Chúa Giê-su chịu phép báp-têm ở đâu?

03 December, 2025
18 phút đọc
3,448 từ
Chia sẻ:

Chúa Giê-su Chịu Phép Báp-têm Ở Đâu?

Trong hành trình chức vụ công khai của Đấng Christ, sự kiện Ngài chịu phép báp-têm bởi Giăng Báp-tít là một khúc quanh mang tính mặc khải trọng đại. Không chỉ là một nghi thức, đây là sự công bố thiên sai, sự xức dầu bởi Đức Thánh Linh, và là tiếng xác nhận từ Thiên Đàng. Việc xác định địa điểm cụ thể nơi diễn ra sự kiện lịch sử này không chỉ có giá trị về mặt địa lý, khảo cổ, mà còn mang ý nghĩa thần học sâu sắc, liên kết chặt chẽ với lời tiên tri và mục đích cứu chuộc của Đức Chúa Trời. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu vào xác định địa điểm, bối cảnh lịch sử, ý nghĩa biểu tượng Kinh Thánh, và những áp dụng thiết thực cho đời sống đức tin của chúng ta ngày nay.

I. Xác Định Địa Điểm Theo Kinh Thánh

Cả bốn sách Phúc Âm đều ghi lại sự kiện Chúa Giê-su chịu phép báp-têm (Ma-thi-ơ 3:13-17; Mác 1:9-11; Lu-ca 3:21-22; Giăng 1:29-34). Trong đó, các sách Phúc Âm Nhất Lãm cung cấp những manh mối địa lý rõ ràng nhất.

Ma-thi-ơ 3:1, 5-6 chép: "Lúc ấy, Giăng Báp-tít đến giảng đạo trong đồng vắng xứ Giu-đê... Bấy giờ, dân thành Giê-ru-sa-lem, cả xứ Giu-đê, và cả miền chung quanh sông Giô-đanh đều đến cùng người, và bị Giăng làm phép báp-têm dưới sông Giô-đanh, mà xưng tội mình." Đoạn này cho thấy chức vụ của Giăng diễn ra tại "đồng vắng xứ Giu-đê" và cụ thể là dọc theo sông Giô-đanh.

Mác 1:4-5, 9 cung cấp thêm chi tiết: "Giăng... ở trong đồng vắng, giảng phép báp-têm về sự ăn năn để được tha tội. Cả xứ Giu-đê và hết thảy dân sự thành Giê-ru-sa-lem đều đến cùng người, xưng tội mình và chịu người làm phép báp-têm dưới sông Giô-đanh... Vả, trong những ngày đó, Đức Chúa Jêsus đến từ Na-xa-rét là thành xứ Ga-li-lê, và chịu Giăng làm phép báp-têm dưới sông Giô-đanh."

Tuy nhiên, câu hỏi đặt ra là: Đoạn nào của sông Giô-đanh? Sông Giô-đanh kéo dài từ biển Ga-li-lê (hồ Genezaret) xuống Biển Chết, chảy qua nhiều vùng đất. Phúc Âm Giăng cung cấp manh mối then chốt.

Giăng 1:28 ghi: "Những việc nầy đã xảy ra tại thành Bê-tha-ni, bên kia sông Giô-đanh, là nơi Giăng làm phép báp-têm." Cần phân biệt Bê-tha-ni này (trong tiếng Hy Lạp: Bethania) không phải là làng Bê-tha-ni gần Giê-ru-sa-lem, nơi có La-xa-rơ, Ma-thê và Ma-ri, mà là một địa điểm ở vùng Pê-rê (bên kia sông Giô-đanh, phía đông), thuộc địa phận tỉnh của chính quyền Đê-ca-bô-lơ thời đó.

Một manh mối khác từ Giăng 3:23: "Giăng cũng làm phép báp-têm tại Ê-nôn, gần Sa-lim, vì ở đó có nhiều nước, và người ta đến đặng chịu phép báp-têm." Ê-nôn (có nghĩa là "những dòng suối") được nhiều học giả xác định là ở vùng thung lũng phía tây sông Giô-đanh, gần đồng bằng Sa-ma-ri. Điều này cho thấy Giăng đã di chuyển dọc theo sông Giô-đanh để thực hiện chức vụ. Tuy nhiên, sự kiện Chúa Giê-su chịu báp-têm được gắn với Bê-tha-ni bên kia sông Giô-đanh.

Dựa trên các bằng chứng Kinh Thánh và khảo cổ, đa số các nhà nghiên cứu tin rằng địa điểm có khả năng cao nhất là ở vùng hạ lưu sông Giô-đanh, phía đông sông (vùng Pê-rê), đối diện với thành phố Giê-ri-cô, không xa Biển Chết. Khu vực này ngày nay thường được truyền thống chỉ định là Al-Maghtas (phía Jordan) và Qasr el-Yahud (phía Tây Bờ), cả hai đều được UNESCO công nhận là Di sản Thế giới với tên gọi "Địa điểm Rửa tội - Béthanie au-delà du Jourdain".

