Kinh Thánh nói gì về sự đúng giờ?

02 December, 2025
15 phút đọc
2,845 từ
Chia sẻ:

Kinh Thánh Nói Gì Về Sự Đúng Giờ

Trong một thế giới bận rộn, nơi thời gian thường được xem như một nguồn tài nguyên khan hiếm, khái niệm “đúng giờ” thường bị giản lược thành một phép lịch sự xã giao hay một kỹ năng quản trị hiệu quả. Tuy nhiên, đối với Cơ Đốc nhân, quan điểm về thời gian và sự tôn trọng nó phải bắt nguồn từ một nền tảng thần học sâu sắc hơn. Kinh Thánh, từ Sáng-thế Ký đến Khải-huyền, vẽ nên một bức tranh sống động về Đức Chúa Trời là Đấng Tạo Hóa của thời gian, là Chủ Tể của lịch sử, và về con người được kêu gọi để quản lý thì giờ như những quản gia trung tín. Bài nghiên cứu này sẽ khám phá nguyên tắc của Đức Chúa Trời về thời gian, những gương mẫu về sự đúng thì, và cách áp dụng nguyên tắc này vào đời sống đức tin thực tiễn.

I. Nền Tảng Thần Học: Đức Chúa Trời, Chủ Tể Của Thời Gian

Trước khi bàn đến “sự đúng giờ” của con người, chúng ta phải hiểu về bản chất của thời gian trong quan điểm của Đức Chúa Trời. Từ ngữ Hê-bơ-rơ chỉ “thời gian” thường được sử dụng là **‘eth** (עֵת), chỉ về một khoảng thời gian, một mùa, hoặc một thời điểm được định sẵn. Từ này xuất hiện trong Truyền-đạo 3:1: “Vả, phàm sự gì có thì tiết; mọi việc dưới trời có kỳ định.” Điều này khẳng định rằng mọi sự xảy ra trong vũ trụ không phải ngẫu nhiên, nhưng đều nằm trong kế hoạch thời gian có chủ ý của Đức Chúa Trời.

Đức Chúa Trời tồn tại ngoài và trên thời gian (vĩnh hằng), nhưng Ngài bước vào và hành động trong thời gian một cách hoàn hảo. Trong Tân Ước, từ Hy Lạp **kairos** (καιρός) thường nhấn mạnh đến “thời điểm thuận tiện” hay “cơ hội”, phân biệt với chronos chỉ thời gian theo trình tự. Chúa Giê-xu thường nói về kairos của Ngài (Giăng 7:6). Sự nhạy bén thuộc linh chính là nhận biết và hành động đúng trong kairos của Đức Chúa Trời.

Thi-thiên 90:4 tuyên bố: “Vì một ngàn năm trước mắt Chúa Khác nào ngày hôm qua đã qua rồi, Giống như một canh của đêm.” Đức Chúa Trời không bị giới hạn bởi thời gian, nhưng Ngài đã tạo dựng nó và đặt con người trong đó. Vì thế, sự “đúng giờ” của chúng ta, xét cho cùng, là sự đồng điệu với nhịp điệu và thời điểm biệt riêng của Đấng Tạo Hóa.

II. Gương Mẫu Của Sự Đúng Thì Trong Kinh Thánh

1. Chúa Giê-xu Christ – Đấng Đến Đúng Kỳ: Toàn bộ chương trình cứu chuộc là một minh chứng hùng hồn về sự đúng thì của Đức Chúa Trời. Ga-la-ti 4:4 chép: “Nhưng khi kỳ hạn đã được trọn, Đức Chúa Trời bèn sai Con Ngài bởi một người nữ sanh ra, sanh ra dưới luật pháp.” Từ “kỳ hạn” ở đây là pleroma tou chronou (πλήρωμα τοῦ χρόνου) – “sự đầy trọn của thời gian”. Chúa Giê-xu đã giáng sinh đúng vào thời điểm lịch sử mà Đức Chúa Trời đã định trước, khi các điều kiện chính trị, văn hóa, tôn giáo hội tụ hoàn hảo cho sứ mạng của Ngài.

