Người Vợ Cơ Đốc Qua Lăng Kính Kinh Thánh
Trong thời đại với nhiều quan điểm khác nhau về nữ quyền và vai trò gia đình, hình ảnh người vợ Cơ Đốc được định hình từ đâu? Không phải từ văn hóa đương thời, cũng không phải từ các trào lưu xã hội, mà từ Lời hằng sống của Đức Chúa Trời. Kinh Thánh, từ Sáng Thế Ký đến Khải Huyền, vẽ nên một bức tranh phong phú, đẹp đẽ và đầy quyền năng về thiên chức và địa vị của người nữ, đặc biệt trong vai trò làm vợ. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu khám phá nguyên tắc Kinh Thánh, giải nghĩa từ ngữ gốc, và đưa ra sự ứng dụng thiết thực cho đời sống người vợ tin kính Chúa ngày nay.
I. Nền Tảng Thần Học: Hình Ảnh Người Nữ và Sự Sáng Tạo
Để hiểu về người vợ, trước hết phải quay về nguồn cội: sự sáng tạo của Đức Chúa Trời. Trong Sáng-thế Ký 2:18, Đức Giê-hô-va phán: “Loài người ở một mình thì không tốt; ta sẽ làm nên một kẻ giúp đỡ giống như nó.” Từ “giúp đỡ” trong tiếng Hê-bơ-rơ là **“ezer”** (עֵזֶר). Từ này không hàm ý thứ yếu hay phụ thuộc, vì chính Đức Chúa Trời cũng nhiều lần được gọi là “Đấng giúp đỡ” (*Ezer*) của dân Y-sơ-ra-ên (ví dụ: Thi-thiên 33:20, 115:9). “Ezer” mang nghĩa một sự trợ giúp mạnh mẽ, một sự hỗ trợ thiết yếu, một đồng minh. Người vợ được Đức Chúa Trời thiết kế như một “người đồng lao tương ứng” (help meet – KJV), một sự bổ sung hoàn hảo để cùng chồng hoàn thành mục đích của Đức Chúa Trời.
Sau đó, từ xương sườn của A-đam, Đức Chúa Trời dựng nên Ê-va (Sáng-thế Ký 2:21-24). Hành động này mang ý nghĩa thần học sâu sắc: người nữ không được tạo ra từ đất (giống mọi loài thú) hay từ đầu/ chân của người nam, mà từ xương sườn – biểu tượng của sự ngang hàng, gần gũi, che chở và hiệp một. A-đam tuyên bố: “Người nầy là xương bởi xương tôi, thịt bởi thịt tôi... hai người sẽ cùng nên một thịt.” Đây là nền tảng cho mọi hiểu biết về hôn nhân Cơ Đốc: sự hiệp nhất, bình đẳng về giá trị trước mặt Đức Chúa Trời, nhưng với những vai trò bổ sung khác biệt.
II. Hình Mẫu Người Vợ Khôn Ngoan và Tài Đức
Kinh Thánh không chỉ đưa ra những mệnh lệnh mà còn cho chúng ta những hình mẫu cụ thể. Châm-ngôn 31:10-31 là bài ca tuyệt vời mô tả “người vợ tài đức” (tiếng Hê-bơ-rơ: **“eshet chayil”** - אֵשֶׁת חַיִל). Chữ “chayil” thường được dịch là “tài đức”, “mạnh bạo”, “dũng sĩ”, hàm ý sức mạnh, năng lực và đạo đức. Hình ảnh người vợ này hoàn toàn không thụ động hay yếu đuối:
- Người quản lý tài giỏi (câu 13-16, 24): Bà chủ động làm việc, mua bán, đầu tư, quản lý tài chính gia đình.
- Người có lòng nhân từ (câu 20): Bà giúp đỡ người nghèo khó, có lòng thương xót.
- Người khôn ngoan và dạy dỗ điều lành (câu 26): “Miệng nói lời khôn ngoan; lưỡi nói luật nhân từ.”
