Ân tứ quản trị là gì?

03 December, 2025
14 phút đọc
2,793 từ
Chia sẻ:

Ân Tứ Quản Trị

Trong thân thể của Đấng Christ, mỗi tín hữu đều được Đức Thánh Linh ban cho ít nhất một ân tứ thuộc linh để gây dựng Hội Thánh (I Phi-e-rơ 4:10). Trong số những ân tứ được liệt kê, ân tứ quản trị thường được nhắc đến nhưng không phải lúc nào cũng được hiểu một cách trọn vẹn. Nó vượt xa khái niệm quản lý hay lãnh đạo thông thường của thế gian; đây là một khả năng siêu nhiên được Chúa ban để hướng dẫn, tổ chức và chăm sóc gia đình đức tin trên nền tảng Lời Chúa và sự khôn ngoan đến từ trên cao.

I. Định Nghĩa và Nền Tảng Kinh Thánh

Thuật ngữ "quản trị" trong Kinh Thánh xuất phát từ nguyên ngữ Hy Lạp là "kubernēsis" (κυβέρνησις). Từ này xuất hiện trong I Cô-rinh-tô 12:28 (Bản Truyền Thống): "Vả, Đức Chúa Trời đã lập trong Hội thánh, thứ nhứt là sứ đồ, thứ nhì là đấng tiên tri, thứ ba là thầy giáo; kế đến kẻ làm phép lạ, rồi kẻ được ơn chữa bịnh, cứu giúp, cai trị, nói các thứ tiếng." Từ "cai trị" ở đây chính là kubernēsis.

Từ kubernēsis mang hình ảnh rất sống động: nó chỉ về hành động cầm lái, điều khiển con tàu. Một người kubernētēs (người cầm lái) phải có tầm nhìn xa, biết định hướng, nhận biết hiểm nguy, và đưa ra những quyết định chính xác để đưa con tàu đến đích an toàn. Trong bối cảnh Hội Thánh, ân tứ này không phải là sự thống trị hay quyền lực độc đoán, mà là khả năng hướng dẫn, điều phối, và chèo lái các hoạt động, các mục vụ, và thậm chí là cả cộng đồng tín hữu đi đúng theo ý muốn và sự dẫn dắt của Đức Chúa Trời.

Một phân đoạn khác làm sáng tỏ tinh thần của sự quản trị là Rô-ma 12:8: "ai gánh việc bố thí thì phải lấy lòng rộng rãi mà làm; ai cai trị thì phải siêng năng mà cai trị..." Từ "cai trị" ở đây trong tiếng Hy Lạp là "proïstēmi" (προΐστημι), có nghĩa đen là "đứng trước", "đứng đầu", "chăm sóc", "bảo vệ". Điều này nhấn mạnh đến khía cạnh lãnh đạo phục vụsự chăm nom chu đáo, như người chăn chiên đứng đầu đàn để dẫn dắt và bảo vệ. Chúa Giê-xu đã định nghĩa rõ ràng về sự lãnh đạo trong vương quốc của Ngài: "Còn trong các ngươi không được như vậy; trái lại, ai muốn làm lớn trong các ngươi, thì sẽ làm đầy tớ; ai muốn làm đầu, thì sẽ làm tôi mọi mọi người. Vì Con người đã đến không phải để người ta hầu việc mình, song để hầu việc người ta, và phó sự sống mình làm giá chuộc cho nhiều người." (Mác 10:43-45).

II. Đặc Điểm và Biểu Hiện Của Ân Tứ Quản Trị

Người được Chúa ban cho ân tứ quản trị sẽ thể hiện những đặc điểm sau đây, được soi sáng bởi Lời Chúa và gương mẫu của các nhân vật Kinh Thánh:

1. Khả Năng Nhìn Thấy "Bức Tranh Lớn" và Định Hướng (Tầm Nhìn): Họ không chỉ thấy công việc trước mắt mà còn nhìn thấy mục tiêu cuối cùng. Giống như Môi-se nhìn thấy Đất Hứa (dù chưa vào được), hay Nê-hê-mi nhìn thấy bức tường Giê-ru-sa-lem được xây lại dù trước mặt là đống đổ nát (Nê-hê-mi 2:17-18). Họ có thể nhận biết hướng đi của Chúa cho Hội Thánh và giúp anh chị em cùng nhìn thấy và đồng lòng hướng đến đó.

