Điều Gì Nếu Tôi Không Cảm Thấy Được Cứu?
Trong hành trình đức tin, một trong những kinh nghiệm khó khăn nhất mà nhiều Cơ Đốc nhân phải đối mặt là lúc họ không còn *cảm thấy* mình được cứu. Những nghi ngờ, cảm giác tội lỗi tràn ngập, và sự im lặng dường như từ Chúa có thể khiến một người tự hỏi: “Phải chăng lời cầu nguyện tiếp nhận Chúa của tôi chưa đủ? Phải chăng tôi không thật sự thuộc về Ngài?”. Bài viết nghiên cứu này sẽ đi sâu vào nền tảng Kinh Thánh về sự cứu rỗi, phân tích nguyên nhân của những cảm giác này, và chỉ ra con đường vững vàng để tìm lại sự bảo đảm thuộc linh, không dựa trên cảm xúc chóng thay, mà dựa trên Lời Hứa bất biến của Đức Chúa Trời.
Trước hết, chúng ta phải hiểu rõ thần học Kinh Thánh về sự cứu rỗi. Sự cứu rỗi không phải là một *cảm giác*, mà là một *thực tại khách quan* được thiết lập bởi công việc hoàn tất của Chúa Giê-xu Christ trên thập tự giá.
“Vả, ấy là nhờ ân điển, bởi đức tin, mà anh em được cứu, điều đó không phải đến từ anh em, bèn là sự ban cho của Đức Chúa Trời. Ấy chẳng phải bởi việc làm đâu, hầu cho không ai khoe mình.” (Ê-phê-sô 2:8-9)
Phân đoạn then chốt này dùng từ Hy Lạp quan trọng: σῴζω (sōzō) - “được cứu”. Thì động từ ở đây (σεσῳσμένοι - sesōsmenoi) là thì hoàn thành thể thụ động. Điều này mang ý nghĩa thần học sâu sắc: “bạn đã được cứu, và kết quả của sự cứu đó vẫn còn hiệu lực cho đến hiện tại.” Nó là một hành động đã hoàn tất trong quá khứ (khi bạn tin nhận Chúa), với hiệu quả kéo dài mãi. Sự cứu rỗi là một trạng thái (status), không phải một cảm xúc (feeling). Nó giống như tư cách công dân trong một nước; dù bạn có cảm thấy mình là công dân hay không, bạn vẫn là công dân nếu đã hoàn tất thủ tục nhập tịch cách hợp pháp.
Cơ sở của sự cứu rỗi là χάρις (charis) – ân điển (ân huệ nhưng không) của Đức Chúa Trời và πίστις (pistis) – đức tin của chúng ta đặt nơi Chúa Giê-xu. Đức tin, theo Kinh Thánh, không phải là một cảm xúc mơ hồ, mà là sự tin cậy (trust) và tự đầu phục (surrender) vào một Đấng đáng tin cậy. Khi bạn tin cậy Chúa Giê-xu, Ngài ban cho bạn quyền phép trở nên con cái Đức Chúa Trời (Giăng 1:12). Mối quan hệ cha-con này được thiết lập bởi Lời của Đức Chúa Trời, và “Đức Chúa Trời là thật, còn loài người là giả dối” (Rô-ma 3:4).
Tại sao một người đã thật lòng tin nhận Chúa lại có thể trải qua những giai đoạn dài không cảm thấy được cứu? Kinh Thánh chỉ ra vài nguyên nhân chính:
1. Tội Lỗi Không Được Xưng Ra (Thi Thiên 32:3-5): Tội lỗi không được giải quyết tạo ra một bức tường ngăn cách giữa chúng ta với Chúa (Ê-sai 59:2). Nó không cất đi sự cứu rỗi của chúng ta (vì sự cứu rỗi được bảo đảm bởi giao ước mới trong huyết Chúa), nhưng nó hủy phá sự thông công và cảm nhận về sự hiện diện của Ngài. Đa-vít đã than thở: “Khi tôi nín lặng về tội lỗi tôi, thì xương cốt tôi hao mòn… Vì ngày và đêm tay Chúa đặt nặng trên tôi” (Thi Thiên 32:3-4). Cảm giác bị đoán phạt này có thể bị nhầm lẫn với việc mất sự cứu rỗi.
