Ngụ ngôn là gì?

03 December, 2025
16 phút đọc
3,031 từ
Chia sẻ:

Ngụ ngôn là gì?

Trong hành trình theo Chúa Giê-xu, chúng ta thường nghe Ngài dùng những câu chuyện đơn giản về đời thường để dạy dỗ các môn đồ và đám đông. Những câu chuyện ấy được gọi là ngụ ngôn. Ngụ ngôn không chỉ là một phương pháp giảng dạy khéo léo mà còn là cửa ngõ dẫn chúng ta vào những chân lý sâu sắc về Nước Trời. Bài viết này sẽ khám phá ý nghĩa, mục đích, các loại ngụ ngôn Kinh Thánh, cách giải nghĩa và áp dụng thực tiễn vào đời sống Cơ Đốc.

I. Định Nghĩa Và Nguồn Gốc Của Ngụ Ngôn

Từ ngụ ngôn trong tiếng Việt dịch từ chữ Hy Lạp παραβολή (parabolē), ghép bởi παρά (pará, "bên cạnh") và βάλλω (bállō, "ném, đặt"). Nghĩa đen là "đặt bên cạnh", tức là so sánh một điều gì đó với một điều khác. Trong Kinh Thánh, ngụ ngôn là một câu chuyện ngắn, thường lấy bối cảnh từ đời sống hằng ngày (gieo giống, chăn chiên, làm vườn, đám cưới…), qua đó truyền đạt một bài học tâm linh hoặc đạo đức. Ngụ ngôn không phải là chuyện ngụ ngôn theo nghĩa truyền thống (ví dụ Aesop) mà là một dạng ẩn dụ mở rộng, có khi chỉ là một so sánh ngắn gọn (như "Nước Thiên Đàng giống như men" – Ma-thi-ơ 13:33).

Trong Cựu Ước, tiếng Hê-bơ-rơ dùng từ mashal (מָשָׁל) để chỉ những lời tượng hình, có thể là ngụ ngôn, câu châm ngôn hoặc bài học khôn ngoan. Một ngụ ngôn nổi tiếng trong Cựu Ước là câu chuyện của tiên tri Na-than kể cho vua Đa-vít (2 Sa-mu-ên 12:1-4) về người giàu cướp chiên của người nghèo, nhằm vạch trần tội lỗi của nhà vua.

II. Mục Đích Của Ngụ Ngôn Trong Lời Dạy Của Chúa Giê-xu

Khi các môn đồ hỏi vì sao Chúa Giê-xu dùng ngụ ngôn để giảng dạy, Ngài trả lời trong Ma-thi-ơ 13:10-17 (cũng xem Mác 4:10-12; Lu-ca 8:9-10):

“Vì đã ban cho các ngươi được biết những sự mầu nhiệm nước thiên đàng, song về phần họ, thì không ban cho biết. Vì ai có, thì lại cho thêm, sẽ được dư dật; song ai không có, thì luôn cả điều mình đã có cũng sẽ bị cất lấy. Bởi vậy, ta phán thí dụ cùng họ; vì họ xem mà không thấy, lắng tai mà không nghe, và không hiểu chi hết.” (Ma-thi-ơ 13:11-13, Kinh Thánh Truyền Thống 1925)

Ngụ ngôn vừa là phương tiện bày tỏ chân lý cho những người có lòng sẵn sàng đón nhận (đất tốt), vừa là phương tiện che giấu đối với những người cứng lòng, không muốn tin. Đối với họ, ngụ ngôn chỉ là một câu chuyện thú vị mà không thấu hiểu ý nghĩa thiêng liêng. Qua đó, Chúa Giê-xu ứng nghiệm lời tiên tri Ê-sai về sự cứng lòng của dân chúng (Ê-sai 6:9-10).

Ngoài ra, ngụ ngôn dễ nhớ, dễ truyền đạt, và giúp người nghe tự khám phá chân lý thông qua những hình ảnh quen thuộc, từ đó áp dụng vào đời sống.

III. Các Loại Ngụ Ngôn Trong Tân Ước

Chúa Giê-xu đã kể khoảng 40 ngụ ngôn được ghi lại trong ba sách Phúc Âm Nhất Lãm (Ma-thi-ơ, Mác, Lu-ca) và một ít trong sách Giăng (ví dụ: ngụ ngôn về người chăn chiên – Giăng 10:1-18). Có thể phân loại chúng theo chủ đề chính:

