Thầy Tế Trong Hội Thánh
Trong hành trình đức tin, nhiều Cơ Đốc nhân thường bắt gặp thuật ngữ “thầy tế” hoặc “chức tế lễ” trong Kinh Thánh. Có sự phân biệt quan trọng giữa chức tế lễ theo trật tự A-rôn thời Cựu Ước và chức vụ “thầy tế” trong Hội Thánh Tân Ước. Bài nghiên cứu chuyên sâu này sẽ khảo sát nguồn gốc, bản chất, chức năng và ứng dụng thực tiễn của khái niệm “thầy tế” dưới ánh sáng của Lời Chúa, nhằm giúp mỗi tín hữu hiểu rõ đặc ân và trách nhiệm thuộc linh cao quý của mình trong Chúa Cứu Thế Giê-xu.
Để hiểu “thầy tế trong Hội thánh”, trước hết phải quay về nguồn gốc Kinh Thánh. Trong Cựu Ước, Đức Chúa Trời đã lập ra chức tế lễ A-rôn (Xuất Ê-díp-tô Ký 28:1) như một giao ước đời đời. Từ ngữ Hê-bơ-rơ cho “thầy tế lễ” là “Kohen” (כֹּהֵן), hàm ý người đứng ra phục vụ, thi hành các nhiệm vụ thiêng liêng. Họ là những người được biệt riêng ra từ chi phái Lê-vi, đóng vai trò trung gian giữa Đức Chúa Trời thánh khiết và dân sự tội lỗi. Công việc chính của họ bao gồm dâng của lễ, cầu thay, và dạy dỗ luật pháp (Lê-vi Ký 1-7, Phục-truyền Luật-lệ Ký 33:10).
Tuy nhiên, chức tế lễ này chỉ là “bóng và hình” của những sự trên trời và là sự sắm sẵn tạm thời cho đến khi Đấng Mê-si-a, là Thầy Tế Lễ Thượng Phẩm chân thật, xuất hiện (Hê-bơ-rơ 8:5, 9:11). Kinh Thánh tuyên bố: “Sự cũ đó đã già, đã gần tiêu mất đi” (Hê-bơ-rơ 8:13).
Sự xuất hiện của Chúa Giê-xu Christ đã mang đến một cuộc cách mạng thiêng liêng. Ngài không thuộc chi phái Lê-vi, nhưng thuộc chi phái Giu-đa (Hê-bơ-rơ 7:14). Ngài trở nên Thầy Tế Lễ Thượng Phẩm đời đời theo ban Mên-chi-xê-đéc (Thi Thiên 110:4, Hê-bơ-rơ 5:6). Chức vụ của Ngài cao trọng hơn vì dựa trên quyền năng của sự sống bất diệt chứ không trên luật pháp xác thịt (Hê-bơ-rơ 7:16). Chúa Giê-xu đã dâng chính mình Ngài làm của lễ chuộc tội một lần đủ cả (Hê-bơ-rơ 9:26), xé rách bức màn ngăn cách và mở ra cho chúng ta con đường mới, sống động vào nơi chí thánh (Hê-bơ-rơ 10:20).
Đây là chân lý nền tảng và tuyệt vời nhất: Trong Chúa Cứu Thế Giê-xu, mọi tín hữu chân thật đều trở nên thầy tế. Sứ đồ Phi-e-rơ tuyên bố long trọng: “Anh em là dòng giống được lựa chọn, là chức tế lễ nhà vua, là dân thánh, là dân thuộc về Đức Chúa Trời, hầu cho anh em rao giảng nhân đức của Đấng đã gọi anh em ra khỏi nơi tối tăm, đến nơi sáng láng lạ lùng của Ngài” (1 Phi-e-rơ 2:9).
