Xác Sống Trong Kinh Thánh
Trong văn hóa đại chúng, khái niệm "xác sống" (zombie) thường gắn liền với hình ảnh kinh dị của những thây ma vô hồn, đi lang thang và truyền nhiễm. Tuy nhiên, khi tìm hiểu Lời Đức Chúa Trời, chúng ta phải đặt sang một bên những hình ảnh đó và khiêm nhường nghiên cứu xem Kinh Thánh thực sự nói gì về hiện tượng "thân thể chết được hồi sinh". Chủ đề này mở ra cho chúng ta những bài học sâu sắc về quyền năng tối thượng của Đức Chúa Trời, về bản chất của sự sống và sự chết, và đỉnh cao là niềm hy vọng vinh hiển cho mọi tín đồ nơi sự phục sinh của thân thể.
Để hiểu chính xác, chúng ta cần phân biệt hai khái niệm then chốt:
1. Sự Hồi Sinh Tạm Thời (Resuscitation): Đây là việc một thân thể đã chết được phục hồi sự sống thuộc thể, nhưng vẫn trong thân thể tự nhiên và sẽ phải chết lại một lần nữa. Trong tiếng Hy Lạp, có thể dùng các động từ như egeirō (ἐγείρω - đánh thức, làm dậy lên) hoặc anistēmi (ἀνίστημι - đứng dậy). Các phép lạ Chúa Giê-xu và các sứ đồ làm thuộc loại này.
2. Sự Phục Sinh Vĩnh Cửu (Resurrection): Đây là sự sống lại cuối cùng, biến đổi thành một thân thể vinh hiển, bất diệt, không còn chết nữa. Từ Hy Lạp chuyên biệt là anastasis (ἀνάστασις), nghĩa là "sự đứng dậy". Đây là số phận cuối cùng của các tín đồ trong Đấng Christ (1 Cô-rinh-tô 15).
Khái niệm "xác sống" trong văn hóa đại chúng không khớp với cả hai điều trên. Nó thường mô tả một trạng thái "nửa sống nửa chết", bị nguyền rủa, mất linh hồn và ý chí – điều hoàn toàn xa lạ với giáo lý Kinh Thánh về sự sống và sự chết.
A. Sự Kiện Lịch Sử: Các Thánh Đồ Sống Lại Trong Sự Chết Của Đấng Christ (Ma-thi-ơ 27:52-53)
"Mồ mả mở ra, và nhiều thân thể của các thánh đã ngủ được sống lại, lấy khỏi mồ mả, sau khi Ngài sống lại, đều vào thành thánh, hiện ra cho nhiều người thấy." (Ma-thi-ơ 27:52-53, Kinh Thánh Tin Lành Việt Ngữ 1925).
Đây là một trong những sự kiện bí ẩn và quyền năng nhất được ghi lại. Hãy chú ý:
- Thời điểm: Xảy ra ngay sau khi Chúa Giê-xu trút linh hồn (câu 50) và "sau khi Ngài sống lại" (câu 53). Điều này cho thấy sự sống lại của họ gắn liền và là kết quả của sự chết và phục sinh của Đấng Christ.
- Đối tượng: "Các thánh đã ngủ" – chỉ về những người tin kính Đức Chúa Trời thời Cựu Ước.
- Bản chất: Đây rõ ràng là một sự hồi sinh tạm thời. Họ "hiện ra" (xuất hiện) tại Giê-ru-sa-lem như một bằng chứng sống động về quyền năng phục sinh của Đấng Mê-si, sau đó hẳn đã được đưa về trời cùng với Đấng Christ sau khi Ngài thăng thiên (Ê-phê-sô 4:8). Họ không phải là "xác sống" lang thang, mà là những con người được phục hồi trọn vẹn, làm nhân chứng cho ân điển của Đức Chúa Trời.
B. Khải Tượng Tiên Tri: Thung Lũng Những Hài Cốt Khô (Ê-xê-chi-ên 37:1-14)
"Ngài đem ta ra trong Thần của Đức Giê-hô-va, đặt ta giữa trũng; nó đầy những hài cốt... Chúa Giê-hô-va phán cùng các hài cốt ấy rằng: Nầy, ta sẽ khiến hơi thở vào trong các ngươi, và các ngươi sẽ sống." (Ê-xê-chi-ên 37:1, 5).