  • Ngụ ngôn về Nước Trời: như Người gieo giống (Ma-thi-ơ 13:3-9), Cỏ lùng (13:24-30), Hạt cải (13:31-32), Men trong bột (13:33), Kho báu và ngọc quý (13:44-46), Lưới cá (13:47-50).
  • Ngụ ngôn về lòng thương xót và sự tha thứ: như Chiên lạc (Lu-ca 15:4-7), Đồng bạc mất (15:8-10), Đứa con hoang đàng (15:11-32), Người Sa-ma-ri nhân lành (10:30-37).
  • Ngụ ngôn về sự cầu nguyện: như Người bạn quấy rầy (Lu-ca 11:5-8), Người quan tòa bất chính (18:1-8).
  • Ngụ ngôn về sự trung tín và chuẩn bị: như Mười trinh nữ (Ma-thi-ơ 25:1-13), Những nén bạc (25:14-30), Người quản gia khôn ngoan (Lu-ca 12:42-48).
  • Ngụ ngôn về sự phán xét: như Cây vả không ra trái (Lu-ca 13:6-9), Người giàu và La-xa-rơ (16:19-31).

Mỗi ngụ ngôn đều chứa đựng một hoặc vài bài học then chốt. Đôi khi Chúa Giê-xu cũng giải thích rõ ràng cho các môn đồ (ví dụ: Người gieo giống, Cỏ lùng, Lưới cá).

IV. Phương Pháp Giải Nghĩa Ngụ Ngôn

Khi nghiên cứu ngụ ngôn, chúng ta cần tránh rơi vào hai thái cực: giải nghĩa quá đơn giản hóa (bỏ qua ý nghĩa sâu xa) hoặc cưỡng ép từng chi tiết (tìm ẩn ý trong mỗi yếu tố nhỏ). Nên nhớ rằng ngụ ngôn là một so sánh, không phải là một ẩn dụ chi tiết. Ví dụ, trong ngụ ngôn Người gieo giống, Chúa Giê-xu đã giải thích: hạt giống là Lời Đức Chúa Trời, các loại đất là các loại lòng người. Chúng ta không cần phải suy diễn thêm về con chim, gai góc, mặt trời… vì Chúa đã không giải thích chúng một cách riêng biệt.

Để hiểu đúng một ngụ ngôn, chúng ta cần:

  1. Xác định bối cảnh: Ai là người nghe? Tại sao Chúa kể ngụ ngôn này? Ví dụ, ngụ ngôn Người Sa-ma-ri nhân lành được kể để trả lời câu hỏi “Ai là người lân cận tôi?” của một thầy dạy luật (Lu-ca 10:25-29).
  2. Nhận diện điểm chính: Mỗi ngụ ngôn thường nhắm đến một hoặc hai bài học chính, không phải mọi chi tiết đều mang tính biểu tượng. Hãy tìm ý chính mà Chúa muốn truyền đạt.
  3. So sánh với toàn bộ Kinh Thánh: Ngụ ngôn phải phù hợp với giáo lý tổng quát của Kinh Thánh, không mâu thuẫn với các lẽ thật khác.
  4. Cầu nguyện và nhờ Thánh Linh soi sáng: “Ấy là Thánh Linh làm chứng cho lòng chúng ta rằng chúng ta là con cái Đức Chúa Trời” (Rô-ma 8:16). Thánh Linh sẽ dạy dỗ chúng ta (Giăng 14:26).

V. Một Số Ngụ Ngôn Tiêu Biểu Và Ý Nghĩa

1. Người Gieo Giống (Ma-thi-ơ 13:3-9, 18-23)

Hạt giống rơi vào bốn loại đất: vệ đường, đất đá sỏi, đất có gai, đất tốt. Hạt giống là Lời Chúa. Đất là tấm lòng con người. Kết quả tùy thuộc vào cách đón nhận Lời. Đất tốt sinh hoa lợi gấp trăm, sáu chục, ba chục. Bài học: Chúng ta cần trở nên đất tốt – lòng ngay thẳng, tiếp nhận Lời, giữ lấy và nhờ sự nhịn nhục mà kết quả.

2. Người Sa-ma-ri Nhân Lành (Lu-ca 10:30-37)

Một người bị cướp đánh nhừ tử, nằm bên vệ đường. Thầy tế lễ và người Lê-vi đi qua nhưng không giúp. Một người Sa-ma-ri (vốn bị người Do Thái khinh) lại chạnh lòng thương, băng bó vết thương, đưa về quán trọ và trả tiền chăm sóc. Đây là hình ảnh về tình yêu thương vô điều kiện, vượt qua rào cản chủng tộc, tôn giáo. Chúa muốn chúng ta “hãy đi, và cũng làm như vậy” (câu 37).

