Bệnh Ung Thư Qua Lăng Kính Kinh Thánh
Trong thời đại ngày nay, chẩn đoán “ung thư” thường mang lại nỗi sợ hãi, bất an và những câu hỏi sâu xa về ý nghĩa cuộc sống và sự công bằng. Là Cơ Đốc nhân, chúng ta đối diện với những thử thách này không chỉ với kiến thức y học mà còn với Lời hằng sống của Đức Chúa Trời. Kinh Thánh, dù không sử dụng thuật ngữ “ung thư” (một khái niệm y học hiện đại), nhưng nói rất nhiều về thân thể, bệnh tật, đau khổ, sự chữa lành và niềm hy vọng vĩnh cửu. Bài nghiên cứu chuyên sâu này sẽ khảo sát những nguyên tắc Kinh Thánh cốt lõi giúp chúng ta hiểu và đối diện với căn bệnh hiểm nghèo này trong ánh sáng của đức tin nơi Chúa Cứu Thế Giê-xu.
Bệnh Tật Trong Kế Hoạch Đời Đời của Đức Chúa Trời: Từ Sáng Thế Ký đến Khải Huyền
Để hiểu bệnh tật, ta phải quay về nguồn gốc. Sáng Thế Ký chương 3 ghi lại biến cố sa ngã, khi tội lỗi bởi A-đam và Ê-va vào thế gian, kéo theo sự rủa sả trên đất và sự chết (Sáng 3:17-19). Sứ đồ Phao-lô xác nhận: “Vậy, như bởi một người mà tội lỗi vào trong thế gian, lại bởi tội lỗi mà có sự chết, thì sự chết trải qua trên hết thảy mọi người như vậy, vì mọi người đều phạm tội” (Rô-ma 5:12). Bệnh tật, bao gồm những căn bệnh khủng khiếp như ung thư, là một phần của “sự rủa sả” và “sự hư nát” (φθορά – phthora – sự hủy diệt, tan rã) mà cả tạo vật phải chịu (Rô-ma 8:20-22). Nó là hệ quả của một thế gian đã đổ vỡ, không phải là ý định ban đầu tốt lành của Đấng Tạo Hóa (Sáng 1:31).
Tuy nhiên, Kinh Thánh cũng cho thấy không phải mọi bệnh tật cá nhân đều là hậu quả trực tiếp của tội lỗi cá nhân. Điều này được Chúa Giê-xu làm sáng tỏ khi gặp người mù từ lúc mới sinh: “Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Đó chẳng phải tại người hay tại cha mẹ đã phạm tội; nhưng ấy để cho những việc Đức Chúa Trời được tỏ ra trong người” (Giăng 9:3). Điều này mở ra một tầm nhìn lớn hơn: Ngay trong sự đau khổ, Đức Chúa Trời có thể hành động để bày tỏ quyền năng, sự vinh hiển và ân điển của Ngài.
Chúa Giê-xu: Đấng Đồng Cảm và Đấng Chữa Lành
Trọn bộ chức vụ trần thế của Chúa Giê-xu là một lời tuyên bố mạnh mẽ chống lại mọi hậu quả của tội lỗi, bao gồm bệnh tật. Ngài không chỉ rao giảng về Nước Đức Chúa Trời mà còn chứng minh quyền năng của Nước ấy qua các phép lạ chữa lành. Từ người phung (Ma-thi-ơ 8:1-4), người bại (Mác 2:1-12), đến người đàn bà mắc bệnh mất huyết (Ma-thi-ơ 9:20-22), Chúa Giê-xu bày tỏ lòng thương xót sâu xa.
Đáng chú ý là từ Hy Lạp được dùng cho “chữa lành” thường là therapeuō (θεραπεύω) – chăm sóc, phục vụ, chữa trị, và iaomai (ἰάομαι) – chữa lành, phục hồi. Điều này cho thấy sự chữa lành của Chúa Giê-xu không chỉ là một hành động quyền năng, mà còn mang tính cá nhân và đầy lòng trắc ẩn. Ngài đồng cảm với nỗi đau của chúng ta. Sứ đồ Hê-bơ-rơ khẳng định: “Vì chúng ta không có thầy tế lễ thượng phẩm không có thể cảm thương sự yếu đuối chúng ta, bèn có một thầy tế lễ bị thử thách trong mọi việc cũng như chúng ta, song không phạm tội” (Hê-bơ-rơ 4:15).
