Lương Tâm Theo Quan Điểm Kinh Thánh
Lương tâm là một khái niệm phổ quát, được mọi nền văn hóa và tôn giáo nhắc đến như một thẩm phán nội tâm. Nhưng đối với Cơ Đốc nhân, lương tâm không chỉ là sản phẩm của xã hội hay tiến hóa, mà là một món quà thiêng liêng được Đức Chúa Trời đặt để trong lòng mỗi con người. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu khám phá bản chất, chức năng và sự biến đổi của lương tâm dưới ánh sáng của Lời Đức Chúa Trời.
Trong tiếng Hy Lạp nguyên bản Tân Ước, từ được dịch là "lương tâm" là συνείδησις (syneidēsis), có nghĩa đen là "sự hiểu biết cùng nhau" hoặc "sự nhận thức bên trong". Nó chỉ về khả năng tự phán xét, tự đánh giá hành vi và ý định của chính mình. Sứ đồ Phao-lô định nghĩa rõ ràng chức năng này trong Rô-ma 2:14-15:
"Vả, khi người ngoại không có luật pháp, tự nhiên làm những việc luật pháp dạy biểu, thì những người ấy dầu không có luật pháp, luật pháp cũng đối với mình. Họ tỏ ra rằng việc luật pháp đã ghi trong lòng mình: lương tâm mình làm chứng cho, còn ý tưởng mình khi thì cáo giác mình, khi thì binh vực mình."
Đoạn Kinh Thánh then chốt này cho thấy:
1. Lương tâm là phổ quát: Nó tồn tại ngay cả trong lòng những người chưa từng biết đến luật pháp Môi-se. Điều này chứng tỏ lương tâm không phải do giáo dục tạo ra, mà là do Đấng Tạo Hóa đặt để.
2. Lương tâm là một dạng "luật pháp trong lòng": Nó phản ánh những nguyên tắc đạo đức cơ bản của Đức Chúa Trời (ví dụ: biết giết người, trộm cắp, nói dối là sai).
3. Lương tâm có chức năng "làm chứng": Nó như một nhân chứng bên trong, cáo trách khi ta làm sai và binh vực khi ta làm đúng.
Sau khi A-đam và Ê-va phạm tội, lương tâm của loài người đã bị ảnh hưởng nghiêm trọng. Sách Sáng Thế Ký ghi lại phản ứng đầu tiên của lương tâm bị tổn thương: "Mắt hai người đều mở ra, biết mình lõa lồ" (Sáng Thế Ký 3:7) và cảm giác sợ hãi, trốn tránh Đức Chúa Trời (câu 8-10). Lương tâm vẫn hoạt động, nhưng nó không còn trong sáng và đáng tin cậy như nguyên thủy nữa. Kinh Thánh mô tả nhiều trạng thái của lương tâm sa ngã:
1. Lương Tâm Bị Đốt (Chai Lì):
Trong 1 Ti-mô-thê 4:2, Phao-lô cảnh báo về những người "có lương tâm đã bị chai như sắt nung đỏ". Từ "bị chai" trong Hy Lạp là καυστηριάζω (kaustēriazō), có nghĩa là bị đốt nóng đến mức mất cảm giác. Đây là tình trạng một người liên tục phạm tội, đến mức tiếng nói cáo trách của lương tâm bị dập tắt, không còn phản ứng với điều ác nữa.
2. Lương Tâm Yếu Đuối và Bị Ô Uế:
Sứ đồ Phao-lô nhiều lần đề cập đến "lương tâm yếu đuối" (1 Cô-rinh-tô 8:7, 10, 12). Đây là lương tâm của một tín đồ non trẻ hoặc thiếu hiểu biết Lời Chúa, dễ bị tổn thương và kết tội ngay cả trong những việc được phép. Lương tâm cũng có thể bị "ô uế" bởi những tập tục, tín ngưỡng sai lầm (Tít 1:15).
3. Lương Tâm Tốt và Trong Sạch:
Đây là mục tiêu cho mỗi Cơ Đốc nhân. Phao-lô nói ông luôn nỗ lực để có "lương tâm không trách móc" trước mặt Đức Chúa Trời và loài người (Công Vụ 24:16). Ông cũng khuyên Ti-mô-thê phải giữ "đạo tin lành với lương tâm trong sạch" (1 Ti-mô-thê 1:19). Lương tâm trong sạch (καθαρός, katharos) là lương tâm được thanh tẩy khỏi tội lỗi và sự dạy dỗ sai lầm.
Đây là điểm then chốt trong thần học Tin Lành. Lương tâm con người không thể tự chữa lành. Luật pháp chỉ có thể cáo trách lương tâm chứ không thể tẩy sạch nó. Sách Hê-bơ-rơ trình bày sự tương phản sâu sắc:
"Vì nếu huyết của dê đực cùng bò đực, tro bò cái tơ mà người ta rưới trên kẻ ô uế, còn làm sạch được phần xác thịt họ, thì huống chi huyết của Đấng Christ, là Đấng nhờ Đức Thánh Linh đời đời, dâng chính mình không tì tích cho Đức Chúa Trời, sẽ làm sạch lương tâm anh em khỏi công việc chết, đặng hầu việc Đức Chúa Trời hằng sống!" (Hê-bơ-rơ 9:13-14)
Công việc của các của lễ Cựu Ước chỉ thanh tẩy nghi lễ bề ngoài. Nhưng huyết của Chúa Giê-xu Christ có quyền năng siêu nhiên để "làm sạch lương tâm" (καθαριεῖ τὴν συνείδησιν, kathariei tēn syneidēsin) khỏi "công việc chết" - tức là cảm giác tội lỗi, sự cáo trách và gánh nặng do tội lỗi gây ra. Điều này được xác nhận trong Hê-bơ-rơ 10:22: "...Chúng ta hãy lấy lòng thật thà với đức tin đầy dẫy trọn vẹn, lòng được tưới sạch khỏi lương tâm ác..."
