Hồi giáo Ahmadiyya là gì?

02 December, 2025
15 phút đọc
2,961 từ
Chia sẻ:

Hồi Giáo Ahmadiyya

Trong thế giới đa dạng tôn giáo ngày nay, các tín hữu Cơ Đốc chúng ta thường gặp gỡ và đối thoại với những người theo nhiều niềm tin khác nhau. Một trong những phong trào tôn giáo nổi bật trong thế kỷ 19 và 20 là Hồi giáo Ahmadiyya. Là những người nghiên cứu và tin theo Lời Chúa, chúng ta cần có sự hiểu biết rõ ràng, căn cứ trên nền tảng Kinh Thánh, về các hệ thống niềm tin xung quanh để “hãy sẵn sàng để trả lời mọi kẻ hỏi lẽ về sự trông cậy trong anh em” (I Phi-e-rơ 3:15). Bài viết này sẽ khảo cứu về Hồi giáo Ahmadiyya, đối chiếu với lẽ thật Kinh Thánh và rút ra những ứng dụng thiết thực cho đời sống đức tin của Cơ Đốc nhân.

I. Nguồn Gốc và Lịch Sử Hình Thành

Phong trào Ahmadiyya (còn gọi là Ahmadiyya Muslim Jama’at) được thành lập tại Ấn Độ vào cuối thế kỷ 19 bởi Mirza Ghulam Ahmad (1835-1908). Ông tuyên bố mình là một nhà cải cách tôn giáo (Mujaddid), và quan trọng hơn, là Đấng Mê-si (Masih) và Đấng Mahdi được hứa trong truyền thống Hồi giáo. Tuyên bố này ngay lập tức đặt ông và phong trào của mình vào thế đối nghịch với cả Hồi giáo dòng chính lẫn Cơ Đốc giáo.

Bối cảnh lịch sử là Ấn Độ thuộc địa Anh, nơi các cuộc tranh luận và truyền giáo giữa Hồi giáo, Ấn Độ giáo và Cơ Đốc giáo diễn ra sôi nổi. Mirza Ghulam Ahmad đã viết nhiều tác phẩm, nổi tiếng nhất là “Barahin-e-Ahmadiyya”, trình bày giáo lý của mình. Sau khi ông qua đời, cộng đồng này phân thành hai nhánh chính: Nhánh Qadian (tin Mirza Ghulam Ahmad là một tiên tri) và Nhánh Lahore (chỉ xem ông là một nhà cải cách). Nhánh Qadian, với trung tâm tôn giáo hiện tại ở London, là nhánh lớn hơn và tích cực truyền giáo quốc tế.

II. Những Giáo Lý Trọng Tâm và Sự Đối Chiếu với Kinh Thánh

Để hiểu rõ bất kỳ hệ thống niềm tin nào, chúng ta phải xem xét những giáo lý nền tảng của nó dưới ánh sáng của Lời Đức Chúa Trời.

1. Quan Điểm về Chúa Giê-xu Christ (Isa)

Đây là điểm khác biệt căn bản và quan trọng nhất giữa Ahmadiyya với Cơ Đốc giáo. Ahmadiyya dạy rằng Chúa Giê-xu không chết trên thập tự giá. Thay vào đó, Ngài đã hôn mê (ngất đi) và sau đó được những môn đồ đưa xuống, chữa lành, rồi tiếp tục cuộc sống. Họ tin Ngài đã đi đến Kashmir (Ấn Độ) để truyền giáo cho 12 chi phái Y-sơ-ra-ên đã lưu lạc ở đó, và cuối cùng qua đời và được chôn tại Srinagar. Mirza Ghulam Ahmad được xem là sự tái lâm của Chúa Giê-xu trong tinh thần và quyền năng, hoàn thành sứ mạng của Đấng Mê-si.