- Người khiến chồng được tín nhiệm (câu 23): “Chồng nàng được biết đến nơi cửa thành, khi ngồi với các trưởng lão trong xứ.” Đời sống và sự quản lý của nàng làm vinh hiển danh tiếng chồng.
- Nền tảng của nàng là sự kính sợ Đức Giê-hô-va (câu 30): “Duyên là sự phỉnh phờ, sắc lại hư không; song nàng người nữ nào kính sợ Đức Giê-hô-va sẽ được khen ngợi.” Đây là chìa khóa của mọi đức tính tốt đẹp.
III. Vai Trò và Bổn Phận Cụ Thể Trong Tân Ước
Tân Ước, đặc biệt trong các thư tín của sứ đồ Phao-lô, đưa ra những lời dạy rõ ràng trong bối cảnh của Hội Thánh và gia đình Cơ Đốc. Trọng tâm luôn là Đấng Christ.
Trong Ê-phê-sô 5:22-24, chép: “Hỡi người làm vợ, phải vâng phục chồng mình như vâng phục Chúa, vì chồng là đầu vợ, khác nào Đấng Christ là đầu Hội thánh, Hội thánh là thân thể Ngài, và Ngài là Cứu Chúa của Hội thánh. Ấy vậy, như Hội thánh phục dưới Đấng Christ, thì đàn bà cũng phải phục dưới quyền chồng mình trong mọi sự.”
Từ “vâng phục” trong tiếng Hy Lạp là **“hupotasso”** (ὑποτάσσω), mang nghĩa “xếp dưới”, “đặt mình dưới sự sắp xếp”. Đây là một hành động tự nguyện, xuất phát từ lòng kính sợ Chúa, chứ không phải sự ép buộc hay thấp kém. Sự vâng phục này được mô phỏng theo mối quan hệ giữa Đấng Christ (là đầu) và Hội Thánh (là thân thể) – một mối quan hệ yêu thương, hi sinh và nuôi dưỡng. Điều quan trọng là câu này nằm trong ngữ cảnh lớn hơn về sự “kính sợ Đấng Christ” (câu 21) và được đối trọng bởi mệnh lệnh quan trọng hơn dành cho người chồng: “Hãy yêu vợ như chính mình” (câu 33) và thậm chí như “Đấng Christ đã yêu Hội thánh” (câu 25) – một tình yêu hi sinh đến nỗi phó chính mình vì Hội Thánh.
Trong Cô-lô-se 3:18 và Tít 2:4-5, Phao-lô tiếp tục nhấn mạnh: “Hỡi người làm vợ, phải vâng phục chồng mình, y như đều đó hiệp với Chúa.” Và khuyên các bà lớn tuổi dạy “đàn bà trẻ... yêu chồng con mình, có nết na, trinh tiết, trông nom việc nhà; lại biết ở lành, vâng phục chồng mình, hầu cho đạo của Đức Chúa Trời khỏi bị chê bai.” Mục đích tối thượng là làm vinh hiển Danh Chúa và không để Lời Chúa bị gièm pha.
IV. Người Vợ Như Một Người Đồng Thừa Kế Ân Điển
Địa vị thuộc linh của người vợ Cơ Đốc là tuyệt vời. Ga-la-ti 3:28 tuyên bố: “Không còn người Giu-đa hoặc người Gờ-réc; không còn người tôi mọi hoặc người tự chủ; không còn đờn ông hoặc đờn bà; vì trong Đức Chúa Jêsus Christ, anh em thảy đều làm một.” Trong Đấng Christ, người vợ có giá trị và phẩm giá ngang hàng trước mặt Đức Chúa Trời. Bà là người đồng thừa kảo sự sống đời đời (I Phi-e-rơ 3:7).
