Đứa Trẻ Được Thụ Thai Ngoài Giá Thú Có Được Cứu Rỗi Không?
Trong hành trình đức tin, nhiều tín hữu Cơ Đốc, đặc biệt là những ai đang trực tiếp đối diện với những hoàn cảnh phức tạp của cuộc sống, thường trăn trở với câu hỏi sâu sắc về ân điển và sự công bình của Đức Chúa Trời: “Một đứa trẻ được thụ thai ngoài giá thú, một hoàn cảnh mà xã hội và ngay cả một số quan điểm tôn giáo có thể mang định kiến, thì có được cứu rỗi không?” Câu hỏi này chạm đến trái tim của Phúc Âm – liệu sự cứu rỗi có dựa trên hoàn cảnh sinh ra của chúng ta hay trên công trình cứu chuộc của Chúa Giê-xu Christ? Bài nghiên cứu này sẽ tìm kiếm câu trả lời trực tiếp từ Lời Đức Chúa Trời, khai thác các nguyên tắc thần học căn bản của đức tin Tin Lành.
Trước khi đi vào hoàn cảnh cụ thể, chúng ta phải thiết lập nền tảng Kinh Thánh về sự cứu rỗi. Giáo lý Tin Lành khẳng định rõ ràng:
1. Mọi Người Đều Phạm Tội và Thiếu Mất Sự Vinh Hiển Của Đức Chúa Trời: “vì mọi người đều đã phạm tội, thiếu mất sự vinh hiển của Đức Chúa Trời” (Rô-ma 3:23). Tội lỗi không chỉ là hành động sai trái, mà là một bản chất (sinh ra trong A-đam) mà mỗi người thừa hưởng. Điều này được Đa-vít xác nhận: “Kìa, tôi sanh ra trong sự gian ác, Mẹ tôi đã hoài thai tôi trong tội lỗi.” (Thi Thiên 51:5). Vậy, mọi trẻ em, bất kể hoàn cảnh thụ thai, đều được sinh ra với bản chất tội lỗi này. Đây là tình trạng chung của nhân loại.
2. Sự Cứu Rỗi Là Bởi Ân Điển, Qua Đức Tin, Trong Chúa Giê-xu Christ: Đây là trung tâm điểm của Phúc Âm. “Vả, ấy là nhờ ân điển, bởi đức tin, mà anh em được cứu, điều đó không phải đến từ anh em, bèn là sự ban cho của Đức Chúa Trời. Ấy chẳng phải bởi việc làm đâu, hầu cho không ai khoe mình.” (Ê-phê-sô 2:8-9). Sự cứu rỗi hoàn toàn là công trình của Đức Chúa Trời, được ban cho bất cứ ai tin nhận Chúa Giê-xu Christ. “Hễ ai tin Con Đức Chúa Trời, thì có sự làm chứng ấy trong mình.” (1 Giăng 5:10a).
Quan Trọng: Kinh Thánh không hề đặt ra một điều kiện nào về “hoàn cảnh sinh ra hợp pháp” như một tiêu chuẩn để được nhận vào sự cứu rỗi. Tiêu chuẩn duy nhất là đức tin nơi Đấng Christ.
1. Quan Điểm Của Chúa Giê-xu Về Trẻ Em: Chúa Giê-xu phán một câu có tính quyết định cho chủ đề này: “Hãy để con trẻ đến cùng ta, đừng ngăn trở chúng; vì nước Đức Chúa Trời thuộc về những kẻ giống như con trẻ ấy.” (Mác 10:14). Trong nguyên ngữ Hy Lạp, từ “con trẻ” (paidion) chỉ chung trẻ nhỏ, không hề có sự phân biệt về nguồn gốc thụ thai. Chúa Giê-xu công bố Vương Quốc Đức Chúa Trời “thuộc về” chúng. Điều này không tự động có nghĩa là mọi trẻ em đều được cứu (vì mỗi cá nhân vẫn cần đáp ứng đức tin khi đến tuổi trách nhiệm), nhưng nó cho thấy thái độ yêu thương, tiếp nhận và sự sẵn sàng ban phước của Chúa dành cho chúng. Ngài không hề đặt ra một rào cản nào liên quan đến cha mẹ chúng.
