Tại sao Chúa Giê-xu đã phải trải qua rất nhiều đau khổ?

02 December, 2025
17 phút đọc
3,302 từ
Chia sẻ:

Tại Sao Chúa Giê-xu Đã Phải Trải Qua Rất Nhiều Đau Khổ?

Đau khổ của Chúa Giê-xu Christ trên thập tự giá không phải là một bi kịch ngẫu nhiên của lịch sử, mà là trung tâm của kế hoạch cứu rỗi đời đời của Đức Chúa Trời. Câu hỏi “Tại sao?” vang lên không chỉ từ trí óc tò mò, mà còn từ tấm lòng của những người cảm nhận được chiều sâu của tình yêu được bày tỏ qua sự hy sinh ấy. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu vào Kinh Thánh để khám phá ý nghĩa thần học, sự ứng nghiệm tiên tri, và mục đích tối hậu đằng sau những đau khổ tột cùng mà Con Đức Chúa Trời đã cam chịu.

I. Sự Đau Khổ Thay Thế: Cốt Lõi Của Sự Chuộc Tội

Lý do nền tảng và quan trọng nhất cho sự đau khổ của Chúa Giê-xu nằm trong bản chất của tội lỗicông lý thánh khiết của Đức Chúa Trời. Kinh Thánh tuyên bố rõ ràng: “Vì tiền công của tội lỗi là sự chết” (Rô-ma 6:23a). Tội lỗi không chỉ là một lỗi lầm đạo đức; trong tiếng Hy Lạp, từ hamartia (ἁμαρτία) có nghĩa đen là “trật mục tiêu,” sự sai lệch hoàn toàn khỏi tiêu chuẩn vinh quang của Đức Chúa Trời (Rô-ma 3:23). Sự công bình thánh khiết của Đức Chúa Trời đòi hỏi một sự trừng phạt xứng đáng cho tội lỗi, đó là sự chết và sự phân cách đời đời.

Con người, trong tình trạng sa ngã, không thể tự cứu mình hay chịu đựng sự trừng phạt đó mà không bị hủy diệt đời đời. Do đó, kế hoạch cứu chuộc đòi hỏi một Đấng Trung Gian thánh khiết, vô tội, đồng thời phải mang lấy bản chất của con người để có thể thay thế họ. Điều này được tiên tri Ê-sai bày tỏ cách sống động hàng thế kỷ trước: “Người đã vì tội lỗi chúng ta mà bị vết, vì sự gian ác chúng ta mà bị thương; bởi sự sửa phạt người chịu chúng ta được bình an, bởi lằn roi người chúng ta được lành bịnh… Đức Giê-hô-va đã làm cho tội lỗi của hết thảy chúng ta đều chất trên người.” (Ê-sai 53:5-6)

Chúa Giê-xu đã tuyên bố chính mục đích này: “Vì Con người đã đến không phải để người ta hầu việc mình, song để hầu việc người ta, và phó sự sống mình làm giá chuộc cho nhiều người” (Mác 10:45). Từ “giá chuộc” trong tiếng Hy Lạp là lytron (λύτρον), chỉ giá tiền phải trả để giải phóng một nô lệ. Sự đau đớn thể xác tột độ, sự thương khó trong tâm hồn, và sự chết của Ngài chính là “giá tiền” được trả để giải phóng chúng ta khỏi ách nô lệ của tội lỗi và sự chết đời đời.

Sứ đồ Phi-e-rơ giải thích: “Chính Ngài đã mang tội lỗi chúng ta trong thân thể Ngài trên cây gỗ, hầu cho chúng ta là kẻ đã chết về tội lỗi, được sống cho sự công bình; lại nhân những lằn roi Ngài mà anh em đã được lành bịnh.” (1 Phi-e-rơ 2:24). Sự đau khổ của Chúa Giê-xu có tính chất thay thế (substitutionary). Ngài chịu thay những gì chúng ta đáng chịu.

II. Sự Ứng Nghiệm Lời Tiên Tri và Bày Tỏ Bản Chất Đức Chúa Trời

Sự đau khổ của Đấng Christ không phải là kế hoạch dự phòng. Nó đã được định trước và tiên báo trong cả Cựu Ước. Mỗi khổ hình Ngài chịu đều là một sự làm trọn Lời Chúa.