II. Ý Nghĩa Thần Học Của Địa Điểm

Địa điểm không chỉ là tọa độ địa lý, mà còn mang đầy ý nghĩa biểu tượng trong kế hoạch cứu rỗi của Đức Chúa Trời.

1. Sông Giô-đanh: Dòng Sông Của Sự Quá Độ và Khởi Đầu Mới: Sông Giô-đanh (tiếng Hê-bơ-rơ: Yarden - "đi xuống") là ranh giới tự nhiên quan trọng trong lịch sử Y-sơ-ra-ên. Đây là dòng sông mà dân Y-sơ-ra-ên, dưới sự lãnh đạo của Giô-suê, đã vượt qua một cách kỳ diệu để bước vào Đất Hứa (Giô-suê 3). Hành động của Chúa Giê-su bước xuống sông Giô-đanh mang ý nghĩa Ngài chính là Giô-suê thiên thượng, Đấng dẫn dắt dân sự thật của Đức Chúa Trời vượt từ thế giới của tội lỗi và sự chết vào vương quốc sự sống và ân điển của Đức Chúa Trời. Phép báp-têm của Ngài đánh dấu sự khởi đầu chức vụ công khai - một cuộc "vào đất hứa" thiêng liêng để chiến đấu với tội lỗi và Sa-tan.

2. Vùng Đồng Vắng: Nơi Chuẩn Bị và Thử Thách: Đồng vắng xứ Giu-đê là vùng đất khô cằn, hoang vắng. Đây là nơi Giăng rao giảng sự ăn năn, kêu gọi dân sự trở về với Đức Chúa Trời. Việc Chúa Giê-su đến nơi này nhắc nhở về hành trình của dân Y-sơ-ra-ên trong đồng vắng 40 năm. Ngay sau khi chịu báp-têm, Ngài được Thánh Linh đưa vào đồng vắng để chịu ma quỷ cám dỗ (Ma-thi-ơ 4:1). Địa điểm này nối kết Ngài với lịch sử cứu chuộc và xác định Ngài là Y-sơ-ra-ên thật, Đấng sẽ vâng lời trọn vẹn nơi mà dân Y-sơ-ra-ên xưa đã thất bại.

3. "Bên Kia Sông Giô-đanh": Vùng Đất Của Dân Ngoại: Việc Phúc Âm Giăng cẩn thận ghi chú "bên kia sông Giô-đanh" (tức vùng Pê-rê) rất có ý nghĩa. Vùng đất này trong lịch sử Cựu Ước thuộc về các bộ tộc Ru-bên, Gát và phân nửa bộ tộc Ma-na-se, nhưng sau này có nhiều dân ngoại sinh sống. Bằng cách chịu báp-têm tại đây, Chúa Giê-su ngay từ đầu đã ám chỉ về phạm vi phổ quát của ân điển Ngài. Phúc Âm không chỉ dành cho người Giu-đa, mà còn cho cả dân ngoại. Ngài là Chiên Con của Đức Chúa Trời, Đấng cất tội lỗi thế gian (Giăng 1:29).

III. Phân Tích Sự Kiện và Ý Nghĩa Của Phép Báp-têm Chúa Giê-su

Việc Chúa Giê-su, Đấng vô tội, đến chịu phép báp-têm của sự ăn năn khiến ngay cả Giăng Báp-tít cũng phân vân (Ma-thi-ơ 3:14). Câu trả lời của Chúa Giê-su: "Bây giờ cứ làm đi, vì chúng ta nên làm cho trọn mọi việc công bình như vậy" (Ma-thi-ơ 3:15) là then chốt. Từ "công bình" ở đây (tiếng Hy Lạp: dikaiosunē) không chỉ là sự ngay thẳng cá nhân, mà chỉ về sự công chính của Đức Chúa Trời được bày tỏ và hoàn tất trong kế hoạch cứu rỗi.

1. Sự Đồng Nhất Hóa Với Tội Nhân: Chúa Giê-su không có tội để cần ăn năn (2 Cô-rinh-tô 5:21; Hê-bơ-rơ 4:15). Nhưng Ngài bước xuống dòng nước, đứng chung với những người thu thuế, chiến sĩ và tội nhân, để hoàn toàn đồng nhất hóa mình với nhân loại tội lỗi mà Ngài đến để cứu. Đây là một hành động thay thế mang tính tiên tri: Ngài sắp sửa "làm phép báp-têm" bằng sự chết trên thập tự giá vì tội lỗi của họ (Mác 10:38; Lu-ca 12:50).

2. Sự Xức Dầu và Công Nhận: Khi Ngài lên khỏi nước, các từng trời mở ra, Đức Thánh Linh lấy hình chim bồ câu ngự xuống trên Ngài, và có tiếng từ trời phán: "Nầy là Con yêu dấu của ta, đẹp lòng ta mọi đường" (Ma-thi-ơ 3:16-17). Đây là sự xức dầu thiêng liêng cho chức vụ Mê-si (Công Vụ 10:38). Trong tiếng Hê-bơ-rơ, từ "Mê-si-a" (Mashiach) và trong tiếng Hy Lạp "Christos" (Christ) đều có nghĩa là "Đấng được xức dầu". Tại bờ sông Giô-đanh, Chúa Giê-su được chính thức xức dầu bởi Đức Thánh Linh và được Chúa Cha công bố là Con, là Đấng Mê-si, ứng nghiệm lời tiên tri trong Thi Thiên 2:7 và Ê-sai 42:1.