2. Sự Cứu Rỗi Và Trách Nhiệm Cá Nhân: Một nguyên tắc xuyên suốt Cựu Ước và Tân Ước là: Mỗi người chịu trách nhiệm cho tội lỗi của chính mình trước mặt Đức Chúa Trời. Tiên tri Ê-xê-chi-ên tuyên bố cách mạnh mẽ: “Con không mang sự gian ác của cha, và cha không mang sự gian ác của con. Sự công bình của người công bình sẽ được kể cho mình, sự dữ của kẻ dữ sẽ chất trên mình.” (Ê-xê-chi-ên 18:20). Một đứa trẻ không phải chịu trách nhiệm thuộc linh hay bị kết tội vì hành vi tội lỗi (ngoại tình, tà dâm) của cha mẹ mình. Tội lỗi mà đứa trẻ cần được giải cứu là tội nguyên tổ (tội trong A-đam) và những tội cá nhân khi chúng đủ nhận thức, không phải là “tội” được thụ thai trong hoàn cảnh nào.
3. Ân Điển Chúa Vượt Trên Mọi Hoàn Cảnh Con Người:
Lịch sử cứu chuộc đầy dẫy những nhân vật được Đức Chúa Trời sử dụng cách quyền năng, dù xuất thân của họ không “hoàn hảo” theo tiêu chuẩn xã hội:
- Đức Chúa Giê-xu Christ: Theo xác thịt, Ngài thuộc dòng dõi của Sa-lô-môn (con của Đa-vít và Bát-sê-ba – một người vợ mà Đa-vít cướp sau khi phạm tội ngoại tình và giết người) (Ma-thi-ơ 1:6). Danh phận hợp pháp của Ngài trong gia phả là qua dòng của Sa-lô-môn, con trai của Bát-sê-ba.
- Các tổ phụ khác như Gia-cốp, Đa-vít... đều có những sai phạm trong đời sống gia đình, nhưng ân điển và giao ước của Đức Chúa Trời không bị hủy bỏ vì điều đó.
Điều này cho thấy Đức Chúa Trời nhìn thấy con người và đức tin của họ, hơn là đánh giá họ qua những lỗi lầm trong dòng lịch sử gia đình.
Cần phân biệt rõ ràng:
- Hậu quả tự nhiên/xã hội của tội lỗi: Một đứa trẻ sinh ra ngoài giá thú có thể phải đối mặt với những khó khăn thực tế: thiếu vắng sự chăm sóc đầy đủ của cả cha lẫn mẹ, định kiến xã hội, những thách thức về tâm lý và tình cảm. Đây là những hậu quả đau buồn của tội lỗi trong thế gian sa ngã. Hội Thánh được kêu gọi để giúp đỡ, nâng đỡ và yêu thương trong những hoàn cảnh này.
- Tình trạng thuộc linh trước mặt Đức Chúa Trời: Như đã trình bày, điều này không bị ảnh hưởng bởi hoàn cảnh sinh ra. Đứa trẻ đó, khi nghe Phúc Âm và bằng lòng tin nhận Chúa Giê-xu Christ, sẽ được tái sinh và nhận sự sống đời đời y như bất kỳ đứa trẻ nào khác. Ân điển Chúa đủ để bao phủ mọi hoàn cảnh, mọi quá khứ, mọi “dòng dõi” theo nghĩa thuộc thể.
Kinh Thánh nói: “Ấy vậy, nếu ai ở trong Đấng Christ, thì nấy là người dựng nên mới; những sự cũ đã qua đi, nầy mọi sự đều trở nên mới.” (2 Cô-rinh-tô 5:17). Lời hứa này dành cho “ai” – bất kỳ ai tin – chứ không loại trừ một nhóm người nào vì lý do xuất thân.
