Sự Công Chính Hóa, Thánh Hóa và Vinh Hiển Hóa Liên Quan Như Thế Nào?
Trong thần học Tín Lành, ba trụ cột quan trọng mô tả hành trình cứu rỗi trọn vẹn của một Cơ Đốc nhân là **Sự Công Chính Hóa (Justification)**, **Sự Thánh Hóa (Sanctification)**, và **Sự Vinh Hiển Hóa (Glorification)**. Đây không phải là ba sự kiện rời rạc, mà là một tiến trình liên tục, hữu cơ và không thể tách rời trong kế hoạch cứu chuộc của Đức Chúa Trời, khởi đi từ ân điển Ngài và hướng đến vinh quang đời đời. Hiểu rõ mối liên hệ mật thiết giữa ba khái niệm này là chìa khóa để nắm vững giáo lý cứu rỗi bởi đức tin và sống một đời sống tin kính, trưởng thành.
Phần 1: Sự Công Chính Hóa – Ân Điển Tức Thì và Tuyên Cáo Pháp Lý
Sự công chính hóa là **hành động một lần và ngay tức khắc** của Đức Chúa Trời, qua đó Ngài tuyên bố một tội nhân ăn năn trở nên công bình trước mặt Ngài. Đây không phải là một quá trình nội tại biến đổi bản chất con người, mà là một **phán quyết pháp lý từ bên ngoài** (forensic declaration).
**Nền tảng Kinh Thánh:** Sứ đồ Phao-lô trình bày rõ ràng nhất về giáo lý này trong thư Rô-ma:
"Vì chúng ta kẻ tin đã được xưng công bình bởi đức tin, nên được hòa thuận với Đức Chúa Trời, bởi Đức Chúa Jêsus Christ chúng ta" (Rô-ma 5:1).
Chữ "được xưng công bình" trong nguyên văn Hy Lạp là *δικαιόω (dikaioō)*, mang nghĩa "tuyên bố là công bình", "làm cho đứng đắn về mặt pháp lý".
**Cơ Sở của Sự Công Chính Hóa:** Công lao này hoàn toàn thuộc về **sự chết đền tội và sự sống lại của Chúa Giê-xu Christ**. Sự công bình của Đấng Christ được kể vào cho tội nhân, còn tội lỗi của tội nhân được kể vào cho Đấng Christ trên thập tự giá (2 Cô-rinh-tô 5:21). Chúng ta nhận lãnh điều này **chỉ bởi đức tin**, không bởi việc làm của Luật Pháp:
"Vậy, chúng ta nhờ đức tin mà được xưng công bình, chớ chẳng phải bởi việc làm theo luật pháp" (Rô-ma 3:28).
**Bản Chất và Kết Quả:** Công chính hóa thay đổi **vị thế (status)** của chúng ta trước Đức Chúa Trời: từ "kẻ thù nghịch" (Rô-ma 5:10) trở thành "con cái được nhận làm nghĩa tử" (Ga-la-ti 4:5). Tội lỗi đã được tha, án phạt đã được gánh. Đây là sự khởi đầu tuyệt đối cho mọi điều kế tiếp.
Phần 2: Sự Thánh Hóa – Tiến Trình Biến Đổi và Trưởng Thành
Nếu công chính hóa thay đổi *vị thế* của chúng ta thì thánh hóa là **tiến trình thay đổi *bản chất* và *đời sống*** của chúng ta. Đây là công việc liên tục của Đức Thánh Linh, biến đổi chúng ta nên giống với hình ảnh của Chúa Giê-xu Christ, từ bên trong ra bên ngoài.
**Định Nghĩa và Mục Đích:** Thánh hóa (*ἁγιασμός - hagiasmos* trong tiếng Hy Lạp) nghĩa là "sự biệt riêng ra" và "sự làm cho nên thánh". Mục đích là để chúng ta "lìa bỏ sự ô uế... mà làm nên thánh trong sự kính sợ Đức Chúa Trời" (2 Cô-rinh-tô 7:1) và "được nên một hình trạng với Con Ngài" (Rô-ma 8:29).
