Kinh Thánh Nói Gì Về Tính Lưỡng Giới?
Trong một xã hội ngày càng phức tạp với nhiều quan điểm về bản dạng giới, con dân Chúa cần tìm về nền tảng không hề thay đổi của Lời Đức Chúa Trời. “Tính lưỡng giới” (intersex) là một thuật ngữ hiện đại mô tả những cá nhân có đặc điểm giải phẫu sinh học, nhiễm sắc thể hoặc nội tiết tố không điển hình theo định nghĩa nhị phân thông thường về nam và nữ. Kinh Thánh không sử dụng thuật ngữ này, nhưng nguyên tắc của Đấng Tạo Hóa về giới tính, phẩm giá con người và ơn cứu chuộc trong Đấng Christ đưa ra ánh sáng vô cùng quý báu cho chủ đề nhạy cảm này.
I. Nền Tảng Sáng Thế: Nam và Nữ Trong Trật Tự Tốt Lành Của Đức Chúa Trời
Để hiểu bất kỳ vấn đề nào liên quan đến nhân tính, chúng ta phải bắt đầu từ Sách Sáng Thế Ký. Đức Chúa Trời sáng tạo con người là đỉnh cao của công trình Ngài.
Sáng thế ký 1:27 chép: “Đức Chúa Trời dựng nên loài người như hình Ngài; Ngài dựng nên loài người giống như hình Đức Chúa Trời; Ngài dựng nên người nam cùng người nữ.” Đoạn Kinh Thánh then chốt này thiết lập một số chân lý nền tảng:
- Loài người được tạo dựng theo hình ảnh Đức Chúa Trời (Imago Dei): Phẩm giá, giá trị và sự thánh khiết nội tại của mỗi con người, bất kể tình trạng sinh học của họ, đều bắt nguồn từ đây.
- Sự phân biệt giới tính nhị phân: Cụm từ “người nam cùng người nữ” (Hebrew: zākār ūnqēbâ) chỉ ra hai phạm trù giới tính riêng biệt. Từ Hê-bơ-rơ zākār (nam) gắn với ý tưởng về sự ghi nhớ, nổi bật; còn nqēbâ (nữ) liên quan đến sự tiếp nhận, tạo lỗ. Sự bổ sung này là một phần của trật tự “rất tốt lành” (Sáng 1:31) ban đầu.
Sáng thế ký 2:7, 21-24 cung cấp thêm chi tiết: Đức Chúa Trời trực tiếp nắn nên A-đam (từ bụi đất) và Ê-va (từ xương sườn của A-đam). Sự khác biệt và bổ sung này là nền tảng cho hôn nhân (“nên một thịt”) và mối quan hệ tương giao. Kinh Thánh trình bày một mô hình rõ ràng: nhân loại được tạo dựng là nam và nữ. Đây là khuôn mẫu thiết kế nguyên thủy của Đức Chúa Trời.
II. Sự Hiện Diện Của Sự Đau Khổ Và Sự Biến Dạng Trong Thế Gian Sa Ngã
Tuy nhiên, chúng ta không sống trong Sáng Thế Ký đoạn 2, mà sống sau Sáng Thế Ký đoạn 3 – sau khi tội lỗi đã vào thế gian. Sự rủa sả vì tội lỗi ảnh hưởng đến mọi khía cạnh của thọ tạo, bao gồm chính thân thể con người (Rô-ma 8:20-22). Sự đau khổ, bệnh tật, dị tật bẩm sinh và các tình trạng sinh học phức tạp (trong đó có các biến thể về phát triển giới tính) là một phần của thực tại sa ngã này. Chúng không phải là sự thiết kế nguyên thủy “rất tốt lành” của Đức Chúa Trời, mà là hệ quả bi thảm của sự nổi loạn chống lại Đấng Tạo Hóa.
Kinh Thánh ghi nhận những hoàn cảnh liên quan đến bộ phận sinh dục hoặc khả năng sinh sản, thường trong bối cảnh đau khổ hoặc sự trừng phạt (ví dụ: người bị hoạn trong Phục truyền 23:1; bệnh nan y trong Lê-vi Ký 15). Điều quan trọng cần phân biệt là: Kinh Thánh không bao giờ quy tình trạng thể chất này là tội lỗi cá nhân của người mắc phải. Người mù từ lúc mới sinh trong Giăng 9:1-3 là một minh họa rõ ràng. Các môn đồ hỏi: “Ai đã phạm tội, người hay là cha mẹ người, mà người sanh ra thì mù như vậy?” Chúa Giê-xu đáp: “Đó chẳng phải tại người hay tại cha mẹ đã phạm tội; nhưng ấy để cho những việc Đức Chúa Trời được tỏ ra trong người.” Nguyên tắc này có thể áp dụng cho nhiều tình trạng bẩm sinh phức tạp: chúng tồn tại trong một thế gian sa ngã, nhưng qua đó, quyền năng và ân điển của Đức Chúa Trời có thể được bày tỏ.