Sự Đau Khổ và Thập Tự Giá: Nơi Nỗi Đau Tìm Thấy Ý Nghĩa
Đối với Cơ Đốc nhân, thập tự giá của Chúa Giê-xu là trung tâm để hiểu về mọi sự đau khổ. Trên thập tự giá, Chúa Giê-xu đã gánh lấy mọi hậu quả của tội lỗi, kể cả sự đau đớn thể xác và sự chia cách với Đức Chúa Trời. Tiên tri Ê-sai đã mô tả về Đấng Mê-si: “Thật người đã mang sự đau ốm của chúng ta, đã gánh sự buồn bực của chúng ta... Nhưng người đã vì tội lỗi chúng ta mà bị vết, vì sự gian ác chúng ta mà bị thương. Bởi sự sửa phạt người chịu chúng ta được bình an, bởi lằn roi người chúng ta được lành bệnh” (Ê-sai 53:4-5).
Động từ “mang” (nasa’ – נָשָׂא) và “gánh” (saval – סָבַל) trong tiếng Hê-bơ-rơ diễn tả một hành động cố ý, chủ động vác lấy gánh nặng. Điều này có nghĩa là mọi nỗi đau của chúng ta – dù là thể xác qua bệnh ung thư hay tinh thần – đều đã được Ngài biết đến và đồng hành. Sự đau khổ của chúng ta không còn vô nghĩa. Trong Đấng Christ, nó có thể trở nên một phương tiện để kinh nghiệm sự an ủi của Ngài (II Cô-rinh-tô 1:5), để đức tin được tôi luyện (I Phi-e-rơ 1:7), và để vinh hiển Đức Chúa Trời được bày tỏ (Giăng 11:4).
Sự Cầu Nguyện, Chữa Lành và Ý Muốn Tối Cao của Đức Chúa Trời
Kinh Thánh rõ ràng kêu gọi chúng ta cầu nguyện cho sự chữa lành. Gia-cơ 5:14-15 dạy: “Trong anh em có ai đau ốm chăng? hãy mời các trưởng lão Hội thánh đến, sau khi nhân danh Chúa xức dầu cho người bịnh, đoạn cầu nguyện cho. Sự cầu nguyện bởi đức tin sẽ cứu kẻ bịnh, Chúa sẽ đỡ kẻ ấy dậy; nếu kẻ bịnh có phạm tội, cũng sẽ được tha”. Đây là một mạng lệnh đầy hứa hẹn, đặt nền tảng trên đức tin và sự hiệp một của Hội Thánh.
Tuy nhiên, sự dạy dỗ của Kinh Thánh cũng cân bằng. Sứ đồ Phao-lô, một đầy tớ vĩ đại, đã phải sống chung với “một cái giằm xóc vào thịt” (II Cô-rinh-tô 12:7). Ông đã ba lần cầu xin Chúa cất nó đi, nhưng Chúa đáp: “Ân điển ta đủ cho ngươi rồi, vì sức mạnh của ta nên trọn vẹn trong sự yếu đuối” (câu 9). Từ ngữ “giằm xóc” (skolops – σκόλοψ) có thể chỉ một chứng bệnh thể xát gây đau đớn. Câu chuyện này dạy chúng ta rằng ý muốn tối cao (θελημα – thelēma) của Đức Chúa Trời đôi khi cho phép sự yếu đuối tồn tại để ân điển và quyền năng Ngài được bày tỏ trọn vẹn hơn. Sự chữa lành cuối cùng và trọn vẹn được đảm bảo trong sự phục sinh, nhưng trong hiện tại, ân điển của Ngài luôn đủ để nâng đỡ chúng ta.
Ứng Dụng Thực Tiễn: Sống Với Niềm Tin Giữa Chẩn Đoán Ung Thư
Làm thế nào để áp dụng những lẽ thật Kinh Thánh này vào cuộc chiến thực tế với bệnh ung thư?
