Tại sao Hagar gọi Đức Chúa Trời là 'Đấng thấy tôi' (Sáng Thế Ký 16:13)?

03 December, 2025
19 phút đọc
3,647 từ
Chia sẻ:

Tại Sao Hagar Gọi Đức Chúa Trời Là 'Đấng Thấy Tôi' (Sáng Thế Ký 16:13)?

Trong hành trình đức tin của các tổ phụ, có những nhân vật phụ nhưng lại để lại những bài học thuộc linh vô cùng sâu sắc. Một trong những nhân vật ấy là Hagar, nữ tỳ của Sarah. Giữa cảnh đồng vắng cô đơn, tuyệt vọng, bà đã có một cuộc gặp gỡ biến đổi và thốt lên một danh xưng đầy cảm xúc về Đức Chúa Trời: **"Đấng thấy tôi"** (Sáng Thế Ký 16:13). Danh xưng này không chỉ là một khám phá cá nhân, mà còn mặc khải một khía cạnh quan trọng về bản tính của Đức Chúa Trời – Đấng thấu suốt, thông hiểu và can thiệp vào nỗi thống khổ của những con người bị ruồng bỏ, bên lề xã hội. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu vào bối cảnh, ngôn ngữ gốc, ý nghĩa thần học và ứng dụng thực tiễn từ biến cố đặc biệt này.

I. Bối Cảnh Lịch Sử và Thuộc Linh: Hagar Trong Cơn Khủng Hoảng

Để hiểu trọn vẹn lời tuyên xưng của Hagar, chúng ta phải quay lại bối cảnh dẫn đến cuộc chạy trốn đầy đau khổ của bà. Lời hứa về một dòng dõi của Đức Chúa Trời với Áp-ram (Sáng 15:4-5) bị thử thách bởi sự chờ đợi. Sarah, vì không còn kiên nhẫn và có lẽ vì nghi ngờ khả năng sinh sản của mình, đã đưa ra một kế hoạch theo văn hóa thời đó: **"Đức Giê-hô-va đã ngăn cản tôi sanh sản; vậy, tôi xin ông hãy lại cùng con đòi tôi; có lẽ tôi sẽ nhờ nó mà có con cháu"** (Sáng 16:2). Hagar, với thân phận nữ tỳ, không có quyền từ chối. Khi mang thai, mối quan hệ giữa hai người phụ nữ trở nên căng thẳng. Kinh Thánh chép: **"Khi nàng thấy mình đã thai, thì khinh bỉ bà chủ mình"** (Sáng 16:4). Sự "khinh bỉ" (tiếng Hê-bơ-rơ: *galah* - có nghĩa là xem thường, làm cho ra nhẹ) này dẫn đến sự đối xử hà khắc của Sarah, khiến Áp-ram phải nói: **"Nàng đòi đó ở trong tay mầy; hãy cứ đãi nàng tùy ý mầy muốn"** (Sáng 16:6).

Hagar, một phụ nữ ngoại bang (người Ê-díp-tô), một nô lệ, một người mang thai, giờ đây trở thành nạn nhân của sự hành hạ từ chính bà chủ. Bà hoàn toàn cô đơn và không có chỗ dựa. Trong tuyệt vọng, bà chọn **bỏ trốn**. Hành động này không chỉ là chạy trốn khỏi sự ngược đãi, mà còn là chạy trốn khỏi gia đình, sự bảo vệ, và cả lời hứa dòng dõi mà đứa con trong bụng bà đang mang. Bà chạy vào **đồng vắng**, nơi tượng trưng cho sự chết chóc, trống rỗng và tuyệt vọng cùng cực. Chính tại điểm thấp nhất này, tại nơi tưởng chừng bị bỏ rơi hoàn toàn, thì cuộc gặp gỡ thần thánh xảy ra.

