Mười Điều Răn là gì?

02 December, 2025
19 phút đọc
3,620 từ
Chia sẻ:

Mười Điều Răn

Mười Điều Răn, hay Thập Điều Giới (The Ten Commandments), không chỉ là một bộ luật cổ xưa mà chính là nền tảng đạo đức, pháp lý và tâm linh cho mối quan hệ giao ước giữa Đức Chúa Trời và dân sự Ngài. Được Đức Chúa Trời trực tiếp phán truyền và viết bằng ngón tay Ngài trên hai bảng đá (Xuất Ê-díp-tô Ký 31:18), Mười Điều Răn là hiến chương của sự tự do thánh, vạch ra con đường của sự sống và phước hạnh. Bài nghiên cứu này sẽ đào sâu vào bối cảnh, nội dung, ý nghĩa thần học từ nguyên văn Hê-bơ-rơ và Hy Lạp, cũng như sự ứng dụng không thể thiếu của Mười Điều Răn trong đời sống Cơ Đốc nhân ngày nay.

Bối Cảnh Lịch Sử và Giao Ước

Mười Điều Răn được ban hành trong bối cảnh dân Y-sơ-ra-ên vừa được giải cứu một cách kỳ diệu khỏi ách nô lệ Ai Cập. Đây không phải là điều kiện để được cứu chuộc, nhưng là hiến chương cho một dân tộc đã được cứu chuộc. Chúa phán: “Ta là Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi, đã rút ngươi ra khỏi xứ Ê-díp-tô, là nhà nô lệ” (Xuất Ê-díp-tô Ký 20:2). Lời mở đầu này xác lập nền tảng của mọi điều răn: Ân điển đi trước Luật pháp. Dân sự vâng giữ luật pháp không để được làm con, nhưng vì họ đã là con và muốn sống xứng đáng với địa vị đó.

Trong tiếng Hê-bơ-rơ, từ “điều răn” là “davar” (דָּבָר), có nghĩa là “lời” hoặc “sự việc”. Điều này cho thấy chúng không chỉ là các quy tắc, mà là chính những Lời hằng sống từ Đấng Tạo Hóa. Cấu trúc của Mười Điều Răn được các học giả chia thành hai phần: Bốn điều răn đầu (1-4) quy định mối quan hệ giữa người với Đức Chúa Trời, và Sáu điều răn sau (5-10) quy định mối quan hệ giữa người với người. Chúa Giê-xu đã tóm tắt toàn bộ luật pháp và tiên tri vào hai điều lớn nhất: “Hãy hết lòng, hết linh hồn, hết ý mà yêu mến Chúa là Đức Chúa Trời ngươi” (tương ứng 4 điều đầu) và “Hãy yêu người lân cận như mình” (tương ứng 6 điều sau) (Ma-thi-ơ 22:37-40).

Phân Tích Chi Tiết Mười Điều Răn

1. Điều Răn Thứ Nhất: Sự Độc Tôn Trong Sự Thờ Phượng

“Trước mặt ta, ngươi chớ có các thần khác” (Xuất Ê-díp-tô Ký 20:3).

Nguyên văn Hê-bơ-rơ sử dụng từ “al-panai” (עַל־פָּנָֽי), nghĩa đen là “trước mặt Ta” hoặc “đối diện với Ta”. Điều này khẳng định Đức Giê-hô-va là Đức Chúa Trời có mặt, hằng sống và hiện diện. Điều răn này đòi hỏi sự trung tín tuyệt đối. “Các thần khác” (elohim acherim) không chỉ là tượng thần, mà có thể là bất cứ điều gì chiếm vị trí tối cao trong đời sống chúng ta: tiền bạc, danh vọng, công việc, hay chính bản thân. Ứng dụng thực tế: Mỗi buổi sáng, chúng ta phải ý thức dâng lại trọn vẹn sự thờ phượng và chủ quyền đời mình cho Chúa.

2. Điều Răn Thứ Hai: Cấm Tạo Tượng Và Thờ Lạy Hình Tượng

“Ngươi chớ làm tượng chạm cho mình... ngươi chớ quì lạy trước các hình tượng đó” (Xuất Ê-díp-tô Ký 20:4-6).