  • Sự Phản Bội và Bị Bán: “Bạn hữu thân tín của tôi, … cũng đã giơ gót lên nghịch cùng tôi” (Thi Thiên 41:9) được ứng nghiệm qua Giu-đa Ích-ca-ri-ốt (Giăng 13:18).
  • Sự Im Lặng Trước Kẻ Cáo: “Người bị hiếp đáp, nhưng khi chịu sự khốn khổ, chẳng hề mở miệng” (Ê-sai 53:7) được thấy rõ khi Ngài đứng trước Phi-lát và Hê-rốt (Ma-thi-ơ 27:12-14).
  • Sự Đóng Đinh và Bị Lấy Y Phục: “Chúng chia nhau áo xống tôi, Bắt thăm về chiếc áo dài tôi” (Thi Thiên 22:18) xảy ra ngay dưới chân thập tự giá (Giăng 19:23-24).
  • Xương Chẳng Bị Gãy: Dù là hình phạt thông thường của người La Mã để đẩy nhanh cái chết, không một xương nào của Ngài bị gãy (Giăng 19:33), ứng nghiệm lời tiên tri về Chiên Con Vượt Qua (Xuất Ê-díp-tô Ký 12:46, Dân Số Ký 9:12) và Thi Thiên 34:20.

Hơn nữa, qua sự đau khổ, bản tính của Đức Chúa Trời được bày tỏ một cách trọn vẹn và mâu thuẫn nhưng hài hòa: tình yêu thươngsự công bình. Thập tự giá là nơi công lý thánh khiết được thỏa mãn (tội bị trừng phạt) và tình yêu vô hạn được tuôn đổ (chính Con Ngài là Đấng chịu trừng phạt thay). Sứ đồ Giăng viết: “Nầy, sự yêu thương ở tại đây: ấy chẳng phải chúng ta đã yêu Đức Chúa Trời, nhưng Ngài đã yêu chúng ta, và sai Con Ngài làm của lễ chuộc tội chúng ta.” (1 Giăng 4:10). Sự đau khổ của Chúa Giê-xu là biểu hiện tối cao của agapē (ἀγάπη) – tình yêu hy sinh, quyết định, vô điều kiện.

III. Sự Hy Sinh Trọn Vẹn và Sự Vâng Phục Tuyệt Đối

Chúa Giê-xu không phải là nạn nhân bất lực. Ngài chủ động bước vào sự đau khổ. Trong vườn Ghết-sê-ma-nê, dù linh hồn “buồn bực cho đến chết” và mồ hôi trở nên như giọt máu (Lu-ca 22:44), Ngài đã cầu nguyện: “Cha ơi! nếu có thể được, xin cho chén nầy lìa khỏi Con! nhưng không theo ý Con, mà theo ý Cha.” (Ma-thi-ơ 26:39). Chén ở đây biểu tượng cho cơn thịnh nộ của Đức Chúa Trời trên tội lỗi mà Ngài sắp uống. Sự vâng phục này là sự đáp lại trọn vẹn với sự bất tuân của A-đam, và mang lại sự công bình cho nhiều người (Rô-ma 5:19).

Sứ đồ Phi-líp nói về tinh thần tự hạ và vâng phục của Đấng Christ: “Ngài đã tự hạ mình, vâng phục cho đến chết, thậm chí chết trên cây thập tự.” (Phi-líp 2:8). Từ “vâng phục” (hypekoos, ὑπήκοος) nhấn mạnh sự lắng nghe và tuân theo có chủ ý. Sự đau khổ của Ngài chứng minh rằng Ngài là Đấng “vốn hay vâng lời” (Hê-bơ-rơ 5:8). Qua đó, Ngài trở nên thầy tế lễ thượng phẩm thương xót và trung tín, có thể cảm thông với những yếu đuối của chúng ta.

IV. Chiến Thắng Sa-tan và Quyền Lực Tối Tăm

Sự đau khổ và cái chết của Chúa Giê-xu còn là một cuộc chiến thuộc linh vĩ đại. Ngài tuyên bố mục đích đến của Ngài: “Hiện nay có sự phán xét thế gian nầy; hiện nay vua chúa của thế gian nầy sẽ bị đuổi ra ngoài.” (Giăng 12:31). “Vua chúa của thế gian” chỉ về Sa-tan. Bằng cái chết và sự sống lại, Chúa Giê-xu đã “giải thoát những kẻ vì sợ sự chết, bị cầm trong vòng tôi mọi trọn đời.” (Hê-bơ-rơ 2:14-15).

Trên thập tự giá, Ngài đã “truất bỏ các quyền cai trị cùng các thế lực, dùng thập tự giá chiến thắng chúng nó, và nộp ra tỏ tường giữa thiên hạ.” (Cô-lô-se 2:15). Hình ảnh ở đây (trong nguyên văn) như một vị tướng chiến thắng, phơi bày các kẻ thù đã bị đánh bại ra trước công chúng. Sự đau khổ của Ngài là vũ khí để phá hủy thành trì cuối cùng của ma quỷ – quyền lực của sự chết và tội lỗi.