II. Cuộc Gặp Gỡ Biến Đổi: Phân Tích Sáng Thế Ký 16:7-14

Sáng Thế Ký 16:7 chép: **"Thiên sứ của Đức Giê-hô-va gặp nàng gần một suối nước trong đồng vắng, gần suối nước trên đường đi Su-rơ."** Chi tiết "suối nước" (hay giếng nước) rất quan trọng. Trong sa mạc, nước là sự sống. Đây không chỉ là nơi cứu sống thể xác, mà còn trở thành nơi Hagar gặp gỡ nguồn nước sự sống thuộc linh. Thiên sứ của Đức Giê-hô-va (một danh xưng thường chỉ về chính Đức Chúa Trời trong Cựu Ước) chủ động tìm đến bà. Ngài hỏi: **"Hagar, con đòi của Sarah, ngươi ở đâu đến, và đi đâu?"** (câu 8). Câu hỏi này không phải vì Thiên sứ không biết, mà để Hagar tự nhận thức về hoàn cảnh của mình: bà đang lạc lõng, không có đích đến. Hagar thừa nhận: **"Tôi trốn mặt Sarah, chủ tôi"** (câu 8).

Sau đó, Thiên sứ đưa ra một mệnh lệnh đi kèm lời hứa:

**"Hãy trở về cùng chủ ngươi, và chịu lụy dưới tay người... Này, ngươi đương có thai, sẽ sanh một con trai, đặt tên là Ích-ma-ên (nghĩa là Đức Chúa Trời nghe), vì Đức Giê-hô-va có nghe thấu sự sầu khổ của ngươi. Nó sẽ ở như một con lừa rừng; tay nó sẽ nghịch cùng mọi người, và tay mọi người nghịch cùng nó; nó sẽ ở trước mặt các anh em mình."** (Sáng 16:9-12).

Lời hứa này vừa thực tế vừa đầy ơn. Thiên sứ không hứa giải thoát bà khỏi thân phận nô lệ ngay lập tức, nhưng Ngài hứa:
1. Xác nhận và ban phước cho thai nhi: Con trai bà sẽ sống và trở nên một dân tộc.
2. Đặt tên đầy ý nghĩa: **Ích-ma-ên** (Ishmael - *Yishma'el*) nghĩa là **"Đức Chúa Trời nghe"**. Đây là bằng chứng hùng hồn rằng Đức Chúa Trời đã nghe tiếng khóc than của bà.
3. Thấy trước tương lai: Ngài mô tả tính cách và số phận của đứa con, cho thấy sự quan phòng của Ngài.

Sau lời hứa ấy, phản ứng của Hagar được ghi lại trong câu 13-14, là trọng tâm của bài nghiên cứu:

**"Hagar bèn đặt tên cho Đức Giê-hô-va, là Đấng phán cùng mình, rằng: Chúa là Đức Chúa Trời thấy tôi! Vì nàng nói rằng: Tôi đây há có thật thấy Đấng thấy tôi chăng? Bởi cớ đó người ta gọi cái giếng đó là Giếng La-chai-roi (nghĩa là giếng của Đấng hằng sống và thấy tôi); kìa, giếng đó ở giữa Ca-đe và Bê-rết."** (Sáng 16:13-14).

III. Giải Nghĩa Danh Xưng "Đấng Thấy Tôi": Ngôn Ngữ và Thần Học

Hagar không chỉ được nghe một lời hứa; bà đã trải nghiệm một Đức Chúa Trời hoàn toàn khác. Danh xưng bà đặt cho Ngài là một khải thị độc đáo:

"Chúa là Đức Chúa Trời thấy tôi" - trong nguyên văn Hê-bơ-rơ: **"Attah El Ro'i" (אַתָּה אֵל רֳאִי).**

Chúng ta phân tích cụm từ này:

- "El" (אֵל): Một từ chung cho "Đức Chúa Trời", chỉ quyền năng và thần tính.
- "Ro'i" (רֳאִי): Xuất phát từ động từ "ra'ah" (רָאָה) nghĩa là "thấy, nhìn, quan sát, thấu hiểu". Dạng danh từ này có thể được hiểu là **"Đấng Thấy"** hoặc **"Sự Hiện Ra của Đấng Thấy"**.

Vậy, **"El Ro'i"** nghĩa là **"Đức Chúa Trời Đấng Thấy"** hay **"Đức Chúa Trời là Đấng Thấy Tôi"**. Điểm đặc biệt nằm ở chữ **"tôi"**. Hagar không nói "Đức Chúa Trời là Đấng thấy mọi vật", mà cá nhân hóa: Ngài là Đấng thấy **chính tôi** – Hagar, một nữ tỳ bị ruồng bỏ, đang mang thai, cô đơn trong đồng vắng.