**Vai Trò của Đức Thánh Linh và Sự Cộng Tác của Tín Đồ:** Thánh hóa là một **sự hợp tác (synergy)**. Đức Thánh Linh ban quyền năng và dẫn dắt (Ga-la-ti 5:16-18), trong khi tín đồ có trách nhiệm "hãy gắng sức... làm cho sự kêu gọi và chọn lựa của mình được chắc chắn" (2 Phi-e-rơ 1:10) và "hãy nên thánh... vì Ta là thánh" (1 Phi-e-rơ 1:16). Phao-lô kêu gọi: "Hãy có lấy lòng thương xót... mà làm nên thánh" (Rô-ma 12:1).
**Mối Liên Hệ Khăng Khít với Công Chính Hóa:** Công chính hóa là **gốc rễ**, thánh hóa là **bông trái**. Một đức tin chân thật nhận lãnh sự công chính hóa *tất yếu* sẽ sản sinh một đời sống được thánh hóa. Gia-cơ nói: "Đức tin không có việc làm là đức tin chết" (Gia-cơ 2:17). Chính ân điển cứu chuộc dư dật trong công chính hóa trở thành động lực và nền tảng cho đời sống thánh khiết: "Vì ân điển của Đức Chúa Trời hay cứu mọi người, đã được bày tỏ ra, dạy chúng ta... sống tiết độ, công bình, nhân đức" (Tít 2:11-12).
Phần 3: Sự Vinh Hiển Hóa – Sự Hoàn Tất Vinh Quang Trong Tương Lai
Sự vinh hiển hóa là **điểm kết thúc vinh quang** của kế hoạch cứu rỗi, khi công việc của Đức Chúa Trời trong chúng ta được hoàn tất trọn vẹn. Đây là sự giải cứu cuối cùng khỏi mọi ảnh hưởng của tội lỗi, kể cả sự hiện diện của nó trong thân thể hay thế giới vật chất.
**Sự Sống Lại của Thân Thể và Sự Biến Hóa:** Vinh hiển hóa sẽ xảy ra khi Chúa Giê-xu tái lâm. Thân thể hay chết, hư nát của chúng ta sẽ được sống lại và biến hóa thành thân thể vinh hiển, bất tử, giống như thân thể phục sinh của Chúa:
"Ngài sẽ biến hóa thân thể hèn mạt chúng ta ra giống như thân thể vinh hiển Ngài" (Phi-líp 3:21).
"Kẻ chết đều sẽ sống lại... thân thể gieo ra là hay hư nát, mà sống lại là không hư nát... gieo ra là nhục, mà sống lại là vinh" (1 Cô-rinh-tô 15:42-43).
**Sự Hiện Diện Trọn Vẹn với Chúa:** Đây là sự hoàn tất của sự cứu rỗi, khi mối tương giao giữa Đức Chúa Trời và con người được phục hồi hoàn toàn, không còn bất cứ rào cản nào: "Chúng ta sẽ thấy mặt Ngài" (Khải Huyền 22:4). Sự công bình đã được tuyên bố (công chính hóa) và sự thánh khiết được vun trồng (thánh hóa) giờ đây được **thực hiện trọn vẹn và vĩnh viễn**.
**Hy Vọng Thúc Đẩy Hiện Tại:** Sự vinh hiển hóa không chỉ là tương lai xa vời, mà là niềm hy vọng sống động định hình đời sống hiện tại. "Ai có trong lòng đó sự trông cậy ấy, thì tự mình làm nên thanh sạch, cũng như Ngài là thanh sạch" (1 Giăng 3:3). Hy vọng về vinh quang tương lai cho chúng ta sức mạnh để kiên trì trong tiến trình thánh hóa.
Phần 4: Mối Liên Hệ Tam Vị Nhất Thể - Một Dòng Chảy Liên Tục
Ba khái niệm này liên kết với nhau như một dòng sông ân điển:
**1. Công Chính Hóa -> Thánh Hóa -> Vinh Hiển Hóa:** Đây là **trật tự khách quan của sự cứu rỗi (ordo salutis)**. Không ai có thể bắt đầu thánh hóa nếu chưa được tuyên bố là công bình. Và không ai đã được công chính hóa lại không được đảm bảo sẽ đến vinh hiển hóa.
**2. Vinh Hiển Hóa Định Hình Cả Hai:** Viễn cảnh vinh hiển hóa là mục tiêu cuối cùng, chi phối và ban ý nghĩa cho cả công chính hóa lẫn thánh hóa. Nó là "sự trông cậy về sự sống đời đời" (Tít 1:2) mà Đức Chúa Trời đã hứa từ trước muôn đời.