2. Sự Khôn Ngoan và Phân Định: Ân tứ này đi kèm với sự khôn ngoan thiên thượng để đưa ra quyết định đúng đắn, công bằng, và vì lợi ích chung. Sự khôn ngoan này không thuộc về thế gian, nhưng "trước là thanh sạch, sau lại hòa thuận, tiết độ, nhu mì, đầy dẫy lòng thương xót và bông trái lành, không có sự hai lòng và giả hình" (Gia-cơ 3:17). Người có ân tứ quản trị biết phân biệt giữa ý muốn tốt và ý muốn tốt nhất của Đức Chúa Trời.

3. Khả Năng Tổ Chức và Giao Phó (Ủy Thác): Họ hiểu nguyên tắc mà cha ông Môi-se đã học: một mình không thể gánh vác mọi việc. Chính Giê-trô, cha vợ Môi-se, đã khuyên ông chọn lấy những người tài đức để chia sẻ gánh nặng quản lý dân sự (Xuất Ê-díp-tô Ký 18:13-26). Người có ân tứ quản trị biết nhìn ra ân tứ, khả năng của người khác và khéo léo giao phó công việc phù hợp, gây dựng họ thay vì ôm đồm mọi thứ.

4. Tinh Thần Chăm Sóc và Phục Vụ: Như đã nói ở từ proïstēmi, họ lãnh đạo với trái tim của người chăn. Sứ đồ Phao-lô khuyên các trưởng lão tại Ê-phê-sô: "Anh em hãy giữ lấy mình, và luôn cả bầy mà Đức Thánh Linh đã lập anh em làm kẻ coi sóc, để chăn Hội thánh của Đức Chúa Trời, mà Ngài đã mua bằng chính huyết mình." (Công vụ 20:28). Sự quản trị chân chính luôn xuất phát từ tình yêu thương và trách nhiệm đối với "bầy chiên" của Chúa.

5. Tính Quyết Đoán và Can Đảm Trong Sự Vâng Phục: Họ không trì hoãn trong sự bất định, nhưng có thể đưa ra những chỉ dẫn rõ ràng sau khi đã tìm kiếm ý Chúa. Điều này đòi hỏi lòng can đảm, vì quyết định có thể không phải lúc nào cũng được ủng hộ. Họ học theo gương Chúa Giê-su, Đấng "vì sự vui mừng đã đặt trước mặt mình, bền lòng chịu lấy thập tự giá" (Hê-bơ-rơ 12:2).

III. Phân Biệt Ân Tứ Quản Trị Với Sự Lãnh Đạo Tự Nhiên và Chức Vụ

Điều cốt yếu cần hiểu là ân tứ quản trị không đồng nghĩa với một chức vụ chính thức như Mục sư, Truyền đạo hay Trưởng lão. Một người có thể giữ chức vụ mà không nhất thiết có ân tứ quản trị nổi trội, và ngược lại, một tín hữu bình thường có thể được Chúa dùng ân tứ này trong các nhóm nhỏ, gia đình, hay các dự án đặc biệt.

Ân tứ này cũng khác với kỹ năng lãnh đạo tự nhiên. Kỹ năng tự nhiên có được qua đào tạo và kinh nghiệm, trong khi ân tứ quản trị là một khả năng siêu nhiên được Thánh Linh ban cho và thúc giục. Nó vận hành cách hiệu quả nhất khi được đặt dưới sự điều khiển của Đức Thánh Linh và vì mục đích gây dựng thân thể Đấng Christ. Một nhà quản lý tài ba trong thế gian có thể thành công nhờ sự khéo léo và quyết đoán, nhưng một người có ân tứ quản trị trong Hội Thánh thành công nhờ sự vâng lời, cầu nguyện, và tìm kiếm vinh hiển cho Chúa.

