Giáo Lý Của Nhân Chứng Giê-hô-va Về Sự Trở Lại Của Chúa Giê-su Vào Năm 1914
Trong bối cảnh nghiên cứu thần học và giải kinh, việc xem xét các giáo lý từ các nhóm tôn giáo khác nhau dưới ánh sáng của Lời Chúa là điều cần thiết. Một trong những giáo lý nổi bật và gây nhiều tranh cãi của tổ chức Nhân Chứng Giê-hô-va (Jehovah's Witnesses) là niềm tin rằng Chúa Giê-su Christ đã trở lại một cách vô hình vào năm 1914 và bắt đầu cai trị trên thiên đàng. Bài viết này sẽ phân tích giáo lý này một cách khách quan, đối chiếu với Kinh Thánh dựa trên nguyên tắc giải kinh Tin Lành, và rút ra những bài học thực tiễn cho đời sống đức tin của Cơ Đốc nhân.
I. Tổng Quan Về Giáo Lý 1914 Của Nhân Chứng Giê-hô-va
Giáo lý chính thức của Nhân Chứng Giê-hô-va, được trình bày qua các ấn phẩm như tạp chí Tháp Canh (The Watchtower), dạy rằng:
- Năm 1914 đánh dấu sự kết thúc "Thời kỳ Dân Ngoại" (Times of the Gentiles) được đề cập trong Lu-ca 21:24.
- Chúa Giê-su Christ đã trở lại một cách vô hình (không thể nhìn thấy bằng mắt thường) và bắt đầu cai trị với tư cách là Vua trên thiên đàng từ năm đó.
- Sự kiện này không phải là sự tái lâm theo nghĩa hữu hình để phán xét thế gian, mà là sự bắt đầu trị vì của Ngài trong cõi vô hình.
- Năm 1914 cũng được xem là thời điểm Sa-tan bị quăng xuống đất, dẫn đến những tai họa và chiến tranh trên địa cầu (dẫn chứng từ Thế Chiến I bùng nổ năm 1914).
Niềm tin này dựa trên một phép tính phức tạp liên quan đến lời tiên tri trong sách Đa-ni-ên về "bảy kỳ" (Đa-ni-ên 4:16, 23). Họ giải thích "một kỳ" là 360 năm, và "bảy kỳ" (7 x 360 = 2520 năm) bắt đầu từ năm 607 TCN (năm mà họ tin rằng Giê-ru-sa-lem bị hủy diệt bởi người Ba-by-lôn). Từ năm 607 TCN cộng với 2520 năm sẽ ra năm 1914 SCN.
II. Phân Tích Kinh Thánh Và Những Vấn Đề Giải Kinh
Là những người nghiên cứu Kinh Thánh Tin Lành, chúng ta cần kiểm tra giáo lý này dưới ánh sáng của toàn bộ Kinh Thánh, với sự trung thực và khiêm nhường.
1. Vấn Đề Với Năm 607 TCN
Nền tảng của toàn bộ tính toán là niềm tin rằng Giê-ru-sa-lem bị hủy diệt vào năm 607 TCN. Tuy nhiên, sự đồng thuận của giới sử học và khảo cổ học dựa trên biên niên sử Ba-by-lôn, thiên văn học, và các bằng chứng khác, xác định năm hủy diệt Giê-ru-sa-lem là 586/587 TCN. Không có bằng chứng lịch sử độc lập nào hỗ trợ cho năm 607 TCN. Nếu dùng mốc 587 TCN, cộng với 2520 năm sẽ ra năm 1934, một năm không có sự kiện nổi bật nào phù hợp với lời tiên tri. Điều này làm lung lay toàn bộ cấu trúc tính toán.