**3. Cả Ba Đều Bởi Ân Điển và Qua Đức Tin:** Từ đầu đến cuối, đây là công trình của Đức Chúa Trời. "Đấng đã khởi làm việc lành trong anh em... sẽ làm trọn hết cho đến ngày của Đức Chúa Jêsus Christ" (Phi-líp 1:6). Đức tin là phương tiện nhận lãnh công chính hóa, cũng là phương tiện để Đức Thánh Linh hành động thánh hóa trong chúng ta, và là sự đảm bảo cho vinh hiển hóa.
Phần 5: Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân Hằng Ngày
Hiểu mối liên hệ này không chỉ là kiến thức thần học, mà phải biến đổi cách chúng ta sống và tin:
- Sống Trong Sự Tự Do Của Ân Điển: Biết rằng vị thế của mình trước Đức Chúa Trời đã được vững vàng bởi sự công chính hóa, chúng ta không còn sống trong sự sợ hãi bị kết án (Rô-ma 8:1). Đây là nền tảng cho sự an nghỉ, lòng biết ơn và động lực để vâng phục Ngài bằng tình yêu, không phải bởi sự ép buộc.
- Tích Cực Cộng Tác Trong Sự Thánh Hóa: Với lòng biết ơn, chúng ta chủ động dành thời gian cho Lời Chúa (Kinh Thánh), cầu nguyện, thông công với Hội Thánh, và vâng theo sự dẫn dắt của Đức Thánh Linh để từ bỏ tội lỗi và phát triển các phẩm tính thánh (như trái Thánh Linh - Ga-la-ti 5:22-23).
- Sống Với Tầm Nhìn Vĩnh Cửu: Giữa những thử thách, mệt mỏi trong cuộc chiến thuộc linh, hãy nhìn lên sự vinh hiển hóa đang chờ đợi. "Sự hoạn nạn nhẹ và tạm của chúng ta sanh cho chúng ta sự vinh hiển cao trọng đời đời, vô lượng, vô biên" (2 Cô-rinh-tô 4:17). Điều này ban cho chúng ta sự kiên nhẫn và can đảm.
- Rao Giảng Tin Lành Trọn Vẹn: Khi chia sẻ Phúc Âm, chúng ta không chỉ mời gọi người ta "được lên thiên đàng" (vinh hiển hóa), mà phải giải thích rõ con đường: ăn nân tội, tin nhận Chúa Giê-xu để được xưng công bình (công chính hóa), và bước vào đời sống mới được Ngài biến đổi (thánh hóa).
Kết Luận
Sự công chính hóa, thánh hóa và vinh hiển hóa là ba mặt của một chân lý vĩ đại: **Ơn cứu rỗi toàn vẹn của Đức Chúa Trời.** Chúng ta đã **được cứu** khỏi án phạt tội lỗi (công chính hóa - thì quá khứ), đang **được cứu** khỏi quyền lực tội lỗi (thánh hóa - thì hiện tại), và sẽ **được cứu** khỏi sự hiện diện của tội lỗi (vinh hiển hóa - thì tương lai). Mọi sự đều bởi ân điển, qua đức tin nơi Chúa Giê-xu Christ, và đều để tôn vinh Ngài. Hiểu và sống theo chân lý này giúp chúng ta giữ thế cân bằng lành mạnh: không rơi vào chủ nghĩa hình thức (chỉ tập trung thánh hóa mà quên ân điển), cũng không rơi vào thuyết dễ dãi (chỉ nhấn ân điển mà bỏ qua thánh hóa), luôn tiến bước trong hy vọng vững chắc về ngày vinh hiển cuối cùng khi chúng ta được ở trọn vẹn trong sự hiện diện của Đức Chúa Trời.
"Vả, những kẻ Ngài đã định sẵn, thì Ngài cũng đã gọi; những kẻ Ngài đã gọi, thì Ngài cũng đã xưng công bình, và những kẻ Ngài đã xưng công bình, thì Ngài cũng đã làm nên vinh hiển." (Rô-ma 8:30). Đây chính là sự đảm bảo trọn vẹn cho hành trình thuộc linh của mỗi con cái Chúa.