Đối chiếu Kinh Thánh: Lẽ thật Kinh Thánh khẳng định rõ ràng về sự chết chuộc tội và sự sống lại thân thể của Chúa Giê-xu Christ. Đây là cốt lõi của đức tin Cơ Đốc. Sứ đồ Phao-lô viết: “Vả, trước hết tôi đã dạy dỗ anh em điều mà chính tôi đã nhận lãấy, ấy là Đấng Christ chịu chết vì tội chúng ta theo lời Kinh thánh; Ngài đã bị chôn, đến ngày thứ ba, Ngài sống lại theo lời Kinh thánh” (I Cô-rinh-tô 15:3-4). Sự sống lại thân thể của Ngài đã được chứng kiến bởi hơn 500 người (I Cô-rinh-tô 15:6). Chúa Giê-xu phán: “Ta là sự sống lại và sự sống; kẻ nào tin ta thì sẽ sống, mặc dầu đã chết rồi” (Giăng 11:25). Giáo lý Ahmadiyya phủ nhận sự sống lại này, do đó phủ nhận quyền năng cứu chuộc duy nhất của Chúa Giê-xu. Kinh Thánh cảnh báo: “Vì sẽ có nhiều kẻ dỗ dành đến, xưng mình là Đấng Christ, và sẽ dỗ dành nhiều người” (Ma-thi-ơ 24:5).

2. Quan Điểm về Sự Chuộc Tội (Atonement)

Ahmadiyya phủ nhận học thuyết về sự chuộc tội thay thế của Chúa Giê-xu trên thập tự giá. Họ xem cái chết của Ngài (mà họ không tin) không có giá trị chuộc tội. Thay vào đó, sự cứu rỗi đạt được qua việc vâng theo luật pháp (Sharia) của Đức Chúa Trời, có sự hướng dẫn của các nhà cải cách như Mirza Ghulam Ahmad, và qua đức tin nơi Đức Chúa Trời.

Đối chiếu Kinh Thánh: Kinh Thánh dạy cách dứt khoát rằng sự cứu rỗi là bởi ân điển, nhờ đức tin nơi sự chết đền tội của Chúa Giê-xu Christ, chứ không bởi việc làm của luật pháp. “Vì tiền công của tội lỗi là sự chết; nhưng sự ban cho của Đức Chúa Trời là sự sống đời đời trong Đức Chúa Jêsus Christ, Chúa chúng ta” (Rô-ma 6:23). “Huyết của Đức Chúa Jêsus, Con Ngài, làm sạch mọi tội chúng ta” (I Giăng 1:7). Danh Giê-xu (Ἰησοῦς/Iēsous) trong tiếng Hy Lạp tương đương với Giô-suê (יְהוֹשֻׁעַ/Yehoshua) trong tiếng Hê-bơ-rơ, có nghĩa là “Giê-hô-va cứu rỗi” – chính Ngài là Đấng cứu, không phải một hệ thống luật lệ hay một nhà cải cách.

3. Quan Điểm về Kinh Sách và Sự Mặc Khải

Ahmadiyya tôn trọng Kinh Qur’an là kinh sách sau cùng và hoàn hảo. Họ cũng xem các tác phẩm của Mirza Ghulam Ahmad là nguồn mặc khải và giải thích có thẩm quyền, mặc dù không đặt ngang hàng với Kinh Qur’an. Họ thường giải kinh Qur’an theo hướng ẩn dụ và tượng trưng, đặc biệt khi nói về các sự kiện cánh chung.

Đối chiếu Kinh Thánh: Kinh Thánh Cơ Đốc khẳng định sự đầy đủ và trọn vẹn của mặc khải trong Chúa Giê-xu Christ và trong các sách được Đức Thánh Linh cảm thúc. “Cả Kinh Thánh đều là bởi Đức Chúa Trời soi dẫn, có ích cho sự dạy dỗ, bẻ trách, sửa trị, dạy người trong sự công bình” (II Ti-mô-thê 3:16). Sự mặc khải đã được hoàn tất trong Chúa Cứu Thế Giê-xu, Ngôi Lời đã trở nên xác thịt (Giăng 1:14). Kinh Thánh cũng đưa ra lời cảnh cáo nghiêm khắc: “Dầu cho chúng tôi, hay là một thiên sứ trên trời, truyền cho anh em một tin lành nào khác với tin lành chúng tôi đã truyền cho anh em, thì người ấy đáng bị a-na-them!” (Ga-la-ti 1:8). Bất kỳ “mặc khải” nào thêm vào hay mâu thuẫn với Phúc Âm về Chúa Giê-xu Christ chịu chết và sống lại đều không thể được chấp nhận.

III. Ứng Dụng Thực Tế Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân

Hiểu biết về Hồi giáo Ahmadiyya không chỉ là kiến thức, mà phải dẫn chúng ta đến sự tăng trưởng đức tin và khả năng làm chứng hiệu quả.