IV. Ứng Dụng Thực Tiễn Trong Đời Sống Cơ Đốc

1. Nhận Biết và Nuôi Dưỡng Ân Tứ:
- Cầu nguyện xin Chúa tỏ cho biết: Hãy xin Chúa xác nhận và mở cơ hội.
- Nhận sự xác nhận từ Hội Thánh: Những người trưởng thành thuộc linh và các nhà lãnh đạo có thể nhận ra và khẳng định ân tứ nơi bạn.
- Bắt đầu từ những việc nhỏ: Hãy quản trị tốt gia đình mình trước (I Ti-mô-thê 3:4-5), sau đó là một nhóm tế bào, một dự án thiện nguyện nhỏ. Học cách trung tín trong điều nhỏ nhất.
- Lấy Lời Chúa làm nền tảng: Mọi sự hướng dẫn phải phù hợp và dựa trên Kinh Thánh.

2. Sử Dụng Ân Tứ Để Gây Dựng Hội Thánh:
- Hỗ trợ cho các nhà lãnh đạo Hội Thánh: Giúp họ sắp xếp, tổ chức các chương trình, sự kiện, hay các mục vụ một cách hiệu quả hơn.
- Điều phối các ân tứ khác: Giúp kết nối người có ân tứ giảng dạy với lớp học, người có ân tứ giúp đỡ với nhu cầu thực tế... tạo môi trường để mọi ân tứ đều được phát huy.
- Giải quyết xung đột và tạo sự hiệp một: Dùng sự khôn ngoan để hòa giải, sắp xếp lại các mối quan hệ và công việc sao cho hài hòa, đúng trật tự (I Cô-rinh-tô 14:40).

3. Cảnh Giác Những Cạm Bẫy:
- Tính độc đoán, kiêu ngạo: Luôn nhớ mình chỉ là "đầy tớ", là "người quản gia" (I Cô-rinh-tô 4:1-2). Mọi quyền năng và khôn ngoan đều đến từ Chúa.
- Lệ thuộc vào tài năng bản thân thay vì Đức Thánh Linh: Phải luôn ở trong tình trạng cầu nguyện, khiêm nhường tìm kiếm ý Chúa trước mọi quyết định.
- Bỏ quên đời sống thuộc linh cá nhân: Đừng để công việc Chúa khiến bạn xao lãng mối tương giao với Chúa. Ma-thê đã từng mắc kẹt trong điều này (Lu-ca 10:40-42).

Kết Luận

Ân tứ quản trị là một món quà quý giá từ Đức Thánh Linh cho Hội Thánh. Nó không phải là công cụ để thống trị, mà là phương tiện để phục vụ; không phải để tôn vinh bản thân, mà để gây dựng thân thể Đấng Christ cho đến khi mọi người đều trở nên trọn vẹn trong Ngài. Dù bạn đang đảm nhiệm một chức vụ chính thức hay chỉ đơn giản là một thành viên tích cực trong Hội Thánh, hãy cầu xin Chúa giúp bạn nhận biết và sử dụng cách trung tín mọi ân tứ Ngài ban, trong đó có ân tứ quản trị. Hãy để Chúa Giê-xu Christ, Đấng là "Đầu" của Hội Thánh (Cô-lô-se 1:18), luôn là Trung Tâm và là Đấng dẫn dắt tối cao trong mọi sự hướng dẫn, tổ chức và chăm sóc của chúng ta. Khi chúng ta quản trị với tấm lòng của người đầy tớ và đôi tay cầu nguyện, Chúa sẽ dùng chúng ta để đem lại trật tự, sự hiệp một và sự tăng trưởng kỳ diệu cho Vương Quốc của Ngài.

"Vậy, anh em hoặc ăn, hoặc uống, hay là làm sự chi khác, hãy vì sự vinh hiển Đức Chúa Trời mà làm." (I Cô-rinh-tô 10:31).

Quay Lại Bài Viết