Đoạn Kinh Thánh sống động này thường bị hiểu lầm. Chúng ta cần giải nghĩa theo nguyên tắc "giải kinh theo ngữ cảnh":
- Ngữ cảnh: Dân Y-sơ-ra-ên đang trong cảnh lưu đày, tuyệt vọng, tự nhận mình như những "hài cốt khô" không còn hy vọng (câu 11).
- Ý nghĩa chính: Đây là một ẩn dụ tiên tri về sự phục hưng dân tộc và thuộc linh của Y-sơ-ra-ên. Xương khô tượng trưng cho tình trạng chết thuộc linh và tuyệt vọng của dân sự. Hơi thở (ruach trong tiếng Hê-bơ-rơ, có nghĩa là "thần linh", "hơi thở", "gió") từ Đức Chúa Trời sẽ làm họ sống lại với tư cách là một dân tộc.
- Ứng dụng thuộc linh: Nó minh họa quyền năng tuyệt đối của Đức Chúa Trời trong việc ban sự sống mới từ tình trạng chết chóc. Đây là hình ảnh của sự tái sinh (Giăng 3:5-8).
C. Các Phép Lạ Hồi Sinh Tạm Thời Trong Chức Vụ Chúa Giê-xu và Các Sứ Đồ
Các phép lạ này không tạo ra "xác sống" mà phục hồi sự sống toàn vẹn:
- Con trai của bà góa tại Na-in (Lu-ca 7:11-17): Chúa Giê-xu chạm vào quan tài và phán: "Hỡi người trẻ kia, ta biểu ngươi chờ dậy." (câu 14). Người chết "bèn ngồi dậy và khởi sự nói". Anh ta được phục hồi hoàn toàn về thể xác, tâm trí và linh hồn.
- Con gái Giai-ru (Mác 5:35-43): Chúa phán: "Con gái ơi, ta biểu ngươi chờ dậy!" (câu 41). Cô bé "liền đứng dậy và đi lại". Chúa còn dặn họ cho cô ăn, chứng tỏ cô hoàn toàn sống động.
- La-xa-rơ (Giăng 11:1-44): Dù đã chết bốn ngày, La-xa-rơ được Chúa gọi ra khỏi mộ và "người chết đi ra" (câu 44) trong tình trạng được sống lại toàn vẹn.
- (Công vụ 9:36-42): Bà "mở mắt" ra, thấy Phi-e-rơ, "liền ngồi dậy" và được đưa cho các thánh đồ đang còn sống. Bà tiếp tục cuộc sống bình thường.
Một đặc điểm chung của tất cả các phép lạ này là: quyền năng đến từ Lời phán của Đức Chúa Trời, và kết quả là một sự phục hồi toàn diện, không phải một trạng thái nửa vời, đáng sợ.
Trọng tâm của đức tin Cơ Đốc là sự phục sinh của thân thể. Điều này hoàn toàn đối lập với mọi khái niệm "xác sống".
1. Thân Thể Phục Sinh Là Một Thân Thể Biến Hóa, Vinh Hiển (1 Cô-rinh-tô 15:35-58):
Phao-lô giải thích rằng thân thể gieo xuống là "xác thể tự nhiên" (soma psychikon), nhưng sống lại là "xác thể thuộc linh" (soma pneumatikon) (câu 44). Nó không phải là thây ma thối rữa được hồi sinh, mà là một sự sáng tạo mới, "mang lấy hình ảnh thuộc trời" (câu 49), "bất diệt, vinh hiển, mạnh mẽ, thuộc linh" (câu 42-44).
2. Sự Phục Sinh Của Đấng Christ – Trái Đầu Mùa:
Chúa Giê-xu phục sinh là kiểu mẫu và đảm bảo cho sự phục sinh của chúng ta. Thân thể phục sinh của Ngài có thể ăn uống (Lu-ca 24:42-43), nhưng cũng xuyên qua tường (Giăng 20:19, 26), không còn bị giới hạn bởi không gian và vật chất như thân thể tự nhiên. Đây là một thân thể thật nhưng được tôn vinh.