Điều răn này không chỉ cấm thờ thần tượng ngoại giáo, mà còn cấm mọi nỗ lực “đóng khung” hay giới hạn Đức Chúa Trời vô hạn vào một hình ảnh hay khái niệm hữu hạn của con người. Đức Chúa Trời là Thần, nên phải lấy tâm thần và lẽ thật mà thờ phượng Ngài (Giăng 4:24). Hậu quả của sự thờ hình tượng có thể truyền đến đời sau, nhưng ân điển và sự thương xót của Ngài còn lớn hơn bội phần cho những ai yêu mến và vâng giữ điều răn Ngài.

3. Điều Răn Thứ Ba: Không Lấy Danh Chúa Một Cách Vô Ích

“Ngươi chớ lấy danh Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi mà làm chơi” (Xuất Ê-díp-tô Ký 20:7).

Danh của Đức Chúa Trời trong Kinh Thánh đại diện cho chính Ngài, bản tính và uy quyền của Ngài. Từ “làm chơi” trong tiếng Hê-bơ-rơ là “lashav” (לַשָּׁוְא), có nghĩa là “sự trống rỗng”, “sự dối trá”, hoặc “vô giá trị”. Điều răn này cấm mọi việc sử dụng danh Chúa cách thiếu tôn kính: thề thốt giả dối, chửi rủa, cầu nguyện hình thức, hoặc lạm dụng danh Ngài để hợp pháp hóa những mưu đồ cá nhân. Cơ Đốc nhân được kêu gọi để “làm cho danh cao cả Ngài được vinh hiển” (Thi Thiên 29:2).

4. Điều Răn Thứ Tư: Giữ Ngày Sa-bát Làm Thánh

“Hãy nhớ ngày nghỉ đặng làm nên thánh... Ngươi chớ làm công việc gì hết” (Xuất Ê-díp-tô Ký 20:8-11).

Đây là điều răn duy nhất bắt đầu bằng từ “Hãy nhớ” (Zakhor - זָכוֹר), cho thấy con người dễ sao lãng nguyên tắc này. Ngày Sa-bát (nghỉ) là dấu chỉ của giao ước và là lời nhắc nhở rằng Đức Chúa Trời là Đấng Tạo Hóa và Cứu Chuộc. Trong Tân Ước, Chúa Giê-xu là “Chúa của ngày Sa-bát” (Mác 2:28). Ngày của Chúa (Chủ Nhật) - kỷ niệm sự phục sinh của Đấng Christ - trở thành thời điểm nghỉ ngơi, thờ phượng và nhớ ơn cho Cơ Đốc nhân. Ứng dụng: Đây là mệnh lệnh để nghỉ ngơi trong Chúa, tin cậy rằng Ngài chu cấp mọi sự, chứ không phải sự lao khổ của chúng ta.

5. Điều Răn Thứ Năm: Hiếu Kính Cha Mẹ

“Hãy hiếu kính cha mẹ ngươi” (Xuất Ê-díp-tô Ký 20:12).

Đây là điều răn đầu tiên trong phần liên hệ con người và đi kèm với một lời hứa: “hầu cho ngươi được sống lâu trên đất”. Từ “hiếu kính” trong Hê-bơ-rơ là “kabed” (כַּבֵּד), có nghĩa là “làm nặng”, “trao vinh dự”. Sự hiếu kính không chỉ là vâng lời khi còn nhỏ, mà là một thái độ tôn trọng, quý trọng và chăm sóc suốt đời. Trong Tân Ước, Phao-lô nhắc lại điều này như là “điều răn thứ nhất có kèm theo lời hứa” (Ê-phê-sô 6:2). Đây là nền tảng cho trật tự gia đình và xã hội ổn định.

6. Điều Răn Thứ Sáu: Chớ Giết Người

“Ngươi chớ giết người” (Xuất Ê-díp-tô Ký 20:13).

