Tại sao sự vô tín dường như đang gia tăng trên thế giới ngày nay?

02 December, 2025
14 phút đọc
2,772 từ
Chia sẻ:

Sự Gia Tăng Của Tinh Thần Vô Tín Trong Thế Giới Đương Đại: Một Phân Tích Kinh Thánh

Trong một thế giới ngày càng phức tạp và đa chiều, một hiện tượng có thể quan sát được là sự thờ ơ, hoài nghi, và công khai khước từ niềm tin nơi Đức Chúa Trời. "Sự vô tín" (unbelief) không chỉ đơn thuần là sự thiếu vắng đức tin, mà còn là một thái độ chủ động từ chối hoặc nghi ngờ lẽ thật của Đức Chúa Trời đã được bày tỏ. Bài viết này sẽ đi sâu phân tích hiện tượng này dưới ánh sáng của Lời Chúa, khám phá các nguyên nhân cội rễ được Kinh Thánh tiên tri, và đưa ra sự hiểu biết cùng ứng dụng thực tiễn cho đời sống Cơ Đốc nhân.

I. Bản Chất Của Sự Vô Tín Theo Quan Điểm Kinh Thánh

Trước khi phân tích sự gia tăng, chúng ta cần định nghĩa "vô tín" theo ngôn ngữ Kinh Thánh. Trong Tân Ước, từ Hy Lạp chính được dùng là ἀπιστία (apistia), có nghĩa là "sự không tin", "sự bất trung", hoặc "sự thiếu đức tin". Nó đối lập trực tiếp với πίστις (pistis) – đức tin. Sứ đồ Phao-lô mô tả trạng thái tự nhiên của con người ngoài Christ là "xa cách Đức Chúa Trời" và "không có sự trông cậy" (Ê-phê-sô 2:12). Sự vô tín, vì thế, không phải là một trạng thái trung lập, mà là một tình trạng phản loạn chống lại quyền tể trị và ân điển của Đức Chúa Trời.

Kinh Thánh phân biệt giữa sự thiếu hiểu biết và sự vô tín cố chấp. Chúa Giê-xu cầu nguyện trên thập tự giá: "Lạy Cha, xin tha cho họ, vì họ không biết mình làm điều gì" (Lu-ca 23:34). Tuy nhiên, có một sự vô tín xuất phát từ việc cố ý từ chối lẽ thật đã được bày tỏ rõ ràng. Đây là tội "phạm đến Đức Thánh Linh" – tức là quy công việc của Thánh Linh cho ma quỷ một cách có ý thức và ngoan cố (Ma-thi-ơ 12:31-32). Tinh thần của thời đại chúng ta ngày nay thường cổ vũ cho sự vô tín loại thứ hai này, biến nó thành một biểu tượng của sự "khai sáng" và "tự do tư tưởng".

II. Các Nguyên Nhân Cội Rễ Dẫn Đến Sự Gia Tăng Vô Tín

Sự gia tăng của tinh thần vô tín không làm Đức Chúa Trời kinh ngạc. Kinh Thánh đã tiên tri rõ ràng về đặc điểm của "thời kỳ cuối cùng".

1. Sự Thịnh Hành Của Chủ Nghĩa Duy Vật Và Chủ Nghĩa Nhân Bản Thế Tục: Xã hội hiện đại được xây dựng trên nền tảng duy lý và duy vật. Chỉ những gì có thể cân, đo, đong, đếm, và chứng minh bằng phương pháp khoa học mới được xem là "thật". Quan điểm này loại bỏ siêu nhiên và thuộc linh ra khỏi phương trình của cuộc sống. Sứ đồ Phi-e-rơ đã cảnh báo sẽ có những "người hay nhạo báng" trong thời kỳ cuối cùng, nói rằng: "Mọi vật vẫn nguyên như vậy từ buổi sáng thế" (2 Phi-e-rơ 3:3-4). Họ phủ nhận khả năng Đức Chúa Trời can thiệp vào trật tự tự nhiên (mà họ cho là bất biến), từ đó phủ nhận cả sự sáng tạo, sự phán xét, và sự tái lâm của Chúa Cứu Thế.