Trong thư I Phi-e-rơ 3:1-6, sứ đồ Phi-e-rơ đặc biệt khuyên các bà vợ có chồng chưa tin Chúa: “Cũng vậy, hỡi người làm vợ, hãy vâng phục chồng mình, hầu cho nếu có người không vâng theo đạo, dẫu chẳng lấy lời nói, cũng nhờ sự ăn ở của vợ mà được.” Ở đây, quyền năng chinh phục không nằm ở lời tranh luận, mà ở “tánh nết hay tôn kính và thanh sạch” (câu 2). Phi-e-rơ đề cao “sự trang sức bề trong... lấy lòng mềm mại yên lặng làm đồ trang sức không hay hư” (câu 4). Đây là sự dịu dàng, an tĩnh đến từ tấm lòng tin cậy nơi Chúa, giống như Sa-ra vâng phục Áp-ra-ham và gọi ông là “chúa” mình (câu 6).
V. Ứng Dụng Thực Tế Cho Người Vợ Cơ Đốc Ngày Nay
Từ những nguyên tắc Kinh Thánh trên, chúng ta có thể rút ra những bài học ứng dụng thiết thực:
- Xây Dựng Đời Sống Cá Nhân Trong Chúa: Người vợ Cơ Đốc trước hết phải là một Cơ Đốc nhân trưởng thành. Đời sống cầu nguyện, học Lời Chúa, và thông công với Hội Thánh là nền tảng không thể thiếu. Sự “kính sợ Đức Giê-hô-va” (Châm-ngôn 31:30) phải là động lực chính cho mọi hành động.
- Sống Với Chồng Bằng Sự Tôn Trọng Tự Nguyện: Sự vâng phục Kinh Thánh là một sự lựa chọn tự do, đầy phẩm giá, xuất phát từ lòng muốn vâng theo trật tự của Đức Chúa Trời. Điều này thể hiện qua thái độ tôn trọng, lắng nghe, và ủng hộ chồng trong vai trò lãnh đạo gia đình, đồng thời cũng là một “ezer” mạnh mẽ – khuyên bảo, cầu thay và bổ sung cho chồng.
- Quản Trị Gia Đình Cách Khôn Ngoan: Giống như người vợ tài đức, người vợ ngày nay được kêu gọi quản lý nhà cửa, tài chính, và việc chăm sóc con cái cách khôn ngoan (I Ti-mô-thê 5:14). Đây là một chức vụ quan trọng, làm vinh hiển Đức Chúa Trời.
- Phát Triển Vẻ Đẹp Tâm Linh: Trong khi không bỏ bê vẻ bề ngoài, người vợ Cơ Đốc tập trung nuôi dưỡng “tánh nết hiền hòa, yên lặng” (I Phi-e-rơ 3:4) – vẻ đẹp của tâm linh nhu mì, tin cậy Chúa, không hay gây gổ, than phiền.
- Là Chứng Nhân Trong và Ngoài Nhà: Dù chồng tin Chúa hay chưa, đời sống yêu thương, trung tín, và thánh khiết của người vợ là một chứng đạo mạnh mẽ, có thể cảm hóa chồng và làm sáng Danh Chúa.
Kết Luận: Một Thiên Chức Cao Quý Trong Đấng Christ
Thiên chức làm vợ không phải là một gánh nặng hay một sự hạn chế, mà là một ơn gọi cao quý từ Đức Chúa Trời. Người vợ Cơ Đốc được mời gọi trở thành một “ezer” mạnh mẽ, một người đồng lao tương ứng, một người quản gia khôn ngoan, và trên hết, một người nữ kính sợ Chúa. Mọi vai trò và bổn phận đều tìm thấy ý nghĩa trọn vẹn và sức mạnh khi được đặt trong mối liên hệ với Đấng Christ – là Đầu, là Cứu Chúa, và là Đấng yêu thương Hội Thánh cách trọn vẹn. Khi người vợ sống trong sự hiệp một với Chúa, bà sẽ kinh nghiệm được ân điển và quyền năng để làm tròn thiên chức của mình, góp phần xây dựng một gia đình Cơ Đốc vững mạnh, một Hội Thánh lành mạnh, và làm sáng Danh Đức Chúa Trời trên đất.
“Hãy hết lòng tin cậy Đức Giê-hô-va, Chớ nương cậy trên sự hiểu biết của con. Phàm trong các việc làm của con, khá nhận biết Ngài, Thì Ngài sẽ chỉ dẫn các nẻo của con.” (Châm-ngôn 3:5-6).