Trong chức vụ công khai, Chúa Giê-xu luôn hành động theo thời điểm của Cha. Trong Giăng 2:4, Ngài nói với Ma-ri: “Hỡi đàn bà kia, sự đó can gì đến ta và ngươi? Giờ ta chưa đến.” Từ “giờ” (hora – ὥρα) ở đây thường ám chỉ thời điểm chịu khổ hình và vinh quang của Ngài. Ngài không vội vàng hành động theo áp lực của con người, nhưng kiên nhẫn chờ đợi thời điểm của Đức Chúa Trời.

2. Sứ đồ Phao-lô – Người Quản Gia Trung Tín Của Thì Giờ: Phao-lô là một gương mẫu xuất sắc về việc tận dụng và tôn trọng thời gian. Ông viết trong Ê-phê-sô 5:15-16: “Vậy, hãy giữ cho khéo về sự ăn ở của anh em, chớ xử mình như người dại dột, nhưng như người khôn ngoan. Hãy lợi dụng thì giờ, vì những ngày là xấu.” Cụm “lợi dụng thì giờ” trong tiếng Hy Lạp là exagorazomenoi ton kairon (ἐξαγοραζόμενοι τὸν καιρόν), có nghĩa đen là “mua chuộc, tận dụng triệt để cơ hội”. Phao-lô xem thời gian như một cơ hội quý giá để làm việc lành và rao truyền Phúc Âm, nhất là trong bối cảnh khó khăn (“những ngày là xấu”).

Trong các hành trình truyền giáo, chúng ta thấy Phao-lô luôn có kế hoạch, nhưng cũng linh hoạt theo sự dẫn dắt của Đức Thánh Linh (Công vụ 16:6-10). Ông tôn trọng thời gian của người khác và mong đợi sự tôn trọng tương tự. Trong I Cô-rinh-tô 4:11, ông liệt kê những khó khăn, trong đó có việc “làm lụng khó nhọc… cho đến giờ này”, cho thấy ông làm việc có kỷ luật và kiên trì.

III. Những Hậu Quả Của Việc Thiếu Tôn Trọng Thì Giờ

Kinh Thánh cũng ghi lại những bài học cảnh tỉnh về hậu quả của việc lơ là, trì hoãn hoặc bỏ lỡ thời điểm quan trọng.

1. Những Trinh Nữ Dại Dột (Ma-thi-ơ 25:1-13): Ẩn dụ này nhấn mạnh sự chuẩn bị và tỉnh thức cho “giờ” của Chúa. Năm cô dại dột không mang đủ dầu, và khi chàng rể đến, họ đã đi mua dầu, để rồi khi trở lại thì cửa đã đóng. Câu then chốt là câu 13: “Vậy hãy tỉnh thức, vì các ngươi không biết ngày nào, giờ nào.” Sự chậm trễ thuộc linh – không chuẩn bị sẵn sàng – dẫn đến việc bị loại ra ngoài.

2. Sự Chần Chừ Của Phê-lích (Công vụ 24:25): Khi Phao-lô giảng về sự công bình, tiết độ và sự phán xét, quan tổng đốc Phê-lích run sợ và nói: “Bây giờ ngươi hãy lui; đợi khi nào có dịp ta sẽ gọi ngươi.” Phê-lích đã có một kairos – một thời điểm thuận tiện để ăn năn – ngay trước mặt, nhưng ông đã hoãn lại. Kinh Thánh không ghi lại ông có cơ hội đó lần nữa. Sự trì hoãn trong những quyết định thuộc linh quan trọng là cực kỳ nguy hiểm.

IV. Ứng Dụng Thực Tiễn: Sống Đúng Thì Trong Đời Sống Cơ Đốc

1. Trong Mối Quan Hệ Với Đức Chúa Trời:

  • Giờ Tĩnh Nguyện: Thiết lập một thời gian cố định mỗi ngày để gặp gỡ Chúa không phải là luật pháp, nhưng là kỷ luật của tình yêu. Đa-vít nói: “Hỡi Đức Giê-hô-va, sáng sớm Ngài nghe tiếng tôi; Sáng sớm tôi trình bày duyên cớ tôi trước mặt Ngài, và trông đợi.” (Thi-thiên 5:3). Sự trung tín trong giờ tĩnh nguyện phản ánh sự ưu tiên dành cho Chúa.
  • Giữ Ngày Sa-bát: Nguyên tắc Sa-bát (nghỉ ngơi, thờ phượng) dạy chúng ta về nhịp điệu của Đức Chúa Trời: làm việc và nghỉ ngơi. Tôn trọng ngày của Chúa là công nhận Ngài làm chủ thời gian của chúng ta.

2. Trong Hội Thánh Và Công Việc Chúa:

  • Đúng Giờ Trong Các Buổi Nhóm: Đến trễ một cách thường xuyên không chỉ làm gián đoạn sự thờ phượng chung, mà còn thể hiện sự thiếu tôn trọng đối với cộng đồng đức tin và công việc của Đức Thánh Linh (Hê-bơ-rơ 10:25).
  • Chu Toàn Lời Hứa Và Trách Nhiệm: Truyền-đạo 5:4-5 dạy: “Khi ngươi hứa điều gì với Đức Chúa Trời, chớ chậm mà hoàn nguyện… Thà rằng đừng khấn hứa, hơn là khấn hứa mà không trả.” Điều này áp dụng cho lời hứa phục vụ, dâng hiểu, hay hẹn gặp. Sự đáng tin cậy là một phần của chứng nhân Cơ Đốc.

3. Trong Gia Đình Và Xã Hội:

  • Tôn Trọng Thì Giờ Của Người Khác: Châm-ngôn 25:17 chép: “Thà ít đến thăm nhà người lân cận mình, E người chán ngươi, và sinh lòng ghét ngươi chăng.” Điều này nhắc nhở về sự tế nhị, không lạm dụng thời gian của người khác. Đến đúng giờ trong các cuộc hẹn là một biểu hiện của tình yêu thương và sự tôn trọng tha nhân (Ma-thi-ơ 7:12).
  • Quản Lý Thì Giờ Gia Đình: Dành thời gian chất lượng cho vợ/chồng, con cái là thực thi mạng lệnh dạy dỗ và yêu thương (Phục-truyền 6:7, Ê-phê-sô 5:16).

4. Trong Công Việc Và Đời Sống Cá Nhân:

  • Làm Việc Như Cho Chúa: Cô-lô-se 3:23 dạy: “Hễ làm việc gì, hãy hết lòng mà làm, như làm cho Chúa, chớ không phải cho người ta.” Điều này bao hàm việc sử dụng thì giờ làm việc cách siêng năng, trung tín, không lãng phí. Châm-ngôn 6:6-11 cảnh báo chống lại sự biếng nhác.
  • Lập Kế Hoạch Có Sự Cầu Nguyện: Gia-cơ 4:13-15 nhắc chúng ta: “Hỡi anh em, anh em nói rằng: Hôm nay hoặc ngày mai… Nhưng anh em chẳng biết ngày mai sẽ ra thế nào… Anh em nên nói rằng: Nếu Chúa muốn…” Chúng ta lập kế hoạch, nhưng phải phó thác kế hoạch ấy trong ý muốn tể trị của Đức Chúa Trời.
V. Kết Luận: Sống Mỗi Ngày Trong Sự Đầy Trọn Của Thì Giờ

Sự “đúng giờ” theo Kinh Thánh không đơn thuần là việc nhìn vào kim đồng hồ. Đó là một thái độ sống bắt nguồn từ sự hiểu biết rằng thời gian là món quà quý giá (‘eth) và cơ hội (kairos) từ Đức Chúa Trời. Đó là sự đồng điệu với nhịp điệu của Ngài, sự trung tín trong những việc nhỏ, và sự tỉnh thức cho ngày trọng đại của Chúa.

Là Cơ Đốc nhân, chúng ta được kêu gọi trở nên những quản gia khôn ngoan của thì giờ, biết “mua chuộc thì giờ” để đầu tư vào những điều có giá trị vĩnh cửu. Hãy bắt đầu bằng việc dâng lại thì giờ của chúng ta cho Chúa, cầu xin Ngài dạy chúng ta đếm các ngày của mình (Thi-thiên 90:12), để sống mỗi ngày trong sự hiện diện và ý muốn tốt lành của Ngài. Khi chúng ta tôn trọng thời gian của Đức Chúa Trời, của tha nhân và của chính mình, chúng ta đang sống ra một chứng nhân mạnh mẽ về Đấng Christ, là Chúa của mọi thời đại.

Quay Lại Bài Viết