1. Củng Cố Nền Tảng Đức Tin Cá Nhân: Việc nghiên cứu các niềm tin khác giúp chúng ta thấy rõ hơn sự quý giá và độc nhất của Phúc Âm. Hãy dành thì giờ đào sâu vào các lẽ thật căn bản: Thần tánh và nhân tánh của Chúa Giê-xu (Giăng 1:1, 14; Cô-lô-se 2:9), ý nghĩa của thập tự giá (Rô-ma 5:8), và sự sống lại bằng xương bằng thịt (Lu-ca 24:39). Khi chúng ta “đứng vững trong đức tin” (I Cô-rinh-tô 16:13), chúng ta sẽ không bị “lắc lư và bị dồi đưa đủ cách, vì bị mọi gió đạo dậy lên xô đẩy” (Ê-phê-sô 4:14).

2. Phát Triển Tấm Lòng và Thái Đối Đúng Đắn: Khi tiếp xúc với tín đồ Ahmadiyya – vốn thường là những người rất nhiệt thành, có đạo đức và tử tế – chúng ta cần có thái độ của Chúa Giê-xu: “đầy ơn và lẽ thật” (Giăng 1:14). Hãy yêu thương con người, nhưng kiên định với lẽ thật. Cầu nguyện cho họ được mở mắt để nhìn biết Chúa Giê-xu thật. Đừng tranh cãi nóng nảy, nhưng “phải lấy lòng nhu mì, kính sợ mà trả lời” (I Phi-e-rơ 3:15).

3. Làm Chứng Cách Hiệu Quả: Tập trung vào Phúc Âm về Chúa Giê-xu Christ. Thay vì sa vào những cuộc tranh luận về tiểu tiết lịch sử, hãy chia sẻ về mối quan hệ cá nhân với Đấng Christ sống. Lời chứng về sự tha thứ, bình an và quyền năng biến đổi đời sống của Chúa có sức mạnh lớn hơn nhiều. Hãy sử dụng chính những lời tiên tri trong Cựu Ước về Đấng Mê-si (như Ê-sai 53 về ‘Eved YHWH – Tôi Tớ của Đức Giê-hô-va) để chỉ ra rằng Chúa Giê-xu đã ứng nghiệm mọi điều ấy một cách chính xác.

4. Trung Thành Với Sứ Mạng Truyền Giáo: Lời Chúa dặn chúng ta: “Vậy, hãy đi dạy dỗ muôn dân, hãy nhân danh Đức Cha, Đức Con, và Đức Thánh Linh mà làm phép báp-têm cho họ, và dạy họ giữ hết cả mọi điều mà ta đã truyền cho các ngươi” (Ma-thi-ơ 28:19-20). Sự xuất hiện của các phong trào như Ahmadiyya nhắc nhở chúng ta về tính cấp bách của Đại Mạng Lệnh. Mỗi tín hữu cần sống và chia sẻ Phúc Âm thuần túy, không pha trộn, cho mọi dân tộc, kể cả những người Hồi giáo.

IV. Kết Luận

Hồi giáo Ahmadiyya là một phong trào tôn giáo phức tạp với những tuyên bố độc đáo, đặc biệt về nhân vật Chúa Giê-xu và sự cứu rỗi. Từ góc nhìn Kinh Thánh, chúng ta nhận thấy những điểm mâu thuẫn cơ bản và nghiêm trọng với lẽ thật Phúc Âm, đặc biệt trong việc phủ nhận thần tánh, sự chết chuộc tội và sự sống lại thân thể của Chúa Cứu Thế Giê-xu. Điều này củng cố lời cảnh báo của Sứ đồ Giăng: “Hỡi các con cái bé mọn, phần các con, thuộc về Đức Chúa Trời, đã thắng được họ rồi, vì Đấng ở trong các con là lớn hơn kẻ ở trong thế gian” (I Giăng 4:4).

Thay vì sợ hãi hay thù địch, sự hiểu biết này thôi thúc chúng ta càng trân quý hơn sự cứu rỗi trọn vẹn trong Chúa Giê-xu, thúc giục chúng ta sống đời tin kính và sẵn sàng chia sẻ niềm hy vọng sống động của mình. Hãy luôn ghi nhớ lời khẳng định tối thượng của Chúa Giê-xu: “Ta là đường đi, lẽ thật, và sự sống; chẳng bởi ta thì không ai được đến cùng Cha” (Giăng 14:6). Trong một thế giới đầy dẫy những con đường và tiếng nói, Ngài vẫn là Đường Duy Nhất, Lẽ Thật Duy Nhất và Sự Sống Duy Nhất cho nhân loại.

Quay Lại Bài Viết