2. Sự Cáo Buộc Của Kẻ Thù (Khải Huyền 12:10): Sa-tan được gọi là “kẻ cáo anh em chúng ta”. Một trong những chiến thuật chính của nó là bơm vào tâm trí con cái Chúa những lời cáo buộc, nghi ngờ về địa vị làm con và sự cứu rỗi của họ. Nó sẽ dùng mọi thất bại, yếu đuối trong quá khứ để nói rằng: “Người như ngươi không thể được cứu”. Điều này trái ngược hoàn toàn với chức vụ của Đức Thánh Linh, là Đấng “sẽ cáo thế gian về tội lỗi… về sự công bình… về sự phán xét” (Giăng 16:8), và làm chứng cho lòng chúng ta rằng chúng ta là con cái Đức Chúa Trời (Rô-ma 8:16).
3. Sự Hiểu Sai Về Ân Điển: Nhiều Cơ Đốc nhân vô tình rơi vào chủ nghĩa duy cảm (emotionalism) hoặc chủ nghĩa duy luật pháp (legalism). Họ tìm kiếm một “cảm giác” đặc biệt, một kinh nghiệm cảm xúc cao trào làm bằng chứng cho sự cứu rỗi. Khi cảm xúc đó phai nhạt, họ nghi ngờ. Hoặc, họ đánh giá địa vị của mình trước mặt Chúa dựa trên “thành tích” thuộc linh: cầu nguyện nhiều, phục vụ hết mình, đọc Kinh Thánh đều đặn. Khi họ thất bại, họ cảm thấy mình không còn xứng đáng và rơi vào nghi ngờ. Đây là sự trở lại với nền tảng công việc, đi ngược lại nguyên tắc “bởi ân điển, nhờ đức tin” (Ê-phê-sô 2:8).
Thay vì dò xét cảm xúc bấp bênh của mình, chúng ta được kêu gọi dò xét Lời Hứa vững chắc của Đức Chúa Trời. Sự bảo đảm cứu rỗi của chúng ta dựa trên ba cột trụ khách quan:
1. Lời Hứa Của Đức Chúa Trời: Chính Chúa Giê-xu phán:
“Chiên ta nghe tiếng ta, ta quen nó, và nó theo ta. Ta ban cho nó sự sống đời đời; nó chẳng chết mất bao giờ, và chẳng ai cướp nó khỏi tay ta. Cha ta là Đấng lớn hơn hết đã cho ta chiên đó, và chẳng ai cướp nổi chiên đó khỏi tay Cha. Ta với Cha là một.” (Giăng 10:27-30)
Ở đây, từ Hy Lạp cho “chẳng ai” (οὐδεὶς - oudeis) mang nghĩa tuyệt đối, bao gồm cả chính bạn. Sự sống đời đời là một món quà (“Ta ban cho”), và Chúa Giê-xu, Đấng nắm giữ bạn, hứa rằng không một thế lực nào – kể cả sự yếu đuối, nghi ngờ của bạn – có thể cướp bạn khỏi tay Ngài và Cha.
2. Công Việc Hoàn Tất Của Chúa Giê-xu Christ: Sự cứu rỗi không dựa trên chất lượng đức tin của bạn, mà dựa trên đối tượng của đức tin bạn – là Chúa Giê-xu Christ. Sự chết đền tội và sự sống lại của Ngài là bằng chứng cuối cùng rằng Đức Chúa Trời đã chấp nhận của lễ chuộc tội đó.
“Hỡi anh em, vậy chúng ta nhờ huyết Đức Chúa Jêsus được dạn dĩ vào nơi rất thánh” (Hê-bơ-rơ 10:19).
Từ “dạn dĩ” (παρρησία - parrēsia) có nghĩa là sự tự do, mạnh dạn, không sợ hãi. Sự bảo đảm của chúng ta đến từ “huyết Đức Chúa Jêsus”, không từ cảm xúc của chúng ta.
3. Chứng Cớ Của Đức Thánh Linh: Đây là phương diện chủ quan, nhưng không phải là cảm xúc thuần túy. Đức Thánh Linh làm chứng cho lòng chúng ta.
“Vả, Thánh Linh mình làm chứng cho lòng chúng ta rằng chúng ta là con cái Đức Chúa Trời.” (Rô-ma 8:16)
Chứng cớ này thường thể hiện qua sự xác tín bên trong về chân lý của Phúc Âm, sự thay đổi tâm tính (trái Thánh Linh - Ga-la-ti 5:22-23) dần dần, và lòng khao khát vâng phục và gần gũi Chúa (dù vẫn còn chiến đấu với tội lỗi).