Câu tiếp theo bà thốt lên: **"Tôi đây há có thật thấy Đấng thấy tôi chăng?"** (câu 13b). Có sự chơi chữ sâu sắc: Bà "thấy" Đấng đã "thấy" bà. Đây không chỉ là thị giác thể lý (mặc dù bà đã thấy Thiên sứ), mà là một sự nhận biết, một kinh nghiệm gặp gỡ. Bà kinh ngạc rằng mình còn sống sau khi đã đối diện với thần thánh (một tâm lý phổ biến trong Cựu Ước, xem Các Quan Xét 13:22), và hơn thế, bà kinh ngạc vì mình – một con người thấp hèn – lại được Đấng Chí Cao đoái xem.

Ý nghĩa thần học sâu sắc:
1. Đức Chúa Trời của những người bị ruồng bỏ: Trong một xã hội coi trọng nam quyền, dòng dõi, và địa vị, Đức Chúa Trời đã chọn hiện ra với một phụ nữ ngoại bang, nô lệ, đang gặp khủng hoảng. Điều này cho thấy tầm nhìn và lòng thương xót của Ngài vượt trên mọi rào cản xã hội.
2. Cái nhìn thấu suốt và thông hiểu: Đức Chúa Trời của Hagar không phải là một vị thần xa cách. Ngài "thấy" tận sâu thẳm nỗi đau, sự nhục nhã, nỗi sợ hãi và cả sự tuyệt vọng của bà. Sự "thấy" này đi kèm với sự "nghe" (Ích-ma-ên) và sự "hành động" (ban lời hứa và chỉ dẫn).
3. Danh xưng cá nhân hóa: Khác với các danh xưng chung như El Shaddai (Đức Chúa Trời Toàn Năng) hay El Elyon (Đức Chúa Trời Chí Cao), El Ro'i là một danh xưng mang tính cá nhân và trải nghiệm. Nó xuất phát từ cuộc chạm trán cá nhân giữa một con người yếu đuối với Đức Chúa Trời hằng sống.

IV. Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân Ngày Nay

Biến cố của Hagar không chỉ là một câu chuyện lịch sử, mà là ánh sáng soi đường cho chúng ta trong những "đồng vắng" của cuộc đời.

1. Trong Những Khi Cảm Thấy Vô Hình Và Bị Bỏ Rơi:
Có bao giờ bạn cảm thấy nỗi đau của mình không ai thấu hiểu? Công việc vất vả không được ghi nhận? Những giọt nước mắt trong phòng riêng dường như chẳng ai hay? Hagar dạy chúng ta rằng: **Có một Đấng thấy.** Chúa Giê-xu phán: **"Hai con chim sẻ há chẳng từng bị bán một đồng tiền sao? Và ví không theo ý muốn Cha các ngươi, thì chẳng hề một con nào rơi xuống đất. Tóc trên đầu các ngươi cũng đã đếm hết rồi"** (Ma-thi-ơ 10:29-30). Hãy lấy làm an ủi: Bạn không bao giờ vô hình trước mặt Đức Chúa Trời. Ngài thấy bạn trong phòng riêng, trong văn phòng, trong bệnh viện, trong cảm giác cô đơn nhất.

2. Trong Những Khi Phải Đối Diện Với Hậu Quả Của Sự Lựa Chọn Sai Lầm:
Hagar không hoàn toàn vô tội. Thái độ "khinh bỉ" bà chủ của bà đã góp phần vào xung đột. Đôi khi, "đồng vắng" chúng ta đối diện là hậu quả của chính lựa chọn hay thái độ của mình. Tin mừng là: Đức Chúa Trời không chỉ thấy tội lỗi, Ngài còn thấy con người đang đau khổ vì nó. Ngài tìm đến không phải để kết án, mà để đưa ra lối thoát, sự chỉ dẫn và lời hứa ("hãy trở về..."). Dù chúng ta lạc lối thế nào, tiếng gọi của Ngài vẫn là: "Hãy trở về".

