Kinh Thánh nói gì về sự phân biệt giới tính?

02 December, 2025
18 phút đọc
3,446 từ
Chia sẻ:

Sự Phân Biệt Giới Tính Qua Lăng Kính Kinh Thánh

Trong một thời đại mà các cuộc thảo luận về giới tính và bình đẳng trở nên sôi nổi và đôi khi gây chia rẽ, người tin Chúa cần tìm về nền tảng không hề thay đổi: Lời Đức Chúa Trời. Kinh Thánh không phải là một cuốn sách về xã hội học, nhưng là mặc khải của Đấng Tạo Hóa về chính Ngài, về con người và về kế hoạch cứu chuộc của Ngài. Vì vậy, để hiểu đúng về giới tính, chúng ta phải bắt đầu từ Sáng Thế Ký, nơi khởi nguồn của sự sáng tạo, và xuyên suốt toàn bộ mạc khải Kinh Thánh, với Chúa Giê-xu Christ là trung tâm của mọi sự.

I. Nền Tảng Sáng Tạo: Sự Khác Biệt Được Định Hình và Ban Phước

Trước hết, chúng ta phải khẳng định một chân lý trọng yếu: sự phân biệt giới tính (nam và nữ) là một phần trong ý định tốt lành và khôn ngoan của Đấng Tạo Hóa. Đây không phải là một tai nạn của tiến hóa hay một cấu trúc xã hội có thể tùy ý thay đổi.

Sáng-thế-ký 1:26-27 chép: “Đức Chúa Trời phán rằng: Chúng ta hãy làm nên loài người như hình ta và theo tượng ta... Đức Chúa Trời dựng nên loài người như hình Ngài; Ngài dựng nên loài người giống như hình Đức Chúa Trời; Ngài dựng nên người nam cùng người nữ.” Câu Kinh Thánh này cho thấy cả người nam và người nữ đều mang hình ảnh Đức Chúa Trời (Imago Dei) cách trọn vẹn và bình đẳng về phương diện giá trị, phẩm giá và mục đích. Từ ngữ Hê-bơ-rơ được dùng cho "loài người" ở đây là "ha-adam", chỉ nhân loại nói chung, bao gồm cả nam và nữ.

Tuy nhiên, Sáng-thế-ký 2 cung cấp một cái nhìn chi tiết hơn về sự sáng tạo có trật tự và sự khác biệt về vai trò. Đức Chúa Trời dựng nên A-đam trước, đặt ông trong vườn Ê-đen để "trồng và giữ" (câu 15). Ngài phán: “Loài người ở một mình thì không tốt” (câu 18). Tất cả thú vật được đưa đến, nhưng không có sinh vật nào là "kenegdo" (tiếng Hê-bơ-rơ, có nghĩa là "tương xứng với", "đối diện với", "một sự giúp đỡ tương ứng"). Vì thế, Đức Chúa Trời khiến A-đam ngủ mê và lấy một chiếc xương sườn của ông để dựng nên Ê-va. A-đam reo lên: “Người nầy là xương bởi xương tôi, thịt bởi thịt tôi...”(Sáng 2:23). Từ ngữ "người giúp đỡ" (ezer kenegdo) không hề hàm ý thấp kém hay phụ thuộc. Trái lại, từ "ezer" thường được dùng trong Cựu Ước để chỉ về sự giúp đỡ của chính Đức Chúa Trời (ví dụ: Thi-thiên 121:1-2). Ê-va được tạo dựng từ A-đam và A-đam (như một người bạn đồng hành, bổ sung), để cùng nhau thực hiện mạng lệnh làm đầy dẫy, quản trị và chăm sóc đất (Sáng 1:28). Sự khác biệt về thân thể và phương cách được tạo dựng phản ánh một sự bổ sung hài hòa trong mối quan hệ và trách nhiệm.

II. Sự Biến Dạng Do Tội Lỗi và Hậu Quả

Sự hài hòa và bình đẳng ban đầu này đã bị tội lỗi làm biến dạng nghiêm trọng. Sau khi cả hai phạm tội, lời phán xét của Đức Chúa Trời trong Sáng-thế-ký 3:16 đã tiết lộ hậu quả thảm khốc cho mối quan hệ giữa nam và nữ: “Ngài phán cùng người nữ rằng: Ta sẽ thêm điều cực khổ bội phần trong cơn thai nghén; ngươi sẽ chịu đau đớn mỗi khi sanh con; sự dục vọng ngươi sẽ hướng về chồng, và chồng sẽ cai trị ngươi.”

