Những điều phổ biến nhất mọi người nghĩ là trong Kinh Thánh nhưng thực tế không có trong Kinh Thánh là gì?

02 December, 2025
16 phút đọc
3,129 từ
Chia sẻ:

Những Điều Phổ Biến Nhất Mọi Người Nghĩ Là Trong Kinh Thánh Nhưng Thực Tế Không Có

Trong hành trình đức tin, Lời Chúa là ngọn đèn cho chân chúng ta và ánh sáng cho đường lối chúng ta (Thi-thiên 119:105). Tuy nhiên, qua nhiều thế kỷ, văn hóa dân gian, truyền thuyết, thậm chí là những bài giảng thiếu căn cứ đã vô tình đan xen vào và tạo nên những “truyền thuyết đô thị” thuộc linh mà nhiều tín hữu chân thành ngỡ rằng chúng đến từ Kinh Thánh. Việc phân biệt giữa truyền thống của loài người và lẽ thật của Đức Chúa Trời là vô cùng quan trọng, vì chính Chúa Giê-su đã quở trách những người Pha-ri-si: “Các ngươi bỏ điều răn của Đức Chúa Trời, mà giữ lời truyền khẩu của loài người!” (Mác 7:8). Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu vào những điều phổ biến nhất được cho là trong Kinh Thánh nhưng thực tế không hề xuất hiện, cùng với nền tảng Kinh Thánh đúng đắn và ứng dụng thiết thực cho đời sống Cơ Đốc.

1. “Đức Chúa Trời Giúp Người Tự Giúp Mình” hay “Chúa Chỉ Giúp Ai Tự Giúp Mình”

Câu nói này nghe có vẻ rất khích lệ và đề cao tinh thần tự lực, nhưng hoàn toàn không tìm thấy trong Kinh Thánh. Ngược lại, tinh thần xuyên suốt của Kinh Thánh nhấn mạnh đến ân điển (grace – χάρις, charis trong tiếng Hy Lạp) và sự nương cậy hoàn toàn vào Chúa. Sứ đồ Phao-lô tuyên bố rõ ràng: “Ấy là nhờ ân điển, bởi đức tin, mà anh em được cứu, điều đó không phải đến từ anh em, bèn là sự ban cho của Đức Chúa Trời” (Ê-phê-sô 2:8). Công việc cứu rỗi là của Chúa, không phải là phần thưởng cho nỗ lực tự giúp mình của con người. Trong cả Cựu Ước, chúng ta thấy Đức Chúa Trời thường hành động quyền năng nhất khi con dân Ngài ở trong thế bế tắc, yếu đuối và không thể tự cứu mình (như dân Y-sơ-ra-ên bên Biển Đỏ – Xuất Ê-díp-tô Ký 14).

Ứng dụng: Thay vì tin vào sức tự lực, chúng ta được kêu gọi tin cậy và khiêm nhường nương dựa vào Chúa trong mọi sự (Châm-ngôn 3:5-6). Điều này không có nghĩa là thụ động, nhưng là làm việc với hết khả năng Chúa ban trong sự hướng dẫn và sức lực của Ngài.

2. “Tiền Bạc Là Cội Rễ Của Mọi Điều Ác”

Nhiều người trích dẫn điều này như một câu Kinh Thánh. Tuy nhiên, Sứ đồ Phao-lô thực sự viết: Bởi chưng sự tham tiền bạc cội rễ của mọi điều ác” (1 Ti-mô-thê 6:10). Sự khác biệt then chốt nằm ở chữ “tham” (love of money – φιλαργυρία, philargyria). Bản thân tiền bạc là trung tính; nó có thể được sử dụng cho việc lành hay việc dữ. Tội ác bắt nguồn từ lòng tham lam, sự đam mê và thờ hình tượng tiền bạc (Cô-lô-se 3:5). Kinh Thánh cảnh báo rõ về sự nguy hiểm của lòng tham tiền, nhưng không hề lên án tiền bạc như một thực thể xấu xa.

Ứng dụng: Người tin Chúa cần kiểm tra lòng mình: Chúng ta có đang “phục vụ” Đức Chúa Trời hay “phục vụ” tiền của không? (Ma-thi-ơ 6:24). Chúng ta được kêu gọi làm quản gia trung tín với những nguồn lực Chúa giao, dùng chúng để làm sáng danh Ngài và gây dựng Vương Quốc Đức Chúa Trời.