Động từ “giết” ở đây là “ratsach” (רָצַח), chỉ về hành vi giết người có chủ ý, ám sát, hoặc cố sát, chứ không áp dụng cho việc hành quyết theo pháp luật hay chiến tranh chính đáng trong Cựu Ước. Chúa Giê-xu đào sâu ý nghĩa tâm linh của điều răn này: “Ai giận anh em mình thì đáng bị xét xử” (Ma-thi-ơ 5:22). Điều răn này bảo vệ sự thánh thiêng của sự sống vì con người được tạo dựng theo hình ảnh Đức Chúa Trời (Sáng Thế Ký 9:6).

7. Điều Răn Thứ Bảy: Chớ Phạm Tội Tà Dâm

“Ngươi chớ phạm tội tà dâm” (Xuất Ê-díp-tô Ký 20:14).

Từ “tà dâm” trong tiếng Hê-bơ-rơ là “na’aph” (נָאַף), chỉ cụ thể về sự phản bội trong giao ước hôn nhân (ngoại tình). Kinh Thánh mở rộng nguyên tắc này đến sự trong sạch trong tư tưởng và hành động. Chúa Giê-xu phán: “Ai nhìn đàn bà mà động tình trong lòng, thì trong lòng đã phạm tội tà dâm với người rồi” (Ma-thi-ơ 5:28). Điều răn này bảo vệ sự thánh khiết của giao ước hôn nhân – hình ảnh của mối quan hệ giữa Đấng Christ và Hội thánh (Ê-phê-sô 5:31-32).

8. Điều Răn Thứ Tám: Chớ Trộm Cướp

“Ngươi chớ trộm cướp” (Xuất Ê-díp-tô Ký 20:15).

Động từ “trộm cướp” là “ganav” (גָּנַב), bao hàm mọi hình thức chiếm đoạt tài sản người khác cách bất hợp pháp. Điều răn này thừa nhận và bảo vệ quyền sở hữu hợp pháp. Trong Tân Ước, Phao-lô đảo ngược lý luận: “Kẻ trộm cướp chớ trộm cướp nữa; nhưng thà chịu khó, chính tay mình làm nghề lương thiện... để có vật chi giúp kẻ thiếu thốn thì hơn” (Ê-phê-sô 4:28). Ứng dụng: Cơ Đốc nhân được kêu gọi sống chính trực, siêng năng và rộng rãi.

9. Điều Răn Thứ Chín: Chớ Nói Chứng Dối

“Ngươi chớ nói chứng dối cho kẻ lân cận mình” (Xuất Ê-díp-tô Ký 20:16).

Điều răn này đặc biệt nhắm vào việc làm chứng gian trong tòa án, nhưng nguyên tắc mở rộng đến mọi lời nói dối, lời đồn thổi phỉ báng, và sự lừa gạt. Chân lý là thuộc tính của Đức Chúa Trời và là nền tảng cho mọi mối quan hệ lành mạnh. Đức Chúa Trời “chẳng nói dối” (Tít 1:2), nên dân sự Ngài phải là những người của lẽ thật. Sự phá hủy của một lời nói dối có thể lớn hơn cả trộm cướp, vì nó phá vỡ niềm tin.

10. Điều Răn Thứ Mười: Chớ Tham Lam

“Ngươi chớ tham ... bất cứ vật chi thuộc về kẻ lân cận ngươi” (Xuất Ê-díp-tô Ký 20:17).

Khác với các điều răn trước quy định hành vi bên ngoài, điều răn thứ mười nhắm vào nguyên nhân gốc rễ bên trong: lòng tham. Từ “tham” (chamad - חָמַד) chỉ một sự ham muốn mãnh liệt, khao khát chiếm hữu. Đây là điều răn phơi bày tình trạng tội lỗi của lòng người. Phao-lô nhận ra rằng lòng tham lam chính là hình thức thờ hình tượng (Cô-lô-se 3:5). Giải pháp duy nhất là có lòng biết đủ và tìm kiếm Nước Đức Chúa Trời trước nhất (Ma-thi-ơ 6:33).