1. Chạy Đến với Chúa trong Sự Thành Thật: Đừng che giấu nỗi sợ, cơn giận hay sự thất vọng. Hãy noi gương Chúa Giê-xu trong vườn Ghết-sê-ma-nê và Đa-vít trong Thi Thiên: “Hỡi linh hồn ta, sao người sờn ngã? Và sao người bối rối trong ta? Hãy trông cậy nơi Đức Chúa Trời; vì ta sẽ còn ngợi khen Ngài, Là sự cứu rỗi của mặt ta và là Đức Chúa Trời ta” (Thi Thiên 42:11). Hãy trút đổ lòng mình ra trước mặt Chúa (Thi 62:8).
2. Tìm Kiếm và Chấp Nhận Sự Nâng Đỡ của Thân Thể Đấng Christ: Bệnh tật không phải là cuộc chiến đơn độc. Hãy để Hội Thánh thi hành chức năng theo Gia-cơ 5:14-15. Sự cầu thay, thăm viếng và hỗ trợ thực tế (bữa ăn, đi lại) từ anh chị em là “phương tiện” Chúa dùng để ban ân điển.
3. Chiến Đấu Cho Sức Khỏe Thuộc Linh: Trong khi chăm sóc thể xác, đừng lơ là linh hồn. Hãy tiếp tục nuôi dưỡng mình bằng Lời Chúa (Ma-thi-ơ 4:4), duy trì sự thông công và thờ phượng (dù qua trực tuyến nếu cần). Sự bình an của Đức Chúa Trời sẽ giữ gìn lòng và trí (Phi-líp 4:6-7).
4. Giữ Vững Tầm Nhìn Đời Đời: Phao-lô dạy: “Vì chúng ta biết rằng nếu nhà tạm của chúng ta dưới đất… bị phá hủy, thì chúng ta lại có nhà đời đời tại trên trời, bởi Đức Chúa Trời, không phải bởi tay người làm ra” (II Cô-rinh-tô 5:1). Căn nhà đời đời này là một thân thể vinh hiển, không bệnh tật, không chết, giống như thân thể phục sinh của Chúa Giê-xu (Phi-líp 3:20-21). Đây là niềm hy vọng chắc chắn.
5. Tin Cậy vào Sự Chủ Quyền và Sự Khôn Ngoan của Đức Chúa Trời: Chúng ta có thể cầu xin chữa lành cách sốt sắng, nhưng luôn thưa với Chúa: “Dầu vậy, xin ý Cha được nên, chớ không theo ý con” (Lu-ca 22:42). Tin rằng Ngài yêu thương chúng ta (Giăng 3:16), Ngài khôn ngoan vô cùng (Rô-ma 11:33-34), và Ngài sẽ làm mọi sự hiệp lại làm ích cho những kẻ yêu mến Ngài (Rô-ma 8:28).
Kết Luận: Niềm Hy Vọng Vượt Trên Mọi Hoàn Cảnh
Kinh Thánh không hứa hẹn mọi Cơ Đốc nhân sẽ được chữa lành thể xác ngay trong đời này. Nhưng Kinh Thánh hứa hẹn điều vĩ đại hơn: Sự hiện diện đầy ân điển của Đức Chúa Trời trong cơn đau (Thi 23:4), sự bình an siêu việt mọi hiểu biết (Phi-líp 4:7), sự an ủi từ Thánh Linh (Giăng 14:16), và sự sống lại vinh hiển cuối cùng nơi một thân thể không còn bệnh tật, đau đớn hay sự chết (I Cô-rinh-tô 15:42-44, 53-54; Khải Huyền 21:4).
Bệnh ung thư có thể tấn công thân thể, nhưng nó không thể cướp đi linh hồn, đức tin hay sự cứu rỗi của chúng ta trong Chúa Giê-xu Christ. Trong tay Ngài, mọi sự đau khổ – dù khủng khiếp đến đâu – đều có thể trở thành một công cụ để tinh luyện đức tin, làm sâu sắc mối thông công với Chúa, và trở nên một chứng nhân mạnh mẽ về niềm hy vọng vượt trên hoàn cảnh. Hãy vững lòng, vì Chúa chúng ta đã chiến thắng sự chết, và Ngài đang đồng hành với chúng ta trong từng bước đường.