2. Giải Nghĩa "Bảy Kỳ" Trong Đa-ni-ên 4
Đoạn Kinh Thánh then chốt là Đa-ni-ên 4:16, 23 (Kinh Thánh Tin Lành Việt Ngữ 1925): "... cho đến khi bảy kỳ đã trải qua trên người...". Trong nguyên văn tiếng Hê-bơ-rơ, từ "kỳ" là `iddān` (עִדָּן), một từ A-ram chỉ một khoảng thời gian không xác định. Bối cảnh trực tiếp của Đa-ni-ên chương 4 là lời tiên tri về số phận của Vua Nê-bu-cát-nết-sa, người sẽ sống như thú vật trong bảy khoảng thời gian. Lời tiên tri này đã được ứng nghiệm trọn vẹn trên chính nhà vua (Đa-ni-ên 4:33-34). Việc áp dụng những "kỳ" này cho một chu kỳ thời gian dài 2520 năm về sự cai trị của các nước ngoại đạo là một sự tái áp dụng (re-application) vượt ra ngoài ý nghĩa trực tiếp và ngữ cảnh của văn bản, một phương pháp giải kinh thiếu cơ sở.
3. Bản Chất Của Sự Tái Lâm Của Chúa Giê-su
Giáo lý của Nhân Chứng Giê-hô-va về sự trở lại "vô hình" vào năm 1914 mâu thuẫn trực tiếp với lời dạy rõ ràng của Kinh Thánh về sự tái lâm của Đấng Christ.
- Nó là HỮU HÌNH và MỌI MẮT ĐỀU THẤY: "Kìa, Ngài đến giữa những đám mây, mọi mắt sẽ trông thấy, cả đến những kẻ đã đâm Ngài cũng trông thấy..." (Khải Huyền 1:7). "Vì như chớp nháng ra từ phương đông, nháy sáng đến phương tây, thì sự Con người đến cũng sẽ như vậy." (Ma-thi-ơ 24:27). Sự mô tả này không thể nào là vô hình được.
- Nó Được Đồng Hành Bởi Những Dấu Hiệu Không Thể Nhầm Lẫn: Sự tái lâm thực sự sẽ là một biến cố vĩ đại, công khai, với sự phục sinh của các thánh đồ và sự biến hóa của những người đang sống (1 Tê-sa-lô-ni-ca 4:16-17). Nó không thể là một sự kiện âm thầm đã xảy ra mà không ai (ngoại trừ một nhóm người) nhận biết.
- Không Ai Biết Trước Ngày Giờ: Chúa Giê-su phán dạy rõ ràng: "Về ngày và giờ đó, chẳng có ai biết cả, thiên sứ trên trời hay là Con cũng vậy, chỉ một mình Cha biết thôi." (Ma-thi-ơ 24:36). Việc xác định một năm cụ thể (1914) là vi phạm trực tiếp mệnh lệnh này của Chúa. Ngài cảnh báo: "Vậy hãy tỉnh thức, vì các ngươi không biết ngày nào Chúa mình sẽ đến." (Ma-thi-ơ 24:42).
4. "Thời Kỳ Dân Ngoại" Trong Lu-ca 21:24
Nhân Chứng Giê-hô-va liên kết năm 1914 với sự "chấm dứt" Thời kỳ Dân Ngoại. Câu Kinh Thánh viết: "Và họ sẽ ngã dưới lưỡi gươm, sẽ bị đem đi làm phu tù giữa các dân, thành Giê-ru-sa-lem sẽ bị dân ngoại giày đạp, cho đến chừng nào các kỳ dân ngoại được trọn." (Lu-ca 21:24).
Trong tiếng Hy Lạp, từ "được trọn" là plēroō (πληρόω), mang nghĩa "làm cho đầy trọn", "hoàn tất". Đấng Christ không nói về một phép tính niên đại, mà về một nguyên tắc thuộc linh: sự phán xét của Đức Chúa Trời trên dân Y-sơ-ra-ên vì cớ họ khước từ Đấng Mê-si, và thời kỳ mà cơ hội sẽ mở rộng cho các dân ngoại (xem thêm Rô-ma 11:25). Sự "giày đạp" về thuộc linh và vật chất có thể có nhiều giai đoạn. Hơn nữa, sự kiện năm 1967 (khi Giê-ru-sa-lem thuộc quyền kiểm soát của Y-sơ-ra-ên) phù hợp hơn với hình ảnh "chấm dứt sự giày đạp" so với năm 1914.