Từ Hy Lạp được sử dụng cho “chức tế lễ” ở đây là “hierateuma” (ἱεράτευμα), chỉ về một tập thể những thầy tế. Điều này không còn là đặc quyền của một nhóm người được sinh ra trong một dòng họ đặc biệt, mà là địa vị thiêng liêng của mọi người đã được tái sinh bởi Thánh Linh và huyết báu của Chiên Con. Khải Huyền cũng xác nhận: “Ngài đã yêu chúng tôi, lấy huyết mình rửa sạch tội lỗi chúng tôi, và làm cho chúng tôi nên nước, và thầy tế lễ cho Đức Chúa Trời là Cha Ngài” (Khải Huyền 1:5-6).
Bản chất của chức vụ thầy tế phổ thông này bao gồm:
- Cầu Thay: Giống như thầy tế xưa đại diện cho dân chúng trước mặt Đức Chúa Trời, chúng ta được kêu gọi cầu thay cho thế gian, cho Hội Thánh và cho nhau (1 Ti-mô-thê 2:1).
- Dâng Của Lễ Thiêng Liêng: Chúng ta không dâng của lễ bằng sinh tôi, mà dâng thân thể mình làm của lễ sống và thánh, cùng những của lễ bằng lời ca ngợi, việc lành, và bố thí (Rô-ma 12:1, Hê-bơ-rơ 13:15-16).
- Làm Trung Gian Truyền Thông Phước Hạnh: Chúng ta là muối của đất, ánh sáng cho thế gian (Ma-thi-ơ 5:13-14), có nhiệm vụ rao truyền Phúc Âm và đem ân điển của Đức Chúa Trời đến cho người hư mất.
Trong khi tất cả tín đồ đều là thầy tế, Kinh Thánh Tân Ước cũng cho thấy Đức Chúa Trời ban cho Hội Thánh những chức vụ đặc biệt để gây dựng thân thể Ngài. Đây không phải là một “chức tế lễ” mới tách biệt khỏi chức tế lễ phổ thông, mà là những ân tứ và trách nhiệm chức vụ được Đức Thánh Linh ban cho để phục vụ trong sự dạy dỗ và chăm sóc.
Ê-phê-sô 4:11-12 liệt kê: “Ấy chính Ngài đã cho người nầy làm sứ đồ, kẻ kia làm tiên tri, người khác làm thầy giảng Tin Lành, kẻ khác nữa làm mục sư và giáo sư, để các thánh đồ được trọn vẹn về công việc của chức dịch và sự gây dựng thân thể Đấng Christ.”
Trong bối cảnh này, những người như mục sư, trưởng lão, giám mục (những danh xưng khác nhau cho cùng một chức vụ lãnh đạo thuộc linh – Công vụ 20:28, Tít 1:5-7) đảm nhận vai trò giống như “thầy tế” trong ý nghĩa chăm sóc và hướng dẫn cộng đồng thánh. Họ có trách nhiệm:
1. Dạy Dỗ Lời Chúa Cách Trung Thực (2 Ti-mô-thê 2:15): Họ là những người quản lý các lẽ mầu của Đức Chúa Trời (1 Cô-rinh-tô 4:1), phân phát lương thực thuộc linh đúng thời cho bầy chiên.
2. Chăm Sóc và Chữa Lành Thuộc Linh (Gia-cơ 5:14): Giống như thầy tế xưa phân biệt giữa sạch và ô uế (Lê-vi Ký 10:10), những người lãnh đạo Hội Thánh giúp tín hữu phân biệt giáo lý chân chính và sai lầm, đồng thời khuyên bảo, an ủi trong sự yếu đuối.
3. Cầu Thay Đặc Biệt: Họ mang gánh nặng thuộc linh cho Hội Thánh (Cô-lô-se 4:12).
4. Dẫn Dắt Trong Sự Thờ Phượng và Các Thánh Lễ: Họ có trách nhiệm bảo vệ sự thánh khiết của các nghi thức như Lễ Báp-têm, Tiệc Thánh, và dẫn dắt cộng đồng vào sự thờ phượng có trật tự (1 Cô-rinh-tô 14:40).