3. Hai Sự Sống Lại (Khải huyền 20:4-6, 12-15):
Kinh Thánh dạy về hai sự sống lại tách biệt:
- Sự sống lại thứ nhất (câu 5-6): Dành cho những người "được phước và thánh", là những người tử đạo và trung tín với Chúa. Họ sẽ sống và cai trị với Đấng Christ một ngàn năm. Đây là sự phục sinh vinh hiển.
- Sự sống lại thứ hai (câu 12-13): Sau thời kỳ ngàn năm, những kẻ chết còn lại sẽ sống lại để chịu phán xét trước tòa trắng lớn. Đây là sự sống lại để nhận sự đoán phạt đời đời.
Việc nghiên cứu này không chỉ là khảo cứu thần học, mà phải dẫn chúng ta đến sự thay đổi trong nhận thức và đời sống:
1. Sống Với Niềm Hy Vọng Vững Chắc:
Sự dạy dậy rõ ràng về sự phục sinh của thân thể cho chúng ta niềm hy vọng vững chắc. "Vì nếu chúng ta tin Đức Chúa Jêsus đã chết và sống lại, thì cũng vậy, Đức Chúa Trời sẽ đem những kẻ ngủ trong Đức Chúa Jêsus cùng đến với Ngài" (1 Tê-sa-lô-ni-ca 4:14). Chúng ta không sợ hãi sự chết, vì biết rằng nó chỉ là cánh cửa dẫn đến sự sống đời đời trong thân thể vinh hiển.
2. Quý Trọng Sự Sống Hiện Tại Nhưng Đặt Niềm Tin Nơi Sự Sống Tương Lai:
Thân thể hiện tại là đền thờ của Đức Thánh Linh (1 Cô-rinh-tô 6:19). Chúng ta có trách nhiệm giữ gìn và sử dụng nó cách thánh khiết để tôn vinh Đức Chúa Trời. Đồng thời, chúng ta không thờ lạy hay quá gắn bó với thân thể tạm bợ này, vì biết rằng một thân thể tốt hơn gấp bội đang chờ đợi.
3. Rao Giảng Tin Lành Về Sự Sống:
Thế giới đang đắm chìm trong sự chết thuộc linh và sợ hãi cái chết thuộc thể. Là Cơ Đốc nhân, chúng ta rao giảng về một Đấng Christ đã chiến thắng sự chết và ban sự sống đời đời. Thông điệp của chúng ta không phải về "xác sống" đáng sợ, mà về "sự sống lại" vinh hiển.
4. Phân Biệt Rõ Ràng Giữa Lẽ Thật và Văn Hóa Thế Tục:
Chúng ta cần khôn ngoan phân biệt giữa những hình ảnh hư cấu, đôi khi báng bổ của thế gian và lẽ thật thánh khiết của Kinh Thánh. Thay vì tiêu thụ hay sợ hãi những câu chuyện về "xác sống", hãy đắm mình trong Lời Chúa, nói về sự sống, sự phục sinh và niềm hy vọng.
Kinh Thánh không ủng hộ khái niệm "xác sống" theo nghĩa kinh dị của văn hóa đại chúng. Thay vào đó, Kinh Thánh vẽ nên một bức tranh hùng vĩ về quyền năng tối thượng của Đức Chúa Trời trên sự chết. Từ những sự hồi sinh tạm thời như bằng chứng về quyền năng của Đấng Mê-si, đến ẩn dụ về sự phục hưng thuộc linh, và đỉnh cao là giáo lý về sự phục sinh của thân thể trong Đấng Christ – tất cả đều tôn cao Đức Chúa Trời là Nguồn Sống.
Là con cái của Đấng Phục Sinh, chúng ta bước đi trong sự tự do khỏi nỗi sợ sự chết (Hê-bơ-rơ 2:15), với lòng tin chắc rằng: "Đấng làm cho Đấng Christ sống lại cũng sẽ nhờ Thánh Linh Ngài ở trong anh em mà khiến thân thể hay chết của anh em lại sống." (Rô-ma 8:11). Đây không phải là giáo lý về những "xác sống", mà là Tin Lành vinh hiển về những thánh đồ được sống lại, để sống đời đời trong sự hiện diện của Đức Chúa Trời. A-men.