Các cửa âm phủ là gì?

02 December, 2025
15 phút đọc
2,874 từ
Chia sẻ:

Các Cửa Âm Phủ

Trong hành trình đức tin, có những cụm từ Kinh Thánh mang tính biểu tượng sâu sắc, một trong số đó là “các cửa âm phủ”. Cụm từ này thoạt nghe có vẻ u ám và đầy bí ẩn, nhưng lại chứa đựng một lời hứa đầy quyền năng và chiến thắng vinh quang của Đấng Christ. Bài nghiên cứu chuyên sâu này sẽ khai phá ý nghĩa thần học, bối cảnh Kinh Thánh và ứng dụng thực tiễn của khái niệm quan trọng này, dựa trên nền tảng Kinh Thánh Tin Lành.

I. Bối Cảnh và Xuất Xứ: Lời Tuyên Bố Vinh Quang của Chúa Giê-xu

Cụm từ “các cửa âm phủ” xuất hiện trọng yếu trong một phân đoạn then chốt của sách Phúc Âm Ma-thi-ơ. Đây là lời đối thoại giữa Chúa Giê-xu Christ và Sứ đồ Phi-e-rơ tại vùng đất Sê-sa-rê Phi-líp:

“Còn các ngươi thì xưng ta là ai? Si-môn Phi-e-rơ thưa rằng: Chúa là Đấng Christ, Con Đức Chúa Trời hằng sống. Bấy giờ, Đức Chúa Jêsus phán rằng: Hỡi Si-môn, con Giô-na, ngươi có phước đó; vì chẳng phải thịt và huyết tỏ cho ngươi biết điều nầy đâu, bèn là Cha ta ở trên trời. Còn ta, ta bảo ngươi rằng: Ngươi là Phi-e-rơ, ta sẽ lập Hội thánh ta trên đá nầy, các cửa âm phủ chẳng thắng được hội đó.” (Ma-thi-ơ 16:15-18, Kinh Thánh Tin Lành Việt Ngữ 1925)

Để thấu hiểu trọn vẹn lời tuyên bố này, chúng ta phải đi sâu vào ngôn ngữ gốc. Từ “âm phủ” trong nguyên bản Hy Lạp là **“ᾍδης” (Hades)**, tương đương với từ **“שְׁאוֹל” (Sheol)** trong tiếng Hê-bơ-rơ của Cựu Ước. Khái niệm này không hoàn toàn đồng nhất với “hỏa ngục” (Gehenna) – nơi hình phạt đời đời. Sheol/Hades trong quan niệm của người Do Thái thời đó thường chỉ chung về cõi chết, nơi mà linh hồn của người chết (cả người công bình lẫn kẻ ác, trước thời kỳ của Chúa Giê-xu) đều xuống đó (Xem Truyền đạo 9:10, Ê-sai 14:9). Nó là biểu tượng tối thượng cho quyền lực, sự cầm tù và sự cắt đứt cuối cùng của sự chết.

II. Giải Nghĩa “Các Cửa” và Sức Mạnh của Âm Phủ

Tại sao Kinh Thánh lại dùng hình ảnh “**các cửa**” (πύλαι, *pylai*)? Trong văn hóa cổ đại, cổng thành (cửa) là nơi kiên cố nhất, biểu tượng cho sức mạnh phòng thủ, quyền lực phán xét (các trưởng lão thường ngồi xét xử tại cửa thành), và sự kiểm soát. Một khi đã vượt qua được cổng thành, coi như đã chiếm được thành. Vậy, “**các cửa âm phủ**” tượng trưng cho toàn bộ sức mạnh tấn công, sự cầm tù và thẩm quyền tối hậu của cõi chết.

Âm phủ được mô tả như một thế lực chủ động có “**cửa**”, nghĩa là nó có khả năng mở ra để **nuốt chửng** và giam cầm nhân loại dưới quyền lực của tội lỗi và sự chết. Sự chết không phải chỉ là một trạng thái thụ động, mà như một kẻ thù chủ động (I Cô-rinh-tô 15:26). Các tiên tri Cựu Ước đã dùng hình ảnh này: “Hỡi Âm phủ, sự hủy diệt ngươi ở đâu?” (Ô-sê 13:14), hay “Vì vậy, âm phủ đã rộng ra... nuốt dân ấy.” (Ê-sai 5:14).