3. Học Cách Nhìn Người Khác Như "El Ro'i" Nhìn:
Nếu chúng ta tin mình được Đức Chúa Trời thấy và yêu thương trong sự thấp hèn, chúng ta cũng phải tập "thấy" người khác theo cách đó. Ai là những "Hagar" xung quanh chúng ta? Có thể là người giúp việc trong nhà, đồng nghiệp bị cô lập, người nhập cư cô đơn, hay một thành viên trong gia đình đang chịu đựng trong thinh lặng. Chúng ta được kêu gọi để trở thành công cụ của "Đấng thấy", mang sự an ủi, lắng nghe và giúp đỡ thực tế đến với họ, như Thiên sứ đã làm bên giếng nước.

4. Ghi Nhớ Danh Xưng Của Đức Chúa Trời Trong Đời Sống Cầu Nguyện:
Khi cầu nguyện trong nỗi đau, thay vì chỉ xưng Ngài là "Đức Chúa Trời Toàn Năng" (dù điều đó đúng), chúng ta có thể thân thưa: **"Lạy Chúa là El Ro'i, Đấng thấy con. Con đang ở trong đồng vắng của sự [lo lắng/đau đớn/thất vọng] này. Con tin rằng Ngài đang thấy con. Xin hãy nói với con như Ngài đã nói với Hagar, và xin chỉ cho con giếng nước sự sống của Ngài."** Sự cầu nguyện này bắt nguồn từ đức tin rằng Ngài là Đấng Thấu Suốt.

V. Kết Luận: Từ Giếng La-chai-roi Đến Thập Tự Giá

Cuối cùng, sự mặc khải về **"Đấng thấy tôi"** được bày tỏ trọn vẹn nơi Chúa Cứu Thế Giê-xu. Nếu trong Cựu Ước, Đức Chúa Trời thấy nỗi đau từ thiên đàng, thì trong Tân Ước, Ngài đã bước xuống trong thân phận con người để **trải nghiệm** nỗi đau ấy. Chúa Giê-xu là **"Em-ma-nu-ên, nghĩa là Đức Chúa Trời ở cùng chúng ta"** (Ma-thi-ơ 1:23). Ngài đã khóc trước cái chết của La-xa-rơ (Giăng 11:35), cảm thương đám đông đói khát (Ma-thi-ơ 15:32), và chịu đựng sự phản bội, cô đơn và đau đớn tột cùng trên thập tự giá.

Trên thập tự giá, Chúa Giê-xu cũng đã kêu lên: **"Đức Chúa Trời tôi ôi, Đức Chúa Trời tôi ôi, sao Ngài lìa bỏ tôi?"** (Ma-thi-ơ 27:46). Trong khoảnh khắc đó, Ngài đã trải nghiệm cảm giác bị Đức Chúa Trời "không thấy" – để từ nay về sau, không một con cái nào của Ngài phải kinh nghiệm điều đó nữa. Bởi vì Ngài đã chịu sự bỏ rơi, nên chúng ta được hứa: **"Ta sẽ chẳng lìa ngươi, chẳng bỏ ngươi đâu"** (Hê-bơ-rơ 13:5).

Giếng La-chai-roi trong đồng vắng là một bóng hình về Chúa Giê-xu, **"giếng nước sự sống"** (Giăng 4:14) mà ai uống sẽ không bao giờ khát nữa. Hôm nay, dù bạn đang ở trong "đồng vắng" nào – bệnh tật, thất bại, mất mát, cô đơn – hãy nhớ rằng có một Đấng đang chủ động tìm bạn. Ngài là **El Ro'i**, Đấng Thấy Bạn. Ngài không chỉ thấy, mà Ngài đã đến, đã chịu khổ, đã chết và đã sống lại, để bạn có thể được thấy, được biết, được yêu thương và được cứu chuộc trọn vẹn. Hãy dừng chân bên Giếng Sự Sống ấy, và như Hagar, bạn cũng sẽ có thể thốt lên trong kinh ngạc và biết ơn: **"Tôi đây há có thật thấy Đấng thấy tôi chăng?"**

Quay Lại Bài Viết