Cần hiểu rõ: đây không phải là mạng lệnh của Đức Chúa Trời (“chồng sẽ cai trị vợ”), mà là một sự mô tả hậu quả của tội lỗi. Tội lỗi đã làm vẩn đục mối quan hệ bình đẳng và yêu thương ban đầu. Sự "cai trị" (mashal trong tiếng Hê-bơ-rơ) ở đây mang tính chất độc đoán, áp chế, trái ngược với sự lãnh đạo yêu thương và phục vụ mà Đức Chúa Trời định trước. Sự phân biệt giới tính bây giờ bị biến thành sự phân biệt đối xử, sự thống trị và xung đột. Đây là hiện trạng đau buồn của thế gian sa ngã.

III. Sự Phục Hồi Trong Chúa Cứu Thế Giê-xu

Tin Mừng trọng đại là Chúa Giê-xu Christ đã đến để cứu chuộc chúng ta khỏi tội lỗi và phục hồi mọi sự, kể cả mối quan hệ giữa nam và nữ. Trong Ngài, chúng ta thấy được hình mẫu lý tưởng và khuôn mẫu cho sự phục hồi.

Trước hết, Chúa Giê-xu đối xử với phụ nữ một cách cách mạng, phá vỡ mọi rào cản văn hóa và tôn giáo đầy phân biệt đối xử thời bấy giờ. Ngài trò chuyện công khai với người đàn bà Sa-ma-ri (Giăng 4), tha thứ và bảo vệ người đàn bà bị bắt quả tang phạm tội tà dâm (Giăng 8:1-11), để cho Ma-ri ngồi dưới chân Ngài để học đạo (vị trí của môn đồ, thường dành cho nam giới - Lu-ca 10:38-42), và hiện ra đầu tiên cho các bà sau khi phục sinh (Ma-thi-ơ 28:1-10). Ngài khẳng định phẩm giá và giá trị thuộc linh trọn vẹn của phụ nữ.

Thứ hai, sứ đồ Phao-lô, dưới sự linh cảm của Đức Thánh Linh, đã công bố nguyên tắc nền tảng của sự phục hồi trong Chúa Cứu Thế: “Tại đây không còn chia ra người Giu-đa hoặc người Gờ-réc; không còn người tôi mọi hoặc người tự chủ; không còn đàn ông hoặc đàn bà; vì trong Đức Chúa Jêsus Christ, anh em thảy đều là một” (Ga-la-ti 3:28).

Câu Kinh Thánh này thường bị hiểu lầm là xóa bỏ mọi sự khác biệt sinh học và chức năng. Tuy nhiên, từ ngữ Hy Lạp ở đây rất quan trọng. Cụm "không còn... hoặc..." (ouk eni) nói về tình trạng trong Đấng Christ. Trong phương diện ơn cứu rỗi, địa vị làm con Đức Chúa Trời và giá trị trước mặt Ngài, không có sự phân biệt nào dựa trên chủng tộc, địa vị xã hội hay giới tính. Ân điển, đức tin và sự xưng công bình đều được ban cho mọi người như nhau qua Chúa Giê-xu. Điều này phá đổ mọi bức tường ngăn cách do tội lỗi và văn hóa con người dựng lên.

IV. Trật Trong Trong Gia Đình và Hội Thánh: Sự Bổ Sung và Yêu Thương

Trong khi Ga-la-ti 3:28 nói về sự bình đẳng về địa vị, các thư tín Tân Ước khác (như Ê-phê-sô, Cô-lô-se, I Phi-e-rơ) nói về trật tự chức năng trong các mối quan hệ đã được cứu chuộc, đặc biệt trong gia đình và Hội Thánh. Đây không phải là sự quay lại với lời nguyền trong Sáng-thế-ký 3, mà là một khuôn mẫu mới phản chiếu mối quan hệ giữa Chúa Christ và Hội Thánh.

Ê-phê-sô 5:22-33 là phân đoạn then chốt. Người vợ được kêu gọi "phục" chồng mình "như phục Chúa" (câu 22). Từ Hy Lạp "hupotasso" thường được dịch là "phục" hoặc "vâng phục", mang ý nghĩa tự nguyện sắp đặt mình dưới, với thái độ tôn trọng. Nhưng mệnh lệnh dài hơn và khó hơn được đặt ra cho người chồng: “Hỡi người làm chồng, hãy yêu vợ mình, như Đấng Christ đã yêu Hội thánh, phó chính mình Ngài vì Hội thánh” (câu 25). Tình yêu này (agapao) là hy sinh, thánh sạch, nuôi nấng và trân quý (câu 26-29). Mục đích của trật tự này không phải để tạo ra sự thống trị, mà để phản chiếu một thực tại thuộc linh: Chúa Christ (chồng) yêu thương và hy sinh cho Hội Thánh (vợ), và Hội Thánh vui lòng đáp lại với sự tôn trọng và vâng phục. Đây là sự bổ sung có trật tự trong tình yêu thương.