Hiểu biết về chân lý “thầy tế trong Hội thánh” phải dẫn đến một đời sống được biến đổi. Dưới đây là những ứng dụng cụ thể:
1. Cho Mọi Tín Đồ – Sống Trọn Vẹn Địa Vị Thầy Tế Thánh:
• Trong Đời Sống Cá Nhân: Mỗi ngày, hãy ý thức rằng bạn đang bước vào nơi chí thánh trong sự cầu nguyện (Hê-bơ-rơ 10:19). Dâng lên Chúa những của lễ thiêng liêng: thời gian, tài chính, tài năng, và ngay cả những đau khổ vì Danh Ngài (Phi-líp 2:17).
• Trong Gia Đình: Gia đình trở thành “đền thờ nhỏ”, nơi bạn làm thầy tế cầu thay cho vợ/chồng, con cái, và dạy dỗ chúng trong đường lối Chúa.
• Trong Xã Hội: Bạn là “thầy tế” tại nơi làm việc, trường học, xóm giềng. Hãy cầu thay cho đồng nghiệp, làm chứng về ân điển, và sống một đời sống công bình, yêu thương như muối và ánh sáng.
2. Cho Những Người Lãnh Đạo Hội Thánh – Trung Thành Trong Chức Vụ “Tế Lễ”:
• Phải Sống Gương Mẫu: Thầy tế thời xưa phải không tì vết. Người lãnh đạo ngày nay phải là gương về đức tin, đạo đức, tình yêu thương và sự trong sạch (1 Ti-mô-thê 4:12).
• Phục Vụ Với Tấm Lòng Tôi Tớ: Đừng lợi dụng chức vụ để cai trị, nhưng hãy noi gương Chúa Giê-xu, là Thầy Tế Lễ đã rửa chân cho môn đồ (Giăng 13:14-15).
• Gắn Bó Với Lời Chúa và Sự Cầu Nguyện: Đây là hai công cụ chính yếu của thầy tế thuộc linh (Công vụ 6:4).
3. Cho Cả Hội Thánh – Xây Dựng Cộng Đồng Tế Lễ:
Hội Thánh không phải là tòa nhà có một thầy tế, mà là một cộng đồng của những thầy tế cùng làm việc. Hãy khích lệ nhau phục vụ theo ân tứ (1 Phi-e-rơ 4:10), tôn trọng và hỗ trợ những người lãnh đạo (1 Tê-sa-lô-ni-ca 5:12-13), và cùng nhau tiến vào sự thờ phượng và làm chứng.
Chức vụ “thầy tế trong Hội thánh” là một mặc khải tuyệt vời về ân điển biến đổi của Phúc Âm. Trong Chúa Giê-xu, bức tường ngăn cách đã đổ. Mỗi chúng ta, dù xuất thân thế nào, đều được kêu gọi vào một địa vị vinh hiển: vừa là con cái Đức Chúa Trời, vừa là thầy tế thánh của Ngài. Đây không phải là gánh nặng luật pháp, nhưng là đặc ân thuộc ân điển.
Hãy sống và bước đi xứng đáng với ơn gọi này. Hãy dâng lên Đức Chúa Trời sự phục vụ thuộc linh của bạn như một của lễ sống. Hãy nhớ rằng, dù là mục sư đứng trên bục giảng hay một tín hữu âm thầm cầu nguyện trong phòng riêng, bạn đều đang thi hành chức vụ thầy tế cao quý, nhờ Đấng yêu thương chúng ta, “làm cho chúng ta nên nước Ngài, nên thầy tế lễ của Đức Chúa Trời và Cha Ngài” (Khải Huyền 1:6).
Ước mong mỗi chúng ta, trong thế hệ này, sẽ sốt sắng và trung tín trong chức vụ thầy tế thánh, cho đến ngày chúng ta đồng cai trị với Ngài trong vương quốc đời đời.