1. Đối Với Cha Mẹ Và Gia Đình: - Ăn năn và tìm kiếm sự tha thứ: Cha mẹ, những người đã phạm tội tà dâm/ngoại tình, cần chân thành ăn năn với Đức Chúa Trời (1 Giăng 1:9). Sự tha thứ của Chúa là trọn vẹn. - Chịu trách nhiệm và yêu thương con cái: Dù hoàn cảnh bắt đầu thế nào, đứa trẻ là một sinh mạng do Đức Chúa Trời ban cho (Thi Thiên 127:3). Cha mẹ được kêu gọi nuôi dưỡng, dạy dỗ con “theo đường nó phải đi” (Châm Ngôn 22:6), bao gồm việc dẫn dắt con đến với Chúa. - Phá tan sự kết tội và hổ thẹn: Trong Đấng Christ, không có sự định tội (Rô-ma 8:1). Gia đình không nên sống trong sự hổ thẹn hay gán cho đứa trẻ một “vết nhơ”. Hãy nhìn con qua lăng kính của ân điển và mục đích của Đức Chúa Trời.
2. Đối Với Hội Thánh: - Là cộng đồng của ân điển, không phải của định kiến: Hội Thánh phải là nơi an toàn nhất, thể hiện tình yêu thương của Chúa cho người mẹ đơn thân và đứa trẻ. “Hãy yêu thương nhau như ta đã yêu thương các ngươi.” (Giăng 13:34). - Hỗ trợ thực tế: Cung cấp sự hỗ trợ về tinh thần, tâm lý, vật chất, và quan trọng nhất là sự dạy dỗ Lời Chúa. - Truyền giảng Phúc Âm rõ ràng: Khẳng định với mọi người, kể cả những đứa trẻ lớn lên trong hoàn cảnh này, rằng con đường cứu rỗi rộng mở cho họ qua đức tin nơi Chúa Giê-xu.
3. Đối Với Cá Nhân Là Chính Đứa Trẻ Đó (Khi Đã Trưởng Thành): - Hiểu rằng giá trị và danh phận của bạn không được định nghĩa bởi hoàn cảnh sinh ra, mà bởi việc bạn thuộc về ai. Trong Đấng Christ, bạn là con cái Đức Chúa Trời (Giăng 1:12). - Buông bỏ mọi cảm giác tội lỗi, phẫn uất hay tự ti không thuộc về Đấng Christ. “Vì Đức Chúa Trời chẳng ban cho chúng ta tâm thần nhút nhát, bèn là tâm thần mạnh mẽ, có tình yêu thương và có dè giữ.” (2 Ti-mô-thê 1:7). - Sống trong sự tự do và mục đích mà Chúa đã dành cho bạn.
Vậy, câu trả lời Kinh Thánh rõ ràng và đầy hy vọng: Có, một đứa trẻ được thụ thai ngoài giá thú hoàn toàn có thể được cứu rỗi. Sự cứu rỗi không bao giờ dựa trên sự “hợp lệ” của mối quan hệ cha mẹ hay hoàn cảnh sinh thành. Nó chỉ dựa trên một nền tảng duy nhất: huyết báu của Chúa Giê-xu Christ đã đổ ra trên thập tự giá vì tội lỗi của cả nhân loại.
Ân điển của Đức Chúa Trời trong Chúa Giê-xu Christ đủ rộng lớn để bao trùm mọi tội lỗi của cha mẹ, và đủ mạnh mẽ để phá vỡ mọi vòng xoáy của hậu quả và định kiến. Ngài là Đức Chúa Trời “làm cho mọi sự hiệp lại làm ích cho kẻ yêu mến Ngài” (Rô-ma 8:28), và điều đó bao gồm cả những khởi đầu khó khăn nhất. Mỗi đứa trẻ là một tạo vật quý giá trước mặt Ngài, và cánh cổng thiên đàng mở rộng cho chúng khi chúng đặt đức tin nơi Con Ngài.
Hãy để chúng ta, là Hội Thánh, trở thành những sứ giả trung thực của sự thật đầy yêu thương này, không ngừng rao truyền Phúc Âm cho mọi người – không loại trừ ai – và ôm lấy mọi linh hồn bằng tình yêu mà chính chúng ta đã nhận được từ Đấng Christ.