2. Sự Bội Đạo Và Sự Dạy Dỗ Sai Lầm Trong Chính Hội Thánh: Một nguyên nhân đau lòng nhưng được Kinh Thánh nói đến là sự suy đồi từ bên trong. Chúa Giê-xu phán: "Vì luật pháp và lời tiên tri đều đến đời Giăng mà thôi; từ đó tin lành của nước Đức Chúa Trời được truyền ra, và ai nấy dùng sức ép mà vào" (Lu-ca 16:16). Nhưng Ngài cũng hỏi: "Khi Con Người đến, Ngài sẽ thấy đức tin trên mặt đất chăng?" (Lu-ca 18:8). Sứ đồ Phao-lô cảnh báo nghiêm khắc về thời kỳ "có người giảng dạy giáo lý sai lầm" (2 Ti-mô-thê 4:3-4) và sự xuất hiện của "sự bội đạo" (2 Tê-sa-lô-ni-ca 2:3). Khi Hội Thánh không còn rao giảng Phúc Âm thuần khiết, không còn sống quyền năng của Đức Thánh Linh, và hòa mình với thế gian, nó đánh mất sự tín nhiệm và không còn là muối của đất, ánh sáng cho đời nữa (Ma-thi-ơ 5:13-14). Sự giả hình của những người tự xưng là tin Chúa nhưng sống không khác thế gian là một trong những lý do mạnh mẽ khiến người ngoài khinh miệt và từ chối đức tin.

3. Sự Tấn Công Có Hệ Thống Của Các Hệ Tư Tưởng Đối Nghịch: Phao-lô gọi đây là "các sự khôn ngoan đời nầy" và "các lẽ dối trá" ngăn trở người ta đến với lẽ thật của Đấng Christ (1 Cô-rinh-tô 1:20; 2 Cô-rinh-tô 4:4). Ngày nay, các hệ tư tưởng như thuyết vô thần tích cực, chủ nghĩa hậu hiện đại (phủ nhận lẽ thật khách quan), chủ nghĩa tương đối luân lý ("không có gì là đúng hay sai tuyệt đối"), và các phong trào tâm linh giả mạo đã được truyền bá rộng rãi qua hệ thống giáo dục, truyền thông và văn hóa đại chúng. Chúng tạo ra một "bầu không khí" hoài nghi bao trùm.

4. Sự Thỏa Mãn Và Đau Khổ Cực Đoan: Nghe có vẻ nghịch lý, nhưng cả hai thái cực này đều có thể dẫn đến vô tín. Sự thịnh vượng vật chất dễ dẫn đến kiêu ngạo và quên Chúa, như lời cảnh tỉnh trong Phục Truyền 8:11-14, 17. Ngược lại, những đau khổ cùng cực, bất công, và sự dữ tồn tại trên thế giới (những nan đề về theodicy – sự hiện diện của điều ác dưới sự cai trị của Đức Chúa Trời toàn năng, toàn thiện) thường là cái cớ để nhiều người nghi ngờ sự nhân từ hay quyền năng của Đức Chúa Trời. Họ hỏi: "Nếu có Đức Chúa Trời, tại sao Ngài cho phép điều này xảy ra?" mà không nhìn thấy kế hoạch cứu chuộc lớn lao của Ngài và sự tự do Ngài ban cho con người – thứ đã bị lạm dụng để phạm tội.

III. Phản Ứng Của Cơ Đốc Nhân: Ứng Dụng Thực Tiễn Trong Đời Sống Hằng Ngày

Trước một thế giới đang chìm sâu trong vô tín, Cơ Đốc nhân không được thụ động, hoảng sợ hay trở nên cay đắng. Thay vào đó, chúng ta được kêu gọi sống và hành động cách khôn ngoan.

