Cộng đồng Cơ Đốc
Trong thời đại của chủ nghĩa cá nhân, khái niệm về “cộng đồng” thường bị hiểu lầm hoặc đánh giá thấp, ngay cả trong đời sống đức tin. Tuy nhiên, Kinh Thánh trình bày một bức tranh hoàn toàn khác: người tin Chúa được cứu chuộc để bước vào một mối tương quan kép – với Đức Chúa Trời và với nhau. Vậy, cộng đồng Cơ Đốc (hay Hội Thánh) thật sự là gì? Đây không chỉ là một tổ chức xã hội hay câu lạc bộ tôn giáo, mà là một thực thể siêu nhiên, được Đấng Christ thiết lập, được Thánh Linh sinh động hóa, và được định hình bởi Lời của Đức Chúa Trời.
I. Định Nghĩa Theo Kinh Thánh: Từ “Ekklēsia” đến “Qahal”
Để hiểu thấu đáo, chúng ta phải trở về với ngôn ngữ gốc của Kinh Thánh. Trong Tân Ước, từ Hy Lạp được dùng cho Hội Thánh là ἐκκλησία (ekklēsia). Từ này được cấu thành từ “ek” (ra khỏi) và “kaléō” (kêu gọi). Vì vậy, ekklēsia nguyên thủy mang ý nghĩa “những người được kêu gọi ra khỏi” để họp lại thành một hội đồng. Điều này nhấn mạnh hai khía cạnh then chốt:
- Sự Kêu Gọi Thần Thượng: Hội Thánh tồn tại không phải do sáng kiến con người, mà do ân điển và tiếng gọi của Đức Chúa Trời. “Ấy chính Ngài đã cứu chúng ta, gọi chúng ta bởi sự kêu gọi thánh, chẳng phải theo việc làm chúng ta, bèn là theo ý riêng Ngài, và ân điển đã ban cho chúng ta trong Đức Chúa Jêsus Christ từ trước muôn đời vô cùng” (2 Ti-mô-thê 1:9).
- Sự Tập Hợp Có Mục Đích: Những người được kêu gọi ra khỏi thế gian tối tăm được tập hợp lại thành một dân tộc mới, một thân thể, để thực hiện ý chỉ của Đấng kêu gọi họ.
Khái niệm này có nền tảng từ Cựu Ước với từ Hê-bơ-rơ קהל (qahal), thường chỉ về sự tập họp của dân Y-sơ-ra-ên trước mặt Đức Giê-hô-va (ví dụ: Phục Truyền 4:10). Sứ đồ Phao-lô đã áp dụng khái niệm này cho Hội Thánh, xem đây là dân sự thật của Đức Chúa Trời (Ga-la-ti 6:16).
II. Hình Ảnh Kinh Thánh về Cộng Đồng Cơ Đốc
Kinh Thánh sử dụng nhiều ẩn dụ phong phú để mô tả bản chất của Hội Thánh, mỗi hình ảnh đều hé mở một khía cạnh quan trọng:
1. Thân Thể của Đấng Christ (1 Cô-rinh-tô 12:12-27; Ê-phê-sô 1:22-23):
Đây là hình ảnh xuyên suốt và quan trọng nhất. Đấng Christ là đầu, và tất cả các tín đồ là các chi thể. “Vả, như thân là một, mà có nhiều chi thể, và như các chi thể của thân dầu có nhiều, cũng chỉ là một thân, thì Đấng Christ cũng vậy” (1 Cô-rinh-tô 12:12). Hình ảnh này nhấn mạnh:
- Sự Hiệp Một trong Đa Dạng: Mỗi chi thể có chức năng khác nhau (tay, chân, mắt, tai) nhưng đều thuộc về một thân thể và cần nhau.
- Sự Lệ Thuộc vào Đầu: Mọi sự sống, sự chỉ đạo và quyền năng đều đến từ Đấng Christ, là đầu.
- Sự Liên Đới: “Lại, khi một chi thể đau đớn, thì các chi thể khác cùng chịu đau đớn; khi một chi thể được tôn trọng, thì các chi thể khác cùng vui mừng” (1 Cô-rinh-tô 12:26).
2. Nhà Của Đức Chúa Trời / Đền Thờ Thánh (Ê-phê-sô 2:19-22; 1 Phi-e-rơ 2:5):
Tín đồ không phải là những viên đá sống riêng lẻ, nhưng được “xây nên làm nhà thiêng liêng” (1 Phi-e-rơ 2:5). Chúa Giê-xu là đá góc nhà, và các sứ đồ cùng tiên tri là nền. Hình ảnh này nhấn mạnh sự thánh khiếp, vững chắc, và là nơi Đức Chúa Trời ngự bởi Thánh Linh Ngài.