3. “Sạch Sẽ Là Gần Gũi Với Sự Tin Kính”

Đây là một câu châm ngôn vệ sinh phổ biến, không phải là một câu Kinh Thánh. Trong Kinh Thánh, sự “sạch” thường được nói đến dưới góc độ thuộc linh và nghi lễ. Chúa Giê-su dạy rằng sự ô uế thật xuất phát từ lòng người (Mác 7:20-23). Mặc dù Kinh Thánh coi trọng sự thánh sạch và trật tự (ví dụ: các luật về sạch sẽ trong Lê-vi Ký), nhưng không có chỗ nào nói rằng sự sạch sẽ về thể chất đồng nghĩa với sự gần gũi với Đức Chúa Trời. Sự thánh khiết (ἁγιασμός, hagiasmos) mới là điều kiện để thấy Chúa (Hê-bơ-rơ 12:14).

Ứng dụng: Trong khi việc giữ gìn vệ sinh cá nhân và môi trường là tốt và nên làm, trọng tâm đời sống Cơ Đốc phải là sự tẩy sạch thuộc linh, sự nên thánh nhờ huyết Chúa Giê-su và công tác của Đức Thánh Linh.

4. “Chúa Sẽ Không Bao Giờ Thử Ngươi Quá Sức Chịu Đựng”

Ý tưởng này thường bị hiểu sai từ 1 Cô-rinh-tô 10:13: “Đức Chúa Trời là thành tín, Ngài chẳng hề cho anh em bị thử thách quá sức mình đâu; nhưng trong sự thử thách, Ngài cũng mở đàng cho ra khỏi, để anh em có thể chịu được.” Lưu ý: Câu Kinh Thánh nói về sự cám dỗ (πειρασμός, peirasmos – có thể dịch là thử thách/cám dỗ) để phạm tội, chứ không phải về gánh nặng, đau khổ hay hoạn nạn nói chung. Lời hứa ở đây là trong mọi cơn cám dỗ, Chúa sẽ mở đường thoát để chúng ta không bị buộc phải phạm tội. Còn về sự đau khổ, Kinh Thánh ghi lại nhiều trường hợp các tín hữu trung tín phải chịu khổ nạn vượt quá sức loài người (như Gióp, các sứ đồ), nhưng họ được ban ơn đặc biệt để bền lòng. Sứ đồ Phao-lô từng kêu lên rằng gánh nặng quá sức chịu đựng (2 Cô-rinh-tô 1:8), nhưng ông học được rằng “ơn Ta đủ cho ngươi” (2 Cô-rinh-tô 12:9).

Ứng dụng: Chúng ta không được hứa hẹn một cuộc đời không có gánh nặng quá sức, nhưng được hứa sự hiện diện, ơn đủ dùng và lối thoát khỏi tội lỗi của Chúa trong mọi hoàn cảnh.

5. “Sự Im Lặng Của Chiên Con” và “Con Số 666 Trên Trán”

Hình ảnh “chiên con nín thinh” thường được dùng để miêu tả Chúa Giê-su trước mặt những kẻ cáo buộc Ngài, dựa trên Ê-sai 53:7. Tuy nhiên, Kinh Thánh không nói Ngài hoàn toàn im lặng. Trước mặt Phi-lát và Hê-rốt, Ngài có trả lời những câu hỏi then chốt (Ma-thi-ơ 27:11-14; Giăng 18:33-37; Lu-ca 23:3). Sự “im lặng” của Ngài phần lớn là trước những lời cáo buộc sai trái và nhục mạ (Ma-thi-ơ 26:62-63).

Về dấu 666 (Khải Huyền 13:18), Kinh Thánh không hề nói rằng nó sẽ là một con số hiện lên trên trán một cách hữu hình. Đoạn văn nói về “dấu” (χάραγμα, charagma) trên tay phải hoặc trên trán, tượng trưng cho sự tôn thờ và thuộc về con thú. Con số 666 là “số của một người”, biểu tượng cho sự bất toàn, phản nghịch cùng Đấng Christ (số 7 tượng trưng cho sự trọn vẹn của Đức Chúa Trời). Việc đồn đại về con số hiện trên trán là sự suy diễn và thường bị các tác phẩm hư cấu khai thác.

Ứng dụng: Chúng ta cần đọc Kinh Thánh cách cẩn thận, tránh suy diễn gây hoang mang. Thay vì tập trung tìm kiếm những dấu hiệu bí ẩn, lời tiên tri kêu gọi chúng ta tỉnh thức, trung tín và thờ phượng một mình Đức Chúa Trời.

6. “Kẻ Chậm Chân Mất Miếng Ngon” và “Thiên Đàng Có Nhiều Cấp Bậc”

Câu đầu tiên là tục ngữ, không phải Kinh Thánh. Thậm chí, tinh thần Kinh Thánh nhiều khi trái ngược: “Kẻ sau hết sẽ nên đầu hết” (Ma-thi-ơ 20:16).