Chính nhờ sự chết chuộc tội một lần đủ cả của Chúa Giê-xu trên thập tự giá, lương tâm của người tin Chúa được giải phóng khỏi gánh nặng tội lỗi và được phục hồi chức năng đúng đắn của nó.
Là Cơ Đốc nhân, chúng ta được kêu gọi không chỉ có lương tâm được tẩy sạch bởi huyết Chúa, mà còn phải nuôi dưỡng và rèn luyện nó mỗi ngày. Dưới đây là những nguyên tắc thực tiễn dựa trên Kinh Thánh:
1. Lấy Lời Chúa Làm Tiêu Chuẩn Tối Cao:
Lương tâm tự nó không đáng tin. Nó cần được "dạy dỗ trong sự công bình" (2 Ti-mô-thê 3:16). Tiêu chuẩn duy nhất để điều chỉnh lương tâm là Lời Đức Chúa Trời. Chúng ta phải để cho Kinh Thánh "phán đoán các tư tưởng và ý định trong lòng" (Hê-bơ-rơ 4:12). Một lương tâm lành mạnh là lương tâm nhạy bén với Lời Chúa.
2. Sống Trong Sự Thông Công Và Vâng Phục Chúa Thánh Linh:
Chúa Thánh Linh là Đấng cáo trách thế gian về tội lỗi (Giăng 16:8). Ngài cũng dẫn dắt và cáo trách chúng ta trong đời sống cá nhân. Một lương tâm được Thánh Linh hướng dẫn sẽ nhạy bén với tội lỗi và khích lệ trong sự vâng lời. Đồng thời, sự thông công với Hội Thánh giúp chúng ta sửa chữa những điểm mù trong lương tâm cá nhân.
3. Thực Hành Sự Xưng Tội và Ăn Năn Ngay Lập Tức:
Khi lương tâm cáo trách, đừng đè nén hay lờ đi. Thái độ đúng đắn là: "Nếu chúng ta xưng tội mình, thì Ngài là thành tín công bình để tha tội cho chúng ta, và làm cho chúng ta sạch mọi điều gian ác" (1 Giăng 1:9). Sự xưng tội trực tiếp với Chúa, và khi cần, với anh em mình (Gia-cơ 5:16), giữ cho lương tâm luôn nhẹ nhàng và thông suốt với Chúa.
4. Tôn Trọng Lương Tâm Của Anh Em Mình:
Đây là nguyên tắc quan trọng trong Rô-ma 14 và 1 Cô-rinh-tô 8. Nếu một việc làm vấp phạm hay làm tổn thương lương tâm yếu đuối của anh em khác, dù bản thân mình thấy là được phép, thì vì tình yêu thương, chúng ta nên kiêng làm. "Phải, thà đừng ăn thịt, đừng uống rượu, đừng làm chi hết mà anh em mình vấp phạm" (Rô-ma 14:21).
5. Cầu Nguyện Như Đa-vít: "Xin Hãy Dò Xét Con":
Chúng ta cần học theo lời cầu nguyện của Vua Đa-vít: "Hỡi Đức Chúa Trời, xin hãy dò xét tôi, và biết lòng tôi; hãy thử thách tôi, và biết tư tưởng tôi. Xin xem thử tôi có lối ác nào chăng; Xin hãy dắt tôi vào con đường đời đời" (Thi Thiên 139:23-24). Hãy chủ động mời Chúa kiểm tra và điều chỉnh lương tâm mình mỗi ngày.
Lương tâm là ân tứ quý báu Đức Chúa Trời ban cho mỗi con người, là tiếng nói đạo đức nội tại phản ánh hình ảnh của Ngài. Tuy nhiên, qua sự sa ngã, nó đã bị tổn thương, chai lì và không còn đáng tin cậy. Chỉ nhờ huyết báu của Chúa Giê-xu Christ, lương tâm chúng ta mới thật sự được tẩy sạch và phục hồi.
Với tư cách là những người đã được cứu chuộc, chúng ta mang lấy trách nhiệm thiêng liêng là phải nuôi dưỡng một lương tâm trong sạch, nhạy bén với Chúa Thánh Linh và được Lời Chúa uốn nắn. Một lương tâm như vậy không phải là gánh nặng luôn kết tội, mà trở thành "la bàn" thuộc linh đáng tin cậy, dẫn dắt chúng ta bước đi trong sự vâng lời, yêu thương và làm sáng danh Chúa.
Hãy luôn ghi nhớ lời khuyên của Sứ đồ Phao-lô: "Anh em hãy giữ cho khỏi bị lương tâm cáo trách" (Công Vụ 23:1), và nỗ lực để có thể nói như ông: "Tôi lấy lương tâm thanh sạch mà hầu việc Đức Chúa Trời" (2 Ti-mô-thê 1:3). Khi lương tâm chúng ta được thanh tẩy bởi huyết Chúa và được nuôi dưỡng bởi Lời Chúa, chúng ta sẽ kinh nghiệm được sự tự do thật và bình an sâu nhiệm trong Đấng Christ.