng việc đổi tên Si-môn và đặt tên cho Gia-cơ, Giăng, Chúa Giê-xu đang tuyên bố thẩm quyền thần thượng của Ngài. Điều này tương ứng với lời tuyên bố của Ngài: "Ta và Cha là một" (Giăng 10:30). Việc đặt tên cho các môn đồ cũng cho thấy Chúa nắm giữ tương lai; Ngài biết trước họ sẽ trở thành ai và sẽ làm gì.
b. Sự Biến Đổi Nhân Cách
Khi Chúa đặt một tên mới, đó là dấu hiệu của sự biến đổi Ngài sẽ thực hiện trong đời sống người đó. Si-môn, con người bốc đồng, sau này trở thành Phi-e-rơ vững vàng, người đứng ra giảng đạo vào ngày Lễ Ngũ Tuần và trở thành trụ cột của Hội thánh đầu tiên (Ga-la-ti 2:9). Gia-cơ và Giăng, từ những "con trai của sấm sét" nóng nảy, đã được Chúa rèn luyện thành những sứ đồ yêu thương. Gia-cơ trở thành vị sứ đồ đầu tiên tử đạo vì đức tin (Công vụ 12:2); Giăng trở thành "sứ đồ của tình yêu", tác giả sách Phúc Âm Giăng, ba thư tín và sách Khải Huyền, trong đó nhấn mạnh tình yêu thương (Giăng 13:34-35; 1 Giăng 4:7-8). Tên mới báo trước sự biến đổi mà ân điển Chúa sẽ hoàn tất.
c. Đặc Điểm và Sứ Mệnh Cá Nhân
Mỗi tên mới mà Chúa đặt đều tiết lộ một khía cạnh về sứ mệnh của người đó. "Phi-e-rơ" (đá) gợi nhớ đến nền tảng của Hội thánh (dù chính Chúa là đá góc nhà – Ê-phê-sô 2:20). "Bô-a-nẹ-rê" nói đến sức mạnh và nhiệt huyết mà Gia-cơ và Giăng sẽ dùng để phục vụ Chúa, dù lúc đầu chưa đúng hướng. Những tên này giống như một lời hứa về chức vụ tương lai.
d. Mối Quan Hệ Cá Nhân Thân Thiết
Chúa Giê-xu không gọi các môn đồ bằng một cách chung chung, nhưng Ngài gọi họ bằng tên, thậm chí đặt biệt danh riêng. Điều này thể hiện tình cảm và sự quan tâm cá nhân. Giăng 10:3 nói: "Người canh cửa mở cho, chiên nghe tiếng người chăn; người chăn kêu tên từng con chiên mình rồi dẫn nó ra." Chúa Giê-xu, Người Chăn Hiền Lành, biết rõ từng môn đồ và gọi tên họ. Điều này cũng áp dụng cho mọi tín hữu ngày nay.
a. Chúa Biết Chúng Ta Cách Trọn Vẹn
Chúng ta có thể an tâm vì Chúa biết rõ từng người: tên, hoàn cảnh, điểm yếu và tiềm năng. Ngài không gọi chúng ta một cách mơ hồ, nhưng kêu gọi cá nhân. Dù chúng ta cảm thấy mình tầm thường, Chúa thấy được giá trị và mục đích lớn lao.
b. Nhận Lấy Danh Tính Mới Trong Đấng Christ
2 Cô-rinh-tô 5:17 tuyên bố: "Nếu ai ở trong Đấng Christ, thì nấy là người dựng nên mới; những sự cũ đã qua đi, nầy mọi sự đều trở nên mới." Khi tin nhận Chúa Giê-xu, chúng ta được ban cho một danh tính mới: con cái Đức Chúa Trời (Giăng 1:12), thánh đồ, dân được chọn, người thuộc về Chúa. Chúng ta không còn bị định nghĩa bởi quá khứ tội lỗi, nhưng bởi ân điển Ngài.
c. Sống Theo Ơn Gọi Và Mục Đích Của Chúa
Ê-phê-sô 2:10 nhắc nhở: "Vì chúng ta là việc Ngài làm ra, đã được dựng nên trong Đức Chúa Jêsus Christ để làm việc lành mà Đức Chúa Trời đã sắm sẵn trước cho chúng ta làm theo." Chúa có một kế hoạch đặc biệt cho mỗi tín hữu. Giống như Ngài đã ban cho Phi-e-rơ, Gia-cơ, Giăng những tên gọi gắn liền với sứ mệnh, Ngài cũng trang bị và kêu gọi chúng ta để thực hiện những công việc lành trong thân thể Đấng Christ.
d. Để Chúa Biến Đổi Chúng Ta
Chúa không chỉ đặt tên rồi bỏ mặc; Ngài sẽ hoàn thành công việc biến đổi đời sống chúng ta. Phi-líp 1:6 khẳng định: "Tôi tin chắc rằng Đấng đã khởi làm việc lành trong anh em, sẽ làm trọn hết cho đến ngày của Đức Chúa Jêsus Christ." Dù hiện tại chúng ta còn nhiều thiếu sót, Chúa sẽ tiếp tục tôi luyện để chúng ta trở nên giống hình ảnh Con Ngài.
e. Sống Xứng Đáng Với Danh Hiệu Cơ Đốc
Danh hiệu "Cơ Đốc nhân" (người theo Đấng Christ) đặt trên chúng ta trách nhiệm phải sống thánh khiết, yêu thương và rao truyền Tin Lành. Cô-lô-se 3:17 dạy: "Mặc dầu anh em nói hay làm, cũng phải nhân danh Đức Chúa Jêsus mà làm mọi điều, nhờ Ngài mà tạ ơn Đức Chúa Trời, là Đức Chúa Cha." Khi chúng ta ý thức về danh tính mới, chúng ta sẽ cẩn trọng trong lời nói, hành động để làm vinh hiển Danh Chúa.
Việc Chúa Giê-xu đặt tên cho các môn đồ không chỉ là một chi tiết lịch sử, nhưng chứa đựng những bài học thuộc linh quý giá. Qua đó, chúng ta thấy được thẩm quyền tối cao, sự hiểu biết toàn tri, tình yêu cá nhân và mục đích biến đổi của Chúa. Ngày nay, mỗi tín hữu cũng được Chúa gọi bằng tên, được ban cho một danh tính mới trong Đấng Christ, và được kêu gọi để sống phù hợp với ơn gọi đó. Hãy bước đi trong sự tin cậy rằng Đấng đã khởi đầu công việc tốt lành trong chúng ta sẽ làm cho trọn vẹn cho đến ngày của Chúa Giê-xu Christ.