Trong Hội Thánh, Kinh Thánh cũng trình bày về các chức vụ và vai trò khác nhau. I Ti-mô-thê 2:11-14I Cô-rinh-tô 14:34-35 nói về việc phụ nữ không nên "dạy dỗ" hay "cai quản" đàn ông trong Hội Thánh. Từ ngữ Hy Lạp "authenteo" trong I Ti-mô-thê 2:12 mang nghĩa "nắm quyền lực trên", "thống trị". Nguyên tắc này dựa trên thứ tự sáng tạo và câu chuyện Sa ngã (I Ti 2:13-14), nhắc nhở về trách nhiệm lãnh đạo thuộc linh mà người nam phải gánh vác. Tuy nhiên, điều này không cấm phụ nữ phục vụ, nói tiên tri (Công vụ 21:9), cầu nguyện, hay nói trong Hội Thánh (I Cô 11:5). Phao-lô cũng đề cập đến những nữ đồng lao như Bê-rít-sin, Phê-bê (người đầy tớ/chấp sự của Hội Thánh Xen-cơ-rê - Rô-ma 16:1), Ma-ry, Trợ-phê-nơ... với sự trân trọng lớn.

V. Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân

Làm thế nào để chúng ta áp dụng những lẽ thật này vào cuộc sống hằng ngày?

1. Xác Lập Lại Nền Tảng Giá Trị: Mỗi Cơ đốc nhân, dù nam hay nữ, phải ăn rễ sâu vào lẽ thật rằng mình được tạo dựng theo hình ảnh Đức Chúa Trời và được cứu chuộc bởi huyết Chúa Christ. Giá trị của bạn không đến từ giới tính, vai trò xã hội hay sự công nhận của người khác, mà đến từ địa vị làm con cái Đức Chúa Trời. Hãy từ chối mọi tư tưởng tự ti hoặc kiêu ngạo dựa trên giới tính.

2. Theo Đuổi Sự Bổ Sung Thay Vì Cạnh Tranh: Trong hôn nhân và công việc chung trong Hội Thánh, thay vì tranh giành quyền lực hoặc đòi hỏi sự giống hệt nhau, hãy nhận biết và trân trọng những ân tứ, điểm mạnh và sự nhạy cảm khác nhau mà Đức Chúa Trời đã ban cho mỗi giới. Người chồng được kêu gọi lãnh đạo bằng sự hy sinh và phục vụ, người vỹ được kêu gọi hỗ trợ bằng sự khôn ngoan và sức mạnh riêng của mình.

3. Chống Lại Tinh Thần Thế Gian: Thế gian có thể đề cao sự thống trị độc đoán của nam giới hoặc cổ vũ một thứ chủ nghĩa nữ quyền bài trừ nam giới. Cả hai đều là biểu hiện của lời nguyền, không phải của ơn cứu chuộc. Chúng ta phải phân biệt rõ giữa "sự bình đẳng trong giá trị" mà Kinh Thánh dạy với "sự giống hệt về vai trò" mà thế gian thường đòi hỏi.

4. Sống Với Thẩm Quyền Của Lời Chúa: Trong mọi tranh luận về giới tính, hãy khiêm nhường quay về với Kinh Thánh, nghiên cứu nguyên văn và bối cảnh, cầu xin Đức Thánh Linh soi dẫn, thay vì áp đặt quan điểm cá nhân hay văn hóa lên trên Lời Chúa.

5. Thể Hiện Văn Hóa Nước Thiên Đàng: Trong Hội Thánh địa phương, hãy tạo môi trường nơi mọi người—nam, nữ, trẻ, già—đều có cơ hội phục vụ và sử dụng ân tứ mình theo những khuôn khổ Kinh Thánh. Tôn trọng và đề cao những đóng góp của mọi tín hữu.

Kết Luận

Kinh Thánh cho chúng ta một cái nhìn phong phú, cân bằng và đầy hy vọng về giới tính. Đức Chúa Trời tạo dựng nên sự khác biệt nam nữ với mục đích tốt lành cho sự bổ sung và hiệp một. Tội lỗi đã làm biến dạng sự khác biệt đó thành sự phân biệt đối xử, thống trị và xung đột. Nhưng qua sự chết và sống lại của Chúa Giê-xu Christ, chúng ta được mời gọi bước vào một thực tại mới: nơi đó, giá trị và địa vị thuộc linh là bình đẳng trọn vẹn, đồng thời, các vai trò và chức năng có thể khác biệt để cùng nhau phản chiếu vinh quang của mối tương giao giữa Christ và Hội Thánh. Sứ mạng của chúng ta không phải là xóa nhòa sự khác biệt do Đức Chúa Trời tạo dựng, cũng không phải khoét sâu hố ngăn cách do tội lỗi gây ra, mà là sống trong sự phục hồi của ân điển, yêu thương và tôn trọng lẫn nhau, để thế gian thấy được dấu ấn của Vua mình.

“Rốt lại, hết thảy anh em phải đồng lòng, đầy thương xót và tình yêu anh em; hãy có lòng nhân từ và đức khiêm nhường.” (I Phi-e-rơ 3:8)

Quay Lại Bài Viết