Lời Chúa Giê-xu phán, “**các cửa âm phủ chẳng thắng được**” Hội Thánh Ngài, chứa đựng một hình ảnh sống động. Cụm từ “chẳng thắng được” (οὐ κατισχύσουσιν, *ou katischysousin*) có nghĩa là “sẽ không áp đảo, không chiếm ưu thế, không kháng cự nổi”. Điều thú vị ở đây là ngữ pháp: “**các cửa âm phủ**” là chủ ngữ của hành động **tấn công**. Nhưng Hội Thánh của Chúa không được mô tả như một pháo đài thụ động chịu đựng cuộc vây hãm; thay vào đó, lời hứa này ngụ ý rằng chính Hội Thánh – được xây dựng trên nền tảng là Chúa Giê-xu Christ – sẽ là lực lượng **tấn công chủ động** vào thành trì của sự chết, và các cửa của thành trì ấy sẽ không thể đứng vững trước cuộc tấn công đó.

III. Sự Thể Hiện và Chiến Thắng Quyết Định tại Thập Tự Giá và Sự Phục Sinh

Lời hứa trong Ma-thi-ơ 16:18 đã được ứng nghiệm một cách vinh quang qua sự chết và sự sống lại của Chúa Giê-xu Christ. Sứ đồ Phi-e-rơ, chính người đã nghe lời hứa này, sau đó đã giảng giải rõ ràng trong ngày Lễ Ngũ Tuần:

“Vì Chúa chẳng để linh hồn Ngài trong âm phủ, và thân thể Ngài chẳng thấy sự hư nát.” (Công vụ 2:31, trích dẫn Thi thiên 16:10).

Âm phủ đã mở cửa ra để đón lấy Chúa Giê-xu khi Ngài chết trên thập tự giá. Nó nghĩ rằng đã chiến thắng được Đấng Tạo Hóa Sự Sống. Nhưng nó đã lầm! Sự Phục Sinh của Chúa Giê-xu là cuộc đột phá vĩ đại, là sự bẻ gãy then cửa của âm phủ từ bên trong. Ngài đã “**cướp lấy chìa khóa của sự chết và âm phủ**” (Khải huyền 1:18). Hành động này không phải là một vụ đào tẩu lén lút, mà là một chiến thắng oai hùng, một cuộc chinh phục công khai:

“Ấy vậy, Ngài đã đi đến rao truyền cho các linh hồn bị tù... là kẻ bội nghịch thuở xưa.” (I Phi-e-rơ 3:19-20) - điều này cho thấy thẩm quyền của Ngài ngay trong cõi chết.

Sứ đồ Phao-lô reo lên trong thư I Cô-rinh-tô 15:55: “Hỡi sự chết, sự thắng của mầy ở đâu? Hỡi sự chết, cái nọc của mầy ở đâu?”. Nọc độc của sự chết là tội lỗi, và quyền phép tội lỗi là luật pháp. “**Nhơn Đức Chúa Jêsus Christ, Chúa chúng ta**”, sự chết đã bị nuốt mất trong sự thắng (I Cô-rinh-tô 15:57). Chiến thắng này là nền tảng cho lời hứa “chẳng thắng được” dành cho Hội Thánh.

IV. Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân

Lẽ thật về “các cửa âm phủ chẳng thắng được” không phải chỉ là một giáo lý lịch sử, mà là nguồn sức mạnh động lực cho Hội Thánh và từng tín hữu hôm nay.

1. Sự An Toàn Vĩnh Cửu Cho Người Tin: Lời hứa này khẳng định sự bảo đảm cứu rỗi cho những ai thuộc về Hội Thánh của Đấng Christ – tức là thân thể của Ngài. Sự chết thuộc thể không còn là cửa ngõ vào sự hư mất đời đời, mà đã trở thành “cửa vào” sự hiện diện đời đời với Chúa (Phi-líp 1:21-23). Âm phủ không còn quyền giam giữ linh hồn của những người trong Chúa. Đây là nền tảng cho sự bình an và hy vọng trước cái chết.