3. Đoàn Chiên của Đức Chúa Trời (Giăng 10:1-16; 1 Phi-e-rơ 5:2-4):
Chúa Giê-xu là Chiên Lành, là Đấng chăn hiền lành. Các tín đồ là chiên của Ngài, biết tiếng Ngài và đi theo Ngài. Hình ảnh này nhấn mạnh sự an toàn, sự chăm sóc, và mối quan hệ mật thiết với Người Chăn, đồng thời cũng là lời nhắc về sự hướng dẫn và bảo vệ lẫn nhau trong cộng đồng.
4. Cô Dâu của Đấng Christ (Ê-phê-sô 5:25-27; Khải Huyền 19:7-9):
Đấng Christ yêu Hội Thánh, phó chính mình vì Hội Thánh để thánh hóa và tinh sạch hóa nó. Đây là hình ảnh của tình yêu thương, sự hiến dâng, sự thuộc về nhau và sự trông đợi vào lễ cưới Chiên Con. Nó nói lên mối quan hệ thân mật và trọn đời giữa Đấng Christ và dân sự Ngài.
III. Đặc Tính Căn Bản của Cộng Đồng Cơ Đốc Theo Công Vụ 2:42-47
Bức tranh mẫu mực về cộng đồng Cơ Đốc đầu tiên được ghi lại trong sách Công vụ:
“Vả, những người ấy bền lòng giữ lời dạy của các sứ đồ, sự thông công của anh em, lễ bẻ bánh, và sự cầu nguyện... Hết thảy tín đồ đồng một lòng một ý, chẳng ai kể của mình là của riêng; nhưng kể mọi vật là của chung... Ngày nào cũng vậy, cứ chăm chỉ đến đền thờ; còn ở nhà, thì bẻ bánh và dùng bữa chung với nhau cách vui vẻ thật thà, ngợi khen Đức Chúa Trời và được đẹp lòng cả dân chúng. Mỗi ngày Chúa lấy những kẻ được cứu thêm vào Hội thánh.” (Công vụ 2:42, 44, 46-47)
Từ phân đoạn này, chúng ta rút ra bốn trụ cột của đời sống cộng đồng Cơ Đốc chân chính:
1. Sự Giảng Dạy Lời Chúa (Lời dạy của các sứ đồ):
Cộng đồng được xây dựng và định hình quanh Lẽ thật của Phúc Âm. Đây không phải là triết lý con người, mà là sự giảng dạy và giải nghĩa Kinh Thánh cách trung thực.
2. Sự Thông Công (Koinōnia):
Từ Hy Lạp κοινωνία (koinōnia) mang ý nghĩa sâu rộng hơn “gặp gỡ” thông thường. Nó hàm chứa sự chia sẻ, cộng phần, hiệp thông sâu sắc trên cơ sở cùng chia sẻ mối tương giao với Đấng Christ. Nó biểu hiện qua sự chia sẻ thuộc linh, cảm xúc, và cả vật chất (của chung).
3. Lễ Bẻ Bánh:
Đây là việc cử hành Tiệc Thánh (hay Lễ Tiệc Thánh), một hành động kỷ niệm, công bố và tuyên xưng sự chết của Chúa cho đến khi Ngài trở lại (1 Cô-rinh-tô 11:26). Nó là dấu chỉ hữu hình của Giao Ước Mới và là điểm hội tụ của sự thông công.
4. Sự Cầu Nguyện:
Đời sống cộng đồng được nuôi dưỡng bởi sự cầu nguyện chung – cầu thay, tạ ơn, ngợi khen, và xin sự hướng dẫn của Đức Chúa Trời. Sự cầu nguyện thể hiện sự lệ thuộc hoàn toàn vào Đức Chúa Trời.
IV. Mục Đích và Chức Năng của Cộng Đồng Cơ Đốc
Theo Ê-phê-sô 4:11-16, Chúa ban các ân tứ (sứ đồ, tiên tri, nhà truyền giáo, mục sư, giáo sư) cho Hội Thánh nhằm mục đích:
“Để các thánh đồ được trọn vẹn về công việc của chức dịch và sự gây dựng thân thể Đấng Christ, cho đến chừng chúng ta thảy đều hiệp một trong đức tin và trong sự hiểu biết Con Đức Chúa Trời, mà nên bậc thành nhân, được tầm thước vóc giạc trọn vẹn của Đấng Christ.” (Ê-phê-sô 4:12-13)
Như vậy, cộng đồng Cơ Đốc tồn tại để:
- Thờ Phượng Đức Chúa Trời: Đây là mục đích tối thượng (1 Phi-e-rơ 2:9). Cộng đồng là nơi Đức Chúa Trời được tôn cao qua sự ngợi khen, cầu nguyện và vâng phục Lời Ngài.