III. Phản Ứng Của Chúa Giê-xu: Ân Điển, Lẽ Thật và Sự Phục Hồi
Chúa Giê-xu Christ, là Đấng Tạo Hóa và là Đấng Cứu Chuộc, đã bước vào thế gian đầy rối loạn này. Cách Ngài đối xử với mọi người – đặc biệt là những người bị gạt ra ngoài lề xã hội, bị tổn thương và bị hiểu lầm – là khuôn mẫu cho chúng ta.
Chúa Giê-xu luôn kết hợp lẽ thật với ân điển (Giăng 1:14). Ngài không bao giờ phạm tội, nhưng Ngài cũng không bao giờ xa lánh những người đang đau khổ vì hậu quả của tội lỗi (dù là tội của chính họ hay của cả nhân loại). Ngài chạm đến người phung (Mác 1:41), nói chuyện với người đàn bà Sa-ma-ri (Giăng 4), bảo vệ người đàn bà bị bắt tại gian (Giăng 8:1-11). Chúa Giê-xu nhìn thấy con người, phẩm giá của họ trong Đấng Tạo Hóa, và nhu cầu sâu xa nhất của họ: sự cứu rỗi và sự phục hồi mối quan hệ với Đức Chúa Trời.
Đối với một người có tình trạng tính lưỡng giới, phản ứng của Chúa Giê-xu có lẽ sẽ là: Ngài sẽ thấy họ. Ngài sẽ không xem họ là “thí nghiệm” hay “vấn đề thần học”, mà là một linh hồn quý giá đang mang lấy gánh nặng của sự đau khổ trong thế gian sa ngã. Ngài sẽ nói lẽ thật về sự sáng tạo của Ngài, nhưng với giọng điệu đầy yêu thương và mục đích phục hồi. Cứu cánh của Ngài không phải là dán nhãn, mà là kêu gọi: “Hãy theo ta” và “Tội lỗi ngươi đã được tha” (Mác 2:1-12).
IV. Những Nguyên Tắc Kinh Thánh Cho Cách Ứng Xử và Sự Dạy Dỗ Của Hội Thánh
Là Hội Thánh, thân thể của Đấng Christ, chúng ta được kêu gọi để bày tỏ tinh thần của Chúa. Dưới đây là một số nguyên tắc áp dụng:
1. Xác Nhận Phẩm Giá Bất Khả Xâm Phạm (Imago Dei): Mọi người, bất kể tình trạng sinh học, đều mang hình ảnh Đức Chúa Trời và có giá trị vô hạn. Mọi sự đối xử khinh miệt, trêu chọc, hoặc coi thường đều là sự xúc phạm đến Đấng Tạo Hóa (Châm ngôn 14:31; Gia-cơ 3:9-10).
2. Phân Biệt Giữa Tình Trạng Và Tội Lỗi: Có sự khác biệt thần học quan trọng giữa một tình trạng phức tạp do thế gian sa ngã và một tội lỗi do cố ý phạm. Tình trạng tính lưỡng giới tự nó không phải là tội. Tuy nhiên, như với mọi người, những cám dỗ hoặc lựa chọn hành vi có thể dẫn đến tội lỗi (ví dụ: sự cay đắng, phản loạn chống lại Đức Chúa Trời, hoặc hành vi tình dục trái với tiêu chuẩn Kinh Thánh). Ơn Chúa đủ cho mọi sự (2 Cô-rinh-tô 12:9).
3. Tìm Kiếm Sự Khôn Ngoan Và Khiêm Nhường: Đây là những vấn đề y khoa và mục vụ phức tạp. Hội Thánh cần tránh những phán xét vội vàng, thiếu hiểu biết. Thay vào đó, chúng ta nên đi cùng với các cá nhân và gia đình với tinh thần cầu nguyện, tìm kiếm sự khôn ngoan từ Đức Chúa Trời (Gia-cơ 1:5) và lời khuyên từ các chuyên gia Cơ Đốc am hiểu.