3. Đứa Con Hoang Đàng (Lu-ca 15:11-32)

Người con thứ đòi chia gia tài rồi bỏ đi, phung phí hết tiền, rồi hối hận trở về. Người cha chạy ra ôm hôn, mở tiệc ăn mừng. Người con cả ở nhà ghen tức. Ngụ ngôn bày tỏ lòng thương xót vô bờ của Đức Chúa Trời đối với tội nhân ăn năn, đồng thời cảnh báo thái độ tự cho mình là công bình của những người Pha-ri-si. Bài học: hãy ăn năn và quay về với Chúa; đừng kiêu ngạo nhưng vui mừng khi một tội nhân quay đầu.

4. Mười Trinh Nữ (Ma-thi-ơ 25:1-13)

Mười cô trinh nữ ra đón chàng rể, năm khôn mang dầu dự trữ, năm dại không mang. Khi chàng rể đến, các cô dại phải đi mua dầu và bị loại ra. Ngụ ngôn nhấn mạnh sự tỉnh thức và chuẩn bị cho sự trở lại của Chúa Giê-xu. Dầu tượng trưng cho đời sống thuộc linh được Thánh Linh đầy dẫy. Chúng ta phải luôn sẵn sàng vì không biết ngày giờ Chúa đến.

5. Những Nén Bạc (Ma-thi-ơ 25:14-30)

Một người chủ đi xa giao tài sản cho các đầy tớ: một người năm nén, một người hai nén, một người một nén. Hai người đầu dùng tiền sinh lời, còn người một nén chôn giấu. Khi chủ về, hai người được khen và ban thưởng, còn người lười biếng bị quở trách và ném ra ngoài. Ngụ ngôn dạy về sự quản lý trung tín những gì Chúa giao (tài năng, thời gian, tiền bạc, cơ hội) và sự sốt sắng làm việc cho Chúa.

VI. Ứng Dụng Thực Tiễn Trong Đời Sống Cơ Đốc

Ngụ ngôn không chỉ để nghe hay đọc, mà còn để chúng ta sống theo. Dưới đây là một số áp dụng cụ thể:

  • Trở nên đất tốt: Hãy thường xuyên đọc, nghe, suy gẫm Lời Chúa. Dọn sạch những “gai góc” của lo lắng, ham mê tiền bạc, dục vọng. Hãy để Lời Chúa bén rễ sâu và kết quả trong đời sống (Ma-thi-ơ 13:23).
  • Thực hành lòng thương xót: Qua ngụ ngôn Người Sa-ma-ri nhân lành, Chúa muốn chúng ta yêu thương người lân cận vô điều kiện. Hãy để ý đến nhu cầu của những người đang đau khổ xung quanh, sẵn sàng giúp đỡ bằng hành động cụ thể.
  • Ăn năn và tha thứ: Hình ảnh người cha nhân từ chạy ra đón con hoang đàng dạy chúng ta rằng dù tội lỗi đến đâu, chỉ cần chân thành ăn năn, Chúa luôn tha thứ và phục hồi. Đồng thời, chúng ta cũng cần có lòng thương xót đối với anh em mình, vui mừng khi họ quay về.
  • Chuẩn bị cho sự trở lại của Chúa: Như năm cô khôn ngoan luôn có dầu dự trữ, chúng ta cần duy trì đời sống cầu nguyện, học Lời Chúa, và vâng theo Thánh Linh. Đừng để những lo toan đời này khiến chúng ta mất cảnh giác.
  • Quản lý khôn ngoan ân tứ Chúa ban: Mỗi tín hữu đều nhận ít nhất một nén bạc – có thể là khả năng, thời gian, tài chính, cơ hội. Hãy dùng nó để phục vụ Chúa và gây dựng Hội Thánh, đừng chôn giấu vì sợ hãi hoặc lười biếng. Khi Chúa trở lại, Ngài sẽ hỏi chúng ta về việc quản lý đó.
  • Sử dụng ngụ ngôn trong làm chứng và dạy dỗ: Hãy học theo phương pháp của Chúa Giê-xu: dùng những câu chuyện đơn giản, gần gũi để chia sẻ chân lý phúc âm. Điều này giúp người nghe dễ hiểu và dễ nhớ.

VII. Kết Luận

Ngụ ngôn là một kho báu trong Kinh Thánh, mang đến cho chúng ta những bài học sâu sắc qua những hình ảnh thân thuộc. Chúng vừa mặc khải, vừa thách thức, vừa khích lệ. Khi đọc các ngụ ngôn, hãy cầu xin Thánh Linh mở mắt tâm linh để thấu hiểu ý nghĩa, và quyết tâm áp dụng vào đời sống mỗi ngày. Như Lời Chúa phán: “Ai có tai, hãy nghe!” (Ma-thi-ơ 13:9). Nguyện chúng ta trở nên đất tốt, sinh hoa lợi cho Nước Trời, và luôn sẵn sàng đón Chúa trở lại.

Quay Lại Bài Viết