Ý tưởng về “nhiều tầng trời” hay “nhiều cấp bậc phần thưởng” trong thiên đàng thường dựa vào sự giải thích 1 Cô-rinh-tô 3:12-15 về việc công bố xét xử phần thưởng cho người tin Chúa. Tuy nhiên, Kinh Thánh không mô tả thiên đàng như một xã hội phân cấp với những khu vực dành cho các “Cơ Đốc nhân hạng nhất, hạng nhì”. Trọng tâm của thiên đàng là sự hiện diện của Đức Chúa Trời và Chiên Con (Khải Huyền 21:22-23), nơi không còn đau đớn, khóc lóc hay chết chóc. Phần thưởng có khác biệt (Lu-ca 19:17-19), nhưng sự vui mừng và trọn vẹn là dành cho tất cả mọi người được cứu.

Ứng dụng: Động lực phục vụ Chúa của chúng ta không nên là để “leo lên cấp bậc” trên thiên đàng, mà là vì tình yêu và lòng biết ơn đối với Đấng đã cứu chúng ta, với khát vọng nghe được lời Ngài phán: “Hỡi đầy tớ ngay lành trung tín kia, được lắm!” (Ma-thi-ơ 25:21).

7. “Ngươi Chớ Giết Người” – Cấm Mọi Hình Thức Giết Chóc

Điều răn thứ sáu trong nguyên ngữ Hê-bơ-rơ là “לֹא תִּרְצָח” (lo tirtzach) – “Ngươi chớ giết người” (Xuất Ê-díp-tô Ký 20:13). Động từ “ratzach” (רָצַח) ở đây cụ thể chỉ hành động giết người có chủ ý, trái phép (ám sát, giết người), chứ không phải là từ chung cho mọi hình thức cất mạng sống (như trong chiến tranh, hình phạt tử hình theo luật pháp thời Cựu Ước, hay tự vệ). Đây là lý do trong bản dịch tiếng Anh thường dùng “You shall not murder” thay vì “kill”. Sự phân biệt này quan trọng để hiểu bối cảnh luật pháp của Cựu Ước và ngay cả sự dạy dỗ của Chúa Giê-su trong Tân Ước, Ngài đi sâu vào tận gốc rễ của sự giận dữ và khinh dể trong lòng (Ma-thi-ơ 5:21-22).

Ứng dụng: Lời Chúa kêu gọi chúng ta tôn trọng sự sống, yêu thương kẻ thù, và giải hòa với anh em. Nó không chỉ cấm hành động sát nhân, mà còn lên án sự căm ghét và giận dữ trong lòng.

Kết Luận & Lời Khuyên Thực Tiễn

Sự hiểu biết chính xác về Kinh Thánh là nền tảng cho đức tin lành mạnh. Những hiểu lầm, dù vô hại, cũng có thể dẫn đến một đức tin méo mó, đặt niềm tin vào truyền thuyết hơn là vào chính Đức Chúa Trời và Lời Ngài.

Để tránh những cạm bẫy này, chúng ta cần:

  • Đọc Kinh Thánh cách có hệ thống và toàn vẹn: Đừng chỉ nghe trích dẫn rời rạc. Hãy đọc cả đoạn, cả chương, thậm chí cả sách để nắm bối cảnh.
  • Sử dụng các công cụ nghiên cứu: Từ điển Kinh Thánh, sách dẫn đề mục (concordance), và các bản dịch uy tín khác nhau có thể giúp kiểm chứng.
  • Cầu nguyện và xin Đức Thánh Linh soi sáng: Ngài là Đấng dẫn chúng ta vào mọi lẽ thật (Giăng 16:13).
  • Kiểm tra lại những điều nghe được từ bài giảng, sách vở: Hãy làm như người Bê-rê, “ngày nào cũng tra xem Kinh Thánh, để xét lời giảng có thật chăng” (Công vụ 17:11).
  • Tập trung vào trọng tâm của Phúc Âm: Chúa Giê-su Christ chịu chết vì tội lỗi chúng ta, sống lại, và ban sự cứu rỗi bởi đức tin nơi Ngài. Đây là lẽ thật cốt lõi không thể nhầm lẫn.

Hãy để Lời Chúa thật sự định hình đời sống, tư tưởng và niềm tin của chúng ta. Như Chúa Giê-su cầu nguyện: “Xin Cha lấy lẽ thật khiến họ nên thánh; Lời Cha tức là lẽ thật” (Giăng 17:17).

Quay Lại Bài Viết