4. Áp Dụng Lẽ Thật Về Giới Tính Một Cách Nhạy Cảm: Kinh Thánh dạy rõ ràng về nam và nữ (Sáng 1:27; Ma-thi-ơ 19:4). Tuy nhiên, trong những trường hợp cực kỳ hiếm và phức tạp về mặt sinh học, việc xác định giới tính có thể là một hành trình đau đớn. Vai trò của Hội Thánh không phải là ép buộc một danh tính, mà là yêu thương, nâng đỡ, cầu nguyện và giúp cá nhân đó tìm kiếm Chúa để sống một đời sống vâng phục và vinh hiển Ngài trong thân thể mà họ có. Mục tiêu tối thượng là sự trưởng thành trong Đấng Christ (Ê-phê-sô 4:13), không phải chỉ là việc phân loại.
5. Tập Trung Vào Đấng Christ Là Cứu Cánh: Danh tính căn bản nhất của một Cơ Đốc nhân không phải là “nam”, “nữ”, hay “người lưỡng giới”, mà là “trong Đấng Christ” (2 Cô-rinh-tô 5:17). Trong Ngài, “không còn phân biệt... nam hay nữ” (Ga-la-ti 3:28) – điều này nói về địa vị và sự cứu rỗi trước mặt Đức Chúa Trời, chứ không phủ nhận sự khác biệt sinh học. Nhưng nó nhấn mạnh rằng sự cứu rỗi và sự thuộc về của chúng ta trong gia đình Đức Chúa Trời là quan trọng hơn tất cả.
V. Hướng Đến Sự Phục Hồi Cuối Cùng: Hy Vọng Cánh Chung
Sứ đồ Phao-lô nói về sự mong đợi toàn thể thọ tạo được giải cứu khỏi sự hư nát (Rô-ma 8:21). Điều này bao gồm chính thân thể chúng ta. Đối với những anh chị em đang mang lấy gánh nặng của những tình trạng thể chất phức tạp, lời hứa về sự sống lại và thân thể vinh hiển mới là niềm hy vọng vô cùng lớn.
Phi-líp 3:20-21: “Nhưng chúng ta là công dân trên trời... Ngài sẽ biến hóa thân thể hèn mạt chúng ta ra giống như thân thể vinh hiển Ngài.” Thân thể mới của chúng ta sẽ hoàn hảo, không còn đau đớn, khuyết tật, hay sự rối loạn nào – nó sẽ phản ánh trọn vẹn ý định tốt lành nguyên thủy của Đấng Tạo Hóa. Mọi nước mắt, mọi câu hỏi không lời đáp, mọi đau khổ của hiện tại sẽ được xóa sạch trong sự vinh hiển đời đời (Khải huyền 21:4).
Kết Luận
Kinh Thánh không đề cập trực tiếp đến thuật ngữ “tính lưỡng giới”, nhưng nó cung cấp một khuôn khổ thần học vững chắc để chúng ta suy nghĩ và hành động với tình yêu thương và lẽ thật. Chúng ta bắt đầu với kế hoạch tốt lành của Đấng Tạo Hóa về nam và nữ. Chúng ta nhìn nhận thực tại của sự đau khổ và biến dạng trong thế gian sa ngã, nơi các tình trạng phức tạp xuất hiện – không phải như sự thiết kế của Đức Chúa Trời, mà như hậu quả của tội lỗi trên toàn cõi thọ tạo. Chúng ta noi gương Chúa Giê-xu Christ, Đấng đầy ân điển và lẽ thật, Đấng nhìn thấy phẩm giá của mỗi cá nhân và kêu gọi họ vào mối tương giao phục hồi với Ngài.
Với tư cách là Hội Thánh, chúng ta được kêu gọi để yêu thương cách thực tế, bảo vệ phẩm giá, cung ứng sự hỗ trợ mục vụ khôn ngoan, và luôn luôn chỉ mọi người – bất kể hoàn cảnh của họ – về hy vọng cuối cùng nơi sự cứu chuộc trọn vẹn trong Đấng Christ, Đấng sẽ làm cho mọi sự nên mới. Trong mọi sự, tình yêu thương phải thúc đẩy chúng ta, vì “tình yêu thương hay bao dung...” (1 Cô-rinh-tô 13:4-7).