Mười Điều Răn Trong Ánh Sáng Của Chúa Giê-xu Christ

Luật pháp, bao gồm Mười Điều Răn, là “thầy giáo đưa chúng ta đến với Đấng Christ” (Ga-la-ti 3:24). Nó cho chúng ta thấy tiêu chuẩn thánh khiết hoàn hảo của Đức Chúa Trời và bản chất tội lỗi thẳm sâu của chúng ta, từ đó dẫn chúng ta đến với sự cứu rỗi bởi ân điển qua đức tin nơi Chúa Giê-xu. Chúa Giê-xu không hủy bỏ luật pháp, nhưng Ngài làm cho trọn (Ma-thi-ơ 5:17). Ngài sống một đời sống hoàn toàn vâng giữ luật pháp thay cho chúng ta, và chịu hình phạt của luật pháp thay cho chúng ta. Do đó, đối với Cơ Đốc nhân, Mười Điều Răn không còn là bảng luật khắc trên đá để tự cứu mình, nhưng là luật của Đấng Christ (1 Cô-rinh-tô 9:21) được Thánh Linh khắc trên lòng thịt chúng ta (2 Cô-rinh-tô 3:3). Chúng ta vâng giữ bởi tình yêu và lòng biết ơn, chứ không phải bởi sự sợ hãi hay ép buộc.

Ứng Dụng Thực Tiễn Trong Đời Sống Cơ Đốc Nhân

1. Làm Tiêu Chuẩn Tự Kiểm Tra: Hãy thường xuyên dùng Mười Điều Răn như một tấm gương soi để kiểm điểm đời sống dưới ánh sáng của Đức Thánh Linh. Không phải để tự kết án, nhưng để nhận biết sự yếu đuối và cần Chúa mỗi ngày.
2. Làm Khuôn Mẫu Cho Sự Dạy Dỗ: Dạy con cháu và các tín hữu mới những nguyên tắc đạo đức căn bản này. Chúng là nền tảng cho sự khôn ngoan và kính sợ Chúa.
3. Làm Kim Chỉ Nam Cho Lương Tâm: Trong một thế giới tương đối hóa mọi giá trị, Mười Điều Răn cung cấp những tiêu chuẩn tuyệt đối, rõ ràng để chúng ta đưa ra quyết định đúng đắn trong công việc, gia đình và xã hội.
4. Làm Động Lực Cho Sự Thờ Phượng: Mỗi khi suy gẫm về sự thánh khiết của luật pháp và ân điển của Đấng Christ đã chuộc chúng ta khỏi sự rủa sả của luật pháp, lòng chúng ta trào dâng sự cảm tạ và thờ phượng.
5. Sống Bởi Năng Lực của Thánh Linh: Chúng ta không thể tự sức vâng giữ trọn vẹn luật pháp. Nhưng Thánh Linh Đức Chúa Trời ở trong chúng ta ban năng lực để chúng ta “yêu trọn luật pháp” (Rô-ma 13:10).

Kết Luận

Mười Điều Răn là lời tuyên bố vĩ đại về ý chỉ và bản tính của Đức Chúa Trời. Chúng không lỗi thời, nhưng mang ý nghĩa trọn vẹn và sâu sắc hơn dưới giao ước mới trong huyết của Đấng Christ. Chúng vạch ra con đường của sự sống, tự do và phước hạnh thật. Là những người được cứu bởi ân điển, chúng ta hãy tiếp nhận Mười Điều Răn với tấm lòng biết ơn, xem chúng như sự bày tỏ ý muốn tốt lành của Người Cha yêu thương dành cho con cái Ngài. Hãy để Thánh Linh tiếp tục viết những nguyên tắc thánh này vào tấm lòng chúng ta, hầu cho đời sống chúng ta ngày càng phản chiếu vinh quang của Đấng Christ, là hiện thân sống động của luật pháp trọn vẹn.

“Hỡi kẻ yêu mến Đức Giê-hô-va, hãy ghét sự ác... Phước cho người nào... vui vẻ về luật pháp của Ngài, và suy gẫm luật pháp ấy ngày và đêm!” (Thi Thiên 97:10a; 1:1-2).

Quay Lại Bài Viết