3. Mặc Khải Ba Ngôi: Sự kiện này là một trong những mặc khải rõ ràng nhất về Đức Chúa Trời Ba Ngôi trong Tân Ước: Chúa Con (trong thân thể con người) chịu báp-têm, Chúa Thánh Linh ngự xuống trong hình chim bồ câu, và Chúa Cha phán từ trời. Cả Ba Ngôi hiệp một trong kế hoạch cứu chuộc nhân loại.

IV. Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân

Sự kiện Chúa Giê-su chịu phép báp-têm không chỉ là dữ kiện lịch sử, mà còn là nền tảng và khuôn mẫu cho kinh nghiệm thuộc linh của mỗi tín hữu.

1. Báp-têm Là Hành Động Vâng Lời và Xưng Nhận Đức Tin: Chúa Giê-su, dù là Con Đức Chúa Trời, đã vâng lời để "làm trọn mọi việc công bình". Đối với chúng ta, phép báp-têm là mạng lệnh Chúa truyền (Ma-thi-ơ 28:19), là hành động đầu tiên của sự vâng lời công khai sau khi tin nhận Chúa. Nó là dấu hiệu bên ngoài của ân điển bên trong, là lời xưng nhận rằng chúng ta đồng chết, đồng chôn và đồng sống lại với Đấng Christ (Rô-ma 6:3-4).

2. Kinh Nghiệm "Được Xức Dầu" Bởi Đức Thánh Linh: Cũng như Chúa Giê-su được xức dầu bởi Đức Thánh Linh để bắt đầu chức vụ, mỗi Cơ Đốc nhân cũng cần được đầy dẫy và xức dầu bởi cùng một Thánh Linh để sống và phục vụ hiệu quả. Sự xức dầu này dạy dỗ, dẫn dắt và ban năng lực cho chúng ta (1 Giăng 2:20, 27; Công Vụ 1:8).

3. Sự Xác Quyết Là Con Cái Đức Chúa Trời: Tiếng phán từ trời: "Nầy là Con yêu dấu của ta" là lời xác nhận dành cho Chúa Giê-su. Khi chúng ta tin nhận Đấng Christ, chúng ta cũng được nhận làm con cái Đức Chúa Trời (Giăng 1:12). Thánh Linh làm chứng với linh chúng ta rằng chúng ta là con cái Đức Chúa Trời (Rô-ma 8:16). Sự xác quyết này cho chúng ta địa vị, giá trị và sự bình an trong Ngài.

4. Bước Vào Một Khởi Đầu Mới và Cam Kết Phục Vụ: Bờ sông Giô-đanh đánh dấu sự chấm dứt 30 năm sống ẩn dật của Chúa Giê-su và bắt đầu 3 năm rưỡi chức vụ công khai. Phép báp-têm của Cơ Đốc nhân cũng nên là dấu mốc cam kết từ bỏ lối sống cũ, bước vào một đời sống mới trong Đấng Christ với mục đích phục vụ Ngài và làm chứng về Ngài.

5. Nhớ Về Ân Điển Phổ Quát và Truyền Giáo: Việc sự kiện diễn ra "bên kia sông Giô-đanh" nhắc nhở chúng ta rằng Phúc Âm dành cho mọi dân tộc. Điều này thúc đẩy chúng ta có cái nhìn vượt ra ngoài ranh giới văn hóa, chủng tộc của mình, tích cực cầu nguyện, dâng hiến và tham gia vào đại mạng lệnh đem Phúc Âm đến cho mọi người.

Kết Luận

Địa điểm Chúa Giê-su chịu phép báp-têm tại Bê-tha-ni, bên kia sông Giô-đanh, không chỉ là một điểm đến lịch sử hay khảo cổ. Nó là một bức tranh tiên tri sống động, kết nối Cựu Ước và Tân Ước, báo trước về thập tự giá, sự phục sinh, và ân điển phổ quát của Đức Chúa Trời. Tại đó, Đấng Công Bình đứng giữa những người bất công, Đấng Thánh đồng nhất với tội nhân, Đấng Tạo Hóa chịu xức dầu bởi Thánh Linh của chính Ngài, và Ba Ngôi Đức Chúa Trời cùng hiệp một để mở ra con đường cứu rỗi cho nhân loại.

Đối với chúng ta ngày nay, dòng sông Giô-đanh ấy mời gọi mỗi người bước xuống, từ bỏ con người cũ, xưng nhận Đấng Christ, và bước lên với một đời sống mới được xức dầu, được xác quyết và được kêu gọi vào chức vụ. Hãy để sự kiện trọng đại này không chỉ là kiến thức trong đầu, mà trở thành kinh nghiệm sống động và nền tảng cho hành trình đức tin của chúng ta trong Đấng Christ, Đấng đã vì chúng ta mà làm trọn mọi sự công bình.

Quay Lại Bài Viết