1. Củng Cố Nền Tảng Đức Tin Cá Nhân: Chúng ta không thể đối diện với sự vô tín bên ngoài nếu chính đức tin của chúng ta yếu ớt. Điều này đòi hỏi sự nghiên cứu Lời Chúa (γραφή - graphē) một cách nghiêm túc và hệ thống (2 Ti-mô-thê 2:15), đời sống cầu nguyện liên tục, và vâng phục Đức Thánh Linh. Hiểu biết lý do cho niềm tin của mình (thần học) và có thể giải thích một cách hiền lành, kính sợ (1 Phi-e-rơ 3:15) là vũ khí tối cần thiết.

2. Sống Đời Sống Yêu Thương Và Thánh Khiết Đầy Quyền Năng: Đức tin chân chính phải được chứng minh bằng hành động (Gia-cơ 2:17). Trong một thế giới đầy thù ghét, giả dối và ích kỷ, một cộng đồng Cơ Đốc chân thật yêu thương nhau (Giăng 13:35), sống công bình, và quan tâm đến người nghèo khó sẽ trở thành một bằng chứng hùng hồn không thể chối cãi. Đời sống thánh khiết, khác biệt với thế gian, là "bức thư" mọi người có thể đọc được (2 Cô-rinh-tô 3:2-3).

3. Rao Giảng Phúc Âm Cách Trung Tín Và Sáng Tạo: Dù thời thế có ra sao, mệnh lệnh đại sự vẫn không thay đổi (Ma-thi-ơ 28:19-20). Chúng ta cần tìm kiếm cơ hội để chia sẻ về Chúa Giê-xu, không chỉ bằng lời nói mà còn qua toàn bộ lối sống. Hãy nhớ rằng, công việc của chúng ta là gieo giống và tưới cây, còn Đức Chúa Trời làm cho lớn lên (1 Cô-rinh-tô 3:6). Chúng ta rao giảng với lòng nhân từ và kiên nhẫn, nhận biết rằng chính Đức Thánh Linh mới có thể mở mắt tâm linh để người ta tin (Công vụ 16:14).

4. Cầu Nguyện Cho Sự Thức Tỉnh Thuộc Linh: Cuối cùng, chiến trường thật sự là thuộc linh. Chúng ta chiến đấu chống lại "các quyền thế, các thế lực, các vua chúa của thế giới mờ tối nầy, và các thần dữ ở các miền trên trời" (Ê-phê-sô 6:12). Cầu nguyện cho sự thức tỉnh (revival) trong Hội Thánh và cho những người hư mất là nhiệm vụ tối quan trọng. Hãy noi gương Áp-ra-ham, là người cầu thay cho Sô-đôm (Sáng thế ký 18:22-33).

Kết Luận: Đức Tin Trong Thời Đại Vô Tín

Sự gia tăng của tinh thần vô tín, xét theo quan điểm Kinh Thánh, là một dấu hiệu của thời đại và một lời nhắc nhở về sự cần thiết phải tỉnh thức. Tuy nhiên, nó không phải là lý do để chúng ta nản lòng. Trái lại, đây chính là thời điểm để đức tin chân chính tỏa sáng mạnh mẽ nhất. Như những ngôi sao sáng rực trên nền trời đêm tối, đời sống của Cơ Đốc nhân trung tín càng có cơ hội nổi bật và thu hút những tâm hồn đang khao khát chân lý thật.

Hãy ghi nhớ lời của Chúa Giê-xu: "Ta đã nói với các ngươi những điều đó, hầu cho các ngươi có lòng bình yên trong ta. Các ngươi có sự hoạn nạn trong thế gian, nhưng hãy cứ vững lòng, ta đã thắng thế gian rồi!" (Giăng 16:33). Sự vô tín của thế gian dù có gia tăng, thì chiến thắng sau cùng vẫn thuộc về Đấng Christ và vương quốc của Ngài. Nhiệm vụ của chúng ta là kiên trì, trung tín, yêu thương và rao truyền hy vọng đó cho đến ngày Ngài trở lại.




Quay Lại Bài Viết