V. Để Cảm Thông Và Nâng Đỡ Những Kẻ Chịu Khổ

Chúa Giê-xu không chỉ chịu khổ thay cho chúng ta, mà còn chịu khổ như chúng ta (mặc dù không vì tội riêng mình). Điều này khiến Ngài trở nên Đấng Cảm Thông hoàn hảo. Thư Hê-bơ-rơ khích lệ: “Vì chúng ta không có thầy tế lễ thượng phẩm chẳng có thể cảm thương sự yếu đuối chúng ta, bèn có một thầy tế lễ bị thử thách trong mọi việc cũng như chúng ta, song không phạm tội. Vậy, chúng ta hãy vững lòng đến gần ngôi ơn phước, hầu cho được thương xót và tìm được ơn để giúp chúng ta trong thì giờ có cần dùng.” (Hê-bơ-rơ 4:15-16)

Ngài đã kinh nghiệm sự phản bội, cô đơn, đau đớn thể xác, sự bất công, sự chế giễu, và cả cảm giác bị Đức Chúa Trời lìa bỏ (“Đức Chúa Trời tôi ơi, … sao Ngài lìa bỏ tôi?” – Ma-thi-ơ 27:46). Do đó, không một nỗi đau nào của con dân Chúa mà Ngài không hiểu thấu. Sự đau khổ của Ngài ban cho chúng ta một tấm gương: “Ấy Đấng Christ đã chịu khổ vì anh em, để lại cho anh em một gương, hầu cho anh em noi dấu chân Ngài.” (1 Phi-e-rơ 2:21).

Ứng Dụng Thực Tế Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân

Hiểu biết về sự đau khổ của Chúa Giê-xu không chỉ là kiến thức thần học, mà phải biến đổi đời sống chúng ta.

1. Sự An Nghỉ Trong Ân Điển Được Ban Cho: Chúng ta không còn phải mang gánh nặng tội lỗi hoặc tìm cách tự cứu mình bằng khổ chế. Sự đau khổ của Chúa Giê-xu là đủ và trọn vẹn. Hãy sống trong sự tự do và biết ơn, vì “sự đoán phạt chẳng còn nữa” (Rô-ma 8:1) đối với những ai ở trong Ngài.

2. Động Lực Cho Sự Thờ Phượng và Sống Vì Ngài: Tình yêu của Đấng Christ “thúc giục chúng ta” (2 Cô-rinh-tô 5:14). Khi chiêm ngưỡng thập tự giá, lòng chúng ta được cảm động để dâng trọn đời sống làm của lễ sống và thánh, đẹp lòng Đức Chúa Trời (Rô-ma 12:1).

3. Lòng Can Đảm Khi Đối Diện Khổ Đau Cá Nhân: Khi chúng ta chịu khổ vì công bình, vì danh Chúa, hoặc ngay cả trong những thử thách chung của kiếp người, chúng ta có thể nhớ rằng mình đang đi trên con đường Chúa đã đi qua. Chúng ta có một Đấng Cầu Thay cảm thông và một lời hứa về vinh hiển đời đời phía trước (Rô-ma 8:17-18).

4. Thúc Đẩy Sự Tha Thứ và Yêu Thương: Nếu Chúa Giê-xu đã chịu đau khổ để tha thứ cho những kẻ làm hại Ngài (“Xin Cha tha cho họ…” – Lu-ca 23:34), chúng ta cũng được kêu gọi tha thứ cho người khác. Sự đau khổ của Ngài phá vỡ chu kỳ thù hận và mở ra con đường của ân điển.

5. Niềm Hy Vọng Vững Chắc Cho Tương Lai: Thập tự giá không phải là kết thúc. Nó dẫn đến sự sống lại. Sự đau khổ của Đấng Christ bảo đảm rằng mọi sự đau khổ của con cái Ngài cuối cùng cũng sẽ được giải cứu và biến đổi trong vương quốc đời đời của Ngài, nơi “Ngài sẽ lau ráo hết nước mắt” (Khải Huyền 21:4).

Kết Luận

Sự đau khổ của Chúa Giê-xu Christ là một mầu nhiệm sâu nhiệm nhất của đức tin Cơ Đốc. Nó không phải là dấu hiệu của sự yếu đuối hay thất bại, mà là biểu hiện tối thượng của quyền năng, tình yêu, và sự khôn ngoan của Đức Chúa Trời. Ngài chịu khổ để chuộc tội, để ứng nghiệm lời hứa, để chiến thắng tội lỗi và sự chết, và để trở nên Đấng Cảm Thông trọn vẹn với chúng ta. Khi chúng ta nhìn lên thập tự giá, chúng ta không chỉ thấy một hành động hy sinh lịch sử, mà thấy chính cốt lõi của Phúc Âm: Đức Chúa Trời yêu thương thế gian, đến nỗi đã ban Con Một của Ngài, để hễ ai tin Con ấy không bị hư mất mà được sự sống đời đời (Giăng 3:16). Ước gì sự hiểu biết này đâm rễ sâu trong lòng chúng ta, sinh ra một đời sống của sự thờ phượng, vâng phục, và hy vọng không lay chuyển.

Quay Lại Bài Viết