III. Ứng Dụng Thực Tế Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân
Từ việc phân tích trên, chúng ta rút ra những bài học quý báu cho đời sống đức tin:
1. Cảnh Giác Với Những Lời Tiên Tri Về Ngày Tháng
Lịch sử Hội Thánh đầy dẫy những dự đoán sai lầm về ngày tận thế. Lời Chúa dạy chúng ta luôn tỉnh thức và sẵn sàng (Ma-thi-ơ 24:44), chứ không phải tính toán ngày tháng. Sự tập trung của chúng ta phải là vào việc trung tín làm chứng nhân cho Chúa và sống thánh khiết mỗi ngày (Công vụ 1:7-8).
2. Nền Tảng Đức Tin Phải Là Lẽ Thật Kinh Thánh, Không Phải Lý Thuyết
Đức tin của chúng ta đặt trên Đấng Christ đã chết và sống lại, chứ không trên bất kỳ lý thuyết tính toán nào (1 Cô-rinh-tô 15:3-4). Khi một giáo lý phức tạp dựa trên một chuỗi giả định lịch sử không chắc chắn (như năm 607 TCN), đó là dấu hiệu cần xem xét lại dưới ánh sáng của Lời Chúa giản dị và rõ ràng hơn.
3. Tập Trung Vào Sự Cai Trị Hiện Tại Của Chúa Giê-su
Thay vì tranh cãi về một năm 1914, Kinh Thánh dạy rằng Chúa Giê-su đã được tôn cao và đang cai trị NGAY BÂY GIỜ (Ê-phê-sô 1:20-22, Phi-líp 2:9-11). Sự cai trị của Ngài bắt đầu từ sau sự phục sinh và thăng thiên, không phải từ năm 1914. Chúng ta được mời gọi sống dưới sự cai trị đầy ân điển và uy quyền của Vua chúng ta trong đời sống hằng ngày.
4. Thái Độ Đúng Đắn Khi Đối Thoại
Khi gặp gỡ những người theo Nhân Chứng Giê-hô-va, thái độ của chúng ta phải là yêu thương, tôn trọng nhưng vững vàng trong lẽ thật (Ê-phê-sô 4:15). Thay vì sa vào tranh luận về những con số, hãy quy hướng cuộc nói chuyện về con người và công việc của Chúa Giê-su Christ: Ngài là ai? Ngài đã làm gì trên thập tự giá? Sự cứu rỗi bởi ân điển qua đức tin là thế nào? Hãy trình bày Chúa Giê-xu là trung tâm của sự cứu rỗi.
Kết Luận
Giáo lý về năm 1914 của Nhân Chứng Giê-hô-va là một cấu trúc thần học phức tạp được xây dựng trên nền tảng giải kinh không vững chắc và dữ liệu lịch sử sai lệch. Khi đối chiếu với sự dạy dỗ minh bạch của Kinh Thánh, chúng ta thấy rõ sự tái lâm của Chúa Giê-su sẽ là một sự kiện hữu hình, vinh hiển, và không thể dự đoán được ngày giờ.
Lời kêu gọi cho mỗi chúng ta là: Hãy tỉnh thức! (Ma-thi-ơ 24:42). Sự tỉnh thức thật không nằm ở việc tính toán niên đại, mà nằm ở đời sống thường xuyên ăn năn, tin cậy Chúa, bước đi trong Thánh Linh, và hết lòng làm công việc Chúa giao phó. Hãy để niềm hy vọng phước hạnh về sự trở lại của Vua chúng ta thúc đẩy chúng ta sống một cuộc đời thánh khiết, yêu thương và trung tín cho đến cuối cùng. "Ấy vậy, anh em cũng hãy chờ đợi Chúa cho vững vàng, vì ngày Chúa gần rồi!" (Gia-cơ 5:8).