1. Xưng Tội Và Tẩy Sạch (1 Giăng 1:9): Hãy thành thật với Chúa về mọi tội lỗi, sự cay đắng, nghi ngờ. Lời hứa của Ngài là rõ ràng: “Nếu chúng ta xưng tội mình, thì Ngài là thành tín công bình để tha tội cho chúng ta, và làm cho chúng ta sạch mọi điều gian ác.” Hãy đặt niềm tin vào lời hứa này, chứ không vào cảm giác được tha thứ.
2. Tin Cậy Lời Chúa Hơn Cảm Xúc Của Bạn: Khi nghi ngờ ập đến, hãy nói lớn với chính mình và với ma quỷ: “Đức Chúa Trời đã phán…” và trích dẫn một câu Kinh Thánh về sự cứu rỗi (ví dụ: Giăng 3:16, Giăng 5:24, Rô-ma 10:9-10). Hãy làm như Chúa Giê-xu trong đồng vắng: dùng Lời Chúa (“Có lời chép…”) để chống trả mọi sự cám dỗ và cáo buộc.
3. Cầu Nguyện Dựa Trên Sự Công Bình Của Đấng Christ: Thay vì cầu nguyện: “Xin Chúa khiến con cảm thấy được cứu”, hãy cầu nguyện: “Lạy Chúa, con cảm tạ Ngài vì Lời Ngài hứa con đã được cứu nhờ huyết Chúa Giê-xu. Xin giúp con tin cậy Lời Ngài hôm nay. Con dựa vào sự công bình của Chúa Giê-xu, chứ không phải của con.”
4. Vâng Lời Trong Đức Tin: Đức tin sống động luôn dẫn đến hành động vâng lời (Gia-cơ 2:17). Đôi khi, chúng ta cần bước đi trong đức tin trước khi cảm xúc theo kịp. Hãy tiếp tục tham dự nhóm, hát ngợi khen, phục vụ, yêu thương anh em – ngay cả khi lòng bạn nặng trĩu. Chính trong sự vâng lời đó, chúng ta thường gặp lại Chúa và kinh nghiệm sự hiện diện của Ngài.
5. Tìm Sự Khích Lệ Từ Hội Thánh: Đừng cô lập mình. Hãy chia sẻ chiến trận của bạn với một tín hữu trưởng thành, đáng tin cậy (Gia-cơ 5:16). Đôi khi, chúng ta cần người khác nhắc nhở chúng ta về Phúc Âm và cầu thay cho chúng ta khi chúng ta yếu đuối.
Cảm giác không được cứu là một cơn khủng hoảng thuộc linh thực sự, nhưng nó cũng có thể trở thành cơ hội để đào sâu đức tin của chúng ta. Nó buộc chúng ta phải chuyển đức tin từ nền tảng cảm xúc mong manh của chính mình sang nền tảng vững chắc là con người và công việc của Chúa Giê-xu Christ. Hãy nhớ rằng, ngay cả một đức tin nhỏ như hột cải đặt đúng chỗ (nơi Christ) cũng đủ để cứu bạn. Sự cứu rỗi của bạn được niêm phong bởi chính Đức Thánh Linh (Ê-phê-sô 1:13-14), là “bảo lãnh” (ἀρραβών - arrabōn) – khoản tiền đặt cọc bảo đảm chắc chắn cho cơ nghiệp đời đời.
Hôm nay, nếu bạn đang nghi ngờ, hãy dừng lại và tuyên bố với chính mình: “Lạy Chúa, con chọn tin Lời Ngài hơn cảm xúc của con. Con tin rằng Chúa Giê-xu đã chết vì tội con và sống lại. Con xin tiếp nhận Ngài một lần nữa, và con dựa vào Lời hứa của Ngài rằng ai tin Con Đức Chúa Trời thì được sự sống đời đời. Xin Thánh Linh Ngài giúp con an nghỉ trong sự bảo đảm này. A-men.”
Sự bình an thật không đến từ việc chúng ta cảm thấy mình được cứu, mà đến từ việc chúng ta biết chắc rằng mình được cứu, dựa trên Lời của Đấng không hề nói dối.