- Gây Dựng Các Thánh Đồ: Không ai trưởng thành trong đức tin một mình. Chúng ta cần sự giảng dạy, khích lệ, sửa dạy và gương mẫu của anh chị em mình (Hê-bơ-rơ 10:24-25).
- Truyền Giảng Phúc Âm: Cộng đồng là cơ sở cho sứ mạng rao truyền Tin Lành cho thế giới hư mất. Chứng đạo cá nhân được hỗ trợ bởi chứng nhân tập thể.
- Bày Tỏ Tình Yêu Thương và Công Lý: Cộng đồng là nơi tình yêu thương của Đấng Christ được thực hành cách cụ thể (Giăng 13:34-35), và là tiếng nói cho những người bị áp bức, nghèo khó (Gia-cơ 1:27).
V. Ứng Dụng Thực Tế Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân Ngày Nay
Làm thế nào để chúng ta sống trọn vẹn trong cộng đồng Cơ Đốc?
1. Từ Bỏ Chủ Nghĩa Cá Nhân Tâm Linh:
Chúng ta phải nhận thức rằng đức tin Cơ Đốc không phải là “chỉ tôi và Chúa”. Kinh Thánh không biết đến một Cơ Đốc nhân “độc lập”. Tham dự nhóm, Hội Thánh địa phương không phải là tùy chọn, mà là mệnh lệnh và nhu cầu (Hê-bơ-rơ 10:25).
2. Chủ Động Gắn Kết và Phục Vụ:
Đừng chỉ là “người ngồi ghế”. Hãy chủ động tìm hiểu, sử dụng ân tứ Chúa ban để phục vụ trong thân thể. “Hãy lấy ân điển Đức Chúa Trời ban cho mỗi người trong anh em mà giúp lẫn nhau, như người quản lý trung tín giữ các thứ ơn của Đức Chúa Trời” (1 Phi-e-rơ 4:10).
3. Thực Hành Sự Tha Thứ và Hòa Giải:
Trong một cộng đồng của những người vẫn còn chiến đấu với tội lỗi, xung đột là không thể tránh khỏi. Chìa khóa là áp dụng nguyên tắc của Chúa Giê-xu trong Ma-thi-ơ 18:15-17 và sự tha thứ không giới hạn (Cô-lô-se 3:13).
4. Sống Trong Sự Chân Thật và Dễ Bị Tổn Thương:
Cộng đồng Cơ Đốc chân chính là nơi chúng ta có thể “vui với kẻ vui, khóc với kẻ khóc” (Rô-ma 12:15). Điều này đòi hỏi chúng ta dám bỏ đi mặt nạ, chia sẻ gánh nặng với nhau (Ga-la-ti 6:2).
5. Cam Kết Với Một Hội Thánh Địa Phương Cụ Thể:
Hội Thánh phổ thông (vô hình) phải được thể hiện qua Hội Thánh địa phương (hữu hình). Hãy tìm kiếm và cam kết với một Hội Thánh trung tín giảng dạy Lời Chúa, cử hành các lễ thánh và sống trong tình yêu thương.
Kết Luận: Một Cộng Đồng Được Định Hình Bởi Thập Tự Giá
Cộng đồng Cơ Đốc không phải là một xã hội lý tưởng của những người hoàn hảo, mà là một bệnh viện dành cho những người bệnh đang trên đường được chữa lành. Nền tảng duy nhất của chúng ta là thập tự giá của Chúa Giê-xu Christ. Chính tại nơi đó, tội lỗi chúng ta được tha thứ, bức tường ngăn cách giữa người với người bị phá đổ (Ê-phê-sô 2:14-16), và chúng ta được kết nối vào một thân thể mới.
Cộng đồng ấy là sự trình bày hùng hồn nhất về Phúc Âm cho một thế giới bị tan vỡ. Khi chúng ta yêu thương nhau, tha thứ cho nhau, gánh vác gánh nặng cho nhau, và cùng nhau vươn tới sự trưởng thành trong Đấng Christ, chúng ta không chỉ được gây dựng, mà còn trở nên một bức thư sống động về tình yêu và ân điển của Đức Chúa Trời (2 Cô-rinh-tô 3:2-3).
Ước mong mỗi chúng ta không xem thường đặc ân và trách nhiệm được thuộc về thân thể Đấng Christ, nhưng hết lòng đầu tư vào việc xây dựng cộng đồng đức tin ấy, cho đến ngày chúng ta cùng nhau hiệp với Hội Thánh khắp mọi nơi mọi thời, trong sự vinh hiển đời đời trước mặt Ngài.