2. Động Lực cho Sứ Mạng Truyền Giáo: Nếu các cửa âm phủ không thể ngăn cản Hội Thánh, thì Hội Thánh phải tiến về phía trước với tư thế của kẻ chiến thắng. Sứ mạng của chúng ta là mang ánh sáng Phúc Âm vào những “cánh cổng” tối tăm nhất của thế giới này – những nơi đầy rẫy tội lỗi, tuyệt vọng, áp bức và sự chết thuộc linh. Chúng ta ra đi với niềm tin rằng quyền năng phục sinh của Chúa Giê-xu có thể phá vỡ mọi xiềng xích.

3. Quyền Năng Chiến Đấu Thuộc Linh: Trong cuộc chiến thuộc linh hằng ngày, ma quỷ thường dùng “cửa âm phủ” là sự sợ hãi, tuyệt vọng, tội lỗi và bệnh tật để tấn công chúng ta. Lời hứa này nhắc nhở chúng ta rằng chúng ta đang đứng về phía Đấng đã chiến thắng. Chúng ta không cầu nguyện trong thế phòng thủ, mà trong thế chủ động, nhân danh Chúa Giê-xu để “đạp đổ đồn lũy” (II Cô-rinh-tô 10:4-5), tấn công vào các lãnh địa của sự tối tăm.

4. Nền Tảng cho Sự Hiệp Nhất và Kiên Trì của Hội Thánh: Xuyên suốt lịch sử, Hội Thánh đã trải qua nhiều cuộc bắt bớ khủng khiếp, dường như bị “các cửa âm phủ” nuốt chửng. Nhưng lịch sử chứng minh Hội Thánh vẫn tồn tại và phát triển. Lời hứa này là sự đảm bảo rằng dù có trải qua phản bội, bách hại hay sai lầm nội bộ, Hội Thánh thật của Chúa Giê-xu Christ sẽ không bao giờ bị tiêu diệt. Điều này kêu gọi chúng ta trung tín, kiên trì và gây dựng Hội Thánh.

V. Phân Biệt Với Các Quan Điểm Khác và Kết Luận

Cần phân biệt rõ ràng quan điểm Tin Lành dựa trên Kinh Thánh này với một số quan niệm khác. Một số truyền thống khác có thể hiểu “các cửa âm phủ” theo nghĩa đen hơn và gắn với các giáo lý như “Luyện ngục” hay “Chúa xuống ngục”. Tuy nhiên, dựa trên nguyên tắc “Kinh Thánh giải nghĩa Kinh Thánh”, trọng tâm của lẽ thật này là sự chiến thắng của Đấng Christsự bảo đảm cho Hội Thánh Ngài, chứ không phải là mô tả địa lý của cõi sau khi chết.

Tóm lại, “**các cửa âm phủ**” là biểu tượng mạnh mẽ cho toàn bộ quyền lực của tội lỗi, sự chết và ma quỷ. Lời tuyên bố của Chúa Giê-xu tại Sê-sa-rê Phi-líp là một lời tiên tri về chiến thắh vinh quang của Ngài trên thập tự giá và từ nơi mồ mả. Chiến thắng ấy đã thành hiện thực. Vì vậy, Hội Thánh được xây dựng trên nền tảng là chính Ngài – Đấng Christ, Con Đức Chúa Trời hằng sống – sẽ luôn tiến về phía trước với sứ mạng cứu chuộc. Các cửa của cõi chết, dù có mạnh mẽ đến đâu, cũng không thể ngăn cản bước tiến của Phúc Âm và sự bảo tồn của những người được Chúa kêu gọi.

Là Cơ Đốc nhân, chúng ta có thể bước đi mỗi ngày với lòng can đảm, không sợ hãi, vì biết rằng mình thuộc về Đấng đã nắm giữ chìa khóa của sự chết và âm phủ. Sứ mạng của chúng ta là công bố chiến thắng ấy cho một thế giới vẫn còn đang bị giam cầm trong sợ hãi, để nhiều người khác có thể bước ra khỏi bóng tối của “cửa âm phủ” và vào trong Nước sáng láng của Con Đức